Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Quyển 3 - Chương 17: Khinh người quá đáng (2)
Ân Tầm
31/10/2014
Cung Quý Dương không khó để nhìn ra vẻ mặt khó chịu và cảnh giác của Sầm Tử
Tranh, khuôn mặt dịu dàng tuấn tú của anh khẽ mỉm cười mê người, tao nhã đi lên phía trước……
Nhưng mà khi anh còn chưa kịp đến gần, Sầm Tử Tranh đã đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói: “Elena, thông báo cho bảo vệ mời vị tiên sinh Cung này đi ra ngoài!”
Elena đứng tại chỗ ngây ngẩn cả người…..
Cuối cùng là Leila muốn thế nào? Người ta đường đường là một tổng giám đốc, làm sao có thể kêu bảo vệ đuổi đi được chứ?
“Còn đứng ở đây làm gì?” Sầm Tử Tranh nhìn thấy Elena đứng ngẩn người lại càng thêm tức giận.
“Leila, cái này……….Cái này không được hay cho lắm…..” Elena khó khăn nói.
Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy, vẻ mặt càng thêm khó coi, vừa muốn nói cái gì đó, liền bị giọng nói dịu dàng của Cung Quý Dương cắt đứt…..
“Tranh Tranh, em bắt người của công ty PR làm việc đó là không thể, nếu bọn họ có thể mời đến được, thì đã sớm mới đến rồi!” Trong mắt anh là ý cười, sau khi nói xong câu đó, lại xoay đầu hướng về phía nhân viên PR nói một câu: “Có phải không?”
Nhân viên PR sau khi nghe thế, liên tục gật gật đầu, còn mang theo vẻ mặt vô cùng cảm kích……thì ra đây chính là tổng giám đốc Cung thị tài phiệt, thật sự là rất đẹp trai, được làm việc dưới quyền anh thì đúng là rất hạnh phúc rồi!
Sầm Tử Tranh quay đầu nhìn bộ mặt háo sắc của nhân viên PR, càng thêm cau mày khó chịu, ngay sau đó, lại nhìn về phía Cung Quý Dương, giọng nói lạnh lùng:
“Tiên sinh Cung, dường như nơi này không phải là Cung thị tài phiệt, không cần anh ở nơi này khoa tay múa chân, mời anh đi ra ngoài cho!”
Một câu vô nghĩa cô cũng không thèm nói với anh, trực tiếp chỉ tay về phía cửa!
Nhưng mà, Cung Quý Dương cũng không nhanh không chậm kéo cánh tay của cô xuống, ngay sau đó liền bao lấy thân hình nhỏ bé của cô, trong nháy mắt áp sát vào da thịt lạnh lẽo của cô……
“Anh làm gì đấy?” Cô sợ hãi kêu lên một tiếng, muốn rút tay lại nhưng lại bị nắm thật chặt!
“Buông ra!” Cô tức giận trừng mắt với anh, gò má càng thêm ửng hồng vì hành động không e dè gì của anh……
Toàn bộ ánh mắt của mọi người trong phòng họp đều dừng lại ở trên hai người!
Cung Quý Dương cười quỷ dị cúi thấp đầu, hơi thở nam tính cao phủ lấy cô, ho hấp nóng bỏng dừng lại bên tai cô…..
“Tranh Tranh, lần này anh đến là để giúp em giải quyết, đuổi anh đi thì em sẽ phải hối hận đó nha!”
Sầm Tử Tranh chợt nghiêng người, né tránh khỏi hơi thở khiến cho cô cảm thấy bất an, giọng nói mơ hồ: “Anh có ý gì?”
“Ngả Mễ!” Cung Quý Dương thoải mái nói!
Sầm Tử Tranh chợt thở gấp một tiếng, lập tức nhìn về phía Cung Quý Dương, trong ánh mắt có chút vui mừng: “Ngả Mễ? Anh có thể giúp tôi mời Ngả Mễ đến sao?”
Cung Quý Dương nhún vai, anh không trực tiếp trả lời, nhưng đôi mắt nhu7chim ưng săn mồi đánh giá Sầm Tử Tranh từ trên xuống.
“Này, anh đang nhìn cái gì thế hả? Tôi đang hỏi anh đó!”
Sầm Tử Tranh bị đôi mắt đó khiến cho mất tự nhiên, cảm giác dường như mỗi một chỗ trên cơ thể đều bị nhìn thấu, cô có chút run sợ.
Lời của cô vừa dứt, Cung Quý Dương liền nắm tay cô kéo đến phía trước tấm gương lớn trong phòng họp, đẩy cô về phía trước, còn anh đừng phía sau lưng cô, bàn tay nắm lấy eo……
Trong gương, Cung Quý Dương cao lớn cùng với Sầm Tử Tranh xinh đẹp nhất thời tạo thành một đôi hoàn mỹ tương xứng.
Nhìn qua gương là đôi mắt thâm trầm tràn ngập tình yêu của Cung Quý Dương, trong lòng Sầm Tử Tranh không khỏi rơi ‘lộp bộp’ mấy tiếng, vì bản thân quá mệt mỏi mà nhìn nhầm hay sao?”
Đôi mắt đen đó giống như một ngôi sao sáng, lộ ra sắc thái mê người, khiến cho người khác nhìn thấy một loại dịu dàng cùng với tình yêu say đắm chậm rãi chảy ra từ trong đáy mắt, nhẹ nhàng khiến cô cảm thấy đau khổ!
Đây là như thế nào?
Vì sao cho đến tận bây giờ cô vẫn bị loại ánh mắt này lừa dối?
“Thật ra…….”
Cung Quý Dương nghiêng đầu, bờ môi khẽ lướt qua gò má non mịn của cô, nhẹ giọng nói: “So với Ngả Mễ, anh cảm thấy khí chất của em hợp với ‘Mộng Thường’ nhất, vì sao không tự mình đi lên sân khấu?”
Cái gì……Cái gì?
Sầm Tử Tranh nhìn Cung Quý Dương như một quái vật…..làm gì có nhà thiết kế nào làm như vậy?
“Đối với trò đùa này của anh tôi sẽ không nhận!”
Sầm Tử Tranh cau mày nhìn cánh tay rắn chắc vẫn đặt trên eo mình, chẳng lẽ anh ta không thể bớt phóng túng một chút sao? Rất nhiều người đang nhìn đó!
“Trò đùa? Đây là những lời nói thật của anh!”
Cung Quý Dương mỉm cười nhìn Sầm Tử Tranh trong gương, sau đó lại chậm rãi cúi đầu, chóp mũi cao thẳng xuyên qua mái tóc mềm mại như lụa, tham lam hít thấy hương thơm quen thuộc trên người cô……
“Đừng quên, dáng người của em anh là người hiểu rõ nhất, thân hình em cũng do một mình anh khai phá, cho nên, kết quả là em có thích hợp với ‘Mộng Thường’ hay không, thì chỉ có anh mới có quyền lên tiếng!”
Âm thanh của Cung Quý Dương không to không nhỏ, lại vừa nghe, lời nói ái muội khiến cho mọi người trong phòng họp có thể nghe được!
Quả nhiên, những lời này của anh vừa nói ra, toàn bộ phòng họp liền truyền đến từng âm thanh hít khí lạnh, dù sao bọn họ cũng không biết quan hệ của Leila và vị tiên sinh Cung này đã tiến triển đến mức nào, nhưng sau khi nghe những lời này, bọn họ đều đã rõ ràng tất cả…..
“Cung Quý Dương, anh……anh đừng có nói chuyện quá đáng!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh nhất thời tái nhợt, cảm thấy xấu hổ vì lời nói của anh, chẳng lẽ anh lại muốn nhanh chóng phá tan cuộc sống yên tĩnh của cô sao?
“Quá đáng?” Cung Quý Dương ra vẻ không hiểu nói: “Anh chỉ nói sự thật thôi mà!”
Sầm Tử Tranh tức giận trừng mắt nhìn, sức lực bên hông cho cô biết cho dù cô có giãy dụa thế nào thì cũng không thoát được, vì thế liền hít một hơi, kìm nén tức giận trong lòng nói: “Tôi cũng không thừa nhận đây là biện pháp của anh giúp tôi giải quyết chuyện khẩn cấp!”
Nhưng mà khi anh còn chưa kịp đến gần, Sầm Tử Tranh đã đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói: “Elena, thông báo cho bảo vệ mời vị tiên sinh Cung này đi ra ngoài!”
Elena đứng tại chỗ ngây ngẩn cả người…..
Cuối cùng là Leila muốn thế nào? Người ta đường đường là một tổng giám đốc, làm sao có thể kêu bảo vệ đuổi đi được chứ?
“Còn đứng ở đây làm gì?” Sầm Tử Tranh nhìn thấy Elena đứng ngẩn người lại càng thêm tức giận.
“Leila, cái này……….Cái này không được hay cho lắm…..” Elena khó khăn nói.
Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy, vẻ mặt càng thêm khó coi, vừa muốn nói cái gì đó, liền bị giọng nói dịu dàng của Cung Quý Dương cắt đứt…..
“Tranh Tranh, em bắt người của công ty PR làm việc đó là không thể, nếu bọn họ có thể mời đến được, thì đã sớm mới đến rồi!” Trong mắt anh là ý cười, sau khi nói xong câu đó, lại xoay đầu hướng về phía nhân viên PR nói một câu: “Có phải không?”
Nhân viên PR sau khi nghe thế, liên tục gật gật đầu, còn mang theo vẻ mặt vô cùng cảm kích……thì ra đây chính là tổng giám đốc Cung thị tài phiệt, thật sự là rất đẹp trai, được làm việc dưới quyền anh thì đúng là rất hạnh phúc rồi!
Sầm Tử Tranh quay đầu nhìn bộ mặt háo sắc của nhân viên PR, càng thêm cau mày khó chịu, ngay sau đó, lại nhìn về phía Cung Quý Dương, giọng nói lạnh lùng:
“Tiên sinh Cung, dường như nơi này không phải là Cung thị tài phiệt, không cần anh ở nơi này khoa tay múa chân, mời anh đi ra ngoài cho!”
Một câu vô nghĩa cô cũng không thèm nói với anh, trực tiếp chỉ tay về phía cửa!
Nhưng mà, Cung Quý Dương cũng không nhanh không chậm kéo cánh tay của cô xuống, ngay sau đó liền bao lấy thân hình nhỏ bé của cô, trong nháy mắt áp sát vào da thịt lạnh lẽo của cô……
“Anh làm gì đấy?” Cô sợ hãi kêu lên một tiếng, muốn rút tay lại nhưng lại bị nắm thật chặt!
“Buông ra!” Cô tức giận trừng mắt với anh, gò má càng thêm ửng hồng vì hành động không e dè gì của anh……
Toàn bộ ánh mắt của mọi người trong phòng họp đều dừng lại ở trên hai người!
Cung Quý Dương cười quỷ dị cúi thấp đầu, hơi thở nam tính cao phủ lấy cô, ho hấp nóng bỏng dừng lại bên tai cô…..
“Tranh Tranh, lần này anh đến là để giúp em giải quyết, đuổi anh đi thì em sẽ phải hối hận đó nha!”
Sầm Tử Tranh chợt nghiêng người, né tránh khỏi hơi thở khiến cho cô cảm thấy bất an, giọng nói mơ hồ: “Anh có ý gì?”
“Ngả Mễ!” Cung Quý Dương thoải mái nói!
Sầm Tử Tranh chợt thở gấp một tiếng, lập tức nhìn về phía Cung Quý Dương, trong ánh mắt có chút vui mừng: “Ngả Mễ? Anh có thể giúp tôi mời Ngả Mễ đến sao?”
Cung Quý Dương nhún vai, anh không trực tiếp trả lời, nhưng đôi mắt nhu7chim ưng săn mồi đánh giá Sầm Tử Tranh từ trên xuống.
“Này, anh đang nhìn cái gì thế hả? Tôi đang hỏi anh đó!”
Sầm Tử Tranh bị đôi mắt đó khiến cho mất tự nhiên, cảm giác dường như mỗi một chỗ trên cơ thể đều bị nhìn thấu, cô có chút run sợ.
Lời của cô vừa dứt, Cung Quý Dương liền nắm tay cô kéo đến phía trước tấm gương lớn trong phòng họp, đẩy cô về phía trước, còn anh đừng phía sau lưng cô, bàn tay nắm lấy eo……
Trong gương, Cung Quý Dương cao lớn cùng với Sầm Tử Tranh xinh đẹp nhất thời tạo thành một đôi hoàn mỹ tương xứng.
Nhìn qua gương là đôi mắt thâm trầm tràn ngập tình yêu của Cung Quý Dương, trong lòng Sầm Tử Tranh không khỏi rơi ‘lộp bộp’ mấy tiếng, vì bản thân quá mệt mỏi mà nhìn nhầm hay sao?”
Đôi mắt đen đó giống như một ngôi sao sáng, lộ ra sắc thái mê người, khiến cho người khác nhìn thấy một loại dịu dàng cùng với tình yêu say đắm chậm rãi chảy ra từ trong đáy mắt, nhẹ nhàng khiến cô cảm thấy đau khổ!
Đây là như thế nào?
Vì sao cho đến tận bây giờ cô vẫn bị loại ánh mắt này lừa dối?
“Thật ra…….”
Cung Quý Dương nghiêng đầu, bờ môi khẽ lướt qua gò má non mịn của cô, nhẹ giọng nói: “So với Ngả Mễ, anh cảm thấy khí chất của em hợp với ‘Mộng Thường’ nhất, vì sao không tự mình đi lên sân khấu?”
Cái gì……Cái gì?
Sầm Tử Tranh nhìn Cung Quý Dương như một quái vật…..làm gì có nhà thiết kế nào làm như vậy?
“Đối với trò đùa này của anh tôi sẽ không nhận!”
Sầm Tử Tranh cau mày nhìn cánh tay rắn chắc vẫn đặt trên eo mình, chẳng lẽ anh ta không thể bớt phóng túng một chút sao? Rất nhiều người đang nhìn đó!
“Trò đùa? Đây là những lời nói thật của anh!”
Cung Quý Dương mỉm cười nhìn Sầm Tử Tranh trong gương, sau đó lại chậm rãi cúi đầu, chóp mũi cao thẳng xuyên qua mái tóc mềm mại như lụa, tham lam hít thấy hương thơm quen thuộc trên người cô……
“Đừng quên, dáng người của em anh là người hiểu rõ nhất, thân hình em cũng do một mình anh khai phá, cho nên, kết quả là em có thích hợp với ‘Mộng Thường’ hay không, thì chỉ có anh mới có quyền lên tiếng!”
Âm thanh của Cung Quý Dương không to không nhỏ, lại vừa nghe, lời nói ái muội khiến cho mọi người trong phòng họp có thể nghe được!
Quả nhiên, những lời này của anh vừa nói ra, toàn bộ phòng họp liền truyền đến từng âm thanh hít khí lạnh, dù sao bọn họ cũng không biết quan hệ của Leila và vị tiên sinh Cung này đã tiến triển đến mức nào, nhưng sau khi nghe những lời này, bọn họ đều đã rõ ràng tất cả…..
“Cung Quý Dương, anh……anh đừng có nói chuyện quá đáng!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh nhất thời tái nhợt, cảm thấy xấu hổ vì lời nói của anh, chẳng lẽ anh lại muốn nhanh chóng phá tan cuộc sống yên tĩnh của cô sao?
“Quá đáng?” Cung Quý Dương ra vẻ không hiểu nói: “Anh chỉ nói sự thật thôi mà!”
Sầm Tử Tranh tức giận trừng mắt nhìn, sức lực bên hông cho cô biết cho dù cô có giãy dụa thế nào thì cũng không thoát được, vì thế liền hít một hơi, kìm nén tức giận trong lòng nói: “Tôi cũng không thừa nhận đây là biện pháp của anh giúp tôi giải quyết chuyện khẩn cấp!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.