Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 93: Gặp oan gia: Thật nhân quả
Ân Tầm
06/01/2015
“ Những lời phát ra từ Cái miệng này quả thực không phù hợp với tuổi của em!” Hoàng Phủ Ngạn Thương cười, nói giỡn.
Mặc Di Nhiễm Dung từ chối phát biểu ý kiến, rút chiếc khăn tay lau khóe miệng, ý nói cô đã ăn no rồi.
"Hoàng Phủ tiên sinh, lát nữa tôi muốn tới đại học Hongkong!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe vậy, cũng bỏ dao trong tay xuống, nhẹ giọng hỏi:
“ Có phát hiện gì sao?”
Tuy mới chỉ tiếp xúc trong vài ngày ngắn ngủi, nhưng năng lực bói toán của cô gái này khiến cho anh không thể khinh thường, mặc dù anh rất tin tưởng vào khoa học, chưa bao giờ tin tưởng thuật bói toán ngũ hành.
Nhưng mà sau khi quen Mặc Di Nhiễm Dung, anh mới biết thì ra trên thế giới này vẫn còn tồn tại nhiều chuyện kì lạ đến vậy.
Mặc Di Nhiễm Dung cũng không giải thích nhiều, cô chỉ đứng dậy, vừa đi vừa nói, rồi lại ngồi xuống, cuối cùng cô nhìn cái người đang ngẩn ra khi nghe cô nói về “ Ma Thuật sư”
( Ma thuật sư là thầy bói ý)
“ Thế nào”
Hoàng Phủ Ngạn Thương ngầm hiểu ý cô, đi đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng ngồi xuống, ánh mắt dõi theo nhưng quân bài Tarot kia.
"Ma thuật sư!"
Thứ hai túi sách võng (www. Shubao2. com) miễn phí sách điện tử hạ tái
Đôi môi anh đào của Mặc Di Nhiễm Dung khẽ hé mở, đôi mắt khẽ động một chút, ngón tay duỗi ra cầm một quân bài lên.
“ Chuyện này giải thích thế nào?” Hoàng Phủ ngạn Thương vội vàng hỏi.
Bởi vìanh đang ngồi bên cạnh cô, khoảng cách rất gần, cho nên, anh dễ dàng ngửi được mùi hương thơm ngát từ trên người cô, không phải mùi nước hoa, mà là một mùi thơm tự nhiên, khiến cho tâm trí anh có chút mơ màng, lay động trong giây lát.
Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ liếc anh một cái, giải thích: “ Quân bài cuối cùng này cho thấy kết quả, mà theo ma thuật sư đó chính là “ Sáng tạo”
"Sáng tạo?"
Hoàng Phủ ngạn Thương cẩn thận nghĩ lại, vẫn không hiểu.
Mặc Di Nhiễm Dung cười nhẹ, chậm rãi giảng giải cho anh…
“ Đây là theo như thần thoại Hy Lạp gọi là ABala, toàn bộ mặt bài cho thấy bốn yếu tố quan trọng nhất, chính là hỏa, phong, thổ, thủy! Mà ở đây, lá bài biểu thị sinh mệnh ( đường sống như ở chỉ tay ý) là hỏa, kiếm là Phong, Tinh Tinh là thổ, cuối cùng là thủy, mà trên đỉnh đầu ma thuật sư có một kí hiệu vô cùng lớn, thắt lưng còn đeo thêm một kí hiệu đầu chăn, tượng trưng cho sự vĩnh hằng.!
Nói tới đây, cô dường như sợ Hoàng Phủ ngạn Thương không nhìn rõ, cố ý chỉ vào yếu tố trọng điểm.
Hoàng Phủ ngạn Thương gật đầu, để anh tiếp thu một chút về bói bài Tarot cũng không phải dễ dàng gì, nhưng mà được cô kiên nhẫn giảng giải, tựa hồ cũng hiểu một ít.
Mặc Di thấy anh gật đầu, mới hỏi: “ Anh đã từng thấy qua ma thuật sưu ở Trung Đông Tây chưa?’
Hoàng Phủ ngạn Thương nhìn kỹ : “ Là quải trượng đúng không?”
( là cái ông hay cầm cái trượng tóc bạc trong phim cổ đại ý)
Mặc Di cười cười, nói:
“ Thứ ông ấy cầm trong tay không gọi là quải trượng, mà gọi là “ quyền trượng”, quyền trượng này chỉ lên không trung, mà tay trái lại chỉ hướng mặt đất, đại biểu cho một loại quyền lực giao thoa giữa tinh thần với quyền lợi. Hoa hồng và bách hợp dưới chân ma thuật sư hợp lại đại biểu cho mùa đông, phản ánh ý thứ của thần linh chỉ huy đất trời.ở đó, hoa hồng đại biểu cho sinh mệnh, mà bách hợp lại đại biểu cho cái chết, cuối cùng theo như lá bài này, ám chỉ bản thân tôi cũng là ma thuật sư, có thể thao túng vũ trụ! Tương tự, đối thủ của tôi cũng có thể.”
Hoàng Phủ ngạn Thương nghe xong thì sửng sốt, hơn nửa ngày, anh mới lên tiếng: “ Thực là kì diệu!”
Lần thứ hai Mặc Di nhếch môi cười: “ Đây là một bài vị Trương Chính, tựa hồ đã có năng lực vô hạn, có dấu hiệu mà con người không thể khinh thường.”
"Chẳng lẽ điều này có liên quan tới án xác nguyên hình?” Hoàng Phủ ngạn Thương lập tức hỏi.
Mặc Di gật đầu: " lá bài cuối cùng chỉ kết quả này, lấy ngẫu nhiên một lá bài biểu thị sự tình đã xảy ra, nói cách khác chuyện này hoàn toàn nằm trong dự liệu của tôi, chuyện vừa mới bắt đầu, mà khi chúng ta tới đây sự tình đã có chút phát triển mới, đối phương lại có thể vận dụng một lực lượng từ thiên nhiên để điều khiển tâm người, cho nên , không thể không đề phòng.”
"Đó cũng là nguyên nhân em muốn tới đại học hongkong?" Hoàng Phủ ngạn Thương tò mò.
Mặc Di buông lá bài , khẽ than nhẹ: “ có hai Nguyên nhân , thứ nhất là bởi vì em họ tôi hiện giờ đang học ở đó, thứ hai…”
Con ngươi cô dừng lại trên gương mặt Hoàng Phủ ngạn Thương, trong nháy mắt thần thái cô có chút nghiêm trọng…
“ Đại học Hongkong cũng phát sinh một vụ án chết vì giáng đầu thuật.”
"Cái gì?"
Hoàng Phủ ngạn Thương trừng to mắt, nhất thời không biết nói gì, nhưng trong lòng quả là cực kì khiếp sợ, một mặt bởi vì tài bói toán của Mặc Di Nhiễm Dung, mặt khác anh có chút ngi hoặc, nếu như cô ấy có thể bói trước được sự việc, vậy vì cái gì không đi ngăn cản trước đi.
Mặc Di Nhiễm Dung tựa hồ nhìn thấy suy nghĩ của anh, mới nhẹ nhàng nói: “ Tôi tin Hoàng Phủ tiên sinh cũng biết, chuyện thế gian vốn có nhân có quả, chuyện đã sớm được định sẵn, không thể thay đổi được.”
“ Những lời tôi thấy có chút lạ kì, nhưng xuất phát từ nguyên nhân thực tế, nhất định có thể ngăn cản được.” Hoàng Phủ ngạn Thương khẽ nhướng mày nói.
Mặc Di Nhiễm Dung ngẩng đầu lên, tự hỏi mình một chút, nói: “ Hoàng Phủ tiên sinh thật là tự tin, nói vậy chứ cũng chỉ có tứ đại tài phiệt mới dám nói vậy, bởi vì các người nói được làm được, nhưng mà…”
Cô ngưng mắt nhìn anh, nhẹ giọng nói: “ Tôi cho rằng năng lực của con người có hạn, vận mệnh nhân gian của tứ đại tài phiệt nhất định hưng thịnh.”
Hoàng Phủ Ngạn Thương cười ha ha: “ Ít nhất tứ đại tài phiệt ở đây đều được thế giới ca ngợi.”
Anh vẫn luôn gọi cô là Nhiễm Dung, cố gắng lấy lòng cô.
“ Đó là lẽ thường, tự nhiên tôi cảm thấy mình không có quyền bình luận!” Mặc di Nhiễm Dung nhẹ giọng nói.
Con ngươi của cô lại di chuyển tới lá bài ma thuật kia, xuất thần trong giây lát, thân mình lại ngoài ý muốn run rẩy một chút…
Mặc Di Nhiễm Dung từ chối phát biểu ý kiến, rút chiếc khăn tay lau khóe miệng, ý nói cô đã ăn no rồi.
"Hoàng Phủ tiên sinh, lát nữa tôi muốn tới đại học Hongkong!”
Hoàng Phủ Ngạn Thương nghe vậy, cũng bỏ dao trong tay xuống, nhẹ giọng hỏi:
“ Có phát hiện gì sao?”
Tuy mới chỉ tiếp xúc trong vài ngày ngắn ngủi, nhưng năng lực bói toán của cô gái này khiến cho anh không thể khinh thường, mặc dù anh rất tin tưởng vào khoa học, chưa bao giờ tin tưởng thuật bói toán ngũ hành.
Nhưng mà sau khi quen Mặc Di Nhiễm Dung, anh mới biết thì ra trên thế giới này vẫn còn tồn tại nhiều chuyện kì lạ đến vậy.
Mặc Di Nhiễm Dung cũng không giải thích nhiều, cô chỉ đứng dậy, vừa đi vừa nói, rồi lại ngồi xuống, cuối cùng cô nhìn cái người đang ngẩn ra khi nghe cô nói về “ Ma Thuật sư”
( Ma thuật sư là thầy bói ý)
“ Thế nào”
Hoàng Phủ Ngạn Thương ngầm hiểu ý cô, đi đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng ngồi xuống, ánh mắt dõi theo nhưng quân bài Tarot kia.
"Ma thuật sư!"
Thứ hai túi sách võng (www. Shubao2. com) miễn phí sách điện tử hạ tái
Đôi môi anh đào của Mặc Di Nhiễm Dung khẽ hé mở, đôi mắt khẽ động một chút, ngón tay duỗi ra cầm một quân bài lên.
“ Chuyện này giải thích thế nào?” Hoàng Phủ ngạn Thương vội vàng hỏi.
Bởi vìanh đang ngồi bên cạnh cô, khoảng cách rất gần, cho nên, anh dễ dàng ngửi được mùi hương thơm ngát từ trên người cô, không phải mùi nước hoa, mà là một mùi thơm tự nhiên, khiến cho tâm trí anh có chút mơ màng, lay động trong giây lát.
Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ liếc anh một cái, giải thích: “ Quân bài cuối cùng này cho thấy kết quả, mà theo ma thuật sư đó chính là “ Sáng tạo”
"Sáng tạo?"
Hoàng Phủ ngạn Thương cẩn thận nghĩ lại, vẫn không hiểu.
Mặc Di Nhiễm Dung cười nhẹ, chậm rãi giảng giải cho anh…
“ Đây là theo như thần thoại Hy Lạp gọi là ABala, toàn bộ mặt bài cho thấy bốn yếu tố quan trọng nhất, chính là hỏa, phong, thổ, thủy! Mà ở đây, lá bài biểu thị sinh mệnh ( đường sống như ở chỉ tay ý) là hỏa, kiếm là Phong, Tinh Tinh là thổ, cuối cùng là thủy, mà trên đỉnh đầu ma thuật sư có một kí hiệu vô cùng lớn, thắt lưng còn đeo thêm một kí hiệu đầu chăn, tượng trưng cho sự vĩnh hằng.!
Nói tới đây, cô dường như sợ Hoàng Phủ ngạn Thương không nhìn rõ, cố ý chỉ vào yếu tố trọng điểm.
Hoàng Phủ ngạn Thương gật đầu, để anh tiếp thu một chút về bói bài Tarot cũng không phải dễ dàng gì, nhưng mà được cô kiên nhẫn giảng giải, tựa hồ cũng hiểu một ít.
Mặc Di thấy anh gật đầu, mới hỏi: “ Anh đã từng thấy qua ma thuật sưu ở Trung Đông Tây chưa?’
Hoàng Phủ ngạn Thương nhìn kỹ : “ Là quải trượng đúng không?”
( là cái ông hay cầm cái trượng tóc bạc trong phim cổ đại ý)
Mặc Di cười cười, nói:
“ Thứ ông ấy cầm trong tay không gọi là quải trượng, mà gọi là “ quyền trượng”, quyền trượng này chỉ lên không trung, mà tay trái lại chỉ hướng mặt đất, đại biểu cho một loại quyền lực giao thoa giữa tinh thần với quyền lợi. Hoa hồng và bách hợp dưới chân ma thuật sư hợp lại đại biểu cho mùa đông, phản ánh ý thứ của thần linh chỉ huy đất trời.ở đó, hoa hồng đại biểu cho sinh mệnh, mà bách hợp lại đại biểu cho cái chết, cuối cùng theo như lá bài này, ám chỉ bản thân tôi cũng là ma thuật sư, có thể thao túng vũ trụ! Tương tự, đối thủ của tôi cũng có thể.”
Hoàng Phủ ngạn Thương nghe xong thì sửng sốt, hơn nửa ngày, anh mới lên tiếng: “ Thực là kì diệu!”
Lần thứ hai Mặc Di nhếch môi cười: “ Đây là một bài vị Trương Chính, tựa hồ đã có năng lực vô hạn, có dấu hiệu mà con người không thể khinh thường.”
"Chẳng lẽ điều này có liên quan tới án xác nguyên hình?” Hoàng Phủ ngạn Thương lập tức hỏi.
Mặc Di gật đầu: " lá bài cuối cùng chỉ kết quả này, lấy ngẫu nhiên một lá bài biểu thị sự tình đã xảy ra, nói cách khác chuyện này hoàn toàn nằm trong dự liệu của tôi, chuyện vừa mới bắt đầu, mà khi chúng ta tới đây sự tình đã có chút phát triển mới, đối phương lại có thể vận dụng một lực lượng từ thiên nhiên để điều khiển tâm người, cho nên , không thể không đề phòng.”
"Đó cũng là nguyên nhân em muốn tới đại học hongkong?" Hoàng Phủ ngạn Thương tò mò.
Mặc Di buông lá bài , khẽ than nhẹ: “ có hai Nguyên nhân , thứ nhất là bởi vì em họ tôi hiện giờ đang học ở đó, thứ hai…”
Con ngươi cô dừng lại trên gương mặt Hoàng Phủ ngạn Thương, trong nháy mắt thần thái cô có chút nghiêm trọng…
“ Đại học Hongkong cũng phát sinh một vụ án chết vì giáng đầu thuật.”
"Cái gì?"
Hoàng Phủ ngạn Thương trừng to mắt, nhất thời không biết nói gì, nhưng trong lòng quả là cực kì khiếp sợ, một mặt bởi vì tài bói toán của Mặc Di Nhiễm Dung, mặt khác anh có chút ngi hoặc, nếu như cô ấy có thể bói trước được sự việc, vậy vì cái gì không đi ngăn cản trước đi.
Mặc Di Nhiễm Dung tựa hồ nhìn thấy suy nghĩ của anh, mới nhẹ nhàng nói: “ Tôi tin Hoàng Phủ tiên sinh cũng biết, chuyện thế gian vốn có nhân có quả, chuyện đã sớm được định sẵn, không thể thay đổi được.”
“ Những lời tôi thấy có chút lạ kì, nhưng xuất phát từ nguyên nhân thực tế, nhất định có thể ngăn cản được.” Hoàng Phủ ngạn Thương khẽ nhướng mày nói.
Mặc Di Nhiễm Dung ngẩng đầu lên, tự hỏi mình một chút, nói: “ Hoàng Phủ tiên sinh thật là tự tin, nói vậy chứ cũng chỉ có tứ đại tài phiệt mới dám nói vậy, bởi vì các người nói được làm được, nhưng mà…”
Cô ngưng mắt nhìn anh, nhẹ giọng nói: “ Tôi cho rằng năng lực của con người có hạn, vận mệnh nhân gian của tứ đại tài phiệt nhất định hưng thịnh.”
Hoàng Phủ Ngạn Thương cười ha ha: “ Ít nhất tứ đại tài phiệt ở đây đều được thế giới ca ngợi.”
Anh vẫn luôn gọi cô là Nhiễm Dung, cố gắng lấy lòng cô.
“ Đó là lẽ thường, tự nhiên tôi cảm thấy mình không có quyền bình luận!” Mặc di Nhiễm Dung nhẹ giọng nói.
Con ngươi của cô lại di chuyển tới lá bài ma thuật kia, xuất thần trong giây lát, thân mình lại ngoài ý muốn run rẩy một chút…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.