Chương 32: Thủ Đoạn Hèn Hạ
KeoChuoi
02/06/2021
Thủ đoạn hèn hạ
Sau khi đã ổn định. Dương Hoài Viên vội vung trường kiếm lên ra chiêu theo thế "Thuân thủy lôi châu" phút chốc nhắm vào bẩy đại huyệt trước ngực Long Hoàng.
Thấy thế công hung mãnh dị thường lại nhanh như thiểm điện chàng vội xoay trường kiếm đưa lên đỡ thẳng vào lưỡi kiếm của lão.
Kiếm thần nhìn thấy thế kiếm của chàng như vậy đã biết là gã cố tình muốn để lộ sơ hở cho mình đâm đầu vào. Lão nghĩ:
- Hừ! Còn trẻ mà đã mưu mẹo như vậy! Ðã thế thì ta không để cho ngươi sống sót được rồi.
Lão liền hạ thân người xuống để tránh lưỡi kiếm của chàng, sau đó lão đưa chân bước sang vị trí Đồng Nhân vung kiếm lên nhắm chém vào bụng Long Hoàng. Lão biến chiêu vô cùng thần tốc. Thế kiếm nhanh chóng lướt tới một cách vô cùng quỷ dị. Long Hoàng giật mình vội thu kiếm về lùi xa 3 bước.
Lợi dụng thời cơ này Kiếm Thần cười lớn phi thân đến vung kiếm tấn công như vũ bão. Long Hoàng thấy thế thì múa tít Bạch Vân Kiếm tạo thành một màng kiếm quang dày đặc để hộ vệ.
Vô số tiếng kim loại va vào nhau, choang choảng hai người cứ thế xáp vào lại tách ra. Mỗi khi giáp mặt cả hai đều trổ hết tài nghệ ra chiêu hiểm độc phi thường.
Long Hoàng hô lên:
- Dương tiền bối nhất định cản đường. Chớ trách tại hạ xuống tay ác độc
Kiếm thần đánh liền hai thế kiếm rồi thét lên lanh lảnh:
- Ranh con có giỏi ngươi cứ trổ hết tài nghệ đi ta xem. Hôm nay không giết được ngươi ta thề không quay về Hoàng Kim Bảo.
Long Hoàng nghe lão nói vậy thì cơn tức giận dâng lên không gì cản được. Chàng vận nội lực lên. Tam Ma Địa chân khí trong người ầm ầm vận chuyển. Xốc kiếm lao tới. Đám cung thủ và bọn Phương Phương chỉ thấy bóng người chập chờn, kiếm quang lấp loáng, không trông thấy rõ người mà chỉ nghe tiếng kim thiết chạm nhau tóe ra từng tia lửa.
Phương Phương bên ngoài thấy thế lo lắng vô cùng. Nàng cũng rút kiếm ra hô lớn:
- Các vị huynh đệ. Mau giúp ca ca.
Bọn cung thủ thấy thế. Cũng lập tức cất trường cung đi. Rút binh khí lao ra ngăn cản. Nhất thời hai bên lầm vào thế cầm cố lẫn nhau. Trong vòng chiến Long Hoàng lên tiếng:
- Phương Phương mau lui. Không nên làm hỏng quy củ Phương Phương lớn tiếng:
- Hắn võ công cao cường như vậy chúng ta giữ cái quy củ võ lâm để chết hay sao.
Long Hoàng đáp:
- Yên tâm, ta có thể thắng được lão!
Thấy chàng khinh thường mình như vậy Kiếm Thần tức giận vô cùng, lão hét lớn:
- Hay lắm, bản bảo chủ xem ngươi có gì hơn người mà dám khua môi múa mỏ.
Lão hít mạnh một hơi chân khí rung kiếm lên đâm chếch tới nhắm vào bụng Long Hoàng. Thế nhưng đường kiếm phóng ra nửa vời rồi đột nhiên lão cấp tốc dựng thẳng lên nhắm đâm vào họng chàng. Chiêu này lão biến hóa hư thực lẫn nhau, thật là cao thâm mạt trắc.
Long Hoàng chấn động tâm thần vội vã huy động trường kiếm chém vào cổ tay lão. Chỉ thấy bóng kiếm ánh lên. Kiếm Thần đã thấy lưỡi kiếm chỉ còn cách tay mình một đoạn. Lão vội vã bỏ dở thế công thu kiếm về đưa chân lạng sang một bên tránh khỏi chiêu kiếm trong gang tấc. Long Hoàng chiếm được thượng phong liền ra sức tấn công như vũ bão nơi đâu cũng có ánh hàn quang chuyển động tưởng chừng như vạn kiếm quy tông. Nhưng Dương Hoài Viễn không hổ danh là Kiếm Thần. Lão cũng nhấc chân lăng không một quãng tay kiếm của lão vút vút đánh ra những chiêu kiếm vô cùng mãnh liệt.
Bên ngoài bọn cung thủ hô lớn trợ chiến.
- Bảo chủ vô địch, nhất thống giang hồ - Kiếm thần ra oai, quỷ ma than khóc.
Ồn ào náo nhiệt vô cùng. Dương Hoài Viễn nghe bọn đồ tử đồ tôn nói tung hô mình như vậy không nhịn được cười khanh khách. Lão vuốt bộ râu dài đoạn lên tiếng:
- Ranh con, kiếm thuật của ngươi quả không phải tầm thường nhưng không biết quyền chưởng ra sao???.
Long Hoàng thấy lão đổi đề tai sang thử công phu thì chàng biết ngay lão định ỷ vào nội lực thủ thắng. Với người khác thì ý nghĩ này là đúng. Nhưng với người có nội lực lớn vô cùng như chàng lại được Bạch Vân Kiếm Khách Triệu Hoàng Lâm truyền cho gần 70 năm công lực mà nói, lần này Dương Hoài Viễn tính sai rồi. Chàng thấy lão hỏi vậy thì cũng đáp:
- Tại hạ ngu dốt công phu của bản môn chỉ học được hai bộ quyền pháp và một bộ khinh công không đáng nhắc tới mà thôi. Nhưng nếu tiền bối đã có ý như vậy. Tại hạ cũng xin múa rìu qua mắt thợ một phen.
- Nhà ngươi có thể chống nổi ta 30 chiêu. Dương Hoài Viễn này thề với trời. Từ nay quay về đông hải tĩnh tu. Không ra khỏi Hoàng Kim Bảo một bước.
Vừa dứt lời hai tay lão đã tạo thành một thủ thế kì quái khởi thức chuẩn bị tấn công. Long Hoàng thấy vậy cũng đưa hai tay lên từ từ chạm vào nhau hình thành tư thế Quan Âm Lễ Phật, nội lực trong người chàng hùng hậu vô cùng. Hai tay chàng vừa chạm vào nhau chân khí trong người chàng tự động chu lưu toàn thân khiến cho trường bào căng phồng lên tung bay phấp phới. Dương Hoài Viễn hừ lạnh một tiếng vung song chưởng ra đánh tới. Thủ pháp cùng chiêu thức này có tên là Song Long Xuất Hải. Hai tay dang ra nhắm hai bên thái dương đánh tới.
Mắt thấy chưởng lực đối phương đánh tới chàng khẽ ngửa đầu ra sau tránh khỏi rồi đưa tay phải ra chiêu Chung Cổ Tề Minh, tay trái ra chiêu Xuất Quyền Đoạn Ngục nhắm ngực và yết hầu đối phương công tới. Dương Hoài Viễn thấy chiêu thức của chàng trông thì rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa luồng nội lực kinh người thì không dám coi thường y vội vã chuyển động thân hình phóng hai ngón tay lên điểm ra hai chỉ trong Vô Ảnh Thần Chỉ hướng vào lòng bàn tay chàng đánh tới
Long Hoàng lập tức hạ thấp song chưởng vận dụng Di Hình Hoán Vị né tránh. Nhưng chàng vừa tránh khỏi thì lại thấy lão vung tay lên điểm tới phép điểm này có tên là là Cầm Long Chỉ chuyên nhắm điểm vào các tử huyệt và chỗ hiểm. Một loạt tiếng động vang lên Long Hoàng bị trúng bẩy chỉ vào các đại huyệt trước ngực và cạnh sườn. Dương Hoài Viễn cười lớn lão chắc rằng bảy chỉ này nếu không giết được đối thủ thì cũng làm cho rối loạn bát mạch kì kinh.
Ngờ đâu Cương Khí Hộ Thân của Long Hoàng tự động phát ra đã ngăn cản phần lớn luồng lực đạo. Chàng chỉ cảm thấy hơi tê dại mà thôi. Trong chớp mắt đã khôi phục như ban đầu.
Dương Hoài Viễn thấy Long Hoàng bị trúng Cầm Long Chỉ của mình mà thản nhiên như không, thì trong lòng không khỏi ngấm ngầm lo lắng. Đột nhiên lão hét lớn tung người lên đánh ra ba chưởng cách không về phía Long Hoàng. Cùng lúc đó thân hình lão đột ngột chuyển hướng lao về phía Phương Phương.
Bọn đệ tử kinh hãi nhao nhao cản lại. Nhưng lão chỉ cần vung tay nhấc chân là có 1 tên bị loại khỏi vòng chiến nháy mắt lão đã đến bên cạnh Phương Phương. Lão vung năm ngón tay, sử ngay Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ chụp vào cổ họng nàng. Đợi đến khi Long Hoàng đánh bật được ba chưởng của lão thì lão đã nắm được Phương Phương trong tay....
Lão gằn giọng:
- Ranh con không mau quỳ xuống còn đợi khi nào.
Sau khi đã ổn định. Dương Hoài Viên vội vung trường kiếm lên ra chiêu theo thế "Thuân thủy lôi châu" phút chốc nhắm vào bẩy đại huyệt trước ngực Long Hoàng.
Thấy thế công hung mãnh dị thường lại nhanh như thiểm điện chàng vội xoay trường kiếm đưa lên đỡ thẳng vào lưỡi kiếm của lão.
Kiếm thần nhìn thấy thế kiếm của chàng như vậy đã biết là gã cố tình muốn để lộ sơ hở cho mình đâm đầu vào. Lão nghĩ:
- Hừ! Còn trẻ mà đã mưu mẹo như vậy! Ðã thế thì ta không để cho ngươi sống sót được rồi.
Lão liền hạ thân người xuống để tránh lưỡi kiếm của chàng, sau đó lão đưa chân bước sang vị trí Đồng Nhân vung kiếm lên nhắm chém vào bụng Long Hoàng. Lão biến chiêu vô cùng thần tốc. Thế kiếm nhanh chóng lướt tới một cách vô cùng quỷ dị. Long Hoàng giật mình vội thu kiếm về lùi xa 3 bước.
Lợi dụng thời cơ này Kiếm Thần cười lớn phi thân đến vung kiếm tấn công như vũ bão. Long Hoàng thấy thế thì múa tít Bạch Vân Kiếm tạo thành một màng kiếm quang dày đặc để hộ vệ.
Vô số tiếng kim loại va vào nhau, choang choảng hai người cứ thế xáp vào lại tách ra. Mỗi khi giáp mặt cả hai đều trổ hết tài nghệ ra chiêu hiểm độc phi thường.
Long Hoàng hô lên:
- Dương tiền bối nhất định cản đường. Chớ trách tại hạ xuống tay ác độc
Kiếm thần đánh liền hai thế kiếm rồi thét lên lanh lảnh:
- Ranh con có giỏi ngươi cứ trổ hết tài nghệ đi ta xem. Hôm nay không giết được ngươi ta thề không quay về Hoàng Kim Bảo.
Long Hoàng nghe lão nói vậy thì cơn tức giận dâng lên không gì cản được. Chàng vận nội lực lên. Tam Ma Địa chân khí trong người ầm ầm vận chuyển. Xốc kiếm lao tới. Đám cung thủ và bọn Phương Phương chỉ thấy bóng người chập chờn, kiếm quang lấp loáng, không trông thấy rõ người mà chỉ nghe tiếng kim thiết chạm nhau tóe ra từng tia lửa.
Phương Phương bên ngoài thấy thế lo lắng vô cùng. Nàng cũng rút kiếm ra hô lớn:
- Các vị huynh đệ. Mau giúp ca ca.
Bọn cung thủ thấy thế. Cũng lập tức cất trường cung đi. Rút binh khí lao ra ngăn cản. Nhất thời hai bên lầm vào thế cầm cố lẫn nhau. Trong vòng chiến Long Hoàng lên tiếng:
- Phương Phương mau lui. Không nên làm hỏng quy củ Phương Phương lớn tiếng:
- Hắn võ công cao cường như vậy chúng ta giữ cái quy củ võ lâm để chết hay sao.
Long Hoàng đáp:
- Yên tâm, ta có thể thắng được lão!
Thấy chàng khinh thường mình như vậy Kiếm Thần tức giận vô cùng, lão hét lớn:
- Hay lắm, bản bảo chủ xem ngươi có gì hơn người mà dám khua môi múa mỏ.
Lão hít mạnh một hơi chân khí rung kiếm lên đâm chếch tới nhắm vào bụng Long Hoàng. Thế nhưng đường kiếm phóng ra nửa vời rồi đột nhiên lão cấp tốc dựng thẳng lên nhắm đâm vào họng chàng. Chiêu này lão biến hóa hư thực lẫn nhau, thật là cao thâm mạt trắc.
Long Hoàng chấn động tâm thần vội vã huy động trường kiếm chém vào cổ tay lão. Chỉ thấy bóng kiếm ánh lên. Kiếm Thần đã thấy lưỡi kiếm chỉ còn cách tay mình một đoạn. Lão vội vã bỏ dở thế công thu kiếm về đưa chân lạng sang một bên tránh khỏi chiêu kiếm trong gang tấc. Long Hoàng chiếm được thượng phong liền ra sức tấn công như vũ bão nơi đâu cũng có ánh hàn quang chuyển động tưởng chừng như vạn kiếm quy tông. Nhưng Dương Hoài Viễn không hổ danh là Kiếm Thần. Lão cũng nhấc chân lăng không một quãng tay kiếm của lão vút vút đánh ra những chiêu kiếm vô cùng mãnh liệt.
Bên ngoài bọn cung thủ hô lớn trợ chiến.
- Bảo chủ vô địch, nhất thống giang hồ - Kiếm thần ra oai, quỷ ma than khóc.
Ồn ào náo nhiệt vô cùng. Dương Hoài Viễn nghe bọn đồ tử đồ tôn nói tung hô mình như vậy không nhịn được cười khanh khách. Lão vuốt bộ râu dài đoạn lên tiếng:
- Ranh con, kiếm thuật của ngươi quả không phải tầm thường nhưng không biết quyền chưởng ra sao???.
Long Hoàng thấy lão đổi đề tai sang thử công phu thì chàng biết ngay lão định ỷ vào nội lực thủ thắng. Với người khác thì ý nghĩ này là đúng. Nhưng với người có nội lực lớn vô cùng như chàng lại được Bạch Vân Kiếm Khách Triệu Hoàng Lâm truyền cho gần 70 năm công lực mà nói, lần này Dương Hoài Viễn tính sai rồi. Chàng thấy lão hỏi vậy thì cũng đáp:
- Tại hạ ngu dốt công phu của bản môn chỉ học được hai bộ quyền pháp và một bộ khinh công không đáng nhắc tới mà thôi. Nhưng nếu tiền bối đã có ý như vậy. Tại hạ cũng xin múa rìu qua mắt thợ một phen.
- Nhà ngươi có thể chống nổi ta 30 chiêu. Dương Hoài Viễn này thề với trời. Từ nay quay về đông hải tĩnh tu. Không ra khỏi Hoàng Kim Bảo một bước.
Vừa dứt lời hai tay lão đã tạo thành một thủ thế kì quái khởi thức chuẩn bị tấn công. Long Hoàng thấy vậy cũng đưa hai tay lên từ từ chạm vào nhau hình thành tư thế Quan Âm Lễ Phật, nội lực trong người chàng hùng hậu vô cùng. Hai tay chàng vừa chạm vào nhau chân khí trong người chàng tự động chu lưu toàn thân khiến cho trường bào căng phồng lên tung bay phấp phới. Dương Hoài Viễn hừ lạnh một tiếng vung song chưởng ra đánh tới. Thủ pháp cùng chiêu thức này có tên là Song Long Xuất Hải. Hai tay dang ra nhắm hai bên thái dương đánh tới.
Mắt thấy chưởng lực đối phương đánh tới chàng khẽ ngửa đầu ra sau tránh khỏi rồi đưa tay phải ra chiêu Chung Cổ Tề Minh, tay trái ra chiêu Xuất Quyền Đoạn Ngục nhắm ngực và yết hầu đối phương công tới. Dương Hoài Viễn thấy chiêu thức của chàng trông thì rất đơn giản nhưng lại ẩn chứa luồng nội lực kinh người thì không dám coi thường y vội vã chuyển động thân hình phóng hai ngón tay lên điểm ra hai chỉ trong Vô Ảnh Thần Chỉ hướng vào lòng bàn tay chàng đánh tới
Long Hoàng lập tức hạ thấp song chưởng vận dụng Di Hình Hoán Vị né tránh. Nhưng chàng vừa tránh khỏi thì lại thấy lão vung tay lên điểm tới phép điểm này có tên là là Cầm Long Chỉ chuyên nhắm điểm vào các tử huyệt và chỗ hiểm. Một loạt tiếng động vang lên Long Hoàng bị trúng bẩy chỉ vào các đại huyệt trước ngực và cạnh sườn. Dương Hoài Viễn cười lớn lão chắc rằng bảy chỉ này nếu không giết được đối thủ thì cũng làm cho rối loạn bát mạch kì kinh.
Ngờ đâu Cương Khí Hộ Thân của Long Hoàng tự động phát ra đã ngăn cản phần lớn luồng lực đạo. Chàng chỉ cảm thấy hơi tê dại mà thôi. Trong chớp mắt đã khôi phục như ban đầu.
Dương Hoài Viễn thấy Long Hoàng bị trúng Cầm Long Chỉ của mình mà thản nhiên như không, thì trong lòng không khỏi ngấm ngầm lo lắng. Đột nhiên lão hét lớn tung người lên đánh ra ba chưởng cách không về phía Long Hoàng. Cùng lúc đó thân hình lão đột ngột chuyển hướng lao về phía Phương Phương.
Bọn đệ tử kinh hãi nhao nhao cản lại. Nhưng lão chỉ cần vung tay nhấc chân là có 1 tên bị loại khỏi vòng chiến nháy mắt lão đã đến bên cạnh Phương Phương. Lão vung năm ngón tay, sử ngay Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ chụp vào cổ họng nàng. Đợi đến khi Long Hoàng đánh bật được ba chưởng của lão thì lão đã nắm được Phương Phương trong tay....
Lão gằn giọng:
- Ranh con không mau quỳ xuống còn đợi khi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.