Tứ Đại Tiểu Thư Đại Tài Và Tứ Đại Hoàng Tử Lưu Manh
Chương 35: Bất ngờ
TrangHana1011
24/04/2021
Băng trên mình mặc bộ váy cô dâu đắt giá xa xỉ mà gương mặt lạnh tanh vô hồn đang được điểm nét trang điểm,mẹ nó đứng bên cạnh nhìn biểu cảm nó khẽ thầm" thằg Minh này làm gì mà lâu vậy?....không đến sao?"
Mẹ nó cười nhẹ:
-Con gái ta xinh đẹp quá đi mất! Lại đây nào ta ôm con....
Băng khẽ nấc nhẹ:
-Mama.....con....
Mẹ nó khẽ xoa nhẹ trán nó nói:
-Ta biết!!
-Đã đến giờ cử hành hôn lễ rồi_ Lời cha sứ vang bọng trầm ổn nói
PAPa nó đi vào nhẹ đưa tay ra đón tay nó,Băng khoác tay nó vào tay papa mình rồi nhẹ nhàng đi ra sau là Linh Nhi và Vi.Ba nó khẽ thầm nghĩ" thằg Minh này có định đến cướp cô dâu ko đấy?"
Đứng từ xa nó đã thấy Lâm đag đứng mỉm cười trước cha sứ.Nó đi lại đứg cạnh Lâm nhìn sang phía bên kia là Phong Phi và Bảo,không có thấy Minh đâu cả.....
-Đã đến giờ lành rồi.....Hàn lâm con có đồng ý cưới cô Trịnh Mẫn Băng làm vợ không? Dù cho có sóng gió bệnh tật hiểm nguy như thế nào con cũng ở bên cô ấy chăm.sóc đến đầu bạc răg long chứ?
Lâm nhìn Băng khẽ cười gật đầu:
- Con đồng ý!!
Cha sứ lại quay sag nhìn nó:
-Còn con Trịnh Mẫn băng...con có đồng ý cưới cậu Hàn Lâm làm chồng dù cho có sóng gió bệnh tật hiểm nguy như thế nào con cũng ở bên cậu ấy chăm.sóc đến đầu bạc răg long chứ?
Nó nhìn nụ cười của Lâm đang nở vô tội miệng run rẩy:
-Con.....con....
-Con không đồng ý_ Một giọng nói từ phía cửa nhà thờ vang lên với bộ áo chủ rể của Minh đẹp trai vô cùng,đầu tóc đang còn rối bời....cuốn hút.
Ba mẹ nó cũng mừng thầm cho 2 bọn nó,Lâm khẽ cười khẩy:
-Cậu có quyền gì mà cản đám cưới của bọn tôi?
Minh lạnh lùng lên nắm.nhẹ tay Băng:
- Quyền gì? Tôi lấy quyền là người Băng yêu! Lấy quyền là vị hôn thê chính thức của Băng! Lấy quyền là cha của con cô ấy sau này! Lấy quyền là người chăm sóc cô ấy đến đầu bạc răng long! Và cô ấy không có quyền lấy người đàn ông khác....không bao giờ! Còn anh....không có quyền đó!
Nói xong Minh kéo tay Băng ra khỏi tiệc cưới bên ngoài là hàng kí giả nháy ảnh liên tục theo sau là Linh Nhi và Vi,Bảo Phong và Phi cười nắc nưởi bá đạo....!
Lâm ánh mắt đăm đăm lạnh lùng:
-Tôi sẽ bắt cậu trả giá.....
Mẹ nó cười nhẹ:
-Con gái ta xinh đẹp quá đi mất! Lại đây nào ta ôm con....
Băng khẽ nấc nhẹ:
-Mama.....con....
Mẹ nó khẽ xoa nhẹ trán nó nói:
-Ta biết!!
-Đã đến giờ cử hành hôn lễ rồi_ Lời cha sứ vang bọng trầm ổn nói
PAPa nó đi vào nhẹ đưa tay ra đón tay nó,Băng khoác tay nó vào tay papa mình rồi nhẹ nhàng đi ra sau là Linh Nhi và Vi.Ba nó khẽ thầm nghĩ" thằg Minh này có định đến cướp cô dâu ko đấy?"
Đứng từ xa nó đã thấy Lâm đag đứng mỉm cười trước cha sứ.Nó đi lại đứg cạnh Lâm nhìn sang phía bên kia là Phong Phi và Bảo,không có thấy Minh đâu cả.....
-Đã đến giờ lành rồi.....Hàn lâm con có đồng ý cưới cô Trịnh Mẫn Băng làm vợ không? Dù cho có sóng gió bệnh tật hiểm nguy như thế nào con cũng ở bên cô ấy chăm.sóc đến đầu bạc răg long chứ?
Lâm nhìn Băng khẽ cười gật đầu:
- Con đồng ý!!
Cha sứ lại quay sag nhìn nó:
-Còn con Trịnh Mẫn băng...con có đồng ý cưới cậu Hàn Lâm làm chồng dù cho có sóng gió bệnh tật hiểm nguy như thế nào con cũng ở bên cậu ấy chăm.sóc đến đầu bạc răg long chứ?
Nó nhìn nụ cười của Lâm đang nở vô tội miệng run rẩy:
-Con.....con....
-Con không đồng ý_ Một giọng nói từ phía cửa nhà thờ vang lên với bộ áo chủ rể của Minh đẹp trai vô cùng,đầu tóc đang còn rối bời....cuốn hút.
Ba mẹ nó cũng mừng thầm cho 2 bọn nó,Lâm khẽ cười khẩy:
-Cậu có quyền gì mà cản đám cưới của bọn tôi?
Minh lạnh lùng lên nắm.nhẹ tay Băng:
- Quyền gì? Tôi lấy quyền là người Băng yêu! Lấy quyền là vị hôn thê chính thức của Băng! Lấy quyền là cha của con cô ấy sau này! Lấy quyền là người chăm sóc cô ấy đến đầu bạc răng long! Và cô ấy không có quyền lấy người đàn ông khác....không bao giờ! Còn anh....không có quyền đó!
Nói xong Minh kéo tay Băng ra khỏi tiệc cưới bên ngoài là hàng kí giả nháy ảnh liên tục theo sau là Linh Nhi và Vi,Bảo Phong và Phi cười nắc nưởi bá đạo....!
Lâm ánh mắt đăm đăm lạnh lùng:
-Tôi sẽ bắt cậu trả giá.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.