Tứ Đại Tiểu Thư Đại Tài Và Tứ Đại Hoàng Tử Lưu Manh
Chương 24
TrangHana1011
24/04/2021
Băng đang ngồi xem máy tính thì Minh vào mặt hậm hực lạnh lùng hỏi:
-Cô rốt cuộc bị sao.....?Cứ như vậy không biết đối mặt với quá khứ sao?!Cô hèn nhát như vậy sao?!
Băng giờ đã tỉnh hơn lòng có chút nhói cái gì mà nói nó hèn nhát?!Nước mắt khẽ lưng chừng rơi thì lại mau chóng được Băng kìm lại thu vào,Minh run khẽ giữ chặt bả vai của Băng mạnh thật mạnh:
-Cô..... là kẻ hèn nhát!Không chịu đối mặt với quá khứ....mới như vậy đã không buông bỏ được!Tôi....quá thất....thất vọng về cô!
Băng cười nhạt ngừoi ngã khuỵu xuống dưới đất:
-Anh thất vọng về tôi?Đúng tôi hèn nhát.....Anh như vậy có thể đối mặt sao!Quá khứ của anh như thế nào?Anh vì ai mà trở nên lạnh lùng như vậy?Anh đã nghĩ ra chưa?Anh nghĩ lại xem anh vì ai mà trở nên như vậy?!Không phải vì cô gái đó sao?!Anh chịu buông bỏ quá khứ sao?Chịu buông bỏ cái ngừoi khiến anh hạnh phúc cũng khiến anh hận thấu xương sao? Anh làm được chứ?!
Minh giật mik quá khứ sao?Hắn là đang bâng khươ không biết thế nào rốt cuộc khi xưa nhắc đến hắn còn chút cảm giác đau hiện tại thì....không?!
-Nhưng cô là vợ tôi....hiện tại không thể thay đổi!
Băng khẽ cười lạnh nước mắt bấy lâu cất giữ cũng không kìm được rơi xuống:
-Tôi là vợ anh...?Vậy có bao giờ anh nghĩ đến tôi chưa?Cảm nhận của tôi?Anh có nghĩ hiện tại tôi đang đau đớn đến thế nào?Anh vẫn cứ thế sao cứ lợi dụng danh nghĩa bắt tôi tuân phục theo anh?
Minh bất giác nắm chặt tay đặt một nụ hôn lên môi Băng sâu lâu....ngọt ngào....đau đớn:
-Tôi không cho phép cô....khóc vì ngừoi khác không cho phép....!
Băng mệt mỏi ngáp dài cảm giác sắp ngủ mãi lâu sau Minh đặt Băng lên giường đắp chăn ôm nó ngủ rồi nói:
-Cô là của tôi....Ai tổn thương cô tôi....sẽ là ngừoi diệt sạch!
Băng thiếp đi vì mệt mỏi ngày mai còn phải đối mặt với nhưng thứ rắc rối chong gai khác nhưng hiện tại Băng cảm thấy giấc ngủ này rất ngon...nó đang nằm trong vòng tay Minh!
_________
Phong ngồii nâng ly rượu trong phòng nhìn Linh ngủ có chua xót đớn đau nhưng Phong tin tình cảm của bọn họ sẽ thắng tất cả,bất chợt Linh tỉnh dậy nhẹ nhàng nói:
-Ngủ đi chồng!Không được uống
rượu....
Phong cười ấm áp tay như quân sĩ bộ đôi cười thả chén rượu:
-Rõ thưa sếp....Vợ....buông bỏ quá khứ được không?Có chồng bên cạnh vợ mà!
Linh cười ôm mặt Phong khẽ đặt nụ hôn lên môi:
-Ngoan ....ngủ đi....ngày mai còn nhiều thứ giải quyết còn phải đi học!Chúng ta cùng bước qua...!
-Cô rốt cuộc bị sao.....?Cứ như vậy không biết đối mặt với quá khứ sao?!Cô hèn nhát như vậy sao?!
Băng giờ đã tỉnh hơn lòng có chút nhói cái gì mà nói nó hèn nhát?!Nước mắt khẽ lưng chừng rơi thì lại mau chóng được Băng kìm lại thu vào,Minh run khẽ giữ chặt bả vai của Băng mạnh thật mạnh:
-Cô..... là kẻ hèn nhát!Không chịu đối mặt với quá khứ....mới như vậy đã không buông bỏ được!Tôi....quá thất....thất vọng về cô!
Băng cười nhạt ngừoi ngã khuỵu xuống dưới đất:
-Anh thất vọng về tôi?Đúng tôi hèn nhát.....Anh như vậy có thể đối mặt sao!Quá khứ của anh như thế nào?Anh vì ai mà trở nên lạnh lùng như vậy?Anh đã nghĩ ra chưa?Anh nghĩ lại xem anh vì ai mà trở nên như vậy?!Không phải vì cô gái đó sao?!Anh chịu buông bỏ quá khứ sao?Chịu buông bỏ cái ngừoi khiến anh hạnh phúc cũng khiến anh hận thấu xương sao? Anh làm được chứ?!
Minh giật mik quá khứ sao?Hắn là đang bâng khươ không biết thế nào rốt cuộc khi xưa nhắc đến hắn còn chút cảm giác đau hiện tại thì....không?!
-Nhưng cô là vợ tôi....hiện tại không thể thay đổi!
Băng khẽ cười lạnh nước mắt bấy lâu cất giữ cũng không kìm được rơi xuống:
-Tôi là vợ anh...?Vậy có bao giờ anh nghĩ đến tôi chưa?Cảm nhận của tôi?Anh có nghĩ hiện tại tôi đang đau đớn đến thế nào?Anh vẫn cứ thế sao cứ lợi dụng danh nghĩa bắt tôi tuân phục theo anh?
Minh bất giác nắm chặt tay đặt một nụ hôn lên môi Băng sâu lâu....ngọt ngào....đau đớn:
-Tôi không cho phép cô....khóc vì ngừoi khác không cho phép....!
Băng mệt mỏi ngáp dài cảm giác sắp ngủ mãi lâu sau Minh đặt Băng lên giường đắp chăn ôm nó ngủ rồi nói:
-Cô là của tôi....Ai tổn thương cô tôi....sẽ là ngừoi diệt sạch!
Băng thiếp đi vì mệt mỏi ngày mai còn phải đối mặt với nhưng thứ rắc rối chong gai khác nhưng hiện tại Băng cảm thấy giấc ngủ này rất ngon...nó đang nằm trong vòng tay Minh!
_________
Phong ngồii nâng ly rượu trong phòng nhìn Linh ngủ có chua xót đớn đau nhưng Phong tin tình cảm của bọn họ sẽ thắng tất cả,bất chợt Linh tỉnh dậy nhẹ nhàng nói:
-Ngủ đi chồng!Không được uống
rượu....
Phong cười ấm áp tay như quân sĩ bộ đôi cười thả chén rượu:
-Rõ thưa sếp....Vợ....buông bỏ quá khứ được không?Có chồng bên cạnh vợ mà!
Linh cười ôm mặt Phong khẽ đặt nụ hôn lên môi:
-Ngoan ....ngủ đi....ngày mai còn nhiều thứ giải quyết còn phải đi học!Chúng ta cùng bước qua...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.