Tứ Đại Tiểu Thư Siêu Quậy Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng
Chương 37: Chap 37
Lạp Kì Nhã
02/05/2018
- Nhưng em sợ lắm, nếu như....- nó đang nói thì Kim Dung chạy vào và nói
- Hai người làm gì mà lâu vậy?
- À... không có gì đâu, chúng ta ra ngoài thôi- Nhã Hy nói rồi kéo tay nó ra ngoài
-------------------------
- Hể... giờ mới quay lại sao?- Davil đứng đó, vừa chơi với Jin vừa nói
- Hahaha- nó và Nhã Hy chỉ biết cười trừ
- Đi chơi thôi- Jin kéo tay nó và Nhã Hy
-------------------------
Đến xế chiều
- Mọi người về trước đi, chị Nhã Hy, hị đi với em đến nơi này một lát nha- nó
- Được thôi
Nó đưa Nhã Hy đến một bãi đất trống, thấy Nhã Hy có vể thắc mắc tại sao nó lại đưa cô ấy đến đây thì nó nói
- Em muốn biến nơi này thành cánh đồng oải hương, chị giúp em được chứ?
- Tất nhiên là được rồi- hai người bắt tay vào việc của mình đó là thiết kế cánh đồng, phải làm sao đó cho cánh đồng này phải đẹp, phải thoáng mới được. Đến lúc trời tối thì nó và Nhã Hy đã hoàn thành xong bản vẽ và bắt đầu trồng
----------------------------
10h a.m sáng hôm sau
- Woa, xong rồi- nó và Nhã Thy đập tay nhau
- Woa, xong rồi- nó và Nhã Thy đập tay nhau
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
- Tại sao em lại muốn trồng oải hương vậy?
- Vì ý nghĩa của hoa oải hương có nghĩa là sự chung thủy và còn là sự chờ đợi. Em hy vọng, Joyce có thể nhớ ra em vì vậy.... em sẽ chờ đợi anh ấy dù bao lâu đi chăng nữa- nó nói
- Nhưng nếu em không phẫu thuật thì làm sao còn sức khỏe để chờ đợi cậu ấy?
- Em....... Thôi, chúng ta về công ty thôi- nó không biết nói sao nên đánh trống lãng
- Haizzzz, được rồi, đi thôi- Nhã Hy nói rồi kéo nó ra xe
- Chúng ta đi bộ đi
- Tại sao?
- Em muốn vừa đi vừa ngắm cảnh trên đường ấy mà
- Được rồi
--------------------
Nó và Nhã Hy đang đi tản bộ trên đường thì gặp bọn hắn, bọn hắn đi lướt qua nó và Hy, lúc đi qua, Minh Hằng còn cố tình hất vai nó làm nó ngã xuống đất
- Cally, em không sao chứ?
- C- chị à.... đưa thuốc ch- cho em, em... đau bụng quá- nó khó khăn nói nhỏ vào tai Hy
- Được rồi, để chị lấy- Hy vội vàng lấy lọ thuốc trong túi áo nó ra rồi lấy nước cho nó uống, nhưng nó chưa kíp uống thì Minh Hằng lại chạy tới lấy lọ thuốc ném ra xa
- Cô đang làm cái gì vậy?- Hy tức giận
- Tôi làm cái gì mặc kệ tôi, tôi phải cho cô ta sống không bằng chết
- Hình như theo tôi thấy những người từng bị người khác hại thì đáng lẽ ra phải sợ người đó chứ, tại sao cô lại không sợ mà còn lên mặt như thế nhỉ? Vì cô đã làm mọi thủ đoạn để được nhiều người tin tưởng?
- Cô.....
- C-chị Nhã... Hy...- nó khó khăn gọi Hy rồi ngất xỉu
- Cô ta đang diễn kịch à?- nhỏ
- Chắc vậy, đúng là không thể tin tưởng được loại người này mà- cô nói rồi bỏ đi
- Haha, coi kìa Cally, xem cô kìa, cô không có ai tin tưởng nữa rồi- Minh Hằng nói rồi đi tới đạp vào bụng nó sau đó bỏ đi. Hy nhanh chóng gọi xe cấp cứu
----------------------------
Bệnh viện
James, Jack,Bun Davil, Kim Dung, Chekly và Mei chạy đến phòng nó
- Cậu ấy sao rồi?- Kim Dung lo lắng hỏi
- Bệnh tình của Cally đã chuyển biến rất xấu rồi, nếu không phẫu thuật kịp thời thì....- Nhã Hy nói, bỗng nhiên cô ngồi thụp xuống đất khóc, trước đây cô từng làm y tá riêng cho nhiều người rồi và cô chưa bao giờ cảm thấy đau khổ như thế này, nó là người đầu tiên khiến cô phải khóc khi làm y tá riêng, cô sợ mất nó, cô xem nó như em gái của em vậy, ngay từ lần đầu tiên gặp, cô đã có cảm tình với nó rồi, thế mà giờ lại....
- Em... phải đi.... gặp Minh Hằng một lát- nó nói
- Chị tỉnh rồi hả? Sao chị lại muốn đi gặp cô ta?- Bun
- Đây- nó đưa cái máy điện thoại của nó cho Bun xem, trong tin nhắn của nó có hiện lên dòng chữ:" Cô đóng kịch giỏi quá đấy, chiều nay hãy đến nhà của cô từng đã ở đi, tôi cần nói với cô điều này"
- Cô ta sẽ lại diễn kịch nữa thôi- ack nói
- Chị biết, nhưng lần này chị muốn xem cô ta diễn như thế nào- nó nói
- Vậy bọn em sẽ trốn trong bụi cây gần đó để xem với chị- Mei nói
- Ok
------------------------------
Nhà nó từng sống
- Sao, cô hẹn tôi ra đây làm gì?- Nó hỏi
- Rồi sẽ biết- cô ta nói rồi lấy một sợi dây chuyền ra- Cô biết thứ này chứ nhỉ?
- S- sao cô.... lại có nó... tôi tặng nó cho Joyce mà- nó nói
- Vậy thì...- cô ta nói rồi ném sợi dây chuyền xuống hồ bơi bên cạnh, thấy thế, nó nhảy xuống lấy sợi dây. Lúc đó, nó lại bị chảy máu mũi làm hồ bơi có một vùng nước màu đỏ. Cô ta bỗng nhiên hét lên rồi nhảy xuống hồ bơi. Bọn hắn nghe thấy tiếng hét thì chạy ra, cô ta thấy thế thì bắt đầu diễn kịch
- Thiên Băng à, tôi xin lỗi, tôi không có cướp Joyce của cô mà, cô làm ơn tha thứ cho tôi đi, xin cô đấy, tôi chảy máu rồi, xin cô đấy- cô ta nhìn thấy nước có màu đỏ của máu nên bắt đầu diễn
- Minh Hằng, em có sao không?- Hắn nhảy xuống rồi kéo cô ta lên
- E... em không sao- cô ta nói rồi quay mặt lại nhìn nó, nở nụ cười của một con ác quỷ
- Cally, tôi không ngờ cô lại là một người như vậy, từ nay, chúng ta không còn là anh em của nhau nữa, những thứ mà cô tặng cho tôi, tôi sẽ vứt hết- nói rồi anh chạy lên phòng lấy đồ mà nó đã từng tặng anh và ném đi
- Cô... chúng tôi đã từng tin tưởng cô... còn coi cô là ban thân.... thế mà.... thật đáng thất vọng- cô nói
Chattt- Mindy tát nó một cái rồi nói
- Cái tát này, tôi dành tặng cho cô đấy.... vì đã đẩy Minh Hằng xuống hồ bơi
Chattt- nhỏ tát nó
- Cái này.... vì cô đã làm Minh Hằng bị thương
Hắn định tới tát nó thì bỗng có một cánh tay đỡ lại... là Phong (có ai còn nhớ không?)
- Phong...? Vy? Hai người về lúc nào vậy?- Bọn nó từ trong bụi cây kéo nhau chạy ra
- Bọn tớ vừa về và đã chứng kiến được mọi chuyên rồi- Tử Đằng hay còn gọi là Vy nói
- Các cậu.... nghe tớ nói..... chưa chắc những gì các cậu nhìn thấy đã là sự thật đâu, trong chuyện này, Cally là người vô tội- Phong nói
- Nhưng cô ta...- Hắn
- Cậu tin bạn thân của cậu hay là tin người đang giả dạng làm người cậu yêu hả?-Phong
- Cậu nói ai giả dạng vậy ....?- Cô ta nói thì nhớ ra là mình không biết tên Phong
- Sao? Cô không nhớ tên à? Cũng đúng thôi anh nhỉ? Người giả thì làm sao biết được, đúng không Phong?- Vy hỏi
- Đúng đó em
- Chị Cally, chị Cally- Jack chạy tới bên cạnh nó, thấy nó đang bi chảy máu mũi thì lấy khăn của mình lau cho nó
- Jack.... l- lấy ch- cho chị... hộp thuốc- nó lại lên cơn đau bụng, nó đau mà nó đau kinh khủng
- Vâng- Jack lấy hộp thuốc ra cho nó
- Tại sao lúc nào ở trước mặt bọn tôi cô cũng lấy hộp thuốc như thế ra vậy? Để bọn tôi cảm thấy thương cảm cho cô hả? Không bao giờ đâu nhé!- Shara nói
- Mình về thôi Cally- Vy, Phong và bọn nó phớt lờ bọn hắn rồi đỡ nó về
---------------------------
Bọn nó vừa đỡ nó ra khỏi cửa thì nó nói cả bọn chạy đi tìm những thứ mà lúc nãy anh đã ném đi với nó. Nghe vậy, cả bọn làm theo
Được một lúc sao, tất cả mọi thứ đều nằm trong tay nó, lúc này, nó mới chịu về
----------------------------
Phòng nó
- Cally... v- vậy.... cậu bị ung thư máu?- Phong nói
- Ừm- nó gật nhẹ đầu- Đừng nói chuyện này cho ai biết hết nha
- Ừm, cậu đi phẫu thuật đi Cally- Vy nói
- Không đâu, tớ sống chừng này năm.... là đủ lắm rồi, tớ không nghĩ à.... cuộc phẫu thuật lần này sẽ thành công đâu- nó nói
- Nhưng mà.....
- Tớ không muốn, tớ sợ lắm....
- Dù vậy thì em cũng phải nghĩ cho những người đang quan tâm và chăm sóc em chứ- Nhã Hy nói
-Em.....
- Chị Cally, chị Nhã Hy, Jin bị bắt cóc rồi- James từ ngoài chạy vào, mặt đỗ đầy mồ hôi áo quần xộc xệch
- Cái gì?- đth
- Bang Dark nói nếu chị khôg tới gặp họ thì đừng mong thằng bé được thả- chekly chạy theo bên cạnh James
- Được, hẹn với họ là chiều nay 2h ở đường ZYX- nó nói
-Nhưng đang bệnh mà, như vậy....- Jack
- Không sao đâu, đây có lẽ là.... trận chiến cuối cùng của chị rồi- nó nói rồi xoa đầu Jack
- Chịiii- Jack ôm chầm lấy nó và khóc- Nếu chị đi luôn thì ai sẽ là người xoa đầu em mỗi ngày? Nếu chị đi thì ai sẽ nói câu "Mừng em về nhà " và tới ôm em đây? Nếu chị đi thì ai sẽ là người cùng em ngắm bình minh lên vào mỗi buổi sáng đây? Nếu chị đi, thì em sẽ không còn được nhìn thấy chị ngồi ở Sopha để đợi em về vào mỗi buổi trưa nữa!!! Em biết làm gì sao đây??
- Ngoan nào, Jack, em hãy nhớ, em đã 20 rồi, không còn là 3,4 tuổi đâu- nói rồi đưa tay của mình lên và lau những giọt nước mắt trên khuôn mătk Jack
- Chị à, chị hãy hứa nhé, nhất định phải quay về bình an vô sự đó- Mei nói
- Tất nhiên, em nghĩ chị à ai chứ....
- Vâng....
---------------------------
2h chiều
Tại bãi đất trống ZYX
- Cô lại định gây chuyện gì nữa đây Minh Hằng, à không, phải là bang chủ bang Dark mới phải chứ nhỉ?
- Hahaha, cô muốn gọi sao thì gọi nhưng tôi sẽ cho cô xem cái này- nói rồi Minh Hằng ra lệnh cho bọn đàn em làm gì đó. Vài phút sau, bọn đàn em của cô ta vác lên 2 người rồi bỏ xuống đất. Nó thấy thì mở to mắt
- Joyce.... anh 3
- Sao hả?
- Cô.... trả Joyce, anh 3 và Jin lại đây cho tôi- nó nói
- Vậy thì hạ hết lũ này đi- cô ta búng tay một phát, hơn 100 người xông lên đánh nó. Lũ này thì nó thừa sức để hạ nhưng lần này, sức khỏe của nó đang rất yếu nên sau khi cả lũ đã nằm la liệt dưới đất thì nó cũng kiệt sức và ngất đi
--------------------------------------
Cho xin ý kiến: Các bạn muốn nó với hắn thành một đôi hay là nó với người khác?
Xin hãy góp ý cho mình với nha!
- Hai người làm gì mà lâu vậy?
- À... không có gì đâu, chúng ta ra ngoài thôi- Nhã Hy nói rồi kéo tay nó ra ngoài
-------------------------
- Hể... giờ mới quay lại sao?- Davil đứng đó, vừa chơi với Jin vừa nói
- Hahaha- nó và Nhã Hy chỉ biết cười trừ
- Đi chơi thôi- Jin kéo tay nó và Nhã Hy
-------------------------
Đến xế chiều
- Mọi người về trước đi, chị Nhã Hy, hị đi với em đến nơi này một lát nha- nó
- Được thôi
Nó đưa Nhã Hy đến một bãi đất trống, thấy Nhã Hy có vể thắc mắc tại sao nó lại đưa cô ấy đến đây thì nó nói
- Em muốn biến nơi này thành cánh đồng oải hương, chị giúp em được chứ?
- Tất nhiên là được rồi- hai người bắt tay vào việc của mình đó là thiết kế cánh đồng, phải làm sao đó cho cánh đồng này phải đẹp, phải thoáng mới được. Đến lúc trời tối thì nó và Nhã Hy đã hoàn thành xong bản vẽ và bắt đầu trồng
----------------------------
10h a.m sáng hôm sau
- Woa, xong rồi- nó và Nhã Thy đập tay nhau
- Woa, xong rồi- nó và Nhã Thy đập tay nhau
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
- Tại sao em lại muốn trồng oải hương vậy?
- Vì ý nghĩa của hoa oải hương có nghĩa là sự chung thủy và còn là sự chờ đợi. Em hy vọng, Joyce có thể nhớ ra em vì vậy.... em sẽ chờ đợi anh ấy dù bao lâu đi chăng nữa- nó nói
- Nhưng nếu em không phẫu thuật thì làm sao còn sức khỏe để chờ đợi cậu ấy?
- Em....... Thôi, chúng ta về công ty thôi- nó không biết nói sao nên đánh trống lãng
- Haizzzz, được rồi, đi thôi- Nhã Hy nói rồi kéo nó ra xe
- Chúng ta đi bộ đi
- Tại sao?
- Em muốn vừa đi vừa ngắm cảnh trên đường ấy mà
- Được rồi
--------------------
Nó và Nhã Hy đang đi tản bộ trên đường thì gặp bọn hắn, bọn hắn đi lướt qua nó và Hy, lúc đi qua, Minh Hằng còn cố tình hất vai nó làm nó ngã xuống đất
- Cally, em không sao chứ?
- C- chị à.... đưa thuốc ch- cho em, em... đau bụng quá- nó khó khăn nói nhỏ vào tai Hy
- Được rồi, để chị lấy- Hy vội vàng lấy lọ thuốc trong túi áo nó ra rồi lấy nước cho nó uống, nhưng nó chưa kíp uống thì Minh Hằng lại chạy tới lấy lọ thuốc ném ra xa
- Cô đang làm cái gì vậy?- Hy tức giận
- Tôi làm cái gì mặc kệ tôi, tôi phải cho cô ta sống không bằng chết
- Hình như theo tôi thấy những người từng bị người khác hại thì đáng lẽ ra phải sợ người đó chứ, tại sao cô lại không sợ mà còn lên mặt như thế nhỉ? Vì cô đã làm mọi thủ đoạn để được nhiều người tin tưởng?
- Cô.....
- C-chị Nhã... Hy...- nó khó khăn gọi Hy rồi ngất xỉu
- Cô ta đang diễn kịch à?- nhỏ
- Chắc vậy, đúng là không thể tin tưởng được loại người này mà- cô nói rồi bỏ đi
- Haha, coi kìa Cally, xem cô kìa, cô không có ai tin tưởng nữa rồi- Minh Hằng nói rồi đi tới đạp vào bụng nó sau đó bỏ đi. Hy nhanh chóng gọi xe cấp cứu
----------------------------
Bệnh viện
James, Jack,Bun Davil, Kim Dung, Chekly và Mei chạy đến phòng nó
- Cậu ấy sao rồi?- Kim Dung lo lắng hỏi
- Bệnh tình của Cally đã chuyển biến rất xấu rồi, nếu không phẫu thuật kịp thời thì....- Nhã Hy nói, bỗng nhiên cô ngồi thụp xuống đất khóc, trước đây cô từng làm y tá riêng cho nhiều người rồi và cô chưa bao giờ cảm thấy đau khổ như thế này, nó là người đầu tiên khiến cô phải khóc khi làm y tá riêng, cô sợ mất nó, cô xem nó như em gái của em vậy, ngay từ lần đầu tiên gặp, cô đã có cảm tình với nó rồi, thế mà giờ lại....
- Em... phải đi.... gặp Minh Hằng một lát- nó nói
- Chị tỉnh rồi hả? Sao chị lại muốn đi gặp cô ta?- Bun
- Đây- nó đưa cái máy điện thoại của nó cho Bun xem, trong tin nhắn của nó có hiện lên dòng chữ:" Cô đóng kịch giỏi quá đấy, chiều nay hãy đến nhà của cô từng đã ở đi, tôi cần nói với cô điều này"
- Cô ta sẽ lại diễn kịch nữa thôi- ack nói
- Chị biết, nhưng lần này chị muốn xem cô ta diễn như thế nào- nó nói
- Vậy bọn em sẽ trốn trong bụi cây gần đó để xem với chị- Mei nói
- Ok
------------------------------
Nhà nó từng sống
- Sao, cô hẹn tôi ra đây làm gì?- Nó hỏi
- Rồi sẽ biết- cô ta nói rồi lấy một sợi dây chuyền ra- Cô biết thứ này chứ nhỉ?
- S- sao cô.... lại có nó... tôi tặng nó cho Joyce mà- nó nói
- Vậy thì...- cô ta nói rồi ném sợi dây chuyền xuống hồ bơi bên cạnh, thấy thế, nó nhảy xuống lấy sợi dây. Lúc đó, nó lại bị chảy máu mũi làm hồ bơi có một vùng nước màu đỏ. Cô ta bỗng nhiên hét lên rồi nhảy xuống hồ bơi. Bọn hắn nghe thấy tiếng hét thì chạy ra, cô ta thấy thế thì bắt đầu diễn kịch
- Thiên Băng à, tôi xin lỗi, tôi không có cướp Joyce của cô mà, cô làm ơn tha thứ cho tôi đi, xin cô đấy, tôi chảy máu rồi, xin cô đấy- cô ta nhìn thấy nước có màu đỏ của máu nên bắt đầu diễn
- Minh Hằng, em có sao không?- Hắn nhảy xuống rồi kéo cô ta lên
- E... em không sao- cô ta nói rồi quay mặt lại nhìn nó, nở nụ cười của một con ác quỷ
- Cally, tôi không ngờ cô lại là một người như vậy, từ nay, chúng ta không còn là anh em của nhau nữa, những thứ mà cô tặng cho tôi, tôi sẽ vứt hết- nói rồi anh chạy lên phòng lấy đồ mà nó đã từng tặng anh và ném đi
- Cô... chúng tôi đã từng tin tưởng cô... còn coi cô là ban thân.... thế mà.... thật đáng thất vọng- cô nói
Chattt- Mindy tát nó một cái rồi nói
- Cái tát này, tôi dành tặng cho cô đấy.... vì đã đẩy Minh Hằng xuống hồ bơi
Chattt- nhỏ tát nó
- Cái này.... vì cô đã làm Minh Hằng bị thương
Hắn định tới tát nó thì bỗng có một cánh tay đỡ lại... là Phong (có ai còn nhớ không?)
- Phong...? Vy? Hai người về lúc nào vậy?- Bọn nó từ trong bụi cây kéo nhau chạy ra
- Bọn tớ vừa về và đã chứng kiến được mọi chuyên rồi- Tử Đằng hay còn gọi là Vy nói
- Các cậu.... nghe tớ nói..... chưa chắc những gì các cậu nhìn thấy đã là sự thật đâu, trong chuyện này, Cally là người vô tội- Phong nói
- Nhưng cô ta...- Hắn
- Cậu tin bạn thân của cậu hay là tin người đang giả dạng làm người cậu yêu hả?-Phong
- Cậu nói ai giả dạng vậy ....?- Cô ta nói thì nhớ ra là mình không biết tên Phong
- Sao? Cô không nhớ tên à? Cũng đúng thôi anh nhỉ? Người giả thì làm sao biết được, đúng không Phong?- Vy hỏi
- Đúng đó em
- Chị Cally, chị Cally- Jack chạy tới bên cạnh nó, thấy nó đang bi chảy máu mũi thì lấy khăn của mình lau cho nó
- Jack.... l- lấy ch- cho chị... hộp thuốc- nó lại lên cơn đau bụng, nó đau mà nó đau kinh khủng
- Vâng- Jack lấy hộp thuốc ra cho nó
- Tại sao lúc nào ở trước mặt bọn tôi cô cũng lấy hộp thuốc như thế ra vậy? Để bọn tôi cảm thấy thương cảm cho cô hả? Không bao giờ đâu nhé!- Shara nói
- Mình về thôi Cally- Vy, Phong và bọn nó phớt lờ bọn hắn rồi đỡ nó về
---------------------------
Bọn nó vừa đỡ nó ra khỏi cửa thì nó nói cả bọn chạy đi tìm những thứ mà lúc nãy anh đã ném đi với nó. Nghe vậy, cả bọn làm theo
Được một lúc sao, tất cả mọi thứ đều nằm trong tay nó, lúc này, nó mới chịu về
----------------------------
Phòng nó
- Cally... v- vậy.... cậu bị ung thư máu?- Phong nói
- Ừm- nó gật nhẹ đầu- Đừng nói chuyện này cho ai biết hết nha
- Ừm, cậu đi phẫu thuật đi Cally- Vy nói
- Không đâu, tớ sống chừng này năm.... là đủ lắm rồi, tớ không nghĩ à.... cuộc phẫu thuật lần này sẽ thành công đâu- nó nói
- Nhưng mà.....
- Tớ không muốn, tớ sợ lắm....
- Dù vậy thì em cũng phải nghĩ cho những người đang quan tâm và chăm sóc em chứ- Nhã Hy nói
-Em.....
- Chị Cally, chị Nhã Hy, Jin bị bắt cóc rồi- James từ ngoài chạy vào, mặt đỗ đầy mồ hôi áo quần xộc xệch
- Cái gì?- đth
- Bang Dark nói nếu chị khôg tới gặp họ thì đừng mong thằng bé được thả- chekly chạy theo bên cạnh James
- Được, hẹn với họ là chiều nay 2h ở đường ZYX- nó nói
-Nhưng đang bệnh mà, như vậy....- Jack
- Không sao đâu, đây có lẽ là.... trận chiến cuối cùng của chị rồi- nó nói rồi xoa đầu Jack
- Chịiii- Jack ôm chầm lấy nó và khóc- Nếu chị đi luôn thì ai sẽ là người xoa đầu em mỗi ngày? Nếu chị đi thì ai sẽ nói câu "Mừng em về nhà " và tới ôm em đây? Nếu chị đi thì ai sẽ là người cùng em ngắm bình minh lên vào mỗi buổi sáng đây? Nếu chị đi, thì em sẽ không còn được nhìn thấy chị ngồi ở Sopha để đợi em về vào mỗi buổi trưa nữa!!! Em biết làm gì sao đây??
- Ngoan nào, Jack, em hãy nhớ, em đã 20 rồi, không còn là 3,4 tuổi đâu- nói rồi đưa tay của mình lên và lau những giọt nước mắt trên khuôn mătk Jack
- Chị à, chị hãy hứa nhé, nhất định phải quay về bình an vô sự đó- Mei nói
- Tất nhiên, em nghĩ chị à ai chứ....
- Vâng....
---------------------------
2h chiều
Tại bãi đất trống ZYX
- Cô lại định gây chuyện gì nữa đây Minh Hằng, à không, phải là bang chủ bang Dark mới phải chứ nhỉ?
- Hahaha, cô muốn gọi sao thì gọi nhưng tôi sẽ cho cô xem cái này- nói rồi Minh Hằng ra lệnh cho bọn đàn em làm gì đó. Vài phút sau, bọn đàn em của cô ta vác lên 2 người rồi bỏ xuống đất. Nó thấy thì mở to mắt
- Joyce.... anh 3
- Sao hả?
- Cô.... trả Joyce, anh 3 và Jin lại đây cho tôi- nó nói
- Vậy thì hạ hết lũ này đi- cô ta búng tay một phát, hơn 100 người xông lên đánh nó. Lũ này thì nó thừa sức để hạ nhưng lần này, sức khỏe của nó đang rất yếu nên sau khi cả lũ đã nằm la liệt dưới đất thì nó cũng kiệt sức và ngất đi
--------------------------------------
Cho xin ý kiến: Các bạn muốn nó với hắn thành một đôi hay là nó với người khác?
Xin hãy góp ý cho mình với nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.