Tứ Đại Tiểu Thư Siêu Quậy Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng

Chương 18: Em họ

Lạp Kì Nhã

02/05/2018

Sau khi chở Minh thi về thì nó phóng xe về, nó ngồi trên xe suy nghĩ xem có nên nhận nuôi Minh Thi không. Nó dự định ngày mai sẽ rủ đám bạn đến cô nhi viện để xem tình hình, nếu Minh Thi ở đó vui vẻ thì nó sẽ không nhận nuôi Minh Thi nữa nhưng nếu Minh Thi bị họ bắt nạt thì nó sẽ nhận nuôi Minh Thi. Nếu Hanro không thích Thi thì nó sẽ không có ý định nhận nuôi Thi đâu nhưng khi thấy thằng bé bảo vệ Thi thì nó biết ngay không chỉ Thi thích Hanro mà ngay cả Hanro cũng thích Thi nữa. Đang suy nghĩ thì nó bất giác cười nhẹ.

- Hanro ơi, dậy đi em- nó gọi

- Ưm- Hanro mở mắt. Nhìn thấy vật thể lạ nằm trên người mình, Hanro hỏi

- Đây là gì thế chị?

- À, lúc nãy Thi thấy em lạnh nên khi xuống xe cô bé đã lấy nó để đắp cho em- nó nói làm Hanro bất giác đỏ mặt, tưởng chừng như nó không thấy nhưg ai ngờ.... tất cả đã được thu vài tầm mắt của nó

- Ơ... à... à... vào.... vào nhà thôi chị- Hanro nói xong thì 3 chân 4 cẳng chạy vào nhà

- Một câu chuyện thú vị- nó cười rồi đi vào nhà

-----------------------

Vào nhà

Đợi Hanro lên phòng thì nó nói với cả bọn

- Các cậu thấy thế nào khi chúng ta nhận nuôi Minh Thi?- nó hỏi

- Cũng được, dù sao nhà mình cũng to nên ở càng đôg người thì càng vui- cô nói

- Ừm, tớ cũng nghĩ vậy nên tớ mới nhận nuôi Minh Thi- nó

- Hình như, tớ thấy cậu còn một lý do nữa để nhận nuôi Minh Thi- Shara nói

- Ừ, đúng rồi- nó nói

- Lý do gì thế?- nhỏ

- Theo như tớ thấy thì Hanro và Minh Thi thích nhau- nó

- WTF??!! Mới gặp nhau mà đã thích nhau rồi??- cả bọn

- Con bé còn ghen với Hanny nữa kia mà- nó nói

- Ôi, thú vị, nó như thế nào chị? Kể em nghe đi, Cally- onee- Sama- Mei

- Mọi chuyện là như thế này.....

................

Mọi người nghe nó kể xong thì cười lăn cười lộn, cười như chưa từng được cười. Thật là thú vị, cặp đôi Hùng- Thi!

- Nếu khônh phiền thì ngày mai các cậu đến cô nhi viện với tớ nhé- nó nói

- Ok- Đồg thanh

-------------

Sáng hôm sau

- Đi thôi- anh

Bọn nó đi lấy xe, bọn hắn cũng vậy.Khi đi tới cô nhi viện, bọn nó bước xuống xe thì thấy một đám đông đang bàn tán xôn xao chuyện gì đó

- "Có chuyện gì vậy nhỉ?"- cả đám nghĩ thầm

- Này, cô có thấy không? Người phụ nữ đó ghê quá, sao lại có thể đánh đập một đứa trẻ như vậy chứ- người A nói

- Đúng đó, nó còn nhỏ mà, chỉ là đói quá thôi nên mới hành động như thế mà- người B nói

- Nhưng đứa bé đó nói là lúc trên đang đi trên đường chỉ vô tình đụng vào người của bà ấy nên mới cúi xuống lượm đồ cho bà ấy thôi mà chứ có phải là ăn trộm đâu- người C nói

- Cho hỏi, là có chuyện gì trong đó thế ạ?- Mei hỏi

- À, có một người phụ nữ.......- người D kể cho bọn nó nghe

- Hửm, tớ nghĩ cô bé đó không phải là người nói dối đâu- Jone nói

- Trẻ em luôn nói thật mà- Jack nói

- Ừm, cũng đúng- cậu nói

- Chúng ta vào đó xem trước đi- hắn nói

---'---'---'---'---'---'---'---'---'---'---'---'---

Bọn nó bước vào thì thấy một cô gái đang nằm úp người xuống đất, tóc tai bù xù, chiếc váy trắng bây giờ đã thành đỏ, chân tay chỗ thì bị chảy máu, chỗ thì bị bầm tím. Cả bọn nhìn mà đau lòng. Hai bên là hai tên mặc vest đen, một tay cần một cái roi và chuẩn bị đánh

- DỪNG LẠI- vâng, tiếng hét đó không phải của ai khác mà là của nó làm mọi người nhìn nó đầy bất ngờ

- Mày là ai mà dám bảo tao phải dừng lại?- bà ta hỏi

- Tôi là ai bà khôg cần quan tâm, dừng lại cái hành động ngu ngốc của bà lại đi- nó nói

- Hừ hay thật. Đây là chuyện của tao chứ không phải của mày mà mày không là gì của tao nên vì sao tao phải nghe lời mày- bà ta

- Không dừng thì chết- anh nói rồi ngoắc tay Bun, Bun như hiểu ý, chạy tới và đánh ngã hai tên mặc đồ đen đó

- Em không sao chứ?- Một cậu con trai tóc vàng có đôi mắt màu tím hỏi

- Em... em không sao- cô bé đó tl

- Vậy thì tốt- cậu nhóc đó nói rồi cười làm cô bé đỏ mặt

- Đưa tay đây, tôi đỡ em đứng dậy- cậu nhóc nói rồi đưa tay nắm lấy tay cô bé

- Em không sao chứ, cô bé?- nó từ đâu chạy tới hỏi

- Em/ cô bé không sao- cô bé đó và cậu nhóc ấy đth



- " Sao giọng nói nghe quen vậy" nó và cậu nhóc ấy nghĩ thầm. Nó và cậu nhóc ấy.... nhìn nhau.... thời gian ngưng động..... ĐƠ!!!!

- James/ Chị Cally!!- đth

- Sao chị/ nhóc lại ở đây?- đth 2

- Chị/ nhóc nói trước đi- đth 3

- Cùng nói nhé- đth 4

- Vì pama bắt về- đth 5, 2 cái bản mặt ngáo nhìn nhau

- Chúng ta hợp nhau quá- nó và James ôm chầm lấy nhau

------------------

- Minh Thi (Chekky):14t. Sống ở cô nhi viện, mất cha mẹ từ nhỏ. Dễ thương, dịu dàng, tốt bụng, thương nó nhất. Ai đụng đến nó thì cứ.... đào hố và mua sẵn quan tài đi là vừa IQ: 298/300, sau này là người yêu của Hanro, cao 1m7

- Nguyễn Hàn Minh Bảo (James): 16t. Người Anh lai Việt. Thiếu gia của dòng họ Nguyễn Hàn. Em họ của nó, thương nó nhất. Ba của James là chú của nó. James và ba của James rất thươg nó. Ai mà đụng đến nó thì cứ tẩm bổ tẩm béo trước khi chết, IQ:300/300, cao 1m89

- Quỳnh Chi ( Chekly): 15t. Sống ở cô nhi viện, là chị kết nghĩa của Chekky, mất cha mẹ từ nhỏ. Trẻ con, hiền lành, vui tính, rất thương nó. Sau này là người yêu của James. IQ: 299/300, cao 1m73

--------------------

- Cũng lâu rồi chưa gặp nhau nhỉ?- nó

- Vâng, rất lâu rồi, từ khi chúng 4 tuổi thì đã bị tách ra- James nói

- Ừ, em thì sang Mĩ, chị thì sang Anh- nó nói, nó và James đứng cách xa với cả bọn nên không có ai biết đến sự có của James mặt ở đây

- Thế bây giờ em ở đâu?- nó hỏi tiếp

- Em đang ở khách sạn- James nói

- Qua ở với chị đi- nó nói

- Vâng, chị sống một mình à?- James hỏi

- Không, với Jack, Jone, Jun và vài người bạn nữa- nó nói

- Jack?- James

- em còn nhớ đứa em bị thật lạc của chị chứ?- nó hỏi

- Vâng, em còn nhớ- James

- Ừm, là nó đó- nó nói

- Vậy bây giờ anh ấy có ở đây không chị?

- Có, nó ở đó kìa- nó vừa mới dứt lời, James bay như.... à nhầm.... chạy như một cơn gió chạy tới ôm Jack là Jack đơ người

- Cậu... cậu là a...i mà ... mà dám ôm tôi- Jack nói, giọng hơi run, nhưng lại có một phần cảm thấy thân quen với người này

- Em nè- James nói

- Em là ai?- jack hỏi ( Jack và Jone đứng xa mọi người nên không có ai biết chứ nếu biết thì mọi người sẽ nghĩ James là gay rồi). James lấy trong túi ra một cái đồng hồ có đá ruby lắp xung quanh, đó là cái đồng hồ mà Jack đã đặt làm để tặng James và lần sinh nhật thứ 10 của cậu ấy.

- James- Jack

- Anh vẫn còn nhớ tên em sao?- James mừng rỡ hỏi

- Chứ sao nữa, thằng em mà anh yêu quý nhất thì làm sao không nhớ cho được- Jack nói

- 2 đứa bây nhìn giống gay quá- nó nói

- Chị- Đth. 3 người họ nói chuyện vui mà không hề biết từ đằng xa, có một ánh mắt đang nhìn họ, ánh mắt đó chứa đựng rất nhiều nỗi buồn. Bọn hắn (- Jack vì đag đứng nói chuyện với nó và James) và bọn nó (- nó vì đang nói chuyện với James và Jack) đang đi làm thủ tục nhận nuôi Chekky và Chekly.

- Chị có thể ra nói chuyện với em 5' được không?- Chekly hỏi

- Được

2 người đi ra vườn của cô nhi viện

- Em muốn nói gì thì nói đi- nó nói

- Chị có thể tránh xa anh tóc vàng đó ra được không ạ?- chekly hỏi

- Tại sao?

- Bởi vì khi chị nói chuyện với anh ấy khiến em cảm thấy khó chịu

- Em thích cậu ấy?- nó hỏi

- Vâng, có lẽ là vậy

- Còn chưa biết tên nữa mà đã thích rồi sao?- nó nói với vẻ trêu chọc

- Ơ.... à..

- Em có cần biết cậu ấy là ai không?- nó hỏi

- Nếu được ạ

- Để tôi nói cho, cậu ấy là Nguyễn Hàn Minh Bảo, 16t, cao 1m89, là con Anh lai việt, là thiếu gia của gia tộc Nguyễn Hàn,....- nó

- Sao chị lại hiểu rõ anh ấy thế?- chekly nói với chất giọng có chút khó chịu

- Vì sao à?

- Vâng



- Đơn giản vì tôi là....- Nó nói

- Người yêu của anh ấy đúng không?- giọng của chekly lạnh dần

- Hửm, sao em lại nghĩ tôi là người yêu của nhóc ấy?- nó

- Nếu không phải là người yêu thì làm sao mà chị có thể hiểu rõ anh ấy như thế?- chekly hỏi

- Lát nữa, rồi em sẽ biết tôi là ai thôi- nó nói rồi quay lưng đi

- Chị ấy... thật là kỳ lạ- chekly nói nhỏ nhưng tai nó đã nghe thấy và nó bất giác cười nhẹ

----------------------

- Hai người mới đi đâu về vậy?- Jack hỏi

- Đi nói chuyện một chút thôi- nó

- Chị Cally, tặng chị nè- James đưa cho nó một cái vòng tay màu trắng, xung quanh là những hạt kim cương nhỏ lấp lánh, ở giữa là một chiếc lá dẹp dẹp

- Đẹp quá! Tặng me thật hả?- nó hỏi

- Vâng- James nói

- Cảm ơn nhé, James!- nó

- Không có gì đâu ạ, làm vậy với một người mà mình quý thì có gì đâu- James nói xog thì Chekly bỏ đi

- Khoan đã cô bé- nó nói

- Gì?- Chekly lạnh nhạt hỏi

- Em đang ghen với tôi sao?- nó đi tới và nói nhỏ vào tai chekly

- Thì sao?- chekly

- Hửm, như thế là không được đâu nhé

- Vì sao?- Chekly

- Ghen với CHỊ CHỒNG là không được chứ sao nữa- nó nói "chị chồng" khiến cho chekly không muốn thì cũng phải quay lại

- Chị nói.... thật sao?

- Tất nhiên

- Bằng chứng

- Em thấy cậu con trai đang nói chuyện với James chứ?

- Ừm

- Cậu ấy là Jack, tôi là chị của cậu ấy, mà cậu ấy là anh họ của James nên James là em họ của tôi- nó nói

- Lý do nào mà chị nói 2 người đó là anh em họ?

- Vì họ có chung đôi mắt mau tím

- Em tin chị nhưng vì bằng chứng nào mà chị nói chị là chị của Jack?

- Bởi vì chị cũng có đôi mắt giống cậu ấy

- Chị nói vậy thì trên thế giới này ai cũng có hết mà

- Không, đôi mắt màu tím là đôi mắt đặc trưng của người thuộc dòng họ Nguyễn Hàn

- Nhưng mắt của chị màu xanh

- Đây- Nó tháo lens ra

- Mắt của chị... có 2 màu sao?

- Ừm, mắt của đứa cháu gái duy nhất thuộc dọng họ Nguyễn Hàn là người có mắt 2 màu

- 2 người nói chuyện gì mà lâu thế?- James và Jack đi tới hỏi

- Không có gì đâu- đth

- Chúng ta vào trong thôi- James nói

- Ừm- James và Jack vừa đi vừa nói chuyện để ôn lại chuyện của 2 đứa lúc nhỏ,nó và chekly đi vừa nói

- Em đến nhà chị sống chung không?- nó hỏi

- Thật sao hả chị?- chekly

- Ừm

- Nhưng, ở đây em còn chekky nữa

- Chị đón chekky về sốg chung rồi

- Vâng, thế anh James... sống ở đâu thế ạ?- chekly hỏi, mặt hơi đỏ

- Em nghĩ nó sẽ sống ở đâu khi mới từ nước ngoài trở về?- nó hỏi

- 1 là nhà của anh ấy 2 là khách sạn

- Ừm, lúc trước là khách sạn còn bây giờ là nhà của chị

- Thật hả chị- chekly hỏi

- Thật

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tứ Đại Tiểu Thư Siêu Quậy Và Tứ Đại Hoàng Tử Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook