Chương 11
Trường An Đào Đào
12/09/2024
Ta cưỡi trên lưng ngựa, nhìn thấy Triệu Thừa Trạm đứng ở chỗ cao, khoanh tay đứng đó, phía sau hắn là cung thủ dày đặc, nhắm ngay những tử sĩ kia.
Mũi tên bay tứ tung, không để lại đường sống.
Bọn họ là tử sĩ, nếu không thể lui thì sẽ cắn lưỡi tự sát, tuyệt không liên lụy chủ nhân.
Nếu không giữ được người sống, Triệu Thừa Trạm cũng không có ý định hạ thủ lưu tình.
Sắc trời dần dần mờ mịt, dưới ánh trăng, trên mặt đất lộ ra huyết sắc.
Thấy ta xuất hiện, hắn nở nụ cười: “Rốt cuộc nàng vẫn không nỡ để ta c.h.ế.t ở đây.”
Thời khắc nghiêm túc như vậy mà hắn vẫn có thời gian nói đùa.
Ngày đó ta đã nhắc nhở hắn, Yến Thế Hằng đã về phe Tam Hoàng tử.
Lúc hắn cáo bệnh lui về Cảnh Sơn chính là đang dụ hổ vào hang.
Nơi này đã sớm mai phục rất nhiều cung thủ.
Đêm nay, tất cả Vụ Nhận đều sẽ c.h.ế.t ở nơi này.
Tử sĩ dưới tay Tam Hoàng tử, không ai may mắn sống sót.
Diệt trừ phụ tá đắc lực của y, tiêu diệt nguyên khí của y, đây mới là mục đích của Triệu Thừa Trạm.
Triệu Thừa Trạm bị ám sát ở Cảnh Sơn ngoài ngoại ô phía tây, tin tức lập tức truyền về trong triều.
Hơn nữa trên người những tử sĩ kia còn có ám khí, huyền thiết được sử dụng đều là đồ đặc biệt chỉ cung cấp cho Hoàng thất.
Nhưng huyền thiết kia chỉ có mấy vị Hoàng tử được sủng ái mới có. Mà trong những người này, người có năng lực nuôi dưỡng tử sĩ chỉ có Tam Hoàng tử.
Tất cả ánh mắt hoài nghi đều hướng về phía Tam Hoàng tử, còn có lời đồn đãi nói rằng Thừa Thiên Đàn bị sét đánh là có kẻ âm mưu g.i.ế.c hại huynh đệ ruột thịt nên ông trời mới cảnh cáo.
Bệ hạ cũng dần hoài nghi về y.
Mặc dù không có chứng cứ thực tế nhưng tất cả mọi người đều hoài nghi y.
Một khi loại hạt giống hoài nghi này được gieo xuống sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với thực chứng.
9.
Bệ hạ tự mình hạ chỉ, đón Triệu Thừa Trạm hồi kinh.
Trong lúc đó, Hình bộ Thượng thư làm việc thiên tư trái luật đã bị điều tra rõ ràng, ngày đó người ta bắt Hình bộ Thượng thư theo đúng luật pháp, tội danh không thành lập. Cái gọi là chứng cứ bị người khác trình lên là Triệu Thừa Trạm sai người đưa tới, đó là do Tam Hoàng tử mê hoặc Thượng thư, để Thượng thư cảm thấy y đang chiếm thượng phong, giúp y hạ sát chiêu.
Về phần chuyện của Định Viễn tướng quân là do có người cố ý tạo tranh cãi, trong quân có người cầu tình nên y thừa nước đục thả câu, chuyện nhỏ hóa lớn.
Tam Hoàng tử không chỉ tổn thất tử sĩ đắc lực nhất mà còn khiến Đế vương nghi ngờ.
Nhưng đối với Triệu Thừa Trạm mà nói, khốn cảnh của hắn vẫn chưa hoàn toàn giải trừ.
Ta đang suy nghĩ biện pháp gặp mặt hắn một lần, nào ngờ đêm khuya hắn lại trèo tường tới Thẩm gia.
Nhìn thấy hắn xuất hiện ở Thẩm gia, ta lại thấy hơi bất ngờ, kiếp trước hắn tuyệt đối không làm chuyện như vậy.
Mà vừa vặn ta ngủ không được, nằm trên ghế đu trong sân.
Hắn nhảy xuống từ nóc nhà, khẽ vuốt ve ống tay áo, mặt mày mỉm cười đi về phía ta. Hắn rất tự nhiên cầm lấy cây quạt bên cạnh, quạt cho ta.
“Sau khi ngươi cáo bệnh, mặc dù đã rơi vào thế yếu, Bệ hạ đã nảy sinh khúc mắc với Tam Hoàng tử nhưng không có nghĩa là lòng nghi ngờ của Bệ hạ đối với ngươi sẽ tiêu tan. Trước mắt có một nước cờ, có thể triệt để giải vây cho ngươi.” Ta chậm rãi nói.
Hắn khẽ phẩy quạt, câu được câu không quạt cho ta: “Nguyện nghe tường tận.”
“Ngươi chủ động giao binh quyền, thỉnh ý chỉ đi Tây Bắc gia cố phòng thủ.” Ta trầm giọng, ngữ khí cũng rất kiên định.
Mũi tên bay tứ tung, không để lại đường sống.
Bọn họ là tử sĩ, nếu không thể lui thì sẽ cắn lưỡi tự sát, tuyệt không liên lụy chủ nhân.
Nếu không giữ được người sống, Triệu Thừa Trạm cũng không có ý định hạ thủ lưu tình.
Sắc trời dần dần mờ mịt, dưới ánh trăng, trên mặt đất lộ ra huyết sắc.
Thấy ta xuất hiện, hắn nở nụ cười: “Rốt cuộc nàng vẫn không nỡ để ta c.h.ế.t ở đây.”
Thời khắc nghiêm túc như vậy mà hắn vẫn có thời gian nói đùa.
Ngày đó ta đã nhắc nhở hắn, Yến Thế Hằng đã về phe Tam Hoàng tử.
Lúc hắn cáo bệnh lui về Cảnh Sơn chính là đang dụ hổ vào hang.
Nơi này đã sớm mai phục rất nhiều cung thủ.
Đêm nay, tất cả Vụ Nhận đều sẽ c.h.ế.t ở nơi này.
Tử sĩ dưới tay Tam Hoàng tử, không ai may mắn sống sót.
Diệt trừ phụ tá đắc lực của y, tiêu diệt nguyên khí của y, đây mới là mục đích của Triệu Thừa Trạm.
Triệu Thừa Trạm bị ám sát ở Cảnh Sơn ngoài ngoại ô phía tây, tin tức lập tức truyền về trong triều.
Hơn nữa trên người những tử sĩ kia còn có ám khí, huyền thiết được sử dụng đều là đồ đặc biệt chỉ cung cấp cho Hoàng thất.
Nhưng huyền thiết kia chỉ có mấy vị Hoàng tử được sủng ái mới có. Mà trong những người này, người có năng lực nuôi dưỡng tử sĩ chỉ có Tam Hoàng tử.
Tất cả ánh mắt hoài nghi đều hướng về phía Tam Hoàng tử, còn có lời đồn đãi nói rằng Thừa Thiên Đàn bị sét đánh là có kẻ âm mưu g.i.ế.c hại huynh đệ ruột thịt nên ông trời mới cảnh cáo.
Bệ hạ cũng dần hoài nghi về y.
Mặc dù không có chứng cứ thực tế nhưng tất cả mọi người đều hoài nghi y.
Một khi loại hạt giống hoài nghi này được gieo xuống sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với thực chứng.
9.
Bệ hạ tự mình hạ chỉ, đón Triệu Thừa Trạm hồi kinh.
Trong lúc đó, Hình bộ Thượng thư làm việc thiên tư trái luật đã bị điều tra rõ ràng, ngày đó người ta bắt Hình bộ Thượng thư theo đúng luật pháp, tội danh không thành lập. Cái gọi là chứng cứ bị người khác trình lên là Triệu Thừa Trạm sai người đưa tới, đó là do Tam Hoàng tử mê hoặc Thượng thư, để Thượng thư cảm thấy y đang chiếm thượng phong, giúp y hạ sát chiêu.
Về phần chuyện của Định Viễn tướng quân là do có người cố ý tạo tranh cãi, trong quân có người cầu tình nên y thừa nước đục thả câu, chuyện nhỏ hóa lớn.
Tam Hoàng tử không chỉ tổn thất tử sĩ đắc lực nhất mà còn khiến Đế vương nghi ngờ.
Nhưng đối với Triệu Thừa Trạm mà nói, khốn cảnh của hắn vẫn chưa hoàn toàn giải trừ.
Ta đang suy nghĩ biện pháp gặp mặt hắn một lần, nào ngờ đêm khuya hắn lại trèo tường tới Thẩm gia.
Nhìn thấy hắn xuất hiện ở Thẩm gia, ta lại thấy hơi bất ngờ, kiếp trước hắn tuyệt đối không làm chuyện như vậy.
Mà vừa vặn ta ngủ không được, nằm trên ghế đu trong sân.
Hắn nhảy xuống từ nóc nhà, khẽ vuốt ve ống tay áo, mặt mày mỉm cười đi về phía ta. Hắn rất tự nhiên cầm lấy cây quạt bên cạnh, quạt cho ta.
“Sau khi ngươi cáo bệnh, mặc dù đã rơi vào thế yếu, Bệ hạ đã nảy sinh khúc mắc với Tam Hoàng tử nhưng không có nghĩa là lòng nghi ngờ của Bệ hạ đối với ngươi sẽ tiêu tan. Trước mắt có một nước cờ, có thể triệt để giải vây cho ngươi.” Ta chậm rãi nói.
Hắn khẽ phẩy quạt, câu được câu không quạt cho ta: “Nguyện nghe tường tận.”
“Ngươi chủ động giao binh quyền, thỉnh ý chỉ đi Tây Bắc gia cố phòng thủ.” Ta trầm giọng, ngữ khí cũng rất kiên định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.