Chương 15
Trường An Đào Đào
12/09/2024
12.
Cuối năm qua đi, bệnh của Bệ hạ càng nặng.
Nhưng Triệu Thừa Trạm vẫn lựa chọn đi Tây Bắc.
Người sáng suốt đều nhìn ra, nếu Bệ hạ không thể qua khỏi thì Tam Hoàng tử sẽ chiếm thế thượng phong.
Đến lúc đó đã ngoài tầm tay với, hắn rơi vào thế bị động, đến cuối cùng chỉ có thể mặc cho người ta làm thịt cá.
Kiếp trước vào lúc này, Bệ hạ vẫn chưa bị bệnh nặng như thế, vậy mà bây giờ tất cả mọi chuyện đã sớm thay đổi, ta cũng không biết hắn có thể vượt qua cửa ải này hay không.
Bệnh của Bệ hạ càng ngày càng nặng hơn, đã triệu tập trọng thần vào cung lập di chiếu.
Mà căn bệnh này đột nhiên đổ tới rất kỳ lạ.
Cho đến khi Trang Phi báo tin tức ra ngoài, mới biết Bệ hạ bị người ta hạ độc.
Người hạ độc chính là Tam Hoàng tử.
Y ở trong kinh thành đã là một tay che trời.
Những trọng thần phụng mệnh vào cung đã bị giam lỏng.
Mưa gió sắp đến, ta ra lệnh cho ẩn vệ tùy thời mà hành động.
Người khiến Tam Hoàng tử sốt ruột, chó cùng rứt giậu như thế, đại khái chỉ có Yến Thế Hằng.
Nếu ta dự đoán không sai, sau khi Yến Thế Hằng và Tam Hoàng tử bất đồng ý kiến, vì Yến Thế Hằng muốn thay đổi vận mệnh của phủ Vũ Lăng Hầu nên chắc y sẽ kể hết kết cục tương lai cho Tam Hoàng tử nghe để kích thích Tam Hoàng tử, để y không từ thủ đoạn mà thắng.
Tam Hoàng tử biết ngày sau mình sẽ bại, cũng biết Hoàng Đế sẽ truyền ngôi cho Triệu Thừa Trạm nên mới lựa chọn phương án ‘tiên hạ thủ vi cường’, y đã không còn kiên nhẫn chờ đợi được nữa. Hoặc là nói, y không dám chờ, cũng không dám đánh cược.
Không thể không nói, Yến Thế Hằng chọn một nước cờ hiểm, buộc Tam Hoàng tử phải đi về phía trước, nhưng đây cũng là nước cờ tốt để đạt được mục đích của y.
Sợ hãi bại cục ngày sau sẽ làm Tam Hoàng tử vứt bỏ lý trí, giống như một kẻ điên.
Hiện giờ, Tam Hoàng tử đã khống chế trong ngoài hoàng thành, lấy lý do Bệ hạ bệnh nặng, triệu Triệu Thừa Trạm hồi kinh.
Tin tức truyền về là mười lăm ngày sau Triệu Thừa Trạm sẽ vào kinh.
Lúc bọn họ báo tin.
Mười lăm ngày sau, tòa hoàng thành này sẽ giống như thùng sắt, chỉ đợi hổ vào cũi.
Thế nhưng, dựa theo hiểu biết của ta đối với Triệu Thừa Trạm. Ba ngày sau, hắn nhất định sẽ dẫn theo đại quân vào kinh thành.
Ta ở trong phủ vuốt ve ngọc bội hắn đưa cho ta, lúc này là lúc ta có thể giúp đỡ hắn một số chuyện.
Nội ứng ngoại hợp là chuyện kiếp trước chúng ta đã làm quá nhiều lần, lần này ăn ý cũng không phải ngoại lệ.
Ba ngày sau, Triệu Thừa Trạm mang theo đội quân Trình gia ở Tây Bắc tiến vào kinh thành, cầm chiếu thư Bệ hạ tự tay viết, cần vương cứu giá. Hắn đứng dưới hoàng thành, giận dữ mắng mỏ Tam Hoàng tử vì loạn thần tặc tử, ai cũng có thể g.i.ế.c chết.
Phong thư này là do ta lệnh ẩn vệ vào cung lấy được.
Tam Hoàng tử tự nhận là bảo vệ hoàng cung kiên cố.
Nhưng y không biết, ta đã ở nơi đó mấy chục năm.
Trong Từ Ninh cung có một mật đạo không ai biết, nối thẳng tới nhánh sông ngoài cung.
Đã có thánh chỉ, lần này Triệu Thừa Trạm dẫn binh trở về là danh chính ngôn thuận, cần vương cứu giá, thanh quân trắc, trảm nịnh thần.
Hắn trở về sớm hơn dự định khiến Tam Hoàng tử trở tay không kịp.
Dựa theo dự đoán của y, ít nhất còn hơn mười ngày nữa Triệu Thừa Trạm mới có thể đến kinh đô.
Không ngờ, hắn lại lặng lẽ không một tiếng động đến kinh thành.
Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng tin tưởng vào suy đoán của mình như vậy là bởi vì bọn họ đã dặn dò Sở Thiển Nguyệt theo dõi nhất cử nhất động của Triệu Thừa Trạm.
Cuối năm qua đi, bệnh của Bệ hạ càng nặng.
Nhưng Triệu Thừa Trạm vẫn lựa chọn đi Tây Bắc.
Người sáng suốt đều nhìn ra, nếu Bệ hạ không thể qua khỏi thì Tam Hoàng tử sẽ chiếm thế thượng phong.
Đến lúc đó đã ngoài tầm tay với, hắn rơi vào thế bị động, đến cuối cùng chỉ có thể mặc cho người ta làm thịt cá.
Kiếp trước vào lúc này, Bệ hạ vẫn chưa bị bệnh nặng như thế, vậy mà bây giờ tất cả mọi chuyện đã sớm thay đổi, ta cũng không biết hắn có thể vượt qua cửa ải này hay không.
Bệnh của Bệ hạ càng ngày càng nặng hơn, đã triệu tập trọng thần vào cung lập di chiếu.
Mà căn bệnh này đột nhiên đổ tới rất kỳ lạ.
Cho đến khi Trang Phi báo tin tức ra ngoài, mới biết Bệ hạ bị người ta hạ độc.
Người hạ độc chính là Tam Hoàng tử.
Y ở trong kinh thành đã là một tay che trời.
Những trọng thần phụng mệnh vào cung đã bị giam lỏng.
Mưa gió sắp đến, ta ra lệnh cho ẩn vệ tùy thời mà hành động.
Người khiến Tam Hoàng tử sốt ruột, chó cùng rứt giậu như thế, đại khái chỉ có Yến Thế Hằng.
Nếu ta dự đoán không sai, sau khi Yến Thế Hằng và Tam Hoàng tử bất đồng ý kiến, vì Yến Thế Hằng muốn thay đổi vận mệnh của phủ Vũ Lăng Hầu nên chắc y sẽ kể hết kết cục tương lai cho Tam Hoàng tử nghe để kích thích Tam Hoàng tử, để y không từ thủ đoạn mà thắng.
Tam Hoàng tử biết ngày sau mình sẽ bại, cũng biết Hoàng Đế sẽ truyền ngôi cho Triệu Thừa Trạm nên mới lựa chọn phương án ‘tiên hạ thủ vi cường’, y đã không còn kiên nhẫn chờ đợi được nữa. Hoặc là nói, y không dám chờ, cũng không dám đánh cược.
Không thể không nói, Yến Thế Hằng chọn một nước cờ hiểm, buộc Tam Hoàng tử phải đi về phía trước, nhưng đây cũng là nước cờ tốt để đạt được mục đích của y.
Sợ hãi bại cục ngày sau sẽ làm Tam Hoàng tử vứt bỏ lý trí, giống như một kẻ điên.
Hiện giờ, Tam Hoàng tử đã khống chế trong ngoài hoàng thành, lấy lý do Bệ hạ bệnh nặng, triệu Triệu Thừa Trạm hồi kinh.
Tin tức truyền về là mười lăm ngày sau Triệu Thừa Trạm sẽ vào kinh.
Lúc bọn họ báo tin.
Mười lăm ngày sau, tòa hoàng thành này sẽ giống như thùng sắt, chỉ đợi hổ vào cũi.
Thế nhưng, dựa theo hiểu biết của ta đối với Triệu Thừa Trạm. Ba ngày sau, hắn nhất định sẽ dẫn theo đại quân vào kinh thành.
Ta ở trong phủ vuốt ve ngọc bội hắn đưa cho ta, lúc này là lúc ta có thể giúp đỡ hắn một số chuyện.
Nội ứng ngoại hợp là chuyện kiếp trước chúng ta đã làm quá nhiều lần, lần này ăn ý cũng không phải ngoại lệ.
Ba ngày sau, Triệu Thừa Trạm mang theo đội quân Trình gia ở Tây Bắc tiến vào kinh thành, cầm chiếu thư Bệ hạ tự tay viết, cần vương cứu giá. Hắn đứng dưới hoàng thành, giận dữ mắng mỏ Tam Hoàng tử vì loạn thần tặc tử, ai cũng có thể g.i.ế.c chết.
Phong thư này là do ta lệnh ẩn vệ vào cung lấy được.
Tam Hoàng tử tự nhận là bảo vệ hoàng cung kiên cố.
Nhưng y không biết, ta đã ở nơi đó mấy chục năm.
Trong Từ Ninh cung có một mật đạo không ai biết, nối thẳng tới nhánh sông ngoài cung.
Đã có thánh chỉ, lần này Triệu Thừa Trạm dẫn binh trở về là danh chính ngôn thuận, cần vương cứu giá, thanh quân trắc, trảm nịnh thần.
Hắn trở về sớm hơn dự định khiến Tam Hoàng tử trở tay không kịp.
Dựa theo dự đoán của y, ít nhất còn hơn mười ngày nữa Triệu Thừa Trạm mới có thể đến kinh đô.
Không ngờ, hắn lại lặng lẽ không một tiếng động đến kinh thành.
Tam Hoàng tử và Yến Thế Hằng tin tưởng vào suy đoán của mình như vậy là bởi vì bọn họ đã dặn dò Sở Thiển Nguyệt theo dõi nhất cử nhất động của Triệu Thừa Trạm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.