Tử Di

Chương 112: Công đức

Chung Mạc Ly

18/01/2024

Không giết người này tai hoạ sẽ mọc thành cụm, nàng đã không còn là kẻ mềm lòng ngu ngốc.

Hồng Hoan cảm nhận trước cổ lạnh buốt, hai mắt trọn tròn còn chưa kịp một lần nữa cất thành tiếng đã biến thành một cái xác không đầu.

Tần Xuyên ngồi xổm xuống, lau đi vết máu trên kiếm, khuôn mặt lạnh nhạt thu đi toàn bộ đồ vật của nữ tu. Đến khi hai con rối vô hồn bị ném ra, nàng để chúng nằm xuống bên cạnh Hồng Hoan, khởi động một lá hoả phù liền thiêu đốt sạch sẽ.

Quay trở về vị trí của Bùi Đoạn Nam, Tần Xuyên lôi ra một đống đan dược trong túi trữ vật của Hợp Hoan tông nữ tu, chọn lựa một hồi mới quyết định cho nam tu này nuốt xuống.

Bùi Đoạn Nam cảm tạ ân nhân trước mắt, một chút cũng không sợ hãi tiếp nhận.

Thời gian chạy qua vừa đủ nửa giờ, hắn đã có thể lấy về bản thân sức lực. Mở mắt ra nhìn nữ tu trước mắt, Bùi Đoạn Nam có chút nói lắp:

" Cảm tạ...đạo hữu đã ra tay cứu...giúp tại hạ."

Tần Xuyên nhíu mày nhìn hắn, chẳng hề để ý đáp:

" Không sao, ta cần tìm một người am hiểu tình hình bí cảnh, lựa chọn giúp ngươi là do ta biết ngươi là Tư Không môn người."

Nói xong nàng lại trầm tư, bí cảnh từ lúc nàng thoát khỏi rừng rậm kia chính là chỉ có sa mạc, rốt cuộc những gì người đi trước truyền lại có còn chính xác?

Bùi Đoạn Nam ngại ngùng trả lời:

" Ân cứu giúp không thể phủ nhận, một tuần đã trôi qua...thực sự...chỉ có sa mạc."

Nhìn nam tu nghẹn một hơi đỏ bừng cả mặt, Tần Xuyên lắc lắc đầu. Đứng dậy chọn một phương hướng tiếp tục di chuyển, trong lòng lại thầm nghĩ:

' Không ngờ nàng xui xẻo đến như vậy, vừa trở ra liền bốc trúng một kẻ giao tiếp khó khăn. Vậy chẳng bằng nàng một mình khám phá nơi này.'

A, không đúng, ban nãy hắn không phải nói chuyện rất trôi chảy hay sao? Chả lẽ nữ tu đã chết vừa rồi chính là có ý tốt muốn chữa bệnh giúp hắn?

Đang suy nghĩ thì nam tu bật dậy, sắc mặt đỏ bừng nhìn nàng, lời ra khỏi miệng lại khiến Tần Xuyên bất ngờ:

" Có thể cùng đồng hành hay không? Tại hạ sức lực lớn có thể giúp đỡ."

" Ngươi không nói lắp nữa?"

" Ban nãy là do tại hạ quá căng thẳng. Có thể nói chuyện bình thường, đạo hữu hãy yên tâm." Bùi Đoạn Nam nói liền một mạch, sắc mặt đỏ bừng nhìn nữ tu kiều diễm trước mắt.

Tần Xuyên nhìn hắn một lát sau đó gật đầu, dù sao mục đích ban đầu của nàng cũng là kiếm một bạn đường nắm rõ địa hình. Cho dù nơi này chỉ toàn cát nhưng ắt sẽ ẩn giấu nhiều nguy hiểm trước đó nàng chưa từng đối mặt.

Bùi Đoạn Nam vui mừng cùng Tần Xuyên đồng hành, nàng cứu giúp hắn nhất định hắn sẽ trả ơn nghĩa xứng đáng.

———

Xoẹt....

Chung Ly bên phía di phủ vẫn đang tìm kiếm, hắc kiếm chém rách một tấm màn che, phía bên trong thình lình hiện ra một khuôn mặt. Chung Ly giật mình giơ kiếm cản trước ngực nhưng khi nhìn kỹ lại, khuôn mặt đen xì hiện ra đó lại là một xác chết khô.

Nàng chăm chú quan sát người này, ngũ quan cùng với thân thể thật sự đã khô quắt, thứ có thể thấy rõ ràng nhất e rằng chính là áo bào hắn mặc trên người.

" Chủ nhân di phủ này chẳng nhẽ còn luyện xác?" Nàng lẩm bẩm nghi ngờ.

Sau đó lại lắc đầu:

" Nếu như vậy kỹ thuật này cũng quá lạn đi, vẫn là chỉ có thủ pháp chế tạo sáp người lên được mặt bàn."

Xem một lát, dị biến không như dự đoán xảy ra, Chung Ly gan liền lớn chém đứt xác chết. Nhưng được mệnh danh là chém sắt như chém bùn hắc kiếm lần này lại gặp phải đối thủ. Tiếng kêu "Đinh" trực tiếp làm Chung Ly đề phòng. Nàng chuyển linh khí đến thân kiếm một lần nữa chém xuống xác chết. Nhưng lần này căn bản so với trước đó không hề thay đổi, nàng chém không xong.

Chung Ly nâng kiếm đẩy xác chết qua một bên, nếu chém không đặng nàng liền không tiếp tục thử lại hành động bất kính này.

Lần này xác chết dễ dàng bị đẩy ra, để lộ phía sau là một rương lớn màu bạc.

Chung Ly không hề vui mừng mà nhìn về phía xác khô một lần nữa, đây là người bảo vệ chiếc rương này? Đến chết vẫn trung thành tận tuỵ như vậy, nàng thật sự cam bái hạ phong.



Đề phòng có cái bẫy khác được thiết lập, Chung Ly ném đến một viên linh thạch. Linh thạch đụng chạm nắp giương liền phát ra tiếng kêu "Cộp".

Lúc này dị biến quả nhiên không phụ sư mong chờ của Chung Ly đã xảy ra.

Xác khô khắp người đột nhiên hiện lên kim quang, làn da khô quắt đen xì cũng dần biến về bình thường. Khuôn mặt đen xì của thủ vệ này cũng biến dần thành màu trắng, hai mắt đỏ ngầu mở ra nhắm định Chung Ly.

Sau vài chiêu, hắc kiếm bị đánh bay cắm thẳng lên vách động. Thi thể được kim quang bao trùm toàn thân cứng rắn vô cùng, nàng mạnh nhất kiếm chiêu cũng không thể làm tổn thương nó.

Chung Ly dùng tay đón đỡ móng vuốt sắc nhọn muốn đâm thủng ngực mình, cơ bắp toàn thân gần như nổ tung cố gắng chống cự.

Phập!

Âm thanh bị xuyên thủng vang vọng, hai mắt Chung Ly mở to không thể tin tưởng nhìn móng vuốt dễ dàng chọc thủng trái tim mình.

Nước mắt chưa kịp chảy xuống, bóng tối vô tận đã bao trùm toàn bộ thế giới của nàng.

...

"Hô..." Tiếng hít thở nặng nề đột ngột xuất hiện lần nữa.

Một nữ tu ôm ngực bừng tỉnh, trong ánh mắt toát lên vẻ nghi hoặc.

Nàng nhìn toàn thân máu me nhưng lại chẳng hề có một vết thương của mình càng là khó hiểu.

" Ta là ai?"

" Đây lại là nơi quỷ quái nào?"

Nói xong liền nhìn đến một xác chết khô đang nhắm nghiền hai mắt đứng ở một bên. Trong ánh mắt nữ tử bắt đầu hiện lên cảm xúc phẫn nộ.

" Thứ gì?"

Chung Ly nhìn nó, cảm xúc căm ghét từ từ dâng trào, giống như bản năng nàng nhanh nhẹn rút ra thanh kiếm đang cắm trên vách động chém đến thứ đen xì trước mắt.

Ánh sáng vàng lại một lần nữa loé lên, nàng cũng theo sau ngã xuống.

...

Ở trung tâm di phủ, hai huynh đệ đang theo dõi nữ tu liên tục bị ảo cảnh giết chết.

Quan Nguyên nói chuyện:

" Đệ muốn đi giúp nàng, làm phiền ca ca mở cho ta một lối đi."

Quan Quân đang ngồi trên cao, ngón tay liên tục gõ nhịp trên thành ghế, liếc nhìn huynh đệ trả lời:

" Trong ảo cảnh cái chết cũng chỉ là giả, đường đường là tiên tông thân truyền, quá vô dụng!"

Quan Nguyên lắc đầu đáp:

" Ca ca không nên coi rẻ người khác, xác chết kia toàn thân tụ mãn công đức, e rằng ta với ca hợp sức lại cũng chưa chắc có thể nhanh chóng giải quyết."

Quan Quân không nói chuyện, hai mắt quan sát hình ảnh nữ tử liên tục bị giết chết trong mặt gương.

Sau cùng thấy đệ đệ mình đã bắt đầu sốt ruột, mới chậm rãi cất giọng:

" Chết đủ 12 lần, nhìn xem đã có khởi sắc."

Quan Nguyên cau mày nhìn chằm chằm vào nữ tử phản chiếu qua mặt gương. Nàng lúc này sau khi tỉnh lại, biểu cảm khuôn mặt đã biến thành lạnh nhạt. Nhìn chằm chằm công đức bao trùm đồ vật, ánh mắt chỉ hiện ra đôi chút nghi hoặc.

" Học hành quá nhiều không ngờ nằm mơ lại ra cảnh tượng đặc sắc như vậy."

Nói rồi nàng mặc kệ đang đứng yên xác chết, đi đến bên hắc kiếm tựa vào nó ngủ ngon lành.

Kim quang thủ vệ giống như không biết phải làm gì, hắn chỉ có thể phản công khi kẻ xâm nhập tác động. Năng lượng tiêu cực toả ra từ người này lại đột nhiên biến mất khiến không gian rơi vào tĩnh lặng.



Chung Ly ngủ ngon lành, giống như thực sự rất mệt, nàng đã quay trở về tâm lý của nhiều năm trước: học hành quá tải làm nàng luôn muốn đổ gục.

...

Ngủ một giấc vô mộng, Chung Ly tinh thần sảng khoái tỉnh dậy. Nhìn cảnh vật xung quanh so với ban đầu một chút cũng không thay đổi nàng mới bắt đầu động não.

" Không phải ảo giác sao?"

Nói rồi nàng một lần nữa nhìn về xác khô thủ vệ, có chút ghét bỏ lách qua nó đi đến hòm bạc phía sau. Ngôn Tình Hay

Xác khô tuần tự phát ra kim quang muốn bức nàng lùi lại nhưng Chung Ly chỉ hơi nheo lại mắt sau đó chẳng hề chú ý đến nó bước về phía trước.

....

Cảnh tượng diễn ra chiếu rõ mồn một vào mắt hai huynh đệ họ Quan.

Quan Nguyên yên tĩnh theo dõi Chung Ly, Quan Quân liếc nhìn mình đệ đệ sau đó cất tiếng:

" Công đức dù sao cũng là vật tốt, có nhân thì có quả. Nếu không chủ động tấn công, nó (chỉ kim quang thủ vệ) ắt sẽ không đánh trả."

Quan Quân yên lặng tiếp tục theo dõi.

Chỉ thấy Chung Ly dễ dàng tránh đi thủ vệ tiến gần đến mặt rương.

Lần này nàng không hề chạm vào mà chỉ từ từ ngồi xuống quan sát.

" Có ổ khoá, vậy chìa khoá nằm ở đâu?" Nàng lẩm bẩm.

Dứt lời liền giống như có dự cảm quay sang thủ vệ đần độn dáng người ở một bên hỏi:

" Vị này, có thể cho ta hỏi chìa khoá ở đâu sao?"

"..."

" Đừng keo kiệt như vậy sao, trên hông ngươi treo có phải chính là chìa khoá mặt rương này? Có thể đưa ta mượn chút."

"..." Yên tĩnh.

" A, không nói gì chính là đồng ý. Cảm ơn nha xấu xí đại ca." Nói xong Chung Ly mặt không đổi sắc vươn tay đến muốn lấy đồ vật trên hông thủ vệ.

Hai mặt hắn lúc này bắt đầu nổi lên ánh sáng đỏ, có lẽ là cảm thấy nhân loại trước mắt quá vô sỉ.

Tay Chung Ly chỉ cách chìa khoá vài centimet thì đột nhiên dừng lại. Nàng tủm tỉm cười nhìn sắp phát điên thủ vệ nói:

" Đừng kích động, ta không có ý xấu, ta cùng ngươi dùng vật trao đổi được chứ?" Dứt lời nàng liền đứng dậy đi đến nhặt lên hắc kiếm rơi ở một góc đưa đến cho thủ vệ.

" Đây là thứ quý giá nhất ta có thể đưa ngươi mượn lúc này, ha, có lẽ là vậy đi. Xem xong chúng ta liền đổi lại." Vừa nói nàng vừa nhìn quanh thân mình.

' Y phục này cũng quá kỳ lạ đi, không ngờ ta trong mơ lại có sở thích ăn mặc như vậy.' Lại mơ mình giống như ở một thế giới hoàn toàn khác.

Chớp mắt nàng lại thu về suy nghĩ đang ngày một phát tán, dứt khoát lấy đi chìa khoá trên người xấu đại ca, lại nhanh nhẹn mở ra rương bạc trên mặt đất. Thật sự thâm tâm như có âm thanh kêu gọi thôi miên nàng, rất rất muốn mở ra thứ này.

Thủ vệ tay cầm hắc kiếm ở một bên không hề có hành động, kim quang trên người hắn bị hắc kiếm hút đi dần trở lên ảm đạm. Cảnh tượng này không chiếu vào mắt Chung Ly nhưng lại được hai huynh đệ họ Quan quan sát rất kỹ.

" Kiếm của Chung Ly lại có thể chủ động lấy đi công đức? Mười hai lần trước không phải đều bình thường sao?" Quan Nguyên ngạc nhiên hỏi.

Quan Quân cũng nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu không chắc chắn nói:

" Công đức trước nay không phải thứ dễ dàng có được. Có thể lấy đi hẳn xác chết này chỉ là vật chứa."

" Còn có cách chuyển rời công đức? Thật sự mở mang tầm mắt." Quan Nguyên cảm thán.

" Đây hẳn là cơ duyên của nàng. Ca nói đúng, quả thật đệ không cần nhúng tay vào."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tử Di

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook