Chương 44: Rèn thể
Chung Mạc Ly
20/09/2023
Trên khuôn mặt non nớt chảy từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu, Chung Ly đau đớn đến mức cắn chặt khớp hàm. Cuối cùng linh khí đấu không lại với dược lực, nàng hét lên một tiếng rồi ngất xỉu. Thân thể sắp bị nhấn chìm bởi nước thuốc thì có một cánh tay vươn đến xách lên nàng. Thẩm Thế Thuỵ có chút thở dài nhìn tiểu đồ đệ trước mắt.
" Nước thuốc mới hấp thu được một nửa đã ngất xỉu. Thôi, dù sao nàng vẫn là tiểu hài tử, ta không nên quá nghiêm khắc."
Hôm sau, Chung Ly tỉnh dậy cả người đều khoan khoái dễ chịu, đau đớn hôm qua chịu đựng chỉ như một giấc mơ lướt qua. Thả lỏng gân cốt một lát nàng liền xách ra kiếm lao đến rừng trúc tiếp tục luyện tập. Phong Phiêu kiếm pháp thức thứ nhất nàng đã có thể luyện ra dáng ra hình. Mũi kiếm chém đến thân trúc để lại chỉ là một vệt ngân mờ, Chung Ly cũng không nản lòng, tiếp tục lặp lại nhiều lần động tác. Đến lần thứ hai mươi hai huy kiếm đã có chút quen thuộc lực tay, vệt ngân trên thân trúc đã đậm hơn. Dù sao Bích La trúc cũng nổi tiếng cứng như sắt, muốn chém sắt như chém bùn trước mắt nàng còn chưa thể làm được.
Nhìn mặt trời đã lên cao, Chung Ly vội vàng lao xuống núi. Ba bước dồn làm một lao thẳng xuống chân núi. Tuy nhiên lần này có hơi hấp tấp, ba mươi bậc thang cuối nàng không cần dùng chân mà trực tiếp tự động lăn xuống. Trước khi chạm đất may mắn kịp lộn mình mới tránh khỏi cảnh mất mặt. Ổn định thân mình Chung Ly cũng không vội leo lên mà yên tĩnh đả toạ khôi phục. Có chút kinh nghiệm hôm qua nàng đã có thể căn chỉnh chuẩn xác thể lực cộng với tốc độ tiêu hao linh khí để tối thiểu hoá thời gian trống khi leo núi.
Trời bắt đầu ám, hai tạp dịch đệ tử đã chuẩn bị sẵn nước thuốc cho nàng. Chung Ly lê thân thể mất hết tri giác tiến vào thùng tắm. Gân xanh nhanh chóng giăng kín cơ thể, đau đớn một lần lớn hơn một lần khiến nàng lại muốn ngất xỉu. Cắn chặt răng không ngừng hấp thu linh khí giảm bớt đau đớn. Nước thuốc mang theo dược liệu xuyên qua nàng da thịt không ngừng tôi luyện. Nàng làn da đã sớm thấm máu, bị nước thuốc rửa trôi lại càng trở lên trắng bệch.
Không biết đã là lúc nào cuối cùng đau đớn mới dần giảm bớt, trong bồn, nước cũng đã trở lên không còn vẩn đục. Nàng từ từ bước ra khỏi tắm bồn, vận dụng tiểu pháp thuật khiến quần áo nhanh chóng khô ráo.
Thân thể lúc này có chút bay bổng, nàng đi đến trước bàn, đồ ăn đã chuẩn bị đầy đủ bày lên. A Lân muốn đến ăn vụng liền bị nàng một chân đạp bay.
Ăn xong linh thực thân thể cũng cảm thấy khoan khoái. Cả đêm còn lại nàng đều dồn sức vào tu luyện. Kinh mạch càng ngày càng mở rộng khiến việc hấp thu linh khí cũng tăng tiến. Rèn thể cách thức cộng với việc không ngừng hấp thu lại tiêu hao linh khí đã khiến nàng được lợi không nhỏ.
———
Một tháng chớp mắt liền trôi qua, Chung Ly công việc hằng ngày từ luyện kiếm, leo núi, tắm thuốc rồi đả toạ tu luyện diễn ra lặp đi lặp lại. Bây giờ kiếm pháp nàng đã luyện đến tầng thứ năm, mũi kiếm đã mang theo tốc độ cực nhanh kết hợp với thân pháp của nàng có thể khiến đối thủ trở tay không kịp. Tuy nhiên lực đạo vẫn còn cần luyện tập thêm, mũi kiếm chém nhập Bích La trúc thân chỉ có thể tiến đến một nửa. Kết thúc luyện kiếm thời gian, nàng nhanh nhẹn lao xuống núi. Thời gian một tháng qua cũng đủ nàng nằm mơ thấy mình không ngừng leo bậc thang, bây giờ bò năm lần núi nàng vẫn có thể hoàn thành trước giờ ăn tối.
Kết thúc luyện tập một ngày, ngồi vào thuốc bồn, Chung Ly thuần thục vận dụng linh khí kết hợp với nước thuốc rèn luyện da thịt gân cốt. Tắm một tháng nước thuốc bây giờ đến từng vị thảo dược nàng cũng có thể nhớ như in. Tuy vậy hiệu quả luyện thể của nó cũng không tồi, cơ bắp da thịt nàng đã trở lên rắn chắc hữu lực.
" Luyện thể tầng thứ nhất muốn đại thành e rằng ta còn phải tắm thuốc thêm hai tháng, dược lực đã có thể bắt đầu gia tăng."
Ngồi xuống tu luyện, rất nhanh nàng đã tiến đến trạng thái thả lỏng. Linh khí hối nhập từ đỉnh đầu không ngừng xoay tròn tạo thành một tiểu cơn lốc. Chung Ly nhanh chóng vận chuyển linh khí khắp kinh mạch cuối cùng hối nhập đan điền. Đan điền cất chứa linh khí đã đạt đến giới hạn, nàng vẫn không ngừng đôn thêm linh khí áp súc lại. Một vết nứt hiện ra, lớp chắn mỏng nhanh chóng tan vỡ, linh khí chứa đựng trong đan điền loãng dần, luyện khí hai tầng đột phá. Củng cố thêm tu vi, đến khi cảm giác đan điền muốn bão hoà nàng mới thu công đứng dậy.
Ra khỏi tu luyện phòng tiến đến đại điện, được tạp dịch đệ tử báo cho nàng sư phụ sớm đã ra ngoài. Chung Ly bỗng dưng cảm thấy nhàm chán liền muốn thoát khỏi vòng xoáy tu luyện nghỉ ngơi một ngày.
Gọi tới Hồng Nhi cùng xuống núi, lần này nàng ấy đã không thể theo kịp bước chân của nàng. Thật sự không có mấy người rảnh rỗi tập leo núi có thể leo liền một tháng.
Hồng Nhi mang nàng bằng hạc giấy tiến đến nội vụ đường. Hôm nay tài nguyên tu luyện tháng mới nàng sẽ tự đi lĩnh. Tiến vào nội vụ điện, có rất nhiều ánh mắt hướng về phía Chung Ly. Cũng dễ hiểu thôi, y phục thân truyền đệ tử là thực mắt sáng. Đến trước một vị quản sự ở trong góc, nàng đưa ra lệnh bài nói:
" Sư huynh ta đến linh nguyệt vụ tháng này."
Vị này quản sự đầu cũng không nâng tiếp nhận lệnh bài. Thấy thân truyền lệnh bài trong tay mới rảnh liếc lên nhìn nàng.
" Sư thúc không cần khách sáo như vậy, ta chỉ là một người ngoại môn quản sự đệ tử, nhận không nổi một tiếng sư huynh của người!" Nói xong móc ra một túi trữ vật kèm theo nàng lệnh bài đưa đến. Chung Ly đảo hết trợ cấp một tháng vào bản thân túi mới đưa trả vị này âm dương quái khí quản sự túi trữ vật. Trước khi đi nàng mỉm cười nói:
" Tốt sư điệt vậy sư thúc đi trước." Muốn nàng không khách sáo vậy nàng liền làm theo. Sống lên lạc quan một chút a, không làm gì cũng bị âm dương quái khí, vậy nàng liền âm dương quái khí lại.
Mới bước ra môn đã bị gọi một tiếng:
" Chung sư thúc xin dừng bước."
Quay đầu lại thấy người gọi nàng là Cao Thế Lan, Chung Ly cũng dừng chân chờ. Cao Thế Lan tiến đến liền kéo tay nàng ra một góc nói:
" Sư thúc không ngờ có thể gặp người đúng lúc như vậy!"
" Ta và ngươi vào tông cùng đợt, gọi ta một tiếng sư tỷ là được." Chung Ly mỉm cười nhìn nàng ấy nói.
" Không được sư thúc, bối phận không thể loạn. Sư phụ người là ta sư thúc tổ, sao có thể xưng hô người một tiếng sư tỷ được."
Chung Ly thấy Cao Thế Lan nói vậy cũng không ép, chỉ vỗ đầu nàng ấy hỏi:
" Gọi ta lại có chuyện gì?"
Bấy giờ tiểu cô nương mới nhớ ra có chuyện cần nói vội lên tiếng:
" Ban nãy quản sự mà sư thúc giao tiếp cũng không hề có ý xấu. Vị sư huynh ấy phía trước mới bị một người nội môn đệ tử chèn ép phải gọi hắn hai tiếng sư thúc. Sau đó quản sự sư huynh không những phải làm theo mà còn phải ở trước mặt mọi người xin lỗi, tên kia mới chịu bỏ qua."
" Ra là vậy, ta đã hiểu. Thế Lan có nghĩ vừa rồi ta thật nhỏ nhen không?"
" Chưa từng có, sư thúc làm vậy là không hề sai. Cho dù hắn gặp được điều gì cũng đều không phải do người. Sư thúc đã rất nhân từ, Thế Lan thay sư huynh cảm tạ người."
Chung Ly mỉm cười nhìn Cao Thế Lan:
" Sư điệt là lương thiện người!" Chờ một lúc lại nói tiếp: " Tu vi tăng trưởng không tồi, Thế Lan cũng là chăm chỉ người." Cô nương này thế mà cũng đã luyện khí hai tầng.
" Cảm ơn sư thúc, người cũng như vậy." Cao Thế Lan cười tươi như hoa nhìn nàng nói.
Tạm biệt tiểu cô nương, Hồng Nhi lại đưa nàng đến trước Hoàng Hà phong. Đệ tử canh gác thay nàng thông truyền đến Tạ Ngọc, rất nhanh nàng đã được mời vào sơn môn.
Tạ Ngọc thấy Chung Ly đi đến liền vẫy gọi nàng đến bàn trà ngồi xuống. Chung Ly đánh giá trước mắt đồng bạn thấy hắn mặt mày tươi sáng có thần, tu vi không ngờ đã đột phá sơ kỳ tiến vào trung kỳ luyện khí.
" Ngươi trên đường đều là kìm nén tu vi?"
" Là do môn phái hoàn cảnh tốt, cứ như vậy liền đã đột phá." Tạ Ngọc hiểu biết nàng tính cách cũng trêu đùa nói. Hắn cũng đánh giá nàng một lát mới nói tiếp:
" Ngươi tốc độ cũng không chậm, cùng lúc nhập môn còn rất nhiều người chưa dẫn khí nhập thể đâu."
Chung Ly không ngại ngùng mà gật đầu:
" Là do Minh Duyệt phong hoàn cảnh tốt, cứ như vậy tự nhiên đã đột phá."
Tạ Ngọc nghe vậy cười càng tươi nhìn nàng:
" Nào nào ta biết ngươi tu luyện vất vả, uống chén trà giải khát."
Chung Ly cầm lấy trà nhấp một ngụm:
" Trà ngon như vậy không hổ là Tạ thiếu gia mới có thể lấy ra chiêu đãi khách."
Hai người nói chuyện một lát, Doãn Ứng Nguyệt cũng tới. Bước vào trước Hoàng Hà phong nàng đã nhờ Hồng Nhi đến nội môn khu thông báo cho nàng ấy đến đây tụ mặt.
Doãn Ứng Nguyệt thấy hai người uống trà cũng chạy đến ngồi xuống hỏi:
" Tạ Ngọc, Thái Bình chân quân nhưng có ở trong phong?"
" Sư phụ đã ra ngoài từ sớm, ngươi hỏi ta sư phụ làm gì?" Tạ Ngọc trả lời.
" Đến nhà ngươi làm khách dĩ nhiên phải bái kiến chủ nhà trước."
" Hoàng Hà phong nhưng rộng lớn, sư phụ còn có hai vị sư huynh đều ở tại độc lập điện. Các ngươi đến làm ta khách cũng sẽ không ảnh hưởng đến Hoàng Hà phong người."
Chung Ly đánh giá Ứng Nguyệt trước mắt thấy nàng ấy linh khí tuần hoàn lưu sướng nhưng giữa mày không tan được sầu muộn, hỏi:
" Ứng Nguyệt tu luyện nhưng có gặp vấn đề?"
" Không có A Ly, sư phụ rất tốt với ta, tu luyện cũng suôn sẻ." Ứng Nguyệt vẫn luôn nhìn chén trà trả lời.
Chung Ly cũng không có lập tức tin tưởng mà nhìn thẳng vào nàng ấy hai mắt hỏi:
" Ngươi nói dối thường không dám nhìn vào mắt người khác. Nội môn tu luyện có người bắt nạt ngươi? Hay là, đồng môn sư huynh muội không vừa ý?"
Nghe vậy Ứng Nguyệt chống hai má không nói chuyện.
" Nước thuốc mới hấp thu được một nửa đã ngất xỉu. Thôi, dù sao nàng vẫn là tiểu hài tử, ta không nên quá nghiêm khắc."
Hôm sau, Chung Ly tỉnh dậy cả người đều khoan khoái dễ chịu, đau đớn hôm qua chịu đựng chỉ như một giấc mơ lướt qua. Thả lỏng gân cốt một lát nàng liền xách ra kiếm lao đến rừng trúc tiếp tục luyện tập. Phong Phiêu kiếm pháp thức thứ nhất nàng đã có thể luyện ra dáng ra hình. Mũi kiếm chém đến thân trúc để lại chỉ là một vệt ngân mờ, Chung Ly cũng không nản lòng, tiếp tục lặp lại nhiều lần động tác. Đến lần thứ hai mươi hai huy kiếm đã có chút quen thuộc lực tay, vệt ngân trên thân trúc đã đậm hơn. Dù sao Bích La trúc cũng nổi tiếng cứng như sắt, muốn chém sắt như chém bùn trước mắt nàng còn chưa thể làm được.
Nhìn mặt trời đã lên cao, Chung Ly vội vàng lao xuống núi. Ba bước dồn làm một lao thẳng xuống chân núi. Tuy nhiên lần này có hơi hấp tấp, ba mươi bậc thang cuối nàng không cần dùng chân mà trực tiếp tự động lăn xuống. Trước khi chạm đất may mắn kịp lộn mình mới tránh khỏi cảnh mất mặt. Ổn định thân mình Chung Ly cũng không vội leo lên mà yên tĩnh đả toạ khôi phục. Có chút kinh nghiệm hôm qua nàng đã có thể căn chỉnh chuẩn xác thể lực cộng với tốc độ tiêu hao linh khí để tối thiểu hoá thời gian trống khi leo núi.
Trời bắt đầu ám, hai tạp dịch đệ tử đã chuẩn bị sẵn nước thuốc cho nàng. Chung Ly lê thân thể mất hết tri giác tiến vào thùng tắm. Gân xanh nhanh chóng giăng kín cơ thể, đau đớn một lần lớn hơn một lần khiến nàng lại muốn ngất xỉu. Cắn chặt răng không ngừng hấp thu linh khí giảm bớt đau đớn. Nước thuốc mang theo dược liệu xuyên qua nàng da thịt không ngừng tôi luyện. Nàng làn da đã sớm thấm máu, bị nước thuốc rửa trôi lại càng trở lên trắng bệch.
Không biết đã là lúc nào cuối cùng đau đớn mới dần giảm bớt, trong bồn, nước cũng đã trở lên không còn vẩn đục. Nàng từ từ bước ra khỏi tắm bồn, vận dụng tiểu pháp thuật khiến quần áo nhanh chóng khô ráo.
Thân thể lúc này có chút bay bổng, nàng đi đến trước bàn, đồ ăn đã chuẩn bị đầy đủ bày lên. A Lân muốn đến ăn vụng liền bị nàng một chân đạp bay.
Ăn xong linh thực thân thể cũng cảm thấy khoan khoái. Cả đêm còn lại nàng đều dồn sức vào tu luyện. Kinh mạch càng ngày càng mở rộng khiến việc hấp thu linh khí cũng tăng tiến. Rèn thể cách thức cộng với việc không ngừng hấp thu lại tiêu hao linh khí đã khiến nàng được lợi không nhỏ.
———
Một tháng chớp mắt liền trôi qua, Chung Ly công việc hằng ngày từ luyện kiếm, leo núi, tắm thuốc rồi đả toạ tu luyện diễn ra lặp đi lặp lại. Bây giờ kiếm pháp nàng đã luyện đến tầng thứ năm, mũi kiếm đã mang theo tốc độ cực nhanh kết hợp với thân pháp của nàng có thể khiến đối thủ trở tay không kịp. Tuy nhiên lực đạo vẫn còn cần luyện tập thêm, mũi kiếm chém nhập Bích La trúc thân chỉ có thể tiến đến một nửa. Kết thúc luyện kiếm thời gian, nàng nhanh nhẹn lao xuống núi. Thời gian một tháng qua cũng đủ nàng nằm mơ thấy mình không ngừng leo bậc thang, bây giờ bò năm lần núi nàng vẫn có thể hoàn thành trước giờ ăn tối.
Kết thúc luyện tập một ngày, ngồi vào thuốc bồn, Chung Ly thuần thục vận dụng linh khí kết hợp với nước thuốc rèn luyện da thịt gân cốt. Tắm một tháng nước thuốc bây giờ đến từng vị thảo dược nàng cũng có thể nhớ như in. Tuy vậy hiệu quả luyện thể của nó cũng không tồi, cơ bắp da thịt nàng đã trở lên rắn chắc hữu lực.
" Luyện thể tầng thứ nhất muốn đại thành e rằng ta còn phải tắm thuốc thêm hai tháng, dược lực đã có thể bắt đầu gia tăng."
Ngồi xuống tu luyện, rất nhanh nàng đã tiến đến trạng thái thả lỏng. Linh khí hối nhập từ đỉnh đầu không ngừng xoay tròn tạo thành một tiểu cơn lốc. Chung Ly nhanh chóng vận chuyển linh khí khắp kinh mạch cuối cùng hối nhập đan điền. Đan điền cất chứa linh khí đã đạt đến giới hạn, nàng vẫn không ngừng đôn thêm linh khí áp súc lại. Một vết nứt hiện ra, lớp chắn mỏng nhanh chóng tan vỡ, linh khí chứa đựng trong đan điền loãng dần, luyện khí hai tầng đột phá. Củng cố thêm tu vi, đến khi cảm giác đan điền muốn bão hoà nàng mới thu công đứng dậy.
Ra khỏi tu luyện phòng tiến đến đại điện, được tạp dịch đệ tử báo cho nàng sư phụ sớm đã ra ngoài. Chung Ly bỗng dưng cảm thấy nhàm chán liền muốn thoát khỏi vòng xoáy tu luyện nghỉ ngơi một ngày.
Gọi tới Hồng Nhi cùng xuống núi, lần này nàng ấy đã không thể theo kịp bước chân của nàng. Thật sự không có mấy người rảnh rỗi tập leo núi có thể leo liền một tháng.
Hồng Nhi mang nàng bằng hạc giấy tiến đến nội vụ đường. Hôm nay tài nguyên tu luyện tháng mới nàng sẽ tự đi lĩnh. Tiến vào nội vụ điện, có rất nhiều ánh mắt hướng về phía Chung Ly. Cũng dễ hiểu thôi, y phục thân truyền đệ tử là thực mắt sáng. Đến trước một vị quản sự ở trong góc, nàng đưa ra lệnh bài nói:
" Sư huynh ta đến linh nguyệt vụ tháng này."
Vị này quản sự đầu cũng không nâng tiếp nhận lệnh bài. Thấy thân truyền lệnh bài trong tay mới rảnh liếc lên nhìn nàng.
" Sư thúc không cần khách sáo như vậy, ta chỉ là một người ngoại môn quản sự đệ tử, nhận không nổi một tiếng sư huynh của người!" Nói xong móc ra một túi trữ vật kèm theo nàng lệnh bài đưa đến. Chung Ly đảo hết trợ cấp một tháng vào bản thân túi mới đưa trả vị này âm dương quái khí quản sự túi trữ vật. Trước khi đi nàng mỉm cười nói:
" Tốt sư điệt vậy sư thúc đi trước." Muốn nàng không khách sáo vậy nàng liền làm theo. Sống lên lạc quan một chút a, không làm gì cũng bị âm dương quái khí, vậy nàng liền âm dương quái khí lại.
Mới bước ra môn đã bị gọi một tiếng:
" Chung sư thúc xin dừng bước."
Quay đầu lại thấy người gọi nàng là Cao Thế Lan, Chung Ly cũng dừng chân chờ. Cao Thế Lan tiến đến liền kéo tay nàng ra một góc nói:
" Sư thúc không ngờ có thể gặp người đúng lúc như vậy!"
" Ta và ngươi vào tông cùng đợt, gọi ta một tiếng sư tỷ là được." Chung Ly mỉm cười nhìn nàng ấy nói.
" Không được sư thúc, bối phận không thể loạn. Sư phụ người là ta sư thúc tổ, sao có thể xưng hô người một tiếng sư tỷ được."
Chung Ly thấy Cao Thế Lan nói vậy cũng không ép, chỉ vỗ đầu nàng ấy hỏi:
" Gọi ta lại có chuyện gì?"
Bấy giờ tiểu cô nương mới nhớ ra có chuyện cần nói vội lên tiếng:
" Ban nãy quản sự mà sư thúc giao tiếp cũng không hề có ý xấu. Vị sư huynh ấy phía trước mới bị một người nội môn đệ tử chèn ép phải gọi hắn hai tiếng sư thúc. Sau đó quản sự sư huynh không những phải làm theo mà còn phải ở trước mặt mọi người xin lỗi, tên kia mới chịu bỏ qua."
" Ra là vậy, ta đã hiểu. Thế Lan có nghĩ vừa rồi ta thật nhỏ nhen không?"
" Chưa từng có, sư thúc làm vậy là không hề sai. Cho dù hắn gặp được điều gì cũng đều không phải do người. Sư thúc đã rất nhân từ, Thế Lan thay sư huynh cảm tạ người."
Chung Ly mỉm cười nhìn Cao Thế Lan:
" Sư điệt là lương thiện người!" Chờ một lúc lại nói tiếp: " Tu vi tăng trưởng không tồi, Thế Lan cũng là chăm chỉ người." Cô nương này thế mà cũng đã luyện khí hai tầng.
" Cảm ơn sư thúc, người cũng như vậy." Cao Thế Lan cười tươi như hoa nhìn nàng nói.
Tạm biệt tiểu cô nương, Hồng Nhi lại đưa nàng đến trước Hoàng Hà phong. Đệ tử canh gác thay nàng thông truyền đến Tạ Ngọc, rất nhanh nàng đã được mời vào sơn môn.
Tạ Ngọc thấy Chung Ly đi đến liền vẫy gọi nàng đến bàn trà ngồi xuống. Chung Ly đánh giá trước mắt đồng bạn thấy hắn mặt mày tươi sáng có thần, tu vi không ngờ đã đột phá sơ kỳ tiến vào trung kỳ luyện khí.
" Ngươi trên đường đều là kìm nén tu vi?"
" Là do môn phái hoàn cảnh tốt, cứ như vậy liền đã đột phá." Tạ Ngọc hiểu biết nàng tính cách cũng trêu đùa nói. Hắn cũng đánh giá nàng một lát mới nói tiếp:
" Ngươi tốc độ cũng không chậm, cùng lúc nhập môn còn rất nhiều người chưa dẫn khí nhập thể đâu."
Chung Ly không ngại ngùng mà gật đầu:
" Là do Minh Duyệt phong hoàn cảnh tốt, cứ như vậy tự nhiên đã đột phá."
Tạ Ngọc nghe vậy cười càng tươi nhìn nàng:
" Nào nào ta biết ngươi tu luyện vất vả, uống chén trà giải khát."
Chung Ly cầm lấy trà nhấp một ngụm:
" Trà ngon như vậy không hổ là Tạ thiếu gia mới có thể lấy ra chiêu đãi khách."
Hai người nói chuyện một lát, Doãn Ứng Nguyệt cũng tới. Bước vào trước Hoàng Hà phong nàng đã nhờ Hồng Nhi đến nội môn khu thông báo cho nàng ấy đến đây tụ mặt.
Doãn Ứng Nguyệt thấy hai người uống trà cũng chạy đến ngồi xuống hỏi:
" Tạ Ngọc, Thái Bình chân quân nhưng có ở trong phong?"
" Sư phụ đã ra ngoài từ sớm, ngươi hỏi ta sư phụ làm gì?" Tạ Ngọc trả lời.
" Đến nhà ngươi làm khách dĩ nhiên phải bái kiến chủ nhà trước."
" Hoàng Hà phong nhưng rộng lớn, sư phụ còn có hai vị sư huynh đều ở tại độc lập điện. Các ngươi đến làm ta khách cũng sẽ không ảnh hưởng đến Hoàng Hà phong người."
Chung Ly đánh giá Ứng Nguyệt trước mắt thấy nàng ấy linh khí tuần hoàn lưu sướng nhưng giữa mày không tan được sầu muộn, hỏi:
" Ứng Nguyệt tu luyện nhưng có gặp vấn đề?"
" Không có A Ly, sư phụ rất tốt với ta, tu luyện cũng suôn sẻ." Ứng Nguyệt vẫn luôn nhìn chén trà trả lời.
Chung Ly cũng không có lập tức tin tưởng mà nhìn thẳng vào nàng ấy hai mắt hỏi:
" Ngươi nói dối thường không dám nhìn vào mắt người khác. Nội môn tu luyện có người bắt nạt ngươi? Hay là, đồng môn sư huynh muội không vừa ý?"
Nghe vậy Ứng Nguyệt chống hai má không nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.