Từ Đô Thị Đến Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 18: Cô Gái Thầm Thương Trộm Nhớ 2
Cực Địa Phong Nhận
28/07/2024
Còn ở một bên khác, rõ ràng có mấy bạn học tụ tập với nhau, ánh mắt của họ nhìn vào một chiếc xe BMW.
"Anh Cường, nhà anh giàu quá."
"Đúng vậy, vừa thi tuyển sinh đại học xong đã có xe chạy rồi, bọn này hâm mộ chết đi được.”
"Sau khi họp lớp xong, phải chở chúng tôi đi hóng gió đấy nhé.”
Những bạn học vây quanh có nam có nữ, phấn khích nói về chiếc xe BMW, lúc này một thanh niên cao 1m75, thân hình hơi mập rõ ràng là chủ nhân của chiếc xe này cười nói.
“Không thành vấn đề."
Lâm Cường vỗ ngực, thoải mái đồng ý: “Nhưng hôm nay chắc chắn phải uống rượu, để ngày mai đi, ngày mai tôi sẽ chở mọi người đi chơi đã luôn.”
Cậu ta có vẻ đắc ý, hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.
Gia cảnh nhà cậu ta khá giả, lần thi tuyển sinh đại học này kết thúc, vì buổi họp lớp này, cậu ta đã năn nỉ cha mình mua cho mình một chiếc xe.
Trên thực tế, chiếc xe này là xe cũ, dù sao thì cha của Lâm Cường hiện tại cũng không dám mua xe mới cho đứa con trai chưa vào đại học của mình, lại còn là xe BMW.
Nhưng nhìn bề ngoài thì không thể nhận ra, hơn nữa, bây giờ mọi người mới thi tuyển sinh đại học xong, thấy bạn học có xe chạy rồi, phần lớn đều vô cùng ngưỡng mộ.
Lâm Cường hưởng thụ ánh mắt của mọi người, đang nói chuyện, cậu ta lại chú ý đến Lý Dương, ánh mắt chuyển động một chút, liền trực tiếp đi tới.
"Lý Dương, cậu cũng đến à?"
Cậu ta mỉm cười chào hỏi, sau đó lại lắc đầu, tiếc nuối nói: "Ôi, chuyện của cậu tôi nghe nói rồi, sao lại không may như vậy, vừa sắp thi tuyển sinh đại học thì lại xảy ra chuyện, nếu không với năng lực của cậu, thi đỗ vào đại học Thượng Hải cũng rất dễ dàng."
Cậu ta tỏ vẻ tiếc nuối thay cho Lý Dương.
Những người xung quanh cũng nghe thấy, nếu là bạn học khác, họ còn không cảm thấy gì nhưng bây giờ Lâm Cường tiếc nuối, họ lại không tin một chút nào.
“Lâm Cường này bây giờ chắc chắn là đang hả hê."
"Chắc chắn rồi, ai mà không biết cậu ta và Lý Dương không ưa nhau."
"Lâm Cường chính là tiểu nhân đắc chí, với thành tích của cậu ta, đỗ cao đẳng cũng coi như không tệ rồi."
"Ôi, lên cao đẳng thì sao chứ? Nhà cậu ta có tiền, sau này tốt nghiệp thì thừa kế gia nghiệp thôi."
Một số bạn học nhỏ giọng nói.
Lý Dương liếc nhìn Lâm Cường, trước đây Lâm Cường đã viết thư tình cho một bạn nữ lớp bên cạnh nhưng bạn nữ đó lại viết thư tình cho Lý Dương, sau đó Lâm Cường liền nhìn Lý Dương rất khó chịu, thích tìm chuyện gây sự.
Tuy nhiên, có một lần tìm chuyện gây sự, Lý Dương đã dạy cho cậu ta một bài học, từ đó về sau, Lâm Cường không dám trêu chọc Lý Dương nữa.
Trước đây, Lý Dương dù không tu luyện nhưng sức lực vẫn rất lớn, một mình đánh mấy người không thành vấn đề.
Nếu là trước đây, Lý Dương có lẽ sẽ cảm thấy khó chịu vì lời nói của Lâm Cường, nhưng bây giờ, khi vị trí của kỳ thi đại học trong lòng hắn đã giảm đi rất nhiều, thì hắn cũng cảm thấy chẳng có gì phải khó chịu với những lời nói đó cả.
"Lâm Cường, cậu thi thế nào? Ước chừng được bao nhiêu điểm?" Lý Dương tùy tiện hỏi.
Nghe được câu hỏi này, nụ cười trên mặt Lâm Cường bỗng chốc biến mất, lần này cậu ta thi không tốt, đoán chừng không đạt được điểm chuẩn của trường đại học thấp nhất.
“Ha ha, anh Lý, em biết điểm của Lâm Cường, 380 điểm."
Đúng lúc này, một giọng nói lớn vang lên, một thanh niên có chiều cao gần bằng Lý Dương nhưng thân hình rất vạm vỡ đi tới cười lớn.
Thanh niên đó trực tiếp đến bên cạnh Lý Dương, chính là Tôn Đại Đào, người có mối quan hệ tốt nhất với Lý Dương trong lớp.
"Hừ!"
Thấy Tôn Đại Đào đến, Lâm Cường hừ một tiếng, cậu không nói gì, về thành tích, cậu ta lúc nào cũng đứng trong top học kém của lớp, thế nên mỗi lần nói đến điểm số là sẽ đều bị mọi người cười chê.
Rốt cuộc, đối với học sinh lớp 12, thành tích quan trọng hơn mọi thứ khác.
"Lớp trưởng đến rồi!"
Đúng lúc này, đột nhiên một bạn học hét lên.
Mọi người nhìn về phía đó, không xa có một cô gái mặc áo sơ mi trắng đang đi tới.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc giản dị.
Chu Dao, lớp trưởng lớp Lý Dương, thành tích cũng là nhất lớp, hơn nữa Chu Dao còn rất xinh đẹp, là người nổi bật nhất lớp.
Không chỉ xinh đẹp, trên người cô còn có một khí chất thanh nhã.
Trong lớp không biết có bao nhiêu người thích Chu Dao, Lý Dương cũng nhìn về phía Chu Dao, thiếu niên thích thiếu nữ, một cô gái xinh đẹp, có khí chất như vậy, Lý Dương cũng thích.
Lý Dương và Chu Dao thi cấp ba chung một phòng, sau đó lại được phân vào chung một lớp. Đối với hắn, Chu Dao chính là cô gái mà hắn thầm thương trộm nhớ suốt ba năm.
"Anh Cường, nhà anh giàu quá."
"Đúng vậy, vừa thi tuyển sinh đại học xong đã có xe chạy rồi, bọn này hâm mộ chết đi được.”
"Sau khi họp lớp xong, phải chở chúng tôi đi hóng gió đấy nhé.”
Những bạn học vây quanh có nam có nữ, phấn khích nói về chiếc xe BMW, lúc này một thanh niên cao 1m75, thân hình hơi mập rõ ràng là chủ nhân của chiếc xe này cười nói.
“Không thành vấn đề."
Lâm Cường vỗ ngực, thoải mái đồng ý: “Nhưng hôm nay chắc chắn phải uống rượu, để ngày mai đi, ngày mai tôi sẽ chở mọi người đi chơi đã luôn.”
Cậu ta có vẻ đắc ý, hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.
Gia cảnh nhà cậu ta khá giả, lần thi tuyển sinh đại học này kết thúc, vì buổi họp lớp này, cậu ta đã năn nỉ cha mình mua cho mình một chiếc xe.
Trên thực tế, chiếc xe này là xe cũ, dù sao thì cha của Lâm Cường hiện tại cũng không dám mua xe mới cho đứa con trai chưa vào đại học của mình, lại còn là xe BMW.
Nhưng nhìn bề ngoài thì không thể nhận ra, hơn nữa, bây giờ mọi người mới thi tuyển sinh đại học xong, thấy bạn học có xe chạy rồi, phần lớn đều vô cùng ngưỡng mộ.
Lâm Cường hưởng thụ ánh mắt của mọi người, đang nói chuyện, cậu ta lại chú ý đến Lý Dương, ánh mắt chuyển động một chút, liền trực tiếp đi tới.
"Lý Dương, cậu cũng đến à?"
Cậu ta mỉm cười chào hỏi, sau đó lại lắc đầu, tiếc nuối nói: "Ôi, chuyện của cậu tôi nghe nói rồi, sao lại không may như vậy, vừa sắp thi tuyển sinh đại học thì lại xảy ra chuyện, nếu không với năng lực của cậu, thi đỗ vào đại học Thượng Hải cũng rất dễ dàng."
Cậu ta tỏ vẻ tiếc nuối thay cho Lý Dương.
Những người xung quanh cũng nghe thấy, nếu là bạn học khác, họ còn không cảm thấy gì nhưng bây giờ Lâm Cường tiếc nuối, họ lại không tin một chút nào.
“Lâm Cường này bây giờ chắc chắn là đang hả hê."
"Chắc chắn rồi, ai mà không biết cậu ta và Lý Dương không ưa nhau."
"Lâm Cường chính là tiểu nhân đắc chí, với thành tích của cậu ta, đỗ cao đẳng cũng coi như không tệ rồi."
"Ôi, lên cao đẳng thì sao chứ? Nhà cậu ta có tiền, sau này tốt nghiệp thì thừa kế gia nghiệp thôi."
Một số bạn học nhỏ giọng nói.
Lý Dương liếc nhìn Lâm Cường, trước đây Lâm Cường đã viết thư tình cho một bạn nữ lớp bên cạnh nhưng bạn nữ đó lại viết thư tình cho Lý Dương, sau đó Lâm Cường liền nhìn Lý Dương rất khó chịu, thích tìm chuyện gây sự.
Tuy nhiên, có một lần tìm chuyện gây sự, Lý Dương đã dạy cho cậu ta một bài học, từ đó về sau, Lâm Cường không dám trêu chọc Lý Dương nữa.
Trước đây, Lý Dương dù không tu luyện nhưng sức lực vẫn rất lớn, một mình đánh mấy người không thành vấn đề.
Nếu là trước đây, Lý Dương có lẽ sẽ cảm thấy khó chịu vì lời nói của Lâm Cường, nhưng bây giờ, khi vị trí của kỳ thi đại học trong lòng hắn đã giảm đi rất nhiều, thì hắn cũng cảm thấy chẳng có gì phải khó chịu với những lời nói đó cả.
"Lâm Cường, cậu thi thế nào? Ước chừng được bao nhiêu điểm?" Lý Dương tùy tiện hỏi.
Nghe được câu hỏi này, nụ cười trên mặt Lâm Cường bỗng chốc biến mất, lần này cậu ta thi không tốt, đoán chừng không đạt được điểm chuẩn của trường đại học thấp nhất.
“Ha ha, anh Lý, em biết điểm của Lâm Cường, 380 điểm."
Đúng lúc này, một giọng nói lớn vang lên, một thanh niên có chiều cao gần bằng Lý Dương nhưng thân hình rất vạm vỡ đi tới cười lớn.
Thanh niên đó trực tiếp đến bên cạnh Lý Dương, chính là Tôn Đại Đào, người có mối quan hệ tốt nhất với Lý Dương trong lớp.
"Hừ!"
Thấy Tôn Đại Đào đến, Lâm Cường hừ một tiếng, cậu không nói gì, về thành tích, cậu ta lúc nào cũng đứng trong top học kém của lớp, thế nên mỗi lần nói đến điểm số là sẽ đều bị mọi người cười chê.
Rốt cuộc, đối với học sinh lớp 12, thành tích quan trọng hơn mọi thứ khác.
"Lớp trưởng đến rồi!"
Đúng lúc này, đột nhiên một bạn học hét lên.
Mọi người nhìn về phía đó, không xa có một cô gái mặc áo sơ mi trắng đang đi tới.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc giản dị.
Chu Dao, lớp trưởng lớp Lý Dương, thành tích cũng là nhất lớp, hơn nữa Chu Dao còn rất xinh đẹp, là người nổi bật nhất lớp.
Không chỉ xinh đẹp, trên người cô còn có một khí chất thanh nhã.
Trong lớp không biết có bao nhiêu người thích Chu Dao, Lý Dương cũng nhìn về phía Chu Dao, thiếu niên thích thiếu nữ, một cô gái xinh đẹp, có khí chất như vậy, Lý Dương cũng thích.
Lý Dương và Chu Dao thi cấp ba chung một phòng, sau đó lại được phân vào chung một lớp. Đối với hắn, Chu Dao chính là cô gái mà hắn thầm thương trộm nhớ suốt ba năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.