Quyển 1 - Chương 85: Nhân vô thập toàn
Phong Ngự Cửu Thu
07/07/2017
Nghe được tin quân lính tới nhà, Mạc Vấn đột nhiên
nhíu mày lại. Nơi này đã nằm ngoài biên giới nước Tấn, quan binh không
nên tới đây, nhưng người dân trong trấn sẽ không vô duyên vô cớ đi lừa
hắn. Ngoài ra nếu để ý lời người này nói thì trong khoảng thời gian hắn
rời nhà, quân lính dường như đã tới không chỉ một lần.
Mạc Vấn vội vã rảo bước xuyên qua đám người, đến nơi thì thấy mười mấy gã kỵ binh nước Tấn đang bao vây cửa lớn. Một tên trong đó nhìn quần áo có vẻ là một giáo uý đang dẫn đầu cả bọn, mà lão Ngũ thì đang quỳ gối cúi đầu trước mặt người này.
Mạc Vấn thấy thế bước nhanh đến hỏi, "Lão Ngũ, ngươi đang làm gì vậy?"
Lão Ngũ nghe tiếng ngẩng đầu lên nhìn, thấy Mạc Vấn đã trở về vui mừng đứng lên chạy tới gần hắn, "Lão gia, cậu trở về thật là đúng lúc."
"Có chuyện gì xảy ra, sao ngươi phải quỳ trước mặt hắn?" Mạc Vấn bất mãn.
Lão Ngũ còn chưa kịp trả lời, tên giáo úy khôi giáp chỉnh tề kia đã mở miệng trước, "Ngươi là Mạc Vấn?"
"Chính là ta, ngươi là người phương nào?" Mạc Vấn nhíu mày hỏi, những binh lính này thừa dịp hắn không ở nhà liền đến ức hiếp lão Ngũ, cho nên Mạc Vấn ăn nói rất không khách khí.
"Lão gia, hắn đến để truyền thánh chỉ." Lão Ngũ thấy Mạc Vấn lộ vẻ khó chịu, vội vàng giải thích.
Nghe vậy, Mạc Vấn mới phát hiện tên Giáo úy này tay trái đang cầm một cuộn thánh chỉ bằng lụa vàng.
"Thánh chỉ gì vậy?" Mạc Vấn nghi ngờ hỏi lão Ngũ, hắn không thể đoán được trong khoảng thời gian rời nhà đã xảy ra chuyện gì.
"Thánh chỉ tới, Mạc Vấn, Ngô Vân, còn không mau quỳ xuống tiếp chỉ!". Lúc hai người đang nói chuyện, tên Giáo úy bỗng cao giọng hô.
Lão Ngũ nghe vậy vội vàng quỳ xuống, Mạc Vấn nhíu mày đứng nguyên tại chỗ.
"Mạc Vấn, thánh chỉ giống như Thánh thượng đích thân tới, còn không mau quỳ xuống!" Giáo úy thấy Mạc Vấn vẫn đứng không quỳ, trợn mắt hét lớn.
"Bẩm quan gia, bần đạo chính là đạo nhân Thượng Thanh tông, chỉ quỳ trước mặt Tam Thanh, không quỳ trước mặt Đế Vương phàm trần." Mạc Vấn lên tiếng.
Gã Giáo úy nghe vậy hơi sững sờ, người xuất gia gặp vua chúa không quỳ là quy củ ai cũng biết, đã được ghi vào luật lệ của các triều đại, cho nên Mạc Vấn không quỳ gã cũng chẳng trách phạt được, chỉ đành mở thánh chỉ lên đọc, "Mạc Vấn, Ngô Vân trước kia đã gây tội, sau này lại lập công, trẫm đã xem xét rõ sự việc, xét tới có công lao nên các tội trước kia được xoá bỏ, không truy cứu nữa."
Mạc Vấn vội vã rảo bước xuyên qua đám người, đến nơi thì thấy mười mấy gã kỵ binh nước Tấn đang bao vây cửa lớn. Một tên trong đó nhìn quần áo có vẻ là một giáo uý đang dẫn đầu cả bọn, mà lão Ngũ thì đang quỳ gối cúi đầu trước mặt người này.
Mạc Vấn thấy thế bước nhanh đến hỏi, "Lão Ngũ, ngươi đang làm gì vậy?"
Lão Ngũ nghe tiếng ngẩng đầu lên nhìn, thấy Mạc Vấn đã trở về vui mừng đứng lên chạy tới gần hắn, "Lão gia, cậu trở về thật là đúng lúc."
"Có chuyện gì xảy ra, sao ngươi phải quỳ trước mặt hắn?" Mạc Vấn bất mãn.
Lão Ngũ còn chưa kịp trả lời, tên giáo úy khôi giáp chỉnh tề kia đã mở miệng trước, "Ngươi là Mạc Vấn?"
"Chính là ta, ngươi là người phương nào?" Mạc Vấn nhíu mày hỏi, những binh lính này thừa dịp hắn không ở nhà liền đến ức hiếp lão Ngũ, cho nên Mạc Vấn ăn nói rất không khách khí.
"Lão gia, hắn đến để truyền thánh chỉ." Lão Ngũ thấy Mạc Vấn lộ vẻ khó chịu, vội vàng giải thích.
Nghe vậy, Mạc Vấn mới phát hiện tên Giáo úy này tay trái đang cầm một cuộn thánh chỉ bằng lụa vàng.
"Thánh chỉ gì vậy?" Mạc Vấn nghi ngờ hỏi lão Ngũ, hắn không thể đoán được trong khoảng thời gian rời nhà đã xảy ra chuyện gì.
"Thánh chỉ tới, Mạc Vấn, Ngô Vân, còn không mau quỳ xuống tiếp chỉ!". Lúc hai người đang nói chuyện, tên Giáo úy bỗng cao giọng hô.
Lão Ngũ nghe vậy vội vàng quỳ xuống, Mạc Vấn nhíu mày đứng nguyên tại chỗ.
"Mạc Vấn, thánh chỉ giống như Thánh thượng đích thân tới, còn không mau quỳ xuống!" Giáo úy thấy Mạc Vấn vẫn đứng không quỳ, trợn mắt hét lớn.
"Bẩm quan gia, bần đạo chính là đạo nhân Thượng Thanh tông, chỉ quỳ trước mặt Tam Thanh, không quỳ trước mặt Đế Vương phàm trần." Mạc Vấn lên tiếng.
Gã Giáo úy nghe vậy hơi sững sờ, người xuất gia gặp vua chúa không quỳ là quy củ ai cũng biết, đã được ghi vào luật lệ của các triều đại, cho nên Mạc Vấn không quỳ gã cũng chẳng trách phạt được, chỉ đành mở thánh chỉ lên đọc, "Mạc Vấn, Ngô Vân trước kia đã gây tội, sau này lại lập công, trẫm đã xem xét rõ sự việc, xét tới có công lao nên các tội trước kia được xoá bỏ, không truy cứu nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.