Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1
Chương 48: Hối Hận 2
Cực Địa Phong Nhận
26/01/2024
Trở lại ngày hôm qua, sau khi nhận được tiền nhuận bút, cả ngày cả nhà Dương Lỗi đều đi trả lại tiền.
"Tố Lan, đang đi trả tiền à."
Trương Hồng Anh gặp cả nhà Dương Lỗi ở trong thôn, cười nói với Triệu Tố Lan.
Bà ta thông qua con mình biết được hôm nay Dương Lỗi được nhận tiền lương.
Lần trước bởi vì việc làm của Trương Hồng Mai, bà ta đã mắng Trương Hồng Mai một trận.
Cho dù Trương Lan đi tìm Dương Lỗi, phần lớn thời gian Dương Lỗi đều nói không rảnh, gặp mặt cũng biểu hiện rất lãnh đạm, hoàn toàn không có hi vọng gì.
Theo bà ta thấy, một mối nhân duyên thật tốt đã bị Trương Hồng Mai ngu xuẩn phá hủy rồi.
"Ừ." Triệu Tố Lan mỉm cười, nói vài câu với Trương Hồng Anh liền rời đi.
Nhìn bóng dáng Triệu Tố Lan rời đi, trong mắt Trương Hồng Anh tràn đầy hâm mộ.
Hi vọng lớn nhất của thế hệ bọn họ chính là con cái có công việc tốt, tiền lương của con trai bà ta không tệ, nhưng mà hoàn toàn không có cách nào so với Dương Lỗi.
"Chị cả."
Đang nhìn, Trương Hồng Mai đi tới bên cạnh bà ta.
Nhìn thoáng qua em gái mình, Trương Hồng Anh tức giận nói: "Em xem chuyện tốt mà em làm đi, hôm nay nhà Triệu Tố Lan bọn họ lại đi trả tiền, mấy nhà còn lại cũng đã trả xong, đoán chừng tháng trước thằng bé nhà họ Dương ít nhất phải kiếm được hơn 400.000!"
Nghe thế, trên mặt Trương Hồng Mai tràn đầy vẻ hối hận, nói: "Chị cả, thật sự không có hi vọng gì sao?"
Một tháng 400.000, bà ta nghĩ cũng không dám nghĩ!
"Còn có hi vọng gì? Lần trước em chê Dương Lỗi, hiện tại thằng bé có khả năng kiếm tiền như vậy, sẽ nhận em làm mẹ vợ sao?"
Trương Hồng Anh nhìn thấy rõ được: "Tiểu Lan không còn hi vọng."
Bà ta suy nghĩ một chút, nói: "Nhưng mà trong nhà còn có Tiểu Kỳ và những người khác, lúc trước chị đã nói một chút, bên Triệu Tố Lan còn chưa có trả lời."
Trương Lan không được, nhưng mà trong tay bà ta vẫn còn tài nguyên.
Hiện tại Dương Lỗi cũng đã hai mươi lăm tuổi, giới thiệu bạn gái cho hắn làm quen cũng rất bình thường.
Sau khi trả lại tiền xong, cả nhà Dương Lỗi lại đi vào trong huyện mua nhà, cuối cùng mua được một căn nhà ở trung tâm huyện với giá 1.3 triệu, diện tích 140m2, bất kể là vị trí, hay là ánh sáng đều rất tốt.
Mọi thứ đã giải quyết xong xuôi.
Nhìn lấy nhà đã mua xong, Dương Lỗi cũng thở phào nhẹ nhõm, mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, hiện tại mình có thể đi làm chuyện mà mình muốn làm nhất rồi.
Về đến nhà, Dương Lỗi nhìn bản thảo tiểu thuyết của mình một chút, bản thảo 《 Che Trời 》đã được thiết lập đúng giờ đăng tải, còn có thể đăng trong một tuần.
Về phần bản thảo 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》, lúc này đã có 2 triệu chữ.
Đợi khi đi xuống lầu, mẹ mình đang nói chuyện với Trương Hồng Anh.
Lát sau Trương Hồng Anh rời đi, Triệu Tố Lan nhìn Dương Lỗi, suy nghĩ một chút chuẩn bị nói gì đó.
"Mẹ, mẹ có lời gì muốn nói sao?" Xem dáng vẻ Triệu Tố Lan muốn nói lại thôi, Dương Lỗi hỏi.
Triệu Tố Lan mở miệng nói: "Tiểu Lỗi, con xem hiện tại trong nhà cũng không thiếu tiền, hơn nữa cũng đã mua nhà, bây giờ có phải là con nên nghĩ một chút đến chuyện của mình rồi không? Chỗ mẹ có mấy cô gái. . ."
Hiện tại Dương Lỗi đã hai mươi lăm tuổi, rất nhiều người ở tuổi này đều đã kết hôn.
Lúc trước vì tình huống trong nhà, Triệu Tố Lan chưa nghĩ đến được.
Nhưng mà hiện tại tình huống trong nhà đã tốt lên, nợ nần đã trả hết, nhà cũng có, lúc này, chuyện lớn đầu tiên trong lòng bà chính là chuyện hôn nhân của con mình.
Làm cha mẹ đều như vậy, hi vọng con cái mau chóng lập gia đình.
Nghe được lời của Triệu Tố Lan, Dương Lỗi lắc lắc đầu, nói: "Mẹ, con cũng có việc muốn nói với mẹ, con chuẩn bị đi Thủ Đô và Giang Lăng một chuyến."
"Thủ Đô? Giang Lăng?" Nghe vậy, mẹ Dương sửng sốt một chút, bà không khỏi nhanh chóng phản ứng lại, nói: "Tiểu Lỗi, con muốn đi tìm Tiểu Vũ?"
Bà biết, lúc học Đại học con mình có quen một người bạn gái, nhưng mà vào năm tư bởi vì các loại nguyên nhân phức tạp nên chia tay.
"Vâng."
Dương Lỗi lại không có phủ nhận, trực tiếp gật gật đầu, nói: "Con muốn đi xem hiện tại cô ấy sống thế nào?"
Dương Lỗi dáng người cao lớn, đẹp trai tỏa nắng, từ nhỏ đến lớn có rất nhiều cô gái đều thích hắn, nhưng mà, mãi cho đến hiện tại hắn cũng chỉ trải qua một mối tình, đó là ở Đại học Thanh Bắc, cô gái kia tên là Tiêu Vũ.
Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt chính là lúc mới vừa khai giảng, khi đó Tiêu Vũ cũng là sinh viên năm nhất, đến trường học báo danh sớm hơn Dương Lỗi, sau đó làm bộ như đàn chị, đến trợ giúp sinh viên mới, mà người thứ nhất trợ giúp chính là Dương Lỗi.
Sau đó, dưới thời tiết 37 độ, cô bé mù đường này mang theo Dương Lỗi lượn vòng quanh khuôn viên đại học Thanh Bắc hơn một giờ, lúc này Tiêu Vũ cũng không biết đi như thế nào.
"Đường mà chị đi có đúng hay không vậy? Tôi xem bản đồ thấy hình như là không đúng đâu." Dương Lỗi hỏi.
"Ai nha, tôi nhớ rõ là con đường này mà, đàn em cậu đừng thúc giục tôi nữa." Tiêu Vũ cũng có chút sốt ruột, nhưng mà ra vẻ trấn định nói.
"Tố Lan, đang đi trả tiền à."
Trương Hồng Anh gặp cả nhà Dương Lỗi ở trong thôn, cười nói với Triệu Tố Lan.
Bà ta thông qua con mình biết được hôm nay Dương Lỗi được nhận tiền lương.
Lần trước bởi vì việc làm của Trương Hồng Mai, bà ta đã mắng Trương Hồng Mai một trận.
Cho dù Trương Lan đi tìm Dương Lỗi, phần lớn thời gian Dương Lỗi đều nói không rảnh, gặp mặt cũng biểu hiện rất lãnh đạm, hoàn toàn không có hi vọng gì.
Theo bà ta thấy, một mối nhân duyên thật tốt đã bị Trương Hồng Mai ngu xuẩn phá hủy rồi.
"Ừ." Triệu Tố Lan mỉm cười, nói vài câu với Trương Hồng Anh liền rời đi.
Nhìn bóng dáng Triệu Tố Lan rời đi, trong mắt Trương Hồng Anh tràn đầy hâm mộ.
Hi vọng lớn nhất của thế hệ bọn họ chính là con cái có công việc tốt, tiền lương của con trai bà ta không tệ, nhưng mà hoàn toàn không có cách nào so với Dương Lỗi.
"Chị cả."
Đang nhìn, Trương Hồng Mai đi tới bên cạnh bà ta.
Nhìn thoáng qua em gái mình, Trương Hồng Anh tức giận nói: "Em xem chuyện tốt mà em làm đi, hôm nay nhà Triệu Tố Lan bọn họ lại đi trả tiền, mấy nhà còn lại cũng đã trả xong, đoán chừng tháng trước thằng bé nhà họ Dương ít nhất phải kiếm được hơn 400.000!"
Nghe thế, trên mặt Trương Hồng Mai tràn đầy vẻ hối hận, nói: "Chị cả, thật sự không có hi vọng gì sao?"
Một tháng 400.000, bà ta nghĩ cũng không dám nghĩ!
"Còn có hi vọng gì? Lần trước em chê Dương Lỗi, hiện tại thằng bé có khả năng kiếm tiền như vậy, sẽ nhận em làm mẹ vợ sao?"
Trương Hồng Anh nhìn thấy rõ được: "Tiểu Lan không còn hi vọng."
Bà ta suy nghĩ một chút, nói: "Nhưng mà trong nhà còn có Tiểu Kỳ và những người khác, lúc trước chị đã nói một chút, bên Triệu Tố Lan còn chưa có trả lời."
Trương Lan không được, nhưng mà trong tay bà ta vẫn còn tài nguyên.
Hiện tại Dương Lỗi cũng đã hai mươi lăm tuổi, giới thiệu bạn gái cho hắn làm quen cũng rất bình thường.
Sau khi trả lại tiền xong, cả nhà Dương Lỗi lại đi vào trong huyện mua nhà, cuối cùng mua được một căn nhà ở trung tâm huyện với giá 1.3 triệu, diện tích 140m2, bất kể là vị trí, hay là ánh sáng đều rất tốt.
Mọi thứ đã giải quyết xong xuôi.
Nhìn lấy nhà đã mua xong, Dương Lỗi cũng thở phào nhẹ nhõm, mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, hiện tại mình có thể đi làm chuyện mà mình muốn làm nhất rồi.
Về đến nhà, Dương Lỗi nhìn bản thảo tiểu thuyết của mình một chút, bản thảo 《 Che Trời 》đã được thiết lập đúng giờ đăng tải, còn có thể đăng trong một tuần.
Về phần bản thảo 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》, lúc này đã có 2 triệu chữ.
Đợi khi đi xuống lầu, mẹ mình đang nói chuyện với Trương Hồng Anh.
Lát sau Trương Hồng Anh rời đi, Triệu Tố Lan nhìn Dương Lỗi, suy nghĩ một chút chuẩn bị nói gì đó.
"Mẹ, mẹ có lời gì muốn nói sao?" Xem dáng vẻ Triệu Tố Lan muốn nói lại thôi, Dương Lỗi hỏi.
Triệu Tố Lan mở miệng nói: "Tiểu Lỗi, con xem hiện tại trong nhà cũng không thiếu tiền, hơn nữa cũng đã mua nhà, bây giờ có phải là con nên nghĩ một chút đến chuyện của mình rồi không? Chỗ mẹ có mấy cô gái. . ."
Hiện tại Dương Lỗi đã hai mươi lăm tuổi, rất nhiều người ở tuổi này đều đã kết hôn.
Lúc trước vì tình huống trong nhà, Triệu Tố Lan chưa nghĩ đến được.
Nhưng mà hiện tại tình huống trong nhà đã tốt lên, nợ nần đã trả hết, nhà cũng có, lúc này, chuyện lớn đầu tiên trong lòng bà chính là chuyện hôn nhân của con mình.
Làm cha mẹ đều như vậy, hi vọng con cái mau chóng lập gia đình.
Nghe được lời của Triệu Tố Lan, Dương Lỗi lắc lắc đầu, nói: "Mẹ, con cũng có việc muốn nói với mẹ, con chuẩn bị đi Thủ Đô và Giang Lăng một chuyến."
"Thủ Đô? Giang Lăng?" Nghe vậy, mẹ Dương sửng sốt một chút, bà không khỏi nhanh chóng phản ứng lại, nói: "Tiểu Lỗi, con muốn đi tìm Tiểu Vũ?"
Bà biết, lúc học Đại học con mình có quen một người bạn gái, nhưng mà vào năm tư bởi vì các loại nguyên nhân phức tạp nên chia tay.
"Vâng."
Dương Lỗi lại không có phủ nhận, trực tiếp gật gật đầu, nói: "Con muốn đi xem hiện tại cô ấy sống thế nào?"
Dương Lỗi dáng người cao lớn, đẹp trai tỏa nắng, từ nhỏ đến lớn có rất nhiều cô gái đều thích hắn, nhưng mà, mãi cho đến hiện tại hắn cũng chỉ trải qua một mối tình, đó là ở Đại học Thanh Bắc, cô gái kia tên là Tiêu Vũ.
Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt chính là lúc mới vừa khai giảng, khi đó Tiêu Vũ cũng là sinh viên năm nhất, đến trường học báo danh sớm hơn Dương Lỗi, sau đó làm bộ như đàn chị, đến trợ giúp sinh viên mới, mà người thứ nhất trợ giúp chính là Dương Lỗi.
Sau đó, dưới thời tiết 37 độ, cô bé mù đường này mang theo Dương Lỗi lượn vòng quanh khuôn viên đại học Thanh Bắc hơn một giờ, lúc này Tiêu Vũ cũng không biết đi như thế nào.
"Đường mà chị đi có đúng hay không vậy? Tôi xem bản đồ thấy hình như là không đúng đâu." Dương Lỗi hỏi.
"Ai nha, tôi nhớ rõ là con đường này mà, đàn em cậu đừng thúc giục tôi nữa." Tiêu Vũ cũng có chút sốt ruột, nhưng mà ra vẻ trấn định nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.