Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản Dịch)
Chương 8: Phế Thần Huyết (2)
Cổ Hi
02/06/2024
Nam tử không trả lời nữa, chỉ thở dài một tiếng.
Không lâu sau, tiếng bước chân của hai người dần đi xa.
Trong phòng, lúc này Lý Hạo đã hoàn toàn tỉnh táo, đầu óc choáng váng, không thể tin nổi.
Nhị nương vậy mà muốn hại mình?
Ngày thường hết mực che chở, quan tâm chăm sóc, vậy mà lại là giả?
Lý Hạo không muốn tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt.
Mặc dù không hiểu huyết mạch thần thánh là gì, nhưng nhị nương vì muốn dọn đường cho nhi tử của nàng, cảm thấy mình sẽ cản trở, cho nên lựa chọn hủy diệt mình!
Sắc mặt Lý Hạo khó coi, hơi nắm chặt tay.
Những lời nói cười dịu dàng thường ngày khiến hắn an tâm, nhị nương là như vậy, những người khác thì sao?
Còn ai là chân thành?
Đến đây tuy mới một năm rưỡi, nhưng ngày nào cũng được các phu nhân này thay phiên nhau chăm sóc quan tâm, trong lòng Lý Hạo ít nhiều cũng có chút tình cảm.
Nhưng bây giờ, tất cả đều tan thành bọt biển.
Đây chính là nội đấu của gia tộc quý tộc thời cổ đại sao?
Hắn dùng tay nhỏ vuốt ve cơ thể, ngoài ngực hơi nóng, toàn thân đều có cảm giác mệt mỏi và yếu ớt.
Đa phần là do loại thuốc đó.
Mẫu thân đã nói, trong cơ thể mình có lực lượng của phụ thân, nhưng bây giờ... không còn nữa.
Lý Hạo âm thầm nắm chặt tay nhỏ, mối thù này, tương lai hắn nhất định sẽ báo!
...
...
Xuân qua thu đến.
Chớp mắt Lý Hạo đã ba tuổi.
Hôm đó sau khi uống loại thuốc bí ẩn, Lý Hạo trở về Sơn Hà viện, việc đầu tiên là lén tháo miếng ngọc bội Long Huyết xuống, sau đó chơi tuyết trong viện nửa canh giờ.
Rất nhanh, hắn bị nhiễm phong hàn, bệnh nặng một trận.
Lý phủ mời danh y giỏi nhất đến chữa bệnh cho hắn, nhưng khiến Lý Hạo thất vọng là, ngoài việc chữa khỏi phong hàn, lại không phát hiện ra điều bất thường nào khác.
Hắn không biết là thật như Liễu Nguyệt Dung đã nói, không thể phát hiện ra, hay là đối phương đã ngầm mua chuộc vị danh y kia.
Mà kết quả là khiến cho đám nha hoàn gia đinh trong viện hắn đều bị phạt nặng, điều này khiến Lý Hạo từ bỏ ý định truy cứu, không có bằng chứng thì thế nào, chính hắn nhớ được chính là bằng chứng!
Bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng lớn lên, đồng thời mong rằng đôi vợ chồng trên chiến trường biên ải kia có thể sớm trở về.
Hiện tại, phần lớn thời gian Lý Hạo đều ở trong Sơn Hà viện, ngày thường ăn những thứ các phu nhân trong viện mang đến, cũng cẩn thận hơn nhiều, đôi khi trực tiếp giả vờ không thích ăn mà bỏ đi, giở tính hài tử.
Dần dần, những người hầu trong viện đều phát hiện ra, tiểu thiếu gia càng lớn càng ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng dường như lại thêm một tật xấu.
Quá sạch sẽ.
Điều này khiến cho một số nha hoàn hầu hạ bên người khổ sở, trong ăn mặc sinh hoạt, chỉ cần hơi có chút bẩn, đều sẽ khiến tiểu thiếu gia phản ứng dữ dội.
Đến năm ba tuổi.
Trong phủ Thần Tướng, đây là một độ tuổi vô cùng quan trọng.
Những gia đình bình thường, đều là bảy tám tuổi, thậm chí mười mấy tuổi mới bắt đầu bước vào tu luyện Võ Đạo.
Có người thậm chí căn cốt đã định hình, dù có thiên phú cũng khó có thể đạt được thành tựu lớn, bị hoàn cảnh gia đình làm lỡ mất thời gian tu luyện tốt nhất.
Còn phủ Thần Tướng là Võ Đạo thế gia, có phương pháp tu luyện nghiêm ngặt nhất, con cháu trong tộc đều được bồi đắp nền tảng từ nhỏ.
Ba tuổi Trúc Cơ.
Bốn tuổi Dung Huyết.
Năm tuổi Lượng Cốt!
Đến sáu tuổi, cơ bản là thời điểm chính thức tu luyện, không lãng phí một chút thời gian nào.
Trên con đường tu luyện, hàng vạn người tranh nhau, sẽ từng bước vượt lên trước!
Có tư chất tu luyện hay không, đến năm tuổi Lượng Cốt là có thể kiểm tra được.
Nếu xương cốt phát triển đầy đủ, tủy xương đầy đặn và chắc chắn, sau khi Lượng Cốt, có thể bắt đầu tu luyện.
Chỉ là phủ Thần Tướng có nền tảng thâm hậu, tuân theo tôn chỉ dục tốc bất đạt, quy định sáu tuổi mới chính thức tu luyện, để cơ thể phát triển và củng cố thêm một năm, sau này tu luyện sẽ thuận lợi hơn.
Như Lý Càn Phong có thiên phú dị bẩm cũng vậy, sau khi Lượng Cốt là có thể tu luyện, nhưng vẫn phải đến sáu tuổi mới lên Vô Lượng sơn.
Ngày thường luyện kiếm trong viện, cũng chỉ là luyện kiếm chiêu cơ bản, bồi dưỡng cảm giác võ thuật, chưa tính là chính thức bước vào tu luyện.
Còn những người Lượng Cốt có tư chất bình thường, phát triển chậm, dù sáu tuổi cũng không thể tu luyện, cần phải phát triển thêm vài năm, có thể là bảy tuổi, tám tuổi, chín tuổi.
Tuy nhiên, trong phủ Thần Tướng có vô số danh dược dị bảo bồi bổ, nâng cao tư chất Võ Đạo, bấy lâu nay, người kém nhất trong phủ Thần Tướng cũng chỉ mới bắt đầu tu luyện khi tám tuổi.
Nghe nói người đó là trẻ sinh non, bị thương trong bụng mẹ, mới dẫn đến như vậy.
Vào một ngày nắng đẹp.
Những cường giả trong quân đội do phủ Thần Tướng sắp xếp đã đến Sơn Hà viện để giúp Lý Hạo Trúc Cơ.
Không lâu sau, tiếng bước chân của hai người dần đi xa.
Trong phòng, lúc này Lý Hạo đã hoàn toàn tỉnh táo, đầu óc choáng váng, không thể tin nổi.
Nhị nương vậy mà muốn hại mình?
Ngày thường hết mực che chở, quan tâm chăm sóc, vậy mà lại là giả?
Lý Hạo không muốn tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt.
Mặc dù không hiểu huyết mạch thần thánh là gì, nhưng nhị nương vì muốn dọn đường cho nhi tử của nàng, cảm thấy mình sẽ cản trở, cho nên lựa chọn hủy diệt mình!
Sắc mặt Lý Hạo khó coi, hơi nắm chặt tay.
Những lời nói cười dịu dàng thường ngày khiến hắn an tâm, nhị nương là như vậy, những người khác thì sao?
Còn ai là chân thành?
Đến đây tuy mới một năm rưỡi, nhưng ngày nào cũng được các phu nhân này thay phiên nhau chăm sóc quan tâm, trong lòng Lý Hạo ít nhiều cũng có chút tình cảm.
Nhưng bây giờ, tất cả đều tan thành bọt biển.
Đây chính là nội đấu của gia tộc quý tộc thời cổ đại sao?
Hắn dùng tay nhỏ vuốt ve cơ thể, ngoài ngực hơi nóng, toàn thân đều có cảm giác mệt mỏi và yếu ớt.
Đa phần là do loại thuốc đó.
Mẫu thân đã nói, trong cơ thể mình có lực lượng của phụ thân, nhưng bây giờ... không còn nữa.
Lý Hạo âm thầm nắm chặt tay nhỏ, mối thù này, tương lai hắn nhất định sẽ báo!
...
...
Xuân qua thu đến.
Chớp mắt Lý Hạo đã ba tuổi.
Hôm đó sau khi uống loại thuốc bí ẩn, Lý Hạo trở về Sơn Hà viện, việc đầu tiên là lén tháo miếng ngọc bội Long Huyết xuống, sau đó chơi tuyết trong viện nửa canh giờ.
Rất nhanh, hắn bị nhiễm phong hàn, bệnh nặng một trận.
Lý phủ mời danh y giỏi nhất đến chữa bệnh cho hắn, nhưng khiến Lý Hạo thất vọng là, ngoài việc chữa khỏi phong hàn, lại không phát hiện ra điều bất thường nào khác.
Hắn không biết là thật như Liễu Nguyệt Dung đã nói, không thể phát hiện ra, hay là đối phương đã ngầm mua chuộc vị danh y kia.
Mà kết quả là khiến cho đám nha hoàn gia đinh trong viện hắn đều bị phạt nặng, điều này khiến Lý Hạo từ bỏ ý định truy cứu, không có bằng chứng thì thế nào, chính hắn nhớ được chính là bằng chứng!
Bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng lớn lên, đồng thời mong rằng đôi vợ chồng trên chiến trường biên ải kia có thể sớm trở về.
Hiện tại, phần lớn thời gian Lý Hạo đều ở trong Sơn Hà viện, ngày thường ăn những thứ các phu nhân trong viện mang đến, cũng cẩn thận hơn nhiều, đôi khi trực tiếp giả vờ không thích ăn mà bỏ đi, giở tính hài tử.
Dần dần, những người hầu trong viện đều phát hiện ra, tiểu thiếu gia càng lớn càng ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng dường như lại thêm một tật xấu.
Quá sạch sẽ.
Điều này khiến cho một số nha hoàn hầu hạ bên người khổ sở, trong ăn mặc sinh hoạt, chỉ cần hơi có chút bẩn, đều sẽ khiến tiểu thiếu gia phản ứng dữ dội.
Đến năm ba tuổi.
Trong phủ Thần Tướng, đây là một độ tuổi vô cùng quan trọng.
Những gia đình bình thường, đều là bảy tám tuổi, thậm chí mười mấy tuổi mới bắt đầu bước vào tu luyện Võ Đạo.
Có người thậm chí căn cốt đã định hình, dù có thiên phú cũng khó có thể đạt được thành tựu lớn, bị hoàn cảnh gia đình làm lỡ mất thời gian tu luyện tốt nhất.
Còn phủ Thần Tướng là Võ Đạo thế gia, có phương pháp tu luyện nghiêm ngặt nhất, con cháu trong tộc đều được bồi đắp nền tảng từ nhỏ.
Ba tuổi Trúc Cơ.
Bốn tuổi Dung Huyết.
Năm tuổi Lượng Cốt!
Đến sáu tuổi, cơ bản là thời điểm chính thức tu luyện, không lãng phí một chút thời gian nào.
Trên con đường tu luyện, hàng vạn người tranh nhau, sẽ từng bước vượt lên trước!
Có tư chất tu luyện hay không, đến năm tuổi Lượng Cốt là có thể kiểm tra được.
Nếu xương cốt phát triển đầy đủ, tủy xương đầy đặn và chắc chắn, sau khi Lượng Cốt, có thể bắt đầu tu luyện.
Chỉ là phủ Thần Tướng có nền tảng thâm hậu, tuân theo tôn chỉ dục tốc bất đạt, quy định sáu tuổi mới chính thức tu luyện, để cơ thể phát triển và củng cố thêm một năm, sau này tu luyện sẽ thuận lợi hơn.
Như Lý Càn Phong có thiên phú dị bẩm cũng vậy, sau khi Lượng Cốt là có thể tu luyện, nhưng vẫn phải đến sáu tuổi mới lên Vô Lượng sơn.
Ngày thường luyện kiếm trong viện, cũng chỉ là luyện kiếm chiêu cơ bản, bồi dưỡng cảm giác võ thuật, chưa tính là chính thức bước vào tu luyện.
Còn những người Lượng Cốt có tư chất bình thường, phát triển chậm, dù sáu tuổi cũng không thể tu luyện, cần phải phát triển thêm vài năm, có thể là bảy tuổi, tám tuổi, chín tuổi.
Tuy nhiên, trong phủ Thần Tướng có vô số danh dược dị bảo bồi bổ, nâng cao tư chất Võ Đạo, bấy lâu nay, người kém nhất trong phủ Thần Tướng cũng chỉ mới bắt đầu tu luyện khi tám tuổi.
Nghe nói người đó là trẻ sinh non, bị thương trong bụng mẹ, mới dẫn đến như vậy.
Vào một ngày nắng đẹp.
Những cường giả trong quân đội do phủ Thần Tướng sắp xếp đã đến Sơn Hà viện để giúp Lý Hạo Trúc Cơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.