Tư Hôn Mật Ái

Chương 16: Tự bán mình

Cố Tiểu Dịch

08/12/2022

Nhậm Nhiễm thay đổi sắc mặt, cô thật sự nghi ngờ người đàn ông này có phải đã để lại cho cô cái bóng đen tâm lý nào không.

Cô nắm lấy cổ tay Lăng Trình Tiện: “Trò đùa này không phải cứ tùy tiện đùa là đùa.”

“Giữa vợ chồng muốn có con, buồn cười lắm sao?”

Nhậm Nhiễm giả vờ bình tĩnh: “Không phải anh đều có rồi sao? “

“Cô thông minh như vậy, sẽ không thể không biết chuyện đứa trẻ là tôi lừa cô, còn giả vờ với tôi cái gì?”

Nhậm Nhiễm nhìn thấy người đàn ông đến gần mình, hơi thở phả lên mặt cô, lúc này ngoài tỏ ra yếu thế cô còn phải giả ngu: “Hả? Tôi thật sự không biết…”

“Không phải cô đến để trộm đồ đấy chứ?”

Lăng Trình Tiện áp bức thế này khiến cho tim Nhậm Nhiễm lúc lên lúc xuống, giống như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc.

Y lạnh lùng nhìn sắc mặt sụp đổ của cô, Nhậm Nhiễm cố nâng mắt lên chống lại y: “Anh có gì để tôi trộm?”

“Có thể là cô đến để bắt người, hoặc có thể là lòng dạ cô hiểm ác khó lường, còn có mục đích khác?”

“Lăng Trình Tiện!” Nhậm Nhiễm dùng lực đẩy ngực y về phía trước, nhưng lại bị y đẩy ngược lại ngã lên giường lớn, cô vội vàng muốn co hai chân lại lùi về phía sau, Lăng Trình Tiện thấy vậy liền tóm lấy một bên cổ chân cô kéo lại.

Ánh mắt của y rõ ràng nhìn vào túi của Nhậm Nhiễm, cô dùng hay tay đỡ lấy vai của Lăng Trình Tiện, đẩy y tránh xa khỏi mình.

“Tôi làm gì có mục đích khác, chỉ là muốn cùng anh sống vui vẻ nên mới đột nhiên quan tâm chuyện bên ngoài của anh.”

Lăng Trình Tiện tỉ mỉ nhìn khuôn mặt trước mặt, thẳng thắn mà nói Nhậm Nhiệm rất có nhan sắc, không phải vẻ đẹp nhìn lâu mới thấy đẹp, mà xinh đẹp chính là xinh đẹp, khóe mắt và đuôi lông mày hiện lên vẻ phong tình, cho dù cơn tức giận lần này của y khó nguôi, nhưng vẫn không nhịn được mà muốn trêu chọc cô một vố.

“Nếu như cô thật sự muốn quan tâm, cứ trực tiếp nói với tôi là được rồi.”

Hai tay Nhậm Nhiễm ôm chặt cổ Lăng Trình Tiện: “Nói với anh thì sẽ thế nào, anh có thể tự mình nhổ hết những lá cờ lòe loẹt bên ngoài sao?”

“Có thể, vì cô đương nhiên có thể.”

Nhậm Nhiễm không tin một từ nào, đây chính là một con hồ ly đực và một con hồ ly cái đang lừa nhau. Lăng Trình Tiện giơ tay lên, đầu ngón tay hơi lạnh gẩy mặt cô: “Cảm động không?”

Cô cố nặn ra nụ cười: “Rất cảm động.”

“Vậy thì hôn tôi một cái.”

Khóe miệng Nhậm Nhiễm cứng đờ, lông mày vô thức di chuyển, môi cô nhẹ nhàng bị ấn xuống, vừa muốn lùi lại thì bị Lăng Trình Tiện ấn đầu từ phía sau, khiến cho nụ hôn nhẹ nhàng càng thêm sâu.

Tuy rằng cô có bài xích, nhưng lại không dám dùng lực để vùng vẫy.



Bên ngoài có tiếng bước chân đang đến gần, trợ lý đặc biệt của Lăng Trình Tiện gõ lên cửa: "Tứ thiếu thời gian đã không còn sớm nữa.”

Lăng Trình Tiện thả Nhậm Nhiễm ra, nhưng lại không có ý định đứng dậy, cô nhanh miệng thúc dục: “Anh còn có việc bận, mau đi đi.”

“Không sao.” Lăng Trình Tiện chống đỡ hai tay trên người cô: “Tôi còn muốn thấy dáng vẻ cô quan tâm tôi.”

Nhậm Nhiễm sắp không thể tiếp tục giả bộ được nữa, nhưng cô lại có tính nhẫn nhịn. Cô nhìn chằm chằm vào đáy mắt Lăng Trình Tiện, nói dối không hề chớp mắt: “Tôi rất thích anh như vậy.”

Tay Lăng Trình Tiện ấn lên bả vai của Nhậm Nhiễm, đẩy cô lùi về phía sau khiến cho cả người cô nằm trên giường lớn, hai tay cô nắm lấy cổ áo của anh kéo anh đi theo.

“Nếu như cô muốn thích tôi, thì phải có dáng vẻ thích tôi.”

Nhậm Nhiễm siết chặt hai tay, cô nâng nửa người phía trên lên, nhưng Lăng Trình Tiện lại dùng ngón tay chặn lại môi cô, khóe mắt và lông mày của anh mang theo ý mỉa mai và khinh thường dày đặc: “Nhậm Nhiễm, cô đừng quên lần đầu của cô đã mất như thế nào.”

Sắc mặt cô căng thẳng, lòng bàn tay Lăng Trình Tiện áp lên mặt cô, trong lòng bàn tay khẽ dùng lực ấn mặt cô vào trong đệm, người đàn ông cúi xuống áp vào tai cô nói từng câu từng chữ một: “Nếu muốn giả bộ thì phải giả giống một chút, nếu không tôi sẽ tưởng là thật, Nhậm Nhiễm, cô đừng có mất cả chì lẫn chài.”

“Tứ thiếu, đến cả nói thật và nói dối anh cũng không phân biệt được sao?”

Lăng Trình Tiện cười xòa “Vậy thì tôi sẽ coi là thật, bây giờ tôi muốn cô, cô có cho không?”

“Cho.” Nhậm Nhiễm không chút do dự trả lời: “Chỉ cần sau này anh đối xử tốt với tôi, ngày nào cũng về nhà cùng tôi sống qua ngày.”

Bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa: “Cậu Tư, hội nghị lát nữa không thể vắng mặt.”

Lăng Trình Tiện lười diễn kịch cùng với Nhậm Nhiễm, y đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô: “Đụng vào cô, tôi còn cảm thấy bẩn tay.”

Y lùi người về phía sau, tầm nhìn quét qua túi của Nhậm Nhiễm, nhưng không có ở lại mà xoay người rời đi.

Sau khi ngồi dậy, việc đầu tiên cô làm chính là giữ chặt túi trong tay, Nhậm Nhiễm hất nhẹ tóc, chỉnh đốn lại quần áo bị Lăng Trình Tiện làm loạn sau đó đứng dậy đi ra ngoài.

Sau khi rời khỏi Phú Ninh Nhất Phẩm, Nhậm Nhiễm không về nhà ngay mà cô tìm một quán cà phê gần đó, chọn một góc yên tĩnh rồi mới lấy máy quay ra cẩn thận xem.

Bức ảnh rất rõ ràng, không có bất kỳ vật cản trở nào, toàn bộ khuôn mặt Lăng Trình Tiện đều bại lộ.

Nhậm Nhiễm biết đối phương muốn video này, mục đích nhất định không đơn thuần, cô kiên nhẫn tiếp tục xem phía sao, may mắn người phụ nữ bên trong không hề bị lộ mặt, từ đầu đến cuối đều bị Lăng Trình Tiện che mặt.

Ý của cô chính là người đàn ông này là một tên biếи ŧɦái.

Nhậm Nhiễm không muốn đêm dài lắm mộng, cô tìm số điện thoại của đối phương lập tức ấn gọi, đầu bên kia rất nhanh đã có người nhấc máy: “ Alo.”

“Đồ anh muốn, tôi đã lấy được.”



“Thật sao? Ở đâu?”

Nhậm Nhiễm nói địa chỉ của quán cà phê, giọng người đàn ông rất bình thản, không thể nghe ra bất cứ cảm xúc nào: “Cô ngồi ở đó đừng có đi đâu, một lát nữa sẽ có người qua đó.”

“Vậy đồ của tôi thì sao?”

“Yên tâm, tôi sẽ xoá triệt để.”

“Tôi không tin anh!”

Người đàn ông ở đầu bên kia khẽ cười: “Cô không có lựa chọn, cho dù là tôi có đưa video cho cô, cô có thể kết luận rằng không còn bản dự phòng sao? Vì thế, cô chỉ có thể tin tôi.”

Nhậm Nhiễm không nuốt nổi nước bọt, cô bóp chặt lấy điện thoại: “Anh muốn video này để làm gì?”

“Tôi sẽ nói với cô là tôi không làm gì cả, cô tin không?”

Nhậm Nhiễm trực tiếp ngắt cuộc trò chuyện, lại là một con hồ ly ăn thịt người không nhổ xương, nói chuyện với loại người này chỉ tốn thêm nước bọt.

Phục vụ mang cà phê mà cô gọi tới, Nhậm Nhiễm khẽ nhấp một ngụm, đắng kinh khủng, đợi một lúc sau cô có chút khó chịu, thỉnh thoảng còn nhìn ra ngoài cửa.

Vai đột nhiên trở nên nặng, Nhậm Nhiễm ý thức được lập tức ngẩng đầu thì nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi đứng bên cạnh cô.

“Xin chào, tôi đến để lấy đồ.”

Đối phương có mục đích rõ ràng, hơn nữa còn đi thẳng vào vấn đề.

Nhậm Nhiễm lấy túi bên cạnh: “Ai bảo cô tới.”

“Anh ấy chỉ nói với tôi, một đổi một, cô không thiệt.”

Nhậm Nhiễm nghe thấy từ trong túi lấy ra một chiếc máy quay đưa cho cô ta, người phụ nữ nhận lấy rồi cất vào trong túi.

Quay về Thanh Thượng Viên, người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa tối, Nhậm Nhiễm ăn qua loa vài miếng.

Cô và Lăng Trình Tiện như vậy coi như ra về không vui, tự nhiên cô sẽ không hy vọng tối nay anh sẽ về.

Sau khi tắm sau, Nhậm Nhiễm đọc sạch một lát rồi chuẩn bị đi ngủ.

Cô tắt đèn, đèn cảnh ngoài vườn chiếu lên tận tầng ba khiến cô phải chùm chăn qua đầu, nhưng hình ảnh trong máy quay vẫn giống như một bộ phim mà hiện lên trước mắt cô.

Hai thân ảnh cuốn vào nhau kia, trong đó có một người là chồng cô, cô sẽ không để ý nữa, nhưng trong lòng luôn cảm thấy ngột ngạt.

Cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, hơn nữa còn dùng lực rất lớn, ván cửa đập vào cửa phòng bật trở lại, Nhậm Nhiễm giật mình, biết rằng tên điên Lăng Trình Tiện đã trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tư Hôn Mật Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook