Tứ Hợp Viện: Hệ Thống Bác Sĩ Thiên Tài
Chương 48: Dương Trưởng Xưởng Có Hơi Thảm.
Nhất Dã Nhi
20/09/2023
Vương Diên Châu còn muốn tiếp tục nói cái gì, lại nghe được Mạc Tiểu Nhiễm nói: “Nếu không anh để tôi châm thử xem sao.”
Nghe Mạc Tiểu Nhiễm nói nhỏ, Vương Diên Châu run lập cập.
“Dương xưởng trưởng! Giới thiệu cho ông một chút, vị này chính là bác sĩ của bệnh viện Nhân Dân số 1, bác sĩ Mạc, là vị bác sĩ đứng đầu, hội tụ đầy đủ nhan sắc và y thuật, hôm nay để cô ấy đến châm cứu cho ông.” Vương Diên Châu một tay đẩy Mạc Tiểu Nhiễm lên.
Dương xưởng trưởng đánh giá vị bác sĩ Mạc Tiểu Nhiễm vừa bị Vương Diên Châu đẩy lên phía trước, ngày hôm qua đã gặp qua Mạc Tiểu Nhiễm, có điều hôm qua ông ta không biết thân phận của cô ấy.
“Không ngờ tới, tiểu thư Mạc còn trẻ tuổi như vậy mà đã là bác sĩ của bệnh viện Nhân Dân số 1 rồi, thật là mạo phạm!” Dương xưởng trưởng khách sáo nói.
Xác thật là cần khách sáo, có thể ở bệnh viện Nhân Dân số 1 làm bác sĩ, hoặc là lý lịch cá nhân lớn, hoặc chính là tốt nghiệp từ một trường danh giá, lại có một cái chính là có người đứng sau.
Ba loại có thể loại trừ cái thứ nhất.
Dư lại hai loại phía sau, mặc kệ là loại nào, cũng là một nhân vật đáng giá kết giao.
“Dương xưởng trưởng quá khiêm tốn rồi, mời ông vào trong!” Mạc Tiểu Nhiễm khiêm tốn nói.
Dương xưởng trưởng gật gật đầu: “Vậy làm phiền bác sĩ Mạc.”
Sau đó.
Hai người một trước một sau!
Đi vào phòng bệnh.
Vương Diên Châu đứng ở cửa, trong lòng âm thầm vì Dương xưởng trưởng cầu nguyện.
Còn làm ra động tác cầu nguyện, có điều động tác cầu nguyện này có hơi không được đúng cho lắm, thoạt chẳng nhìn ra được cái gì cả.
Thật ra Lý Đại Lực cũng không nghĩ nhiều!
Trong lòng Lý Đại Lực nghĩ chính là: Đều là bác sĩ, không phải là đều có kỹ năng cả sao?
Hai người đứng ở cửa.
Không quá năm phút!
Lập tức nghe thấy tiếng kêu thống khổ của Dương xưởng trưởng từ trong phòng bệnh truyền ra.
Điều này khiến Vương Diên Châu bị dọa chết khiếp.
Hắn vội vàng chạy vào trong phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, Mạc Tiểu Nhiễm đang cầm một cây ngân châm đâm trên người Dương xưởng trưởng, sau đó cảm thấy hình như vị trí không đúng, lại rút ra, tìm đúng vị trí rồi đâm xuống.
Có điều hình như vẫn bị lệch, bởi vì nếu đúng vị trí thì người bệnh sẽ không kêu đau.
Nhưng hiện tại Dương xưởng trưởng đau đến mức gọi mẹ, cái này rõ ràng là đâm không đúng rồi.
“Hừm! Vị trí vẫn cần phải hướng lên trên một chút…” Trong lòng Mạc Tiểu Nhiễm kiên định nghĩ.
Rút ra rồi lại đâm xuống.
“Oái! Mẹ của tôi ơi, cái này đau quá, không được, không được, hay là bác sĩ Mạc đổi cho bác sĩ Vương tới làm được không?” Dương xưởng trưởng đau đớn nói chuyện hơi run rẩy.
Đúng lúc này Vương Diên Châu vừa vặn tiến vào.
“Nếu không tôi… Tới…Làm…”
Lời nói của Vương Diên Châu vẫn chưa hết đã thấy Mạc Tiểu Nhiễm lại đâm cho Dương xưởng trưởng một châm nữa.
“Ai da! Không châm, không châm nữa, tôi cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi.” Dương xưởng trưởng lập tức đứng dậy mặc kệ những cây châm còn trên người.
“Chắc là không đau đến mức đó chứ! Hay là bác sĩ Vương tới thử xem?” Mạc Tiểu Nhiễm thắc mắc nói.
Vương Diên Châu nuốt một ngụm nước miếng nói: “Dương xưởng trưởng, châm cứu nếu cảm thấy đặc biệt đau chính là chứng minh người ông có vấn đề đó! Cũng không thể đi như vậy được, vấn đề của ông vẫn phải cần tôi và bác sĩ Mạc nghiên cứu, sau đó hai người cùng châm mới được.”
Hừm! Dương xưởng trưởng, thật xin lỗi ông, ông chịu đựng một chút, sau này tôi sẽ bồi thường cho ông, trong lòng Vương Diên Châu áy náy nghĩ.
Dương xưởng trưởng nghe được lời của Vương Diên Châu thì lập tức gào to.
Thật đúng là dọa chết ông ta.
Rốt cuộc trong lòng Dương xưởng trưởng đối với y thuật của Vương Diên Châu vẫn rất tin tưởng.
“Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?” Dương xưởng trưởng yếu ớt hỏi.
“Cần phải nghiên cứu một lúc.” Vương Diên Châu nghiêm túc nói.
Dương xưởng trưởng thành thành thật thật ngồi xuống.
Không kêu đau, biểu tình cũng nghiêm túc.
Nghe Mạc Tiểu Nhiễm nói nhỏ, Vương Diên Châu run lập cập.
“Dương xưởng trưởng! Giới thiệu cho ông một chút, vị này chính là bác sĩ của bệnh viện Nhân Dân số 1, bác sĩ Mạc, là vị bác sĩ đứng đầu, hội tụ đầy đủ nhan sắc và y thuật, hôm nay để cô ấy đến châm cứu cho ông.” Vương Diên Châu một tay đẩy Mạc Tiểu Nhiễm lên.
Dương xưởng trưởng đánh giá vị bác sĩ Mạc Tiểu Nhiễm vừa bị Vương Diên Châu đẩy lên phía trước, ngày hôm qua đã gặp qua Mạc Tiểu Nhiễm, có điều hôm qua ông ta không biết thân phận của cô ấy.
“Không ngờ tới, tiểu thư Mạc còn trẻ tuổi như vậy mà đã là bác sĩ của bệnh viện Nhân Dân số 1 rồi, thật là mạo phạm!” Dương xưởng trưởng khách sáo nói.
Xác thật là cần khách sáo, có thể ở bệnh viện Nhân Dân số 1 làm bác sĩ, hoặc là lý lịch cá nhân lớn, hoặc chính là tốt nghiệp từ một trường danh giá, lại có một cái chính là có người đứng sau.
Ba loại có thể loại trừ cái thứ nhất.
Dư lại hai loại phía sau, mặc kệ là loại nào, cũng là một nhân vật đáng giá kết giao.
“Dương xưởng trưởng quá khiêm tốn rồi, mời ông vào trong!” Mạc Tiểu Nhiễm khiêm tốn nói.
Dương xưởng trưởng gật gật đầu: “Vậy làm phiền bác sĩ Mạc.”
Sau đó.
Hai người một trước một sau!
Đi vào phòng bệnh.
Vương Diên Châu đứng ở cửa, trong lòng âm thầm vì Dương xưởng trưởng cầu nguyện.
Còn làm ra động tác cầu nguyện, có điều động tác cầu nguyện này có hơi không được đúng cho lắm, thoạt chẳng nhìn ra được cái gì cả.
Thật ra Lý Đại Lực cũng không nghĩ nhiều!
Trong lòng Lý Đại Lực nghĩ chính là: Đều là bác sĩ, không phải là đều có kỹ năng cả sao?
Hai người đứng ở cửa.
Không quá năm phút!
Lập tức nghe thấy tiếng kêu thống khổ của Dương xưởng trưởng từ trong phòng bệnh truyền ra.
Điều này khiến Vương Diên Châu bị dọa chết khiếp.
Hắn vội vàng chạy vào trong phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, Mạc Tiểu Nhiễm đang cầm một cây ngân châm đâm trên người Dương xưởng trưởng, sau đó cảm thấy hình như vị trí không đúng, lại rút ra, tìm đúng vị trí rồi đâm xuống.
Có điều hình như vẫn bị lệch, bởi vì nếu đúng vị trí thì người bệnh sẽ không kêu đau.
Nhưng hiện tại Dương xưởng trưởng đau đến mức gọi mẹ, cái này rõ ràng là đâm không đúng rồi.
“Hừm! Vị trí vẫn cần phải hướng lên trên một chút…” Trong lòng Mạc Tiểu Nhiễm kiên định nghĩ.
Rút ra rồi lại đâm xuống.
“Oái! Mẹ của tôi ơi, cái này đau quá, không được, không được, hay là bác sĩ Mạc đổi cho bác sĩ Vương tới làm được không?” Dương xưởng trưởng đau đớn nói chuyện hơi run rẩy.
Đúng lúc này Vương Diên Châu vừa vặn tiến vào.
“Nếu không tôi… Tới…Làm…”
Lời nói của Vương Diên Châu vẫn chưa hết đã thấy Mạc Tiểu Nhiễm lại đâm cho Dương xưởng trưởng một châm nữa.
“Ai da! Không châm, không châm nữa, tôi cảm thấy đỡ hơn nhiều rồi.” Dương xưởng trưởng lập tức đứng dậy mặc kệ những cây châm còn trên người.
“Chắc là không đau đến mức đó chứ! Hay là bác sĩ Vương tới thử xem?” Mạc Tiểu Nhiễm thắc mắc nói.
Vương Diên Châu nuốt một ngụm nước miếng nói: “Dương xưởng trưởng, châm cứu nếu cảm thấy đặc biệt đau chính là chứng minh người ông có vấn đề đó! Cũng không thể đi như vậy được, vấn đề của ông vẫn phải cần tôi và bác sĩ Mạc nghiên cứu, sau đó hai người cùng châm mới được.”
Hừm! Dương xưởng trưởng, thật xin lỗi ông, ông chịu đựng một chút, sau này tôi sẽ bồi thường cho ông, trong lòng Vương Diên Châu áy náy nghĩ.
Dương xưởng trưởng nghe được lời của Vương Diên Châu thì lập tức gào to.
Thật đúng là dọa chết ông ta.
Rốt cuộc trong lòng Dương xưởng trưởng đối với y thuật của Vương Diên Châu vẫn rất tin tưởng.
“Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?” Dương xưởng trưởng yếu ớt hỏi.
“Cần phải nghiên cứu một lúc.” Vương Diên Châu nghiêm túc nói.
Dương xưởng trưởng thành thành thật thật ngồi xuống.
Không kêu đau, biểu tình cũng nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.