Tứ Hợp Viện: Hệ Thống Bác Sĩ Thiên Tài
Chương 42: Nhắc Nhở Hà Vũ Trụ
Nhất Dã Nhi
20/09/2023
Lúc này Hà Vũ Trụ đã trở về.
Hai người cũng không giấu giếm, đi thẳng vào phòng của Hà Vũ Trụ.
Khi vào nhà, Vương Diên Châu liếc nhìn phòng của Đại gia.
Hắn để ý thấy khi Đại gia nhìn thấy hắn bước vào trong phòng của Hà Vũ Trụ, vẻ mặt của ông ta trông cực kỳ khó coi.
Vương Diên Châu thậm chí còn nở một nụ cười rất thân thiện với Đại gia, sau đó quay đầu bước vào phòng của Hà Vũ Trụ.
Vừa vào trong phòng Hà Vũ Trụ, hai người phát hiện Hà Vũ Trụ lúc này cứ đi đi lại lại trong phòng, giống như đang phải đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn.
Hà Vũ Trụ nhìn thấy hai người đi vào.
Anh ta vẫn còn có chút rối rắm khi nhìn Lý Đại Lực.
Anh ta không ngạc nhiên khi Vương Diên Châu bước vào. Dù sao lúc nãy anh ta mới vừa thổ lộ với Lưu Mai xong.
Nhưng anh ta nhận ra người đứng sau Vương Diên Châu là ai, anh ta không biết người này đến đây để làm gì.
Lý Đại Lực cũng nhìn ra sự nghi ngờ của Hà Vũ Trụ, anh ta lập tức tự giới thiệu: “Tôi tên là Lý Đại Lực, sắp tới tôi sẽ xin vào làm việc tại phòng khám nhà xưởng cán Hồng Tinh của mọi người, chúng ta đều sắp trở thành người một nhà cả mà.”
Nghe Lý Đại Lực tự giới thiệu, anh ta cảm thấy bớt bối rối hơn.
Dù sao thì Vương Diên Châu cũng làm việc ở phòng khám, người này có lẽ vì muốn nối gót theo bước chân của Vương Diên Châu nên mới vào phòng khám.
Anh ta nghe nói rằng Vương Diên Châu có quan hệ gì đó với giám đốc phòng khám, có lẽ điều đó là sự thật.
“Trụ Ngốc! Anh thực sự muốn kết hôn với Lưu Mai đó hả?” Vương Diên Châu cắt ngang cuộc nói chuyện.
Nghe được lời nói của Vương Diên Châu, sắc mặt Hà Vũ Trụ đột nhiên có chút rối rắm.
“Tôi cũng không biết! Cậu cũng biết tôi vẫn đang suy nghĩ về nó mà?”
“Suy nghĩ cái rắm! Anh thật sự tin người phụ nữ đó bị cưỡng hiếp hả?” Lý Đại Lực trở nên lo lắng khi nghe Hà Vũ Trụ nói rằng anh ta vẫn đang suy nghĩ.
Chuyện này mà cũng cần phải suy nghĩ sao, suy nghĩ cái rắm chứ mà suy nghĩ.
Vương Diên Châu không ngạc nhiên khi nghe Hà Vũ Trụ nói rằng anh ta phải suy nghĩ về điều đó trước khi đưa ra quyết định.
Cái tên Hà Vũ Trụ này, đúng là đồ ngốc mà.
Hắn nhớ tới trong nguyên tác, Lâu Hiểu Nga và con trai trở về tìm anh ta, anh ta còn ở nơi đó do dự, cuối cùng dưới sự thuyết phục của một đám cầm thú ở trong viện, anh ta rời đi cùng Lâu Hiểu Nga.
Sau đó còn lấy tiền của Lâu Hiểu Nga nuôi mấy lão già trong viện.
Vương Diên Châu lắc đầu ngao ngán: “Người phụ nữ này đang nói dối anh, Đại gia cũng đã sớm biết rằng cháu gái mình có thai từ trước. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi thấy Lưu Mai đang khóc trước cửa nhà anh, tôi còn nhìn thấy Đại gia đứng nhìn trộm sau cửa sổ, anh nghĩ lại đi, hành động đêm qua của Lưu Mai, trông cô ta giống một người thiếu kinh nghiệm sao?”
Nghe thấy câu hỏi của Vương Diên Châu.
Hà Vũ Trụ chợt nhận ra.
Trước đó lòng thương xót tràn đầy, không nghĩ rõ mọi chuyện.
Nhưng sau khi nghe Vương Diên Châu nói.
Anh ta cẩn thận nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua.
Cái quái gì thế này.
Anh ta hoàn toàn không di chuyển suốt đêm qua.
Tất cả đều là Lưu Mai làm...
Chuyện này! Khoan đã, làm sao Vương Diên Châu biết chuyện này?
“Tối qua cậu nhìn lén bọn tôi...”
Hà Vũ Trụ còn chưa nói xong đã bị Vương Diên Châu cắt ngang: “Không phải, tôi đoán.”
Hà Vũ Trụ nghi ngờ nhìn Vương Diên Châu.
“Tôi thực sự không xem...” Vương Diên Châu rất nghiêm túc giải thích.
Hà Vũ Trụ tin lời hắn.
Rốt cuộc thì, đêm qua, cửa ra vào và cửa sổ phòng anh ta đều đóng.
Và bọn họ đã làm chuyện đó rất muộn, cực kỳ muộn.
“Tôi đoán chừng sau này Đại gia nhất định sẽ lại đây hỏi xem tôi đã nói với anh cái gì. Tôi nói anh nghe, anh không thể tin lời mà Đại gia nói. Người này trông thì đàng hoàng như vậy, vậy mà lại dính líu với Giả Trương Thị. Ông ta giới thiệu Lưu Mai này với anh mục đích là để bịt miệng anh đó, anh nhớ lại coi ông ta đã từng giới thiệu cho anh bất kỳ ai trước đây chưa?”
Hai người cũng không giấu giếm, đi thẳng vào phòng của Hà Vũ Trụ.
Khi vào nhà, Vương Diên Châu liếc nhìn phòng của Đại gia.
Hắn để ý thấy khi Đại gia nhìn thấy hắn bước vào trong phòng của Hà Vũ Trụ, vẻ mặt của ông ta trông cực kỳ khó coi.
Vương Diên Châu thậm chí còn nở một nụ cười rất thân thiện với Đại gia, sau đó quay đầu bước vào phòng của Hà Vũ Trụ.
Vừa vào trong phòng Hà Vũ Trụ, hai người phát hiện Hà Vũ Trụ lúc này cứ đi đi lại lại trong phòng, giống như đang phải đưa ra một quyết định vô cùng khó khăn.
Hà Vũ Trụ nhìn thấy hai người đi vào.
Anh ta vẫn còn có chút rối rắm khi nhìn Lý Đại Lực.
Anh ta không ngạc nhiên khi Vương Diên Châu bước vào. Dù sao lúc nãy anh ta mới vừa thổ lộ với Lưu Mai xong.
Nhưng anh ta nhận ra người đứng sau Vương Diên Châu là ai, anh ta không biết người này đến đây để làm gì.
Lý Đại Lực cũng nhìn ra sự nghi ngờ của Hà Vũ Trụ, anh ta lập tức tự giới thiệu: “Tôi tên là Lý Đại Lực, sắp tới tôi sẽ xin vào làm việc tại phòng khám nhà xưởng cán Hồng Tinh của mọi người, chúng ta đều sắp trở thành người một nhà cả mà.”
Nghe Lý Đại Lực tự giới thiệu, anh ta cảm thấy bớt bối rối hơn.
Dù sao thì Vương Diên Châu cũng làm việc ở phòng khám, người này có lẽ vì muốn nối gót theo bước chân của Vương Diên Châu nên mới vào phòng khám.
Anh ta nghe nói rằng Vương Diên Châu có quan hệ gì đó với giám đốc phòng khám, có lẽ điều đó là sự thật.
“Trụ Ngốc! Anh thực sự muốn kết hôn với Lưu Mai đó hả?” Vương Diên Châu cắt ngang cuộc nói chuyện.
Nghe được lời nói của Vương Diên Châu, sắc mặt Hà Vũ Trụ đột nhiên có chút rối rắm.
“Tôi cũng không biết! Cậu cũng biết tôi vẫn đang suy nghĩ về nó mà?”
“Suy nghĩ cái rắm! Anh thật sự tin người phụ nữ đó bị cưỡng hiếp hả?” Lý Đại Lực trở nên lo lắng khi nghe Hà Vũ Trụ nói rằng anh ta vẫn đang suy nghĩ.
Chuyện này mà cũng cần phải suy nghĩ sao, suy nghĩ cái rắm chứ mà suy nghĩ.
Vương Diên Châu không ngạc nhiên khi nghe Hà Vũ Trụ nói rằng anh ta phải suy nghĩ về điều đó trước khi đưa ra quyết định.
Cái tên Hà Vũ Trụ này, đúng là đồ ngốc mà.
Hắn nhớ tới trong nguyên tác, Lâu Hiểu Nga và con trai trở về tìm anh ta, anh ta còn ở nơi đó do dự, cuối cùng dưới sự thuyết phục của một đám cầm thú ở trong viện, anh ta rời đi cùng Lâu Hiểu Nga.
Sau đó còn lấy tiền của Lâu Hiểu Nga nuôi mấy lão già trong viện.
Vương Diên Châu lắc đầu ngao ngán: “Người phụ nữ này đang nói dối anh, Đại gia cũng đã sớm biết rằng cháu gái mình có thai từ trước. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi thấy Lưu Mai đang khóc trước cửa nhà anh, tôi còn nhìn thấy Đại gia đứng nhìn trộm sau cửa sổ, anh nghĩ lại đi, hành động đêm qua của Lưu Mai, trông cô ta giống một người thiếu kinh nghiệm sao?”
Nghe thấy câu hỏi của Vương Diên Châu.
Hà Vũ Trụ chợt nhận ra.
Trước đó lòng thương xót tràn đầy, không nghĩ rõ mọi chuyện.
Nhưng sau khi nghe Vương Diên Châu nói.
Anh ta cẩn thận nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua.
Cái quái gì thế này.
Anh ta hoàn toàn không di chuyển suốt đêm qua.
Tất cả đều là Lưu Mai làm...
Chuyện này! Khoan đã, làm sao Vương Diên Châu biết chuyện này?
“Tối qua cậu nhìn lén bọn tôi...”
Hà Vũ Trụ còn chưa nói xong đã bị Vương Diên Châu cắt ngang: “Không phải, tôi đoán.”
Hà Vũ Trụ nghi ngờ nhìn Vương Diên Châu.
“Tôi thực sự không xem...” Vương Diên Châu rất nghiêm túc giải thích.
Hà Vũ Trụ tin lời hắn.
Rốt cuộc thì, đêm qua, cửa ra vào và cửa sổ phòng anh ta đều đóng.
Và bọn họ đã làm chuyện đó rất muộn, cực kỳ muộn.
“Tôi đoán chừng sau này Đại gia nhất định sẽ lại đây hỏi xem tôi đã nói với anh cái gì. Tôi nói anh nghe, anh không thể tin lời mà Đại gia nói. Người này trông thì đàng hoàng như vậy, vậy mà lại dính líu với Giả Trương Thị. Ông ta giới thiệu Lưu Mai này với anh mục đích là để bịt miệng anh đó, anh nhớ lại coi ông ta đã từng giới thiệu cho anh bất kỳ ai trước đây chưa?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.