Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu (Nph)
Chương 16: Bị Ông Chủ Bóp Vú Phun Sữa
Khương Trấp Hắc Đường
18/11/2023
Sau khi gõ cửa và thông báo ý định của mình, Kim Lê bước vào trong phòng.
Nhìn thấy ông chủ của mình là người có khuôn mặt tuấn tú không thua kém Yến Thần, cô càng xấu hổ hơn, căng thẳng đến mức không biết phải bắt đầu từ đâu.
Bách Hạnh lên tiếng trước để an ủi cô: “Cô Kim, có chuyện gì sao?” Lúc này Kim Lê mới nhận ra từ giọng nói quen thuộc của người đàn ông trước mặt cô chính là người hôm đó. Hóa ra hắn thực sự là chủ cửa hàng này, cô nhanh chóng chào hỏi. Thấy hắn vẫn đang chờ cô trả lời câu hỏi của mình, cô ngập ngừng nói: “Ông chủ, chủ quán Đổng bảo tôi cho ngài nếm thử… Sữa của tôi.”
Lần đầu tiên Bách Hạnh nhìn thấy một cô gái trẻ dễ xấu hổ như vậy, hắn đặt sổ sách xuống, đứng dậy ngồi xuống chiếc ghế chuyên dụng dành cho thực khách, ra hiệu cho Kim Lê cũng ngồi xuống. Kim Lê nhìn chiếc ghế có hình dạng đặc biệt, ghế hơi thấp kết hợp với tay vịn rộng và dốc được lót bằng những chiếc đệm dày, nhất thời cô chưa biết làm sao để ngồi lên. Bách Hạnh ra hiệu cho cô đặt đầu gối mình lên tay vịn, cuối cùng cô cũng hiểu được công dụng của chiếc ghế này.
Vừa quỳ xuống, cô tự nhiên nghiêng người về phía trước, chống khuỷu tay lên lưng ghế. Tư thế này làm ngực cô có thể đưa ra đến trước miệng thực khách, giúp họ dễ dàng hút hơn, đồng thời cũng tránh tiếp xúc với các bộ phận cơ thể khác của khách hàng. Tuy nhiên thân hình của Bách Hạnh cao lớn hơn bình thường nên ngực của cô vừa lúc đè lên ngực của hắn, khiến cho Bách Hạnh phải cúi đầu mới mút được vú cô. Bách Hạnh đành phải ngồi thấp xuống chút, chóp mũi đột nhiên ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng là mùi cơ thể của cô pha lẫn chút mùi sữa.
Kim Lê căng thẳng đến mức không biết phải làm sao, may thay, chiếc ghế được thiết kế như thế này giúp cô không phải đối mặt với hắn. Điều này khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Bách Hạnh thấy cô căng thẳng, cố ý chuyển sự chú ý của cô bằng cách trò chuyện, nên hắn nhẹ nhàng nói: “Cô Kim, bình thường lúc này vú nuôi sẽ nói với khách hàng là mời ngài chậm rãi thưởng thức, để khách hàng biết họ đã chuẩn bị xong.” Kim Lê nghĩ rằng ông chủ nhắc nhở nên vội vàng nói: “Mời ngài chậm rãi thưởng thức.”
Bách Hạnh nhẹ nhàng vén áo lên, cởi dây yếm được buộc quanh cổ xuống, để lộ cặp ngực xinh đẹp. Một giọt sữa đọng lại trên đầu vú nhỏ nhắn hồng hồng, như sương đọng trên cánh hoa buổi sáng. Đôi mắt Bách Hạnh tối lại, giọt sữa chưa kịp rơi xuống thì hắn đã vội đưa núm vú của cô vào miệng, mút thật mạnh. Sau đó lại chuyển sang bầu vú bên kia mút lấy.
Cảm nhận được khoái cảm kỳ lạ từ ngực mình, Kim Lê mím môi siết chặt cơ thể, đốt ngón tay bám vào lưng ghế trắng bệch, cô thầm nghĩ không ổn, cố gắng hết sức phớt lờ cảm giác rung động mạnh mẽ ở huyệt động. Không qua bao nhiêu thời gian Bách Hạnh đã dừng lại, Kim Lê lén lút thở phào nhẹ nhõm. Rất lâu sau cũng không thấy hắn động đậy gì, cô không biết hắn đã ăn xong chưa. Cô tò mò nhìn xuống thì thấy hắn khẽ há miệng, bóp nhẹ vú của cô, ngay lập tức dòng sữa phun vào miệng hắn như vòi sen.
Kim Lê: “...”
Cô không ngờ... Ông chủ lại là người như vậy… Nhìn thì lịch sự nhã nhặn nhưng khi bú vú lại trông như thế này... Khiến người ta không biết phải nói như thế nào.
Nhìn thấy ông chủ của mình là người có khuôn mặt tuấn tú không thua kém Yến Thần, cô càng xấu hổ hơn, căng thẳng đến mức không biết phải bắt đầu từ đâu.
Bách Hạnh lên tiếng trước để an ủi cô: “Cô Kim, có chuyện gì sao?” Lúc này Kim Lê mới nhận ra từ giọng nói quen thuộc của người đàn ông trước mặt cô chính là người hôm đó. Hóa ra hắn thực sự là chủ cửa hàng này, cô nhanh chóng chào hỏi. Thấy hắn vẫn đang chờ cô trả lời câu hỏi của mình, cô ngập ngừng nói: “Ông chủ, chủ quán Đổng bảo tôi cho ngài nếm thử… Sữa của tôi.”
Lần đầu tiên Bách Hạnh nhìn thấy một cô gái trẻ dễ xấu hổ như vậy, hắn đặt sổ sách xuống, đứng dậy ngồi xuống chiếc ghế chuyên dụng dành cho thực khách, ra hiệu cho Kim Lê cũng ngồi xuống. Kim Lê nhìn chiếc ghế có hình dạng đặc biệt, ghế hơi thấp kết hợp với tay vịn rộng và dốc được lót bằng những chiếc đệm dày, nhất thời cô chưa biết làm sao để ngồi lên. Bách Hạnh ra hiệu cho cô đặt đầu gối mình lên tay vịn, cuối cùng cô cũng hiểu được công dụng của chiếc ghế này.
Vừa quỳ xuống, cô tự nhiên nghiêng người về phía trước, chống khuỷu tay lên lưng ghế. Tư thế này làm ngực cô có thể đưa ra đến trước miệng thực khách, giúp họ dễ dàng hút hơn, đồng thời cũng tránh tiếp xúc với các bộ phận cơ thể khác của khách hàng. Tuy nhiên thân hình của Bách Hạnh cao lớn hơn bình thường nên ngực của cô vừa lúc đè lên ngực của hắn, khiến cho Bách Hạnh phải cúi đầu mới mút được vú cô. Bách Hạnh đành phải ngồi thấp xuống chút, chóp mũi đột nhiên ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng là mùi cơ thể của cô pha lẫn chút mùi sữa.
Kim Lê căng thẳng đến mức không biết phải làm sao, may thay, chiếc ghế được thiết kế như thế này giúp cô không phải đối mặt với hắn. Điều này khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Bách Hạnh thấy cô căng thẳng, cố ý chuyển sự chú ý của cô bằng cách trò chuyện, nên hắn nhẹ nhàng nói: “Cô Kim, bình thường lúc này vú nuôi sẽ nói với khách hàng là mời ngài chậm rãi thưởng thức, để khách hàng biết họ đã chuẩn bị xong.” Kim Lê nghĩ rằng ông chủ nhắc nhở nên vội vàng nói: “Mời ngài chậm rãi thưởng thức.”
Bách Hạnh nhẹ nhàng vén áo lên, cởi dây yếm được buộc quanh cổ xuống, để lộ cặp ngực xinh đẹp. Một giọt sữa đọng lại trên đầu vú nhỏ nhắn hồng hồng, như sương đọng trên cánh hoa buổi sáng. Đôi mắt Bách Hạnh tối lại, giọt sữa chưa kịp rơi xuống thì hắn đã vội đưa núm vú của cô vào miệng, mút thật mạnh. Sau đó lại chuyển sang bầu vú bên kia mút lấy.
Cảm nhận được khoái cảm kỳ lạ từ ngực mình, Kim Lê mím môi siết chặt cơ thể, đốt ngón tay bám vào lưng ghế trắng bệch, cô thầm nghĩ không ổn, cố gắng hết sức phớt lờ cảm giác rung động mạnh mẽ ở huyệt động. Không qua bao nhiêu thời gian Bách Hạnh đã dừng lại, Kim Lê lén lút thở phào nhẹ nhõm. Rất lâu sau cũng không thấy hắn động đậy gì, cô không biết hắn đã ăn xong chưa. Cô tò mò nhìn xuống thì thấy hắn khẽ há miệng, bóp nhẹ vú của cô, ngay lập tức dòng sữa phun vào miệng hắn như vòi sen.
Kim Lê: “...”
Cô không ngờ... Ông chủ lại là người như vậy… Nhìn thì lịch sự nhã nhặn nhưng khi bú vú lại trông như thế này... Khiến người ta không biết phải nói như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.