Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu (Nph)
Chương 13: Chỉ Mới Hút Một Bên Vú Thôi
Khương Trấp Hắc Đường
17/11/2023
Kim Lê im lặng ở bên ngoài mặc lại quần áo, tay vẫn còn hơi run, nhưng trên mặt lại thở phào nhẹ nhõm, cô có chút cảm kích đối với thanh niên áo trắng bên trong. Chỉ là vừa rồi cô quá căng thẳng nên không dám nhìn mặt đối phương. Dù lần sau có gặp được trực tiếp, chắc cô cũng không thể nhận ra hắn, đúng là thất lễ thật.
Một cô gái cởi trần thân trên làm lộ gần hết bộ ngực đang vẫy quạt đi ngang qua, thấy cô đang mặc lại áo, tay đang vẫy quạt dừng lại hỏi: “Mới tới hả?” Thấy Kim Lê gật đầu, cô chậc lưỡi hai tiếng: “Tôi nói chứ với dáng người của cô thì cô nên làm vú nuôi ở những cửa hàng sữa trên phố đó. Lương ở đó cao hơn ở đây rất nhiều!”
Không phải Kim Lê không nghĩ đến điều này, những cửa hàng sữa đó rất sang trọng, tiền công cũng cao, khách ăn trong cửa hàng chắc chắn sẽ nhiều hơn tiệm nhỏ này. Tuy cô đã làm chuẩn bị tốt tinh thần nhưng để quen với nó cô vẫn cần một chút thời gian, vì vậy cô liền chọn tới cửa hàng ít người chú ý này. Dù nghĩ vậy nhưng cô không thể nói thẳng với đồng nghiệp, nên cô nói: “Tôi được người quen giới thiệu đến đây. Bà ấy rất đáng tin cậy.”
Đổng Quý bước ra từ trong phòng thì nghe được hai người nói chuyện, vội vàng đuổi cô gái kia đi: “Đi đi đi, cô đứng đây nói nhảm gì với cô Kim vậy hả!” Lúc hắn quay người lại đối diện với Kim Lê, trên mặt đã nở nụ cười và tỏ ra rất hài lòng với câu trả lời vừa rồi của cô: “Cô Kim mời chờ một lát, tôi sai người đi lấy thuốc để cô mang về nhà. Khi sữa chảy ra bắt đầu tới làm việc.” Nói xong liền quay đi gọi người đưa thuốc phân phó vài câu, sau đó cầm lấy sổ sách bước lại vào trong phòng. Kim Lê nhận được thuốc, thấy Đổng Quý vẫn chưa ra, cô sợ lỡ mất thời gian với ông lão về làng nên chào người đưa thuốc rồi vội vàng trở về.
Về đến nhà, dì Đổng vẫn luôn để ý tới cô lập tức đi lại hỏi: “Sao rồi? Có được không?” Kim Lê gật đầu: “Con cảm ơn dì, chủ quán Đổng đã đồng ý thuê con, nhưng phải đợi đến… Mới có thể bắt đầu làm việc.” Bởi vì da mặt mỏng nên cô chỉ mơ mơ hồ hồ đề cập đến chuyện kích sữa.
Thấy trên tay cô đang cầm mấy bịch thuốc, bà cũng hiểu được, cười nói: “Uống thuốc này sau ba đến năm ngày thì sẽ có sữa. Nếu con nhờ chồng mút vú thì tốc độ ra sữa còn nhanh hơn nữa.” Kim Lê ngượng ngùng cười, sợ dì Đồng lại khuyên cô cho Hổ Tử bú vú nên vội vàng lấy lý do chăm sóc chồng rồi đi vào nhà.
Một cô gái cởi trần thân trên làm lộ gần hết bộ ngực đang vẫy quạt đi ngang qua, thấy cô đang mặc lại áo, tay đang vẫy quạt dừng lại hỏi: “Mới tới hả?” Thấy Kim Lê gật đầu, cô chậc lưỡi hai tiếng: “Tôi nói chứ với dáng người của cô thì cô nên làm vú nuôi ở những cửa hàng sữa trên phố đó. Lương ở đó cao hơn ở đây rất nhiều!”
Không phải Kim Lê không nghĩ đến điều này, những cửa hàng sữa đó rất sang trọng, tiền công cũng cao, khách ăn trong cửa hàng chắc chắn sẽ nhiều hơn tiệm nhỏ này. Tuy cô đã làm chuẩn bị tốt tinh thần nhưng để quen với nó cô vẫn cần một chút thời gian, vì vậy cô liền chọn tới cửa hàng ít người chú ý này. Dù nghĩ vậy nhưng cô không thể nói thẳng với đồng nghiệp, nên cô nói: “Tôi được người quen giới thiệu đến đây. Bà ấy rất đáng tin cậy.”
Đổng Quý bước ra từ trong phòng thì nghe được hai người nói chuyện, vội vàng đuổi cô gái kia đi: “Đi đi đi, cô đứng đây nói nhảm gì với cô Kim vậy hả!” Lúc hắn quay người lại đối diện với Kim Lê, trên mặt đã nở nụ cười và tỏ ra rất hài lòng với câu trả lời vừa rồi của cô: “Cô Kim mời chờ một lát, tôi sai người đi lấy thuốc để cô mang về nhà. Khi sữa chảy ra bắt đầu tới làm việc.” Nói xong liền quay đi gọi người đưa thuốc phân phó vài câu, sau đó cầm lấy sổ sách bước lại vào trong phòng. Kim Lê nhận được thuốc, thấy Đổng Quý vẫn chưa ra, cô sợ lỡ mất thời gian với ông lão về làng nên chào người đưa thuốc rồi vội vàng trở về.
Về đến nhà, dì Đổng vẫn luôn để ý tới cô lập tức đi lại hỏi: “Sao rồi? Có được không?” Kim Lê gật đầu: “Con cảm ơn dì, chủ quán Đổng đã đồng ý thuê con, nhưng phải đợi đến… Mới có thể bắt đầu làm việc.” Bởi vì da mặt mỏng nên cô chỉ mơ mơ hồ hồ đề cập đến chuyện kích sữa.
Thấy trên tay cô đang cầm mấy bịch thuốc, bà cũng hiểu được, cười nói: “Uống thuốc này sau ba đến năm ngày thì sẽ có sữa. Nếu con nhờ chồng mút vú thì tốc độ ra sữa còn nhanh hơn nữa.” Kim Lê ngượng ngùng cười, sợ dì Đồng lại khuyên cô cho Hổ Tử bú vú nên vội vàng lấy lý do chăm sóc chồng rồi đi vào nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.