Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu (Nph)
Chương 36: Tham Khảo Ý Kiến
Khương Trấp Hắc Đường
13/12/2023
Kim Lê vô cùng lúng túng, không, cô không có ý như vậy, cô chỉ nghĩ nếu lúc rảnh rỗi cô muốn lười biếng một chút thì cũng không bị người khác nhìn thấy...
Nhưng khi nhìn thấy nụ cười hiểu rõ của Diêu Công, cô lại không muốn giải thích nữa, giải thích chỉ là che giấu, không giải thích nữa ngược lại sẽ có vẻ trong sạch!
Nói xong chuyện quán sữa, Diêu Công lại hỏi: “Cô đối với cửa hàng ăn hoa huyệt có ý tưởng gì không?”
Nghe thấy Diêu Công hỏi chuyện này, Kim Lê không khỏi lén nhìn Bách Hạnh, người đang cười mỉm đứng bên cạnh nãy giờ nghe hai người nói chuyện.
Ánh mắt cô có chút lơ đãng, nhưng vẫn cố nén xấu hổ nói: “Về phần dạng cửa hàng hoa huyệt này, tôi không có nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể góp ý với ông Diêu hãy quan sát tư thế thường dùng của mấy hoa nương ở trong đó là gì.”
“Nếu quen nằm thì có thể tạo ở chỗ cao dễ dàng cho khách đứng ăn, còn nếu quen nằm sấp thì phải sắp xếp ghế cho khách ngồi phía trước hoa huyệt để khách có thể ngồi ăn…"
Cuối cùng, cô nói thêm: "Nhưng những điều này còn phải cần ngài Diêu xem xét, giải quyết tuỳ tình huống."
Diêu Công không nhịn được cười, vừa bảo con trai viết ra, vừa khen: "Ai da, không phải cô cũng hiểu rõ sao? Cô cũng đừng khách sáo!"
"Cô nương, kiến thức của cô cũng không ít, nào đến đây, cửa hàng côn thịt cô đã có nghiên cứu chưa?"
Bị hỏi về cửa hàng côn thịt, Kim Lê đột nhiên nghẹn lại, nhanh chóng xua tay phủ nhận: "Không, tôi thực sự không có! Tôi thực sự không biết gì về cửa hàng côn thịt..."
Trên mặt Diêu Công tràn đầy nghi ngờ: "Cô nương, cô thật sự không biết sao? Đừng che giấu sự vụng về của mình!"
Bách Hạnh nhìn Kim Lê bị Diêu Công ép hỏi, không khỏi bật cười: "Ngài Diêu, được rồi, tôi nghĩ hôm nay thế này là được rồi, sau này nếu như cô Kim có ý kiến gì, tôi sẽ phái người đến nói chuyện."
Ông chủ đã lên tiếng, Diêu Công đành phải miễn cưỡng tạm biệt hai người rồi bắt tay vào làm những gì mình vừa mới ghi chép.
Bách Hạnh ôm Kim Lê ngồi xuống bàn đá dưới bóng cây trong sân, đám tùy tùng nhanh chóng dâng lên tách trà và đĩa trái cây, sau khi mọi người lui hết về sau, hắn nói: "Vừa rồi tôi chưa kịp hỏi cô, cô nghĩ sẽ như thế nào nếu tôi mở một cửa hàng mới bao gồm ăn sữa, hoa huyệt ở phía sau tường lỗ?”
Ánh mắt Kim Lê lập tức sáng lên: “Có thể đó, gộp hai cửa hàng lại với nhau sẽ tiện lợi hơn, cách dùng cũng sẽ đa dạng hơn, ông chủ, anh cũng có thể thêm lối chơi mông tường!"
Nhưng khi nhìn thấy nụ cười hiểu rõ của Diêu Công, cô lại không muốn giải thích nữa, giải thích chỉ là che giấu, không giải thích nữa ngược lại sẽ có vẻ trong sạch!
Nói xong chuyện quán sữa, Diêu Công lại hỏi: “Cô đối với cửa hàng ăn hoa huyệt có ý tưởng gì không?”
Nghe thấy Diêu Công hỏi chuyện này, Kim Lê không khỏi lén nhìn Bách Hạnh, người đang cười mỉm đứng bên cạnh nãy giờ nghe hai người nói chuyện.
Ánh mắt cô có chút lơ đãng, nhưng vẫn cố nén xấu hổ nói: “Về phần dạng cửa hàng hoa huyệt này, tôi không có nhiều kinh nghiệm, chỉ có thể góp ý với ông Diêu hãy quan sát tư thế thường dùng của mấy hoa nương ở trong đó là gì.”
“Nếu quen nằm thì có thể tạo ở chỗ cao dễ dàng cho khách đứng ăn, còn nếu quen nằm sấp thì phải sắp xếp ghế cho khách ngồi phía trước hoa huyệt để khách có thể ngồi ăn…"
Cuối cùng, cô nói thêm: "Nhưng những điều này còn phải cần ngài Diêu xem xét, giải quyết tuỳ tình huống."
Diêu Công không nhịn được cười, vừa bảo con trai viết ra, vừa khen: "Ai da, không phải cô cũng hiểu rõ sao? Cô cũng đừng khách sáo!"
"Cô nương, kiến thức của cô cũng không ít, nào đến đây, cửa hàng côn thịt cô đã có nghiên cứu chưa?"
Bị hỏi về cửa hàng côn thịt, Kim Lê đột nhiên nghẹn lại, nhanh chóng xua tay phủ nhận: "Không, tôi thực sự không có! Tôi thực sự không biết gì về cửa hàng côn thịt..."
Trên mặt Diêu Công tràn đầy nghi ngờ: "Cô nương, cô thật sự không biết sao? Đừng che giấu sự vụng về của mình!"
Bách Hạnh nhìn Kim Lê bị Diêu Công ép hỏi, không khỏi bật cười: "Ngài Diêu, được rồi, tôi nghĩ hôm nay thế này là được rồi, sau này nếu như cô Kim có ý kiến gì, tôi sẽ phái người đến nói chuyện."
Ông chủ đã lên tiếng, Diêu Công đành phải miễn cưỡng tạm biệt hai người rồi bắt tay vào làm những gì mình vừa mới ghi chép.
Bách Hạnh ôm Kim Lê ngồi xuống bàn đá dưới bóng cây trong sân, đám tùy tùng nhanh chóng dâng lên tách trà và đĩa trái cây, sau khi mọi người lui hết về sau, hắn nói: "Vừa rồi tôi chưa kịp hỏi cô, cô nghĩ sẽ như thế nào nếu tôi mở một cửa hàng mới bao gồm ăn sữa, hoa huyệt ở phía sau tường lỗ?”
Ánh mắt Kim Lê lập tức sáng lên: “Có thể đó, gộp hai cửa hàng lại với nhau sẽ tiện lợi hơn, cách dùng cũng sẽ đa dạng hơn, ông chủ, anh cũng có thể thêm lối chơi mông tường!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.