Chương 8: Hành tinh yên bình
Khải Hầu Thừa Thương
05/10/2020
Ở một nơi trong rừng rậm bạt ngàn. Đại thụ cao to chọc trời.. yêu thú thỉnh thoảng rú rống nghe rợn người..
Một mỏm đá dưới gốc đại thụ to lớn, có một nhóm người đang ngồi tĩnh tọa. Đám người này có nam có nữ... đám người này chính là đám người tinh gia cùng đám người trường ngạo.
- Tinh gia a. Cái thủ thế giơ ngón giữa này lên là nghĩa gì vậy.
Một thiếu niên khoảng 15t tiến lên đưa ngón tay giữa dựng thẳng lên trời trước mặt tinh gia hỏi nhỏ. Tinh gia chợn mắt. Tiểu tử.. hừ... hắn muốn nổi cáo nhưng nghĩ thằng nhóc này không hiểu chuyện nên gằng giọng.
- Đừng có mà đưa vào mặt ta chứ thằng nhóc..
Thấy tinh gia nổi đóa thanh niên cũng ngượng ngùng giãy đầu vẻ mặt xấu hổ.
Tinh gia thầm cảm khái. Thiệt là con mẹ nó cái gì tốt một chút không học. Lại học mấy cái này nhanh vậy chứ..
Cái thủ thế này là trước đây rất lâu hắn trong lúc bị người ta truy đuổi đã tìm đến sự giúp đỡ kia của một lão bằng hữu đến từ chân long cổ tộc tên là Lạc Long Quân. Vị này là một kiêu hùng. Năm đó vì thê tử một mình xông vào tiên tộc đại náo sau đó mang nàng đi trải qua đại chiến nên thê tử của vị này bị thương rất nặng. Hai người sao này vì không được sự đồng tình của cả tiên tộc và chân long cổ tộc nên đã đi đến lánh đời ở địa phương đó. Mà tinh gia đã từng luyện đan dược giúp vị này cứu thê tử của mình. Nên khi nghe tinh gia bị gặp hiểm cảnh vị này đã ra tay che chở hắn. Từ đó tinh gia cũng ở lại nơi này một khoảng thời gian.1 tinh hà yên bình.. tinh hà kia rất ít sự sống. Ở một hệ ngân hà trong số đó có hành tinh gọi là trái đất. Những đại năng nơi này bao gồm Lạc Long Quân, zues,odin. Bàn cổ.... và một số người nữa tiến hành phong ấn đồng thời phong tỏa linh khí. Hành tinh kia không có linh khí nên cũng không thể tu luyện. Trong cảm nhận của tinh gia hành tinh đó thật sự là nơi yên bình nhất.mặc dù ở các quốc gia với nhau có mâu thuẫn nhưng chung quy rất yên lành. Không phải như những thế giới khác trong vũ trụ vì tranh chấp không ngừng chém giết thậm chí có rất nhiều hành tinh to lớn cũng vì chiến đấu của các đại năng mà vỡ nát vị diện sinh linh đồ thán.
Hắn ở trái đất trên dưới trăm năm lại thấy hòa bình yên ổn. Đồng thời cũng học được cái thủ thế giơ ngón giữa nầy ở nơi đó.. hắn rất lấy làm tâm đắc. Nếu không vì bản thân hắn đặc thù không thể ở mãi nơi đó thì hắn cũng nguyện sống bình yên mãi ở cái thế giới tuyệt vời ấy.
Càng nghĩ về hành tinh xinh đẹp kia tinh gia lại càng cảm khái vạn phần. Mong là có 1 ngày nào đó khi mọi việc êm xuôi. Ta hẳn lại về với hành tinh kia..
- trái đất a.. một nơi thật tốt đẹp biết bao.
Cảm khái hồi lâu tinh gia lại nhìn về phía võ thừa đang không ngừng cùng trường ngạo chao dồi chiêu thức.
- Tên đầu đất này hắn đã có tạo hóa to lớn như vậy. Chấp niệm lại nặng nề không biết sau nầy hắn có đạt tới một bước kia...
- Tinh gia.. đột nhiên có tiếng gọi khẽ của thiếu niên kia vang lên. Tinh gia từ trong suy nghĩ thoáng trở lại hiện thực.
- Uhm.. à.. cái thủ thế này ngươi chỉ dùng với người ngươi ghét bỏ. Đặc biệt với đối thủ của ngươi càng nhiều càng tốt..
Thiếu niên nghe vậy trầm ngâm chút lát lại hỏi tiếp.
- Vậy nó có tác dụng gì không..?
- Tinh gia trợn mắt. Đương nhiên có. Khi ngươi làm thế tự nhiên sẽ thấy bản thân ngươi có khí lực hẳn ra và sẽ thấy chiến thắng 50 phần trăm rồi đó. Phần còn lại nhẹ nhàng đánh tiếp là được.
Nghe tinh gia nói ánh mắt thiếu niên này sáng hẳn lên dường như đã cảm ngộ được thứ gì rất sâu sắc. Hắn vội ôm quyền với tinh gia rồi chạy thẳng đến tên thiếu niên còn lại quát lớn.
- Hạ bằng. Từ nay ta sẽ đè ngươi đánh..
Nói xong hắn giơ ngón giữa lên trước mặt thanh niên tên Hạ bằng kia ngẩng mặt cao lên giống như nhìn hạ bằng bằng cái lỗ mũi của hắn.
Thanh niên tên hạ bằng chứng kiến tên này lại nói gì với tinh gia hắn nghĩ tên này đã được tinh gia kia chỉ điểm trong lòng cũng xúc động. Thấy khí thế tên này đột nhiên tăng mạnh hắn cũng lúng túng khẽ liếc mắt về phía tinh gia.
Tinh gia nhìn cảnh này tròng mắt mở to.. sau đó cười lớn hahaha. Bộ dạng rất đắc ý.. được được. Tiểu tử thật là có khí phách trang bức. Ngươi lại giống ta khi còn nhỏ đôi chút. Mặc dù khí thế vẫn còn kém ta năm đó xa nhưng vẫn coi như nhập môn a..
Thiếu niên này tên Hạ chính. Hắn nhỏ hơn hạ bằng 1 tuổi cũng là dòng dõi gia tộc nhưng trước nay luận võ trong tộc luôn bị hạ bằng bán hành ngập mồm. Nên khi nghe tinh gia nói hắn vô cùng tự tin hôm nay có thể đè tên Hạ bằng này ra đánh một trận.
Hạ bằng thấy thế cũng bồn chồn trong lòng nhưng tâm tính tên này cũng rất có cốt khí. Thế là hắn đứng lên quát.
- Hạ chính.. ngươi muốn bị ăn đòn phải không, ta lại đè ngươi đánh đừng chạy lại cầu cứu khuê tỷ.
Nói xong 2 thiếu niên lao vào nhau đánh lộn. Sau một lúc Hạ chính kêu to. Khuê tỷ cứu mạng. Cứu mạng hắn vừa chạy lại 2 thiếu nữ đang ngồi nhìn võ thừa cùng trường ngạo luận bàn. Nàng miểm cười nhìn hắn rồi bảo. Hạng bằng đừng bắt nạt đệ đệ nữa. Hạ bằng thấy vậy cũng hừ một tiếng rồi đi về phía khác.
Tinh gia lại vỗ vào trán mình. Nhóc con thua xa người ta vậy cũng hung hăng phách lối làm gì..? Aizzz..
Tinh gia cũng không biết trong lòng hạ bằng đầy cuộc sống. Thường ngày hạ chính chỉ trụ được vài hiệp hôm nay đã có thể đánh với mình lâu vậy. Hắn nghĩ phải nghiên cứu cái thủ thế này nhiều hơn mới được... nếu tinh gia lại hiểu tâm tư của Hạ bằng này chắc lại vỗ đùi đắc ý không ngừng.
Ầm.. phịch.. âm thanh trầm muộn vang lên võ thừa cùng trường ngạo cùng lùi ra sau đó nhìn nhau rồi cười cười. Đa tạ thừa huynh đã nương tay. Trường ngạo ôm quyền vô cùng khách khí. Võ thừa thì cười cười.
- Huynh đệ à rãnh lại luận bàn với ta. Lần sau ta sẽ dùng 5 phần khí lực để đánh với ngươi.
Trường ngạo nghe xong cũng lắc đầu thở dài. Tên võ thừa này cũng quá trâu bò. Khí lực dùng mãi không cạn giao đấu với hắn luôn có cảm giác áp bách khó tả. Đã vậy thân thể của hắn lại cường hãn. Trường ngạo đã dùng hết khí lực mà tên này nói chỉ dùng 4 phần sức lực đã đánh cho trường ngạo hắn cảm thấy lực bất tòng tâm. Trường ngạo cảm giác nếu thật sự sinh tử chiến cho dù hắn dùng luôn các bí pháp gia tộc tăng lực chiến cũng bị võ thừa đè đánh cho ra cặn bã.
- Võ thừa huynh đúng là hào kiệt nhân trung ta trường ngạo vô cùng bội phục.
- Trường ngạo huynh đệ đừng nói vậy ta cũng không nghĩ mình cường hãn vậy đâu.. võ thừa thầm nghĩ. Trường ngạo này chắc không phải dùng hết sức đi.
Tuy miệng hắn nói dùng 4 phần thực lực nhưng thật ra một phần cũng không dùng đến nếu đánh thật chỉ sợ một quyền cũng có thể khiến trường ngạo không đứng lên nổi..
Thật ra chính võ thừa cũng không biết. Khi hắn giao đấu với người khác thân thể hắn bá đạo đã khiến người ta vô cùng khổ sở. Lại có uy áp vô hình đến từ linh hồn. Điều này cũng từ công pháp tu la thần quyết của hắn mà ra. Nhưng hiện giờ hắn mới chỉ tu luyện được thức thứ nhất của bộ công pháp này nên hiệu quả của linh hồn lực cường đại chưa phát huy được. Phải biết linh hồn là thứ vô ảnh vô tung không nhìn thấy được nhưng nó thật sự tồn tại và chân thật.
Võ Thừa đại ca ca lợi hại. Thiếu nữ tên hạ mẫn lúc này chạy đến trước mặt võ thừa chớp chớp mắt phượng không ngừng khen ngợi tấm tắc. Thiếu nữ tên hạ khuê thì đi đến lau mồ hôi cho trường ngạo. 2 người này có lẽ đã yêu nhau từ rất lâu..
Tinh gia thấy cô gái nhỏ hạ vẫn không ngừng quấn quýt lấy võ thừa thì tròng mắt chuyển động. Hắn hừ lạnh....
- hưm.. vậy mà cũng lợi hại sao. Tên đầu đất này chỉ biết động tay chân thôi. Này mẫn nhi đến đến.. lại đây tinh gia dạy ngươi luyện đan thuật đảm bảo lợi hại a...
Một mỏm đá dưới gốc đại thụ to lớn, có một nhóm người đang ngồi tĩnh tọa. Đám người này có nam có nữ... đám người này chính là đám người tinh gia cùng đám người trường ngạo.
- Tinh gia a. Cái thủ thế giơ ngón giữa này lên là nghĩa gì vậy.
Một thiếu niên khoảng 15t tiến lên đưa ngón tay giữa dựng thẳng lên trời trước mặt tinh gia hỏi nhỏ. Tinh gia chợn mắt. Tiểu tử.. hừ... hắn muốn nổi cáo nhưng nghĩ thằng nhóc này không hiểu chuyện nên gằng giọng.
- Đừng có mà đưa vào mặt ta chứ thằng nhóc..
Thấy tinh gia nổi đóa thanh niên cũng ngượng ngùng giãy đầu vẻ mặt xấu hổ.
Tinh gia thầm cảm khái. Thiệt là con mẹ nó cái gì tốt một chút không học. Lại học mấy cái này nhanh vậy chứ..
Cái thủ thế này là trước đây rất lâu hắn trong lúc bị người ta truy đuổi đã tìm đến sự giúp đỡ kia của một lão bằng hữu đến từ chân long cổ tộc tên là Lạc Long Quân. Vị này là một kiêu hùng. Năm đó vì thê tử một mình xông vào tiên tộc đại náo sau đó mang nàng đi trải qua đại chiến nên thê tử của vị này bị thương rất nặng. Hai người sao này vì không được sự đồng tình của cả tiên tộc và chân long cổ tộc nên đã đi đến lánh đời ở địa phương đó. Mà tinh gia đã từng luyện đan dược giúp vị này cứu thê tử của mình. Nên khi nghe tinh gia bị gặp hiểm cảnh vị này đã ra tay che chở hắn. Từ đó tinh gia cũng ở lại nơi này một khoảng thời gian.1 tinh hà yên bình.. tinh hà kia rất ít sự sống. Ở một hệ ngân hà trong số đó có hành tinh gọi là trái đất. Những đại năng nơi này bao gồm Lạc Long Quân, zues,odin. Bàn cổ.... và một số người nữa tiến hành phong ấn đồng thời phong tỏa linh khí. Hành tinh kia không có linh khí nên cũng không thể tu luyện. Trong cảm nhận của tinh gia hành tinh đó thật sự là nơi yên bình nhất.mặc dù ở các quốc gia với nhau có mâu thuẫn nhưng chung quy rất yên lành. Không phải như những thế giới khác trong vũ trụ vì tranh chấp không ngừng chém giết thậm chí có rất nhiều hành tinh to lớn cũng vì chiến đấu của các đại năng mà vỡ nát vị diện sinh linh đồ thán.
Hắn ở trái đất trên dưới trăm năm lại thấy hòa bình yên ổn. Đồng thời cũng học được cái thủ thế giơ ngón giữa nầy ở nơi đó.. hắn rất lấy làm tâm đắc. Nếu không vì bản thân hắn đặc thù không thể ở mãi nơi đó thì hắn cũng nguyện sống bình yên mãi ở cái thế giới tuyệt vời ấy.
Càng nghĩ về hành tinh xinh đẹp kia tinh gia lại càng cảm khái vạn phần. Mong là có 1 ngày nào đó khi mọi việc êm xuôi. Ta hẳn lại về với hành tinh kia..
- trái đất a.. một nơi thật tốt đẹp biết bao.
Cảm khái hồi lâu tinh gia lại nhìn về phía võ thừa đang không ngừng cùng trường ngạo chao dồi chiêu thức.
- Tên đầu đất này hắn đã có tạo hóa to lớn như vậy. Chấp niệm lại nặng nề không biết sau nầy hắn có đạt tới một bước kia...
- Tinh gia.. đột nhiên có tiếng gọi khẽ của thiếu niên kia vang lên. Tinh gia từ trong suy nghĩ thoáng trở lại hiện thực.
- Uhm.. à.. cái thủ thế này ngươi chỉ dùng với người ngươi ghét bỏ. Đặc biệt với đối thủ của ngươi càng nhiều càng tốt..
Thiếu niên nghe vậy trầm ngâm chút lát lại hỏi tiếp.
- Vậy nó có tác dụng gì không..?
- Tinh gia trợn mắt. Đương nhiên có. Khi ngươi làm thế tự nhiên sẽ thấy bản thân ngươi có khí lực hẳn ra và sẽ thấy chiến thắng 50 phần trăm rồi đó. Phần còn lại nhẹ nhàng đánh tiếp là được.
Nghe tinh gia nói ánh mắt thiếu niên này sáng hẳn lên dường như đã cảm ngộ được thứ gì rất sâu sắc. Hắn vội ôm quyền với tinh gia rồi chạy thẳng đến tên thiếu niên còn lại quát lớn.
- Hạ bằng. Từ nay ta sẽ đè ngươi đánh..
Nói xong hắn giơ ngón giữa lên trước mặt thanh niên tên Hạ bằng kia ngẩng mặt cao lên giống như nhìn hạ bằng bằng cái lỗ mũi của hắn.
Thanh niên tên hạ bằng chứng kiến tên này lại nói gì với tinh gia hắn nghĩ tên này đã được tinh gia kia chỉ điểm trong lòng cũng xúc động. Thấy khí thế tên này đột nhiên tăng mạnh hắn cũng lúng túng khẽ liếc mắt về phía tinh gia.
Tinh gia nhìn cảnh này tròng mắt mở to.. sau đó cười lớn hahaha. Bộ dạng rất đắc ý.. được được. Tiểu tử thật là có khí phách trang bức. Ngươi lại giống ta khi còn nhỏ đôi chút. Mặc dù khí thế vẫn còn kém ta năm đó xa nhưng vẫn coi như nhập môn a..
Thiếu niên này tên Hạ chính. Hắn nhỏ hơn hạ bằng 1 tuổi cũng là dòng dõi gia tộc nhưng trước nay luận võ trong tộc luôn bị hạ bằng bán hành ngập mồm. Nên khi nghe tinh gia nói hắn vô cùng tự tin hôm nay có thể đè tên Hạ bằng này ra đánh một trận.
Hạ bằng thấy thế cũng bồn chồn trong lòng nhưng tâm tính tên này cũng rất có cốt khí. Thế là hắn đứng lên quát.
- Hạ chính.. ngươi muốn bị ăn đòn phải không, ta lại đè ngươi đánh đừng chạy lại cầu cứu khuê tỷ.
Nói xong 2 thiếu niên lao vào nhau đánh lộn. Sau một lúc Hạ chính kêu to. Khuê tỷ cứu mạng. Cứu mạng hắn vừa chạy lại 2 thiếu nữ đang ngồi nhìn võ thừa cùng trường ngạo luận bàn. Nàng miểm cười nhìn hắn rồi bảo. Hạng bằng đừng bắt nạt đệ đệ nữa. Hạ bằng thấy vậy cũng hừ một tiếng rồi đi về phía khác.
Tinh gia lại vỗ vào trán mình. Nhóc con thua xa người ta vậy cũng hung hăng phách lối làm gì..? Aizzz..
Tinh gia cũng không biết trong lòng hạ bằng đầy cuộc sống. Thường ngày hạ chính chỉ trụ được vài hiệp hôm nay đã có thể đánh với mình lâu vậy. Hắn nghĩ phải nghiên cứu cái thủ thế này nhiều hơn mới được... nếu tinh gia lại hiểu tâm tư của Hạ bằng này chắc lại vỗ đùi đắc ý không ngừng.
Ầm.. phịch.. âm thanh trầm muộn vang lên võ thừa cùng trường ngạo cùng lùi ra sau đó nhìn nhau rồi cười cười. Đa tạ thừa huynh đã nương tay. Trường ngạo ôm quyền vô cùng khách khí. Võ thừa thì cười cười.
- Huynh đệ à rãnh lại luận bàn với ta. Lần sau ta sẽ dùng 5 phần khí lực để đánh với ngươi.
Trường ngạo nghe xong cũng lắc đầu thở dài. Tên võ thừa này cũng quá trâu bò. Khí lực dùng mãi không cạn giao đấu với hắn luôn có cảm giác áp bách khó tả. Đã vậy thân thể của hắn lại cường hãn. Trường ngạo đã dùng hết khí lực mà tên này nói chỉ dùng 4 phần sức lực đã đánh cho trường ngạo hắn cảm thấy lực bất tòng tâm. Trường ngạo cảm giác nếu thật sự sinh tử chiến cho dù hắn dùng luôn các bí pháp gia tộc tăng lực chiến cũng bị võ thừa đè đánh cho ra cặn bã.
- Võ thừa huynh đúng là hào kiệt nhân trung ta trường ngạo vô cùng bội phục.
- Trường ngạo huynh đệ đừng nói vậy ta cũng không nghĩ mình cường hãn vậy đâu.. võ thừa thầm nghĩ. Trường ngạo này chắc không phải dùng hết sức đi.
Tuy miệng hắn nói dùng 4 phần thực lực nhưng thật ra một phần cũng không dùng đến nếu đánh thật chỉ sợ một quyền cũng có thể khiến trường ngạo không đứng lên nổi..
Thật ra chính võ thừa cũng không biết. Khi hắn giao đấu với người khác thân thể hắn bá đạo đã khiến người ta vô cùng khổ sở. Lại có uy áp vô hình đến từ linh hồn. Điều này cũng từ công pháp tu la thần quyết của hắn mà ra. Nhưng hiện giờ hắn mới chỉ tu luyện được thức thứ nhất của bộ công pháp này nên hiệu quả của linh hồn lực cường đại chưa phát huy được. Phải biết linh hồn là thứ vô ảnh vô tung không nhìn thấy được nhưng nó thật sự tồn tại và chân thật.
Võ Thừa đại ca ca lợi hại. Thiếu nữ tên hạ mẫn lúc này chạy đến trước mặt võ thừa chớp chớp mắt phượng không ngừng khen ngợi tấm tắc. Thiếu nữ tên hạ khuê thì đi đến lau mồ hôi cho trường ngạo. 2 người này có lẽ đã yêu nhau từ rất lâu..
Tinh gia thấy cô gái nhỏ hạ vẫn không ngừng quấn quýt lấy võ thừa thì tròng mắt chuyển động. Hắn hừ lạnh....
- hưm.. vậy mà cũng lợi hại sao. Tên đầu đất này chỉ biết động tay chân thôi. Này mẫn nhi đến đến.. lại đây tinh gia dạy ngươi luyện đan thuật đảm bảo lợi hại a...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.