Chương 112: Kịch chiến trong hang động
Khải Hầu Thừa Thương
16/01/2021
Tử Điệp hiếp đôi mắt lại lạnh giọng nói.
- Ngươi cũng đừng có không biết tốt xấu, nên suy nghĩ kỷ trước khi trả lời.
Võ Thừa nhướn mài.
- Xem ra ngươi rất tự tin về bản thân nhỉ, cả về nhan sắc lẩn thực lực sao.
Nghe Võ Thừa nói tới đây sắc mặt Tử Điệp lại càng âm trầm.
- Ta nói về sắc trong mắt ta ngươi cũng bình thường thôi, còn về cái tu vi thái ất thất trọng của ngươi ta cũng không để vào mắt.
Tử Điệp mở to tròng mắt chấn kinh, tu vi của nàng thật ra đã đạt đến thái ất thất trọng nhưng một mực bị nàng áp chế, công pháp nàng tu luyện cũng có chút đặc thù, kể cả cường giả tu cao hơn nàng vài bậc cũng không nhìn ra vậy mà bị nam tử trước mặt liếc mắt một cái liền nói vạch tẹt tất cả. Nhưng rất nhanh gương mặt Tử Điệp đả chấn định trở lại mặc dùng trong lòng đang dạy sóng nàng trầm thấp mở miệng không còn giọng điệu phong tình như trước.
- Ta cũng biết ngươi không phải Linh Vương cường giả, Lúc nảy ngươi đắt thủ với tên kia chỉ là do hắn không phòng bị mà thôi. Như vậy một Linh giả thân thể yếu đuối của ngươi đối với ta cũng không có chút uy hiếp nào.
Tử Điệp khẳng định chuyện quỷ dị lúc nảy lo do tên hắc y nam tử không đề phòng mà thôi, nàng vẩn rất tự tin nếu bản thân có để phòng Võ Thừa sẽ không mang đến nhiều uy hiếp cho nàng.
- Ồ.. vậy ngươi có thể thử một lần.
Võ Thừa gương mặt cười cười không chút dao động.
- Ngươi thực sự vì ba nử nhân này mà muốn đối nghịch với chúng ta sao.?
Võ Thừa lắc đầu.
- Ta không vì ba nử nhân kia mà ta vì lời hứa với một người huynh đệ của ta. Người của Độc Tà Tông, Ta rồi sẽ đến tận Tông môn các ngươi làm cho ở đó gà bay chó chạy.
Tử Điệp cười lạnh.
- Ngông cuồn tự đại, Lưu Nguyệt Tông chúng ta còn không để vào mắt chỉ bằng vào một tán tu như ngươi.
- Đầu đất nàng ta đang kéo dài thời gian đấy. Mùi hương trên người nàng đã lang khắp hang động rồi, chẳng phải tốt lành gì đâu là độc đấy.
Bên tai Võ Thừa truyền đến âm thanh của Tinh Gia, hắn nhẹ gật đầu một cái cũng không nói gì nửa từng bước tiến về phía ba người Tử Điệp.
- Ngươi muốn chết sao.
Tử Điệp hét lớn một tiếng lập tức xung quanh cơ thể nàng tràng ra rất nhiều hắc khí kèm theo phấn bụi mơ hồ. Khóe miệng Tử Điệp miễm cười âm lãnh khẻ quát.
- Giết hắn.
Lập tức hai hắc ý phía sau nàng không chút chần chờ xong về phía Võ Thừa, còn nàng thì trực tiếp đánh về phía ba nàng Trúc Vũ Hy, lúc này tu Vi Tử Điệp không còn áp chế nửa nàng bộc phát toàn bộ thực lực Thái ất thất trọng. Linh lực cuộn trào khiến ba người Trúc Vũ Hy sắc mặt kịch biến, nàng hô lớn.
- Bài trận..
Lập tức ba nàng duy chuyển theo một phương gốc kì dị, phía trên đầu các nàng xuất hiện thân ảnh một con Thiên Nga, khí tức tỏa ra cũng khá cường hản, mổi khi con Thiên Nga này vổ đôi cánh đều có một lực lượng mạnh mẻ hóa cuồn phong bén nhọn đánh tới Tử Điệp, có thể tạm thời đối chiến với Tử Điệp mà không rơi vào hạ phong, nhưng có lẻ củng tạm thời mà thôi bởi vì Tử Điệp sắc mặt trở nên hung ác ra tay càng kịch liệt.
Thân thể tử Điệp khí xám tỏa ra bao quanh nàng hình thành một con Bướm, nó không ngừng vổ đôi cách miềm mại tạo ra từng đợt tử quan khiến ba người Trúc Vũ Hy chỉ rơi vào thế cầm chừng phòng ngự.
- Thật là một con Thiên Nga, hèn gị bị con bướm kia kiêu là vịt.
Tinh Gia nhìn một màng phát sinh hắn ngồi trên vai con khỉ bắt chéo chân biểu hiện xem kịch vui.
Ầm...
Một hắc y nam tử bị Võ Thừa một cước đá bay vào vách đá, lực lượng mạnh mẽ khiến người này khảm sâu vào trong vách đá của hang động. Nhưng rất nhanh hắn đã dảy dụa xong ra, loan đao trong tay hung hăn chém về phía Võ Thừa.
Võ Thừa gương mặt không không đổi khóe miệng hiện lên ý cười, đôi mắt tràng trề chiến ý. Hắn cơ bản không cần xuất pháp khí chỉ đơn giản là quyền đấm cước đá cùng thân pháp nhanh nhẹn đánh cho hai hắc y nhân liên tục bại lui.
Tử Điệp liếc nhìn tình hình hai hắc y nhân đôi mắt nàng hiện lên vẻ kì dị. Nàng hoàng toàn không nghỉ ra Võ Thừa là một Linh Giả tại sao lại có thân thể cường hản như vậy.
- Xem ra vẩn còn khinh thường người này rồi..
Lại có vài âm thanh quyền đầu va chạm, âm thanh buồn bực vang lên. Hai hắc y nhân một té ngã một lảo đảo lui về sau tai ôm ngực khóe miệng tràng máu tươi.
Ánh mắt Tử Điệp trở nên sắc bén hai tay nàng bất quyết có thể thấy hư ảnh con bớm xung quanh người nàng đôi cánh rung động kịch liệt, một chuổi các sợi dây cực mịn bắt ra từ miệng con bướm nhất thời quấn lấy con Thiên Nga phía đối diện. Sau đó nàng nhanh chóng xuất ra một cái ô màu đen nhanh chóng điểm một chỉ lên cái ô lập tức cái ô nhanh chóng bay về phía đỉnh đầu Võ Thừa chụp xuống kèm theo rất nhiều phấn độc phủ xuống người Võ Thừa.
Mọi chuyện nói thì chậm nhưng Tử Điệp nàng chỉ ra tay thi triển xong hết thải chỉ mất vài nhịp thở khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Võ Thừa lần đầu tiên sắc mặt có chút dao động. Khẻ nhíu mài, hắn có thể cảm nhận được mổi hạt phấn nhỏ li ti này một khí bám lên da lập tức tan biến giống như nó trực tiếp hòa tan với làn da, cùng với đó hắn liền cảm thấy cơ thể hơi tê tê và ngứa ngấy.
Khẻ lắc lắc vai một cái hắn ngước lên nhìn cái Ô phía trên đầu, nhẹ nhúng người nhảy lên đấm một quyền về phái cái Ô kia chỉ nghe Bụp một tiến cái Ô nhanh chóng bắn ngược về vị trí Tử Điệp.
Đôi mắt Tử Điệp trợn to không thể nào tin được, nàng không nghĩ dưới độc tố của pháp bảo nàng tế xuất ra lại dường như không chút ảnh hưởng đến Võ Thừa.
- Ngươi... ngươi không trúng độc.
Không nhịn được nàng hét lớn, Võ Thừa thần sắc ung dung đáp.
- Thua Lôi Độc Phong đốt nhiều.
Hắn nhếch miệng cười nhún người xong về phía Tử Điệp.
- Tên biến thái này. Rút lui.
Nàng cắn răng mắn lớn một câu hạ lệnh cho hai hắc y chuẩn bị rút lui.
- Đã đến rồi thì ở lại tâm sự nào.
Võ Thừa cười khẩy thân hình nhanh nhẹn xong đến, trong han động tự nhiên địa hình nhỏ hẹp phức tạp hoàn toàn không thể phi hành nhanh chóng được chỉ có thể chay bộ luồn lách là nhanh nhất, về phần này Võ Thừa hắn chịu thứ hai thì ai đứng thứ nhất.
Rất nhanh hắn đã đuổi đến nơi.
- Hai người các ngươi còn không ăn Nộ Linh Đan.
Hai hắc y nhân này thầm kiêu khổ, Nộ Linh Đan rõ ràng là một loại độc đan ăn vào rồi sẽ không vản hòi được nửa. Nhưng tình thế hiện tại không còn cách nào khác.
Ba nử tử Lưu Nguyệt Tông lúc này cũng đã thoát khỏi những vòng tơ lúc trước, nhưng sắc mặt của ba nàng vô cùng nhợt nhạt và suy yếu. Nhưng ba nàng cũng cắn răng đuổi theo.
Hai hắc y nhân sau khi nuốt Nộ Linh Đan vào đôi mắt hai người thoáng dại ra một cái sau đó đồng tử co rút lại tròng trắng đôi mắt dần chuyển sang màu huyết sắc có thể thấy từng sợi rân máu bên trong cơ thể họ nhanh chóng biến đổi phình to ra cùng với âm thanh gào gống thống khổ vang khấp hang động nghe cực kỳ kinh dị.
Võ Thừa cũng không lạ gì thứ này. Hắn giết những người dùng loại độc đan này cũng là không ích. Nếu người khắc gặp cảnh tượng điên cuồn của hai hắc y nam tử này thì sẽ trực tiếp tránh xa bỏ chạy, nhưng Võ Thừa hắn đúng là không sợ nhất phần này,
Khi hai người giống như hai hung thú xong đến cách Võ Thừa không đến 5m chợt bọn họ di chuyển trở nên vô cùng chậm chạp chỉ khi Võ Thừa đã lướt qua người hai người này bọn họ mới thoáng ngẩn ngơ một cái sau đó truy đuổi theo Võ Thừa. Tử Điệp thấy một màng quỷ dị phát sinh nàng chấn kinh.
- Tên biến thái này, lại còn chiêu gì nửa.
Trong lòng thầm mắn Võ Thừa một cái nhưng tốc độ nàng không giảm tý nào. Đường đường một thái ất thất trọng lại phải chật vật chạy thục mạng phía trước khoảng 100m đã thấy lắp ló một luồn ánh sáng rõ ràng là cửa động, tốc độ tử điệp càng nhanh hơn chỉ có ra ngoài nàng mới tự tin phi hành tránh thoát người phía sau. Nhưng Võ Thừa làm sau cho nàng cơ hội chạy ra được. Vừa lao nhanh tới tử điệp bàn tay phải đưa lên kéo một cái một cây búa màu huyết sắc xuất hiện trong tay. Hắn chém mạnh mônt búa về phía trước hồng quang vung vút xé gió lao ra.
Tử Điệp sắc mặt kịch biến, một cảm giác nguy hiểm đến từ linh hồn khiến cho da đầu nàng tê dại. Không chút chần chờ nàng lập tức lách người sang một bên khiến cho đạo hồng quang xé gió lao qua cắt đứt vài sợi tóc của nàng. Nàng khỏe xoay đầu ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn Võ Thừa một cái rồi tiếp tục chạy đi nhưng đều khiến nàng khiếp sợ hơn nửa đả đến.
Chỉ thấy đạo hồng quang kia nhanh chóng đánh mạnh vào vách đá phía trước. Ầm... âm thanh chấn động vang lên, cả hang động rung lắc giữ dội vách đá ầm ầm đổ xuống, một đoạn đường đi ra ngoài cửa động đã bị đạo hồng quang mạnh mẽ đánh sập xuống ngăn cảng hết đường ra.
- Không.....
Tử Điệp hét lớn một tiếng cùng lúc đó Võ Thừa cũng đi đến.
- Ngươi nói ba nử tử Lưu Nguyệt Tông bên ngoài có phải bị người các ngươi bắt rồi không.
Tử Điệp gương mặt lạnh lẽo nhìn Võ Thừa thật sâu một cái, nàng hít thở có chút dồn dập khiến bộ ngực đồ sộ của nàng phập phòng lên xuống không ngừng.
- Phải thì sao mà không phải thì sao.
- Vậy ngươi là con tin để trao đổi với ba nàng ấy.
- Hừ bằng vào ngươi.
Tử Điệp cắn đầu lưỡi phu ra một phúng máu trên bàn tay sau đó nàng chấp hai tay lại liên tục điểm hơn 7 cái lên thân thể nàng, lập tức sau lưng nàng mơ hồ xuất hiện một cái biễn rộng đang cuộn trào sóng.
Ở phía xa Tinh Gia nhìn thấy cảnh này khẻ lẩm bẩm.
- Vậy mà có thể tế xuất ra Linh Hải Huyển Ảnh nử tử này tư chất không tệ, aizzz nhưng mà gặp phải đầu đất kể như nàng xuôi xẻo.
- Ngươi cũng đừng có không biết tốt xấu, nên suy nghĩ kỷ trước khi trả lời.
Võ Thừa nhướn mài.
- Xem ra ngươi rất tự tin về bản thân nhỉ, cả về nhan sắc lẩn thực lực sao.
Nghe Võ Thừa nói tới đây sắc mặt Tử Điệp lại càng âm trầm.
- Ta nói về sắc trong mắt ta ngươi cũng bình thường thôi, còn về cái tu vi thái ất thất trọng của ngươi ta cũng không để vào mắt.
Tử Điệp mở to tròng mắt chấn kinh, tu vi của nàng thật ra đã đạt đến thái ất thất trọng nhưng một mực bị nàng áp chế, công pháp nàng tu luyện cũng có chút đặc thù, kể cả cường giả tu cao hơn nàng vài bậc cũng không nhìn ra vậy mà bị nam tử trước mặt liếc mắt một cái liền nói vạch tẹt tất cả. Nhưng rất nhanh gương mặt Tử Điệp đả chấn định trở lại mặc dùng trong lòng đang dạy sóng nàng trầm thấp mở miệng không còn giọng điệu phong tình như trước.
- Ta cũng biết ngươi không phải Linh Vương cường giả, Lúc nảy ngươi đắt thủ với tên kia chỉ là do hắn không phòng bị mà thôi. Như vậy một Linh giả thân thể yếu đuối của ngươi đối với ta cũng không có chút uy hiếp nào.
Tử Điệp khẳng định chuyện quỷ dị lúc nảy lo do tên hắc y nam tử không đề phòng mà thôi, nàng vẩn rất tự tin nếu bản thân có để phòng Võ Thừa sẽ không mang đến nhiều uy hiếp cho nàng.
- Ồ.. vậy ngươi có thể thử một lần.
Võ Thừa gương mặt cười cười không chút dao động.
- Ngươi thực sự vì ba nử nhân này mà muốn đối nghịch với chúng ta sao.?
Võ Thừa lắc đầu.
- Ta không vì ba nử nhân kia mà ta vì lời hứa với một người huynh đệ của ta. Người của Độc Tà Tông, Ta rồi sẽ đến tận Tông môn các ngươi làm cho ở đó gà bay chó chạy.
Tử Điệp cười lạnh.
- Ngông cuồn tự đại, Lưu Nguyệt Tông chúng ta còn không để vào mắt chỉ bằng vào một tán tu như ngươi.
- Đầu đất nàng ta đang kéo dài thời gian đấy. Mùi hương trên người nàng đã lang khắp hang động rồi, chẳng phải tốt lành gì đâu là độc đấy.
Bên tai Võ Thừa truyền đến âm thanh của Tinh Gia, hắn nhẹ gật đầu một cái cũng không nói gì nửa từng bước tiến về phía ba người Tử Điệp.
- Ngươi muốn chết sao.
Tử Điệp hét lớn một tiếng lập tức xung quanh cơ thể nàng tràng ra rất nhiều hắc khí kèm theo phấn bụi mơ hồ. Khóe miệng Tử Điệp miễm cười âm lãnh khẻ quát.
- Giết hắn.
Lập tức hai hắc ý phía sau nàng không chút chần chờ xong về phía Võ Thừa, còn nàng thì trực tiếp đánh về phía ba nàng Trúc Vũ Hy, lúc này tu Vi Tử Điệp không còn áp chế nửa nàng bộc phát toàn bộ thực lực Thái ất thất trọng. Linh lực cuộn trào khiến ba người Trúc Vũ Hy sắc mặt kịch biến, nàng hô lớn.
- Bài trận..
Lập tức ba nàng duy chuyển theo một phương gốc kì dị, phía trên đầu các nàng xuất hiện thân ảnh một con Thiên Nga, khí tức tỏa ra cũng khá cường hản, mổi khi con Thiên Nga này vổ đôi cánh đều có một lực lượng mạnh mẻ hóa cuồn phong bén nhọn đánh tới Tử Điệp, có thể tạm thời đối chiến với Tử Điệp mà không rơi vào hạ phong, nhưng có lẻ củng tạm thời mà thôi bởi vì Tử Điệp sắc mặt trở nên hung ác ra tay càng kịch liệt.
Thân thể tử Điệp khí xám tỏa ra bao quanh nàng hình thành một con Bướm, nó không ngừng vổ đôi cách miềm mại tạo ra từng đợt tử quan khiến ba người Trúc Vũ Hy chỉ rơi vào thế cầm chừng phòng ngự.
- Thật là một con Thiên Nga, hèn gị bị con bướm kia kiêu là vịt.
Tinh Gia nhìn một màng phát sinh hắn ngồi trên vai con khỉ bắt chéo chân biểu hiện xem kịch vui.
Ầm...
Một hắc y nam tử bị Võ Thừa một cước đá bay vào vách đá, lực lượng mạnh mẽ khiến người này khảm sâu vào trong vách đá của hang động. Nhưng rất nhanh hắn đã dảy dụa xong ra, loan đao trong tay hung hăn chém về phía Võ Thừa.
Võ Thừa gương mặt không không đổi khóe miệng hiện lên ý cười, đôi mắt tràng trề chiến ý. Hắn cơ bản không cần xuất pháp khí chỉ đơn giản là quyền đấm cước đá cùng thân pháp nhanh nhẹn đánh cho hai hắc y nhân liên tục bại lui.
Tử Điệp liếc nhìn tình hình hai hắc y nhân đôi mắt nàng hiện lên vẻ kì dị. Nàng hoàng toàn không nghỉ ra Võ Thừa là một Linh Giả tại sao lại có thân thể cường hản như vậy.
- Xem ra vẩn còn khinh thường người này rồi..
Lại có vài âm thanh quyền đầu va chạm, âm thanh buồn bực vang lên. Hai hắc y nhân một té ngã một lảo đảo lui về sau tai ôm ngực khóe miệng tràng máu tươi.
Ánh mắt Tử Điệp trở nên sắc bén hai tay nàng bất quyết có thể thấy hư ảnh con bớm xung quanh người nàng đôi cánh rung động kịch liệt, một chuổi các sợi dây cực mịn bắt ra từ miệng con bướm nhất thời quấn lấy con Thiên Nga phía đối diện. Sau đó nàng nhanh chóng xuất ra một cái ô màu đen nhanh chóng điểm một chỉ lên cái ô lập tức cái ô nhanh chóng bay về phía đỉnh đầu Võ Thừa chụp xuống kèm theo rất nhiều phấn độc phủ xuống người Võ Thừa.
Mọi chuyện nói thì chậm nhưng Tử Điệp nàng chỉ ra tay thi triển xong hết thải chỉ mất vài nhịp thở khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Võ Thừa lần đầu tiên sắc mặt có chút dao động. Khẻ nhíu mài, hắn có thể cảm nhận được mổi hạt phấn nhỏ li ti này một khí bám lên da lập tức tan biến giống như nó trực tiếp hòa tan với làn da, cùng với đó hắn liền cảm thấy cơ thể hơi tê tê và ngứa ngấy.
Khẻ lắc lắc vai một cái hắn ngước lên nhìn cái Ô phía trên đầu, nhẹ nhúng người nhảy lên đấm một quyền về phái cái Ô kia chỉ nghe Bụp một tiến cái Ô nhanh chóng bắn ngược về vị trí Tử Điệp.
Đôi mắt Tử Điệp trợn to không thể nào tin được, nàng không nghĩ dưới độc tố của pháp bảo nàng tế xuất ra lại dường như không chút ảnh hưởng đến Võ Thừa.
- Ngươi... ngươi không trúng độc.
Không nhịn được nàng hét lớn, Võ Thừa thần sắc ung dung đáp.
- Thua Lôi Độc Phong đốt nhiều.
Hắn nhếch miệng cười nhún người xong về phía Tử Điệp.
- Tên biến thái này. Rút lui.
Nàng cắn răng mắn lớn một câu hạ lệnh cho hai hắc y chuẩn bị rút lui.
- Đã đến rồi thì ở lại tâm sự nào.
Võ Thừa cười khẩy thân hình nhanh nhẹn xong đến, trong han động tự nhiên địa hình nhỏ hẹp phức tạp hoàn toàn không thể phi hành nhanh chóng được chỉ có thể chay bộ luồn lách là nhanh nhất, về phần này Võ Thừa hắn chịu thứ hai thì ai đứng thứ nhất.
Rất nhanh hắn đã đuổi đến nơi.
- Hai người các ngươi còn không ăn Nộ Linh Đan.
Hai hắc y nhân này thầm kiêu khổ, Nộ Linh Đan rõ ràng là một loại độc đan ăn vào rồi sẽ không vản hòi được nửa. Nhưng tình thế hiện tại không còn cách nào khác.
Ba nử tử Lưu Nguyệt Tông lúc này cũng đã thoát khỏi những vòng tơ lúc trước, nhưng sắc mặt của ba nàng vô cùng nhợt nhạt và suy yếu. Nhưng ba nàng cũng cắn răng đuổi theo.
Hai hắc y nhân sau khi nuốt Nộ Linh Đan vào đôi mắt hai người thoáng dại ra một cái sau đó đồng tử co rút lại tròng trắng đôi mắt dần chuyển sang màu huyết sắc có thể thấy từng sợi rân máu bên trong cơ thể họ nhanh chóng biến đổi phình to ra cùng với âm thanh gào gống thống khổ vang khấp hang động nghe cực kỳ kinh dị.
Võ Thừa cũng không lạ gì thứ này. Hắn giết những người dùng loại độc đan này cũng là không ích. Nếu người khắc gặp cảnh tượng điên cuồn của hai hắc y nam tử này thì sẽ trực tiếp tránh xa bỏ chạy, nhưng Võ Thừa hắn đúng là không sợ nhất phần này,
Khi hai người giống như hai hung thú xong đến cách Võ Thừa không đến 5m chợt bọn họ di chuyển trở nên vô cùng chậm chạp chỉ khi Võ Thừa đã lướt qua người hai người này bọn họ mới thoáng ngẩn ngơ một cái sau đó truy đuổi theo Võ Thừa. Tử Điệp thấy một màng quỷ dị phát sinh nàng chấn kinh.
- Tên biến thái này, lại còn chiêu gì nửa.
Trong lòng thầm mắn Võ Thừa một cái nhưng tốc độ nàng không giảm tý nào. Đường đường một thái ất thất trọng lại phải chật vật chạy thục mạng phía trước khoảng 100m đã thấy lắp ló một luồn ánh sáng rõ ràng là cửa động, tốc độ tử điệp càng nhanh hơn chỉ có ra ngoài nàng mới tự tin phi hành tránh thoát người phía sau. Nhưng Võ Thừa làm sau cho nàng cơ hội chạy ra được. Vừa lao nhanh tới tử điệp bàn tay phải đưa lên kéo một cái một cây búa màu huyết sắc xuất hiện trong tay. Hắn chém mạnh mônt búa về phía trước hồng quang vung vút xé gió lao ra.
Tử Điệp sắc mặt kịch biến, một cảm giác nguy hiểm đến từ linh hồn khiến cho da đầu nàng tê dại. Không chút chần chờ nàng lập tức lách người sang một bên khiến cho đạo hồng quang xé gió lao qua cắt đứt vài sợi tóc của nàng. Nàng khỏe xoay đầu ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nhìn Võ Thừa một cái rồi tiếp tục chạy đi nhưng đều khiến nàng khiếp sợ hơn nửa đả đến.
Chỉ thấy đạo hồng quang kia nhanh chóng đánh mạnh vào vách đá phía trước. Ầm... âm thanh chấn động vang lên, cả hang động rung lắc giữ dội vách đá ầm ầm đổ xuống, một đoạn đường đi ra ngoài cửa động đã bị đạo hồng quang mạnh mẽ đánh sập xuống ngăn cảng hết đường ra.
- Không.....
Tử Điệp hét lớn một tiếng cùng lúc đó Võ Thừa cũng đi đến.
- Ngươi nói ba nử tử Lưu Nguyệt Tông bên ngoài có phải bị người các ngươi bắt rồi không.
Tử Điệp gương mặt lạnh lẽo nhìn Võ Thừa thật sâu một cái, nàng hít thở có chút dồn dập khiến bộ ngực đồ sộ của nàng phập phòng lên xuống không ngừng.
- Phải thì sao mà không phải thì sao.
- Vậy ngươi là con tin để trao đổi với ba nàng ấy.
- Hừ bằng vào ngươi.
Tử Điệp cắn đầu lưỡi phu ra một phúng máu trên bàn tay sau đó nàng chấp hai tay lại liên tục điểm hơn 7 cái lên thân thể nàng, lập tức sau lưng nàng mơ hồ xuất hiện một cái biễn rộng đang cuộn trào sóng.
Ở phía xa Tinh Gia nhìn thấy cảnh này khẻ lẩm bẩm.
- Vậy mà có thể tế xuất ra Linh Hải Huyển Ảnh nử tử này tư chất không tệ, aizzz nhưng mà gặp phải đầu đất kể như nàng xuôi xẻo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.