Chương 78: Nam cải nữ trang
kemdau094
28/07/2020
- Mạc... Đúng vậy! Là Mạc gia một trong tứ đại gia tộc của đế quốc. -Ỷ Thiên.
- Cái gì???? - Thiên Vũ bất ngờ hét lên.
- So với Liêu gia và... Vĩnh Thế gia thì Mạc gia có phần thua thiệt nhưng tuyệt đối không kém Nam Cung Gia. Mạc gia có một vị trí khá quan trọng trong Đế quốc. -Ỷ Thiên phân tích.
- Liêu gia vận hành, đồng ra quyết định với hoàng đế về nhiều mặt, đây là ảnh hưởng lãnh đạo chính trị, Vĩnh Thế gia thì cung cấp vật phẩm chiến đấu và lương thục thì đây là về quân đội và thực phẩm, Mạc gia thì chuyên về bồi dưỡng và đào tạo nhân tài là giáo dục, còn Nam Cung gia thì cung cấp tiền vàng cho Hoàng Đế thì chuyên về kinh tế, nhưng dần bị Liêu gia thay thế. -Tử Nguyệt vừa trầm tư và đưa ra ý kiến.
- Tử Nguyệt!! Thật không ngờ đệ lạ biết nhiều như vậy! Tuy có vài từ ta không hiểu nhưng cũng gần như trùng khớp với tình hình hiện tại! -Ỷ Thiên bất ngờ.
- Thiếu gia! Đã có tin tức! -Một nhân viên của cửa hiệu chạy vào.
- Nói đi! -Tử Nguyệt.
- Theo như ta điều tra, tên trưởng quản trước kia đã bị mua chuộc từ Liêu gia và bây giờ hắn đã được tìm thấy là đã chết trên ngọn núi cách xa nơi này, nghi là do ma thú tấn công. Nhưng...
- Nhưng là bị mưu sát bịch miệng! Nào... còn vấn đề thứ hai! -Cậu nhanh nhạy kết luận.
- Liêu gia chủ có một vị ca ca ruột, năm nay gần 30 tuổi nhưng do phẩm chất kém cỏi đã dâng hai tay Liêu gia cho Liêu Khánh Băng. Hắn ham mê tửu sắc là khách quen của nhiều kỹ viện!
- Tốt! Huynh tên gì?? -Tử Nguyệt, tuy đã nhiều lần gặp hắn trong lúc mua trang sức, cũng là người đã liên lạc với cậu khi xảy ra chuyện, nhưng lại không biết tên, có chút bối rối.
- Thiếu gia, ta là Kim Dao Quang! -Y cẩn thận cúi người hành lễ tự xưng.
- Từ giờ giờ Kim Dao Quang huynh sẽ là Kim trưởng quản, Tử Đàn huynh, như vậy được chứ? -Tử Nguyệt cảm thấy có chút tự hào cùng oai phong.
- Ta không ý kiến!! -Tử Đàn vui vẻ mỉm cười.
- Đa tạ thiếu gia! -Hắn hành đại lể khụy gối dập đầu.
- Không cần hành đại lể đâu! Huynh lui xuống đi, những việc ở cửa hiệu hiện tại giao cho huynh -Cậu nhanh chóng đỡ hắn dậy.
- Vâng!! -Kim Dao Quang trở về cửa hiện, thu xếp công việc.
- Quay chở lại vấn đề chính!! -Thiên Vũ.
- Đúng rồi!! Trở lại với vấn đề thu thập tin tức từ tên họ Liêu kia!! Mọi người ai có ý kiến không?? -Tử Nguyệt.
- Theo như lời Dao Quang nói, thì hắn rất mê tửu sắc. -Tử Đàn.
- Lại là khách quen của nhiều kỹ viện. -Thiên Vũ.
- Thứ chúng ta cần là??? -Ỷ Thiên.
- Một mỹ nhân!!! -Tử Nguyệt.
- Đúng vậy!!!! -Đồng thanh.
- Tìm đâu ra...? -Tử Nguyệt.
- Ahihihi... -Thiên Vũ cười với điệu cười gian xảo, rồi nhìn Tử Nguyệt từ đầu đến chân từ chân đến đầu.
- Có chuyện gì, ngươi vào phòng với ta! -Thiên Vũ nắm lắm ta cậu kéo vào phòng.
- Không biết có chuyện gì? -Tử Đàn tò mò.
Hai người một đi một kéo, dùng dằng mà tiến vào phòng. Một lúc sau ba bốn người hầu ra vào tấp nập, còn nghe thấy tiếng la hét của Tử Nguyệt, Ỷ Thiên cùng Tử Đàn đến định xem tình hình thì bị đuổi ra. Sau một canh giờ, một người mỹ nhân bước ra. Một mỹ nhân trường y trắng viền đen khảm có đính vài viên pha lê. Trang phục cầu kì như lại hết sức táo bạo, phần ngực nhấp nhô bị lộ gần một nữa dưới mái tốc dài của cậu cả xương quay xanh điều được trưng bày. Khuôn mật của một người cực kỳ thân thuộc như hiện tại lại mang vẻ đẹp của một người chẳng quen. Hoa tai, trang sức như một tiểu công chúa, môi son, má hồng nước hoa tạo ra một mỹ nữ vạn người say mê, nam nhân nhìn thấy dục vọng tăng cao, nữ nhân trông thấy ôm hận mà tự vẫn. Gương mặt của Tử Nguyệt hiện tại đã hoá thành một mỹ nữ thần thánh, vùng giữa hai chân mày còn được điểm tô thêm đoá huyết liên.
Sau khi trông thấy cậu, Tử Đàn đã không trụ vững mà xém chút nữa đã nhã, Ỷ Thiên lúc đầu còn tỏ vẻ khó hiểu có chút không thích như khi nghỉ đến người đó là ai thì máu mũi không ngừng chảy ánh mắt lại có phần dục vọng, Đặc biệt là khi cậu tiến đến càng gần hai người.
- Tử Nguyệt... đệ... đệ thật sự?? -Ỷ Thiên.
- Không thể tin được, Tử Nguyệt đệ, đệ còn đẹp hơn của nữ hoàng sắc đẹp gì gì đó nữa!!
- Điều tại tên này, nên ta mới như vậy!! -Tử Nguyệt làm nũng.
- Cái gì???? - Thiên Vũ bất ngờ hét lên.
- So với Liêu gia và... Vĩnh Thế gia thì Mạc gia có phần thua thiệt nhưng tuyệt đối không kém Nam Cung Gia. Mạc gia có một vị trí khá quan trọng trong Đế quốc. -Ỷ Thiên phân tích.
- Liêu gia vận hành, đồng ra quyết định với hoàng đế về nhiều mặt, đây là ảnh hưởng lãnh đạo chính trị, Vĩnh Thế gia thì cung cấp vật phẩm chiến đấu và lương thục thì đây là về quân đội và thực phẩm, Mạc gia thì chuyên về bồi dưỡng và đào tạo nhân tài là giáo dục, còn Nam Cung gia thì cung cấp tiền vàng cho Hoàng Đế thì chuyên về kinh tế, nhưng dần bị Liêu gia thay thế. -Tử Nguyệt vừa trầm tư và đưa ra ý kiến.
- Tử Nguyệt!! Thật không ngờ đệ lạ biết nhiều như vậy! Tuy có vài từ ta không hiểu nhưng cũng gần như trùng khớp với tình hình hiện tại! -Ỷ Thiên bất ngờ.
- Thiếu gia! Đã có tin tức! -Một nhân viên của cửa hiệu chạy vào.
- Nói đi! -Tử Nguyệt.
- Theo như ta điều tra, tên trưởng quản trước kia đã bị mua chuộc từ Liêu gia và bây giờ hắn đã được tìm thấy là đã chết trên ngọn núi cách xa nơi này, nghi là do ma thú tấn công. Nhưng...
- Nhưng là bị mưu sát bịch miệng! Nào... còn vấn đề thứ hai! -Cậu nhanh nhạy kết luận.
- Liêu gia chủ có một vị ca ca ruột, năm nay gần 30 tuổi nhưng do phẩm chất kém cỏi đã dâng hai tay Liêu gia cho Liêu Khánh Băng. Hắn ham mê tửu sắc là khách quen của nhiều kỹ viện!
- Tốt! Huynh tên gì?? -Tử Nguyệt, tuy đã nhiều lần gặp hắn trong lúc mua trang sức, cũng là người đã liên lạc với cậu khi xảy ra chuyện, nhưng lại không biết tên, có chút bối rối.
- Thiếu gia, ta là Kim Dao Quang! -Y cẩn thận cúi người hành lễ tự xưng.
- Từ giờ giờ Kim Dao Quang huynh sẽ là Kim trưởng quản, Tử Đàn huynh, như vậy được chứ? -Tử Nguyệt cảm thấy có chút tự hào cùng oai phong.
- Ta không ý kiến!! -Tử Đàn vui vẻ mỉm cười.
- Đa tạ thiếu gia! -Hắn hành đại lể khụy gối dập đầu.
- Không cần hành đại lể đâu! Huynh lui xuống đi, những việc ở cửa hiệu hiện tại giao cho huynh -Cậu nhanh chóng đỡ hắn dậy.
- Vâng!! -Kim Dao Quang trở về cửa hiện, thu xếp công việc.
- Quay chở lại vấn đề chính!! -Thiên Vũ.
- Đúng rồi!! Trở lại với vấn đề thu thập tin tức từ tên họ Liêu kia!! Mọi người ai có ý kiến không?? -Tử Nguyệt.
- Theo như lời Dao Quang nói, thì hắn rất mê tửu sắc. -Tử Đàn.
- Lại là khách quen của nhiều kỹ viện. -Thiên Vũ.
- Thứ chúng ta cần là??? -Ỷ Thiên.
- Một mỹ nhân!!! -Tử Nguyệt.
- Đúng vậy!!!! -Đồng thanh.
- Tìm đâu ra...? -Tử Nguyệt.
- Ahihihi... -Thiên Vũ cười với điệu cười gian xảo, rồi nhìn Tử Nguyệt từ đầu đến chân từ chân đến đầu.
- Có chuyện gì, ngươi vào phòng với ta! -Thiên Vũ nắm lắm ta cậu kéo vào phòng.
- Không biết có chuyện gì? -Tử Đàn tò mò.
Hai người một đi một kéo, dùng dằng mà tiến vào phòng. Một lúc sau ba bốn người hầu ra vào tấp nập, còn nghe thấy tiếng la hét của Tử Nguyệt, Ỷ Thiên cùng Tử Đàn đến định xem tình hình thì bị đuổi ra. Sau một canh giờ, một người mỹ nhân bước ra. Một mỹ nhân trường y trắng viền đen khảm có đính vài viên pha lê. Trang phục cầu kì như lại hết sức táo bạo, phần ngực nhấp nhô bị lộ gần một nữa dưới mái tốc dài của cậu cả xương quay xanh điều được trưng bày. Khuôn mật của một người cực kỳ thân thuộc như hiện tại lại mang vẻ đẹp của một người chẳng quen. Hoa tai, trang sức như một tiểu công chúa, môi son, má hồng nước hoa tạo ra một mỹ nữ vạn người say mê, nam nhân nhìn thấy dục vọng tăng cao, nữ nhân trông thấy ôm hận mà tự vẫn. Gương mặt của Tử Nguyệt hiện tại đã hoá thành một mỹ nữ thần thánh, vùng giữa hai chân mày còn được điểm tô thêm đoá huyết liên.
Sau khi trông thấy cậu, Tử Đàn đã không trụ vững mà xém chút nữa đã nhã, Ỷ Thiên lúc đầu còn tỏ vẻ khó hiểu có chút không thích như khi nghỉ đến người đó là ai thì máu mũi không ngừng chảy ánh mắt lại có phần dục vọng, Đặc biệt là khi cậu tiến đến càng gần hai người.
- Tử Nguyệt... đệ... đệ thật sự?? -Ỷ Thiên.
- Không thể tin được, Tử Nguyệt đệ, đệ còn đẹp hơn của nữ hoàng sắc đẹp gì gì đó nữa!!
- Điều tại tên này, nên ta mới như vậy!! -Tử Nguyệt làm nũng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.