Chương 101: Tam Sát
kemdau094
03/01/2021
Trên đường bay, một nguồn lực cực mạnh bay thẳng về phía mọi người từ hướng bên phải. Là ba cường giả cấp độ tinh sư phi vũ khả năng trực tiếp đối đầu cậu.
- Thiên Vũ cẩn thận! Bịn chúng có ba tên thực lực ngang với ta hoặc còn có thể hơn... chuẩn bị tâm lí!! -Trong câu nói Tiểu Nguyệt thể hiện rõ sự hồi hợp có chút lo lắng của mình.
Thiên Vũ nghe đến đấy, lòng nỗi lên một trận bất an. Toàn bộ hạ cánh, xuống khu bình nguyên rộng lớn phía dưới. Thiên Vũ cũng đoán được ý định của Tử Nguyệt lúc này chính là trực tiếp chống lại.
Phân tích tình hình hiện tại thật sự không thể chạy được với tốc độ của con Khổng Tước, thêm phần Thiên Vũ không thể phi vũ cùng cái nợ kia đang bất tĩnh thì hoàn toàn bất lợi. Chỉ có thể chiến đấu nắm bắt thời cơ.
Ẩn náo trong cánh rừng thấp gần đấy, vừa kịp lúc ba tên ấy giáng thế. Mang trong mình một sức mạnh cực lớn toàn bộ ba tên điều là Tinh sư cấp bặt tứ giai, ngũ gai và lục giai. Chúng chia ra tìm kiếm.
- Hắn không biết việc ngươi là triệu hồi sư sao?? -Thiên Vũ không hiểu.
- Lúc đi chúc ta cũng chỉ có Khổng Tước sử dụng ma lực nên bọn chúng mới lần theo dấu vết đến đây!! -Tử Nguyệt.
-Ra là vậy! Chính vì nguồn ma lực của con Khổng Tước ấy phát ra nên bọn chúng mới có thể định hướng đến đây??
- Còn kẻ thông báo cho bọn chúng chắc chắn là... -Tử Nguyệt.
- Chắc có thể trong lức ngươi giao tranh thì có một tên đã kịp thời thông báo cho bọn chúng chính vì thế suy ra thời gian bọn chúng mới thể ở đây vào giờ này. -Thiên Vũ.
- Cửu cửu và mẫu thân có thể sẽ gặp nguy hiểm! Ta phải báo lại cho bọn họ! -Tử Nguyệt.
Cửu cửu! Người phải tăng cường phòng vệ, rất có thể sẽ có... -Tử Nguyệt dùng liên bài để thông báo.
Trong bụi cây từ phía sau một tên to cao xuất hiện. Mang theo nụ cười quỹ dị.
- Chết đến nơi vẫn có thể để tâm lo cho người khác! -A Long.
- Chúng ta bị phát hiện rồi! -Thiên Vũ.
- Đúng vậy! Còn gì để nói lời cuối không?? -A La.
- Chắc là không rồi! -A Lực
Ba tên đã vây quanh, từ ba hướng ép hai người vào góc cây cổ thụ phía sau.
- Chí ít cũng có thể! Đồng quy vô tận! -Tử Nguyệt mỉm cười.
- Ấy dô! Đúng là ngọc thụ lâm phong nha!! Chỉ tiếc là nam nhân, nếu không thì... -Tên A La gương mặt thô bỉ nhìn cậu.
- Hai bọn chúng đúng là hợp khẩu vị của ta!! - A Long gương mặt dâm tiện le lưỡi liếm mép không ngừng.
- Cái ngươi được diện kiến dung mạo của chúng ta thì cũng là lúc từ bỏ cuộc đời này rồi! -Tử Nguyệt.
- Giết!!! - A Lực hô to.
Ba tên cùng lúc xông lên, từ phía Tử Nguyệt ba luồng sáng xuất hiện chống lại đoàn tấng công. Một rắn, một hồ ly và một người do Khổng tước hoá nhân dạng.
- Là... là triệu hồi thú!! -Tên A La quát to.
Hiện tại trên tay của Tử Nguyệt ba chiếc liên kết nhẫn triệu hồi xuất hiện trên bàn tay thon dài của cậu, ánh mắt lức này lại biến đổi, kê đi săn giờ phải kiên dè, kẻ bị săn là nhe răng hùng dũng.
- Từng tuổi lại có thể thu phục được ba con bọn chúng đúng là có chút biến thái quá rồi! -A Lực.
- Nhưng không sao! Dù gì cũng chế, chỉ là phí phạm dung nhan ấy thôi! -A Long từ trữu không không gian mang ra một thanh cung tên.
- Là... Cung thức thần! Các người là... -Tử Nguyệt hơi thở dồn dập, lòng ngực có chút đau.
- Phải bọn ta là Tam Sát! Nhiệm vụ lần này chắc chắn phải thành công, Tử Nguyệt huynh đệ!! À không là Nam Cung Nguyệt! -A Lực vừa nói hết câu hắn mang ra thanh đao bán thần khí, tên A La mang ra một đại truỳ bán thần khí.
- Thiên Vũ dùng mọi phương án để thoát thân! -Tử Nguyệt căng thẳng.
- Ta hiểu rồi! -Thiên Vũ cẩn trọng không để lộ sự sợ hải của bản thân lúc này, âm thầm gọi Lam Ngư.
- Bọn các người có phải đã quá rảnh rỗi để ta ra ngoài thế này... -Giọng nói Lam Ngư như ai bóp chặt miệng không thể nói thêm lời nào khi nhìn khu cảnh lúc này.
- Hai ngươi có phải trêu nhầm người rồi không! -Lam Ngư trùng cảm súc tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng lại cực kì lo lắng.
- Con Đồ Thanh Huyền Thú ấy đâu?? -Tử Nguyệt.
- Tình trạng của nó, ít nhất là 3 ngày để hồi phục, thực sự không thể chiến đấu.
- Lại là một triệu hồi sư!! Xem ra chúng ta không thể nhường rồi! -A La.
- Giết!! -A Lực.
Tên cầm truỳ bay đến một quyền dáng xuống phía Thiên Vũ làm đá đất vỡ nát. Thiên Vũ do trận chiến vừa thu phục Đồ Thanh Huyền Thú mà ma lực lẫn thể lực thật sự quá suy yếu, trên lệch cấp bật lại càng lớn thật không thể làm đối thủ của hắn. Lam Ngư cũng chỉ có thể cầm chân hắn bằng thuỷ lao. Nhưng nhanh chóng bị tên A La đập vỡ với sức mạnh của một Tinh sư tứ giai. Chuẩn bị quyền thứ hai dáng xuống thì một đuôi rắn siêu to khổng lồ một chiên đánh bay hắn ra xa.
Phía Tiểu Nguyệt nhờ Phượng Cửu và Khổng Tước nên tình thế có thể nó căng bằng đôi chút, chênh lệch thực lực, cộng thêm một thần khí một bán thần khí. Quả thật không dễ đối phó.
Một mũi tên bay thẳng về hướng cậu dù đã được Khổng Tước và Phượng Cữu loại bỏ hầu hết những mũi tên trên đường bay. Chỉ còn một mũi duy nhất, Phượng Cữu vung đuôi định đánh gãy nhưng không ngờ tốc độ mũi tên được gia tốc nhấm thẳng Tử Nguyệt. Dù đã phòng thân nhưng một bên vai đã bị mũi tên bắn ngang làm bị thương.
- Thiên Vũ cẩn thận! Bịn chúng có ba tên thực lực ngang với ta hoặc còn có thể hơn... chuẩn bị tâm lí!! -Trong câu nói Tiểu Nguyệt thể hiện rõ sự hồi hợp có chút lo lắng của mình.
Thiên Vũ nghe đến đấy, lòng nỗi lên một trận bất an. Toàn bộ hạ cánh, xuống khu bình nguyên rộng lớn phía dưới. Thiên Vũ cũng đoán được ý định của Tử Nguyệt lúc này chính là trực tiếp chống lại.
Phân tích tình hình hiện tại thật sự không thể chạy được với tốc độ của con Khổng Tước, thêm phần Thiên Vũ không thể phi vũ cùng cái nợ kia đang bất tĩnh thì hoàn toàn bất lợi. Chỉ có thể chiến đấu nắm bắt thời cơ.
Ẩn náo trong cánh rừng thấp gần đấy, vừa kịp lúc ba tên ấy giáng thế. Mang trong mình một sức mạnh cực lớn toàn bộ ba tên điều là Tinh sư cấp bặt tứ giai, ngũ gai và lục giai. Chúng chia ra tìm kiếm.
- Hắn không biết việc ngươi là triệu hồi sư sao?? -Thiên Vũ không hiểu.
- Lúc đi chúc ta cũng chỉ có Khổng Tước sử dụng ma lực nên bọn chúng mới lần theo dấu vết đến đây!! -Tử Nguyệt.
-Ra là vậy! Chính vì nguồn ma lực của con Khổng Tước ấy phát ra nên bọn chúng mới có thể định hướng đến đây??
- Còn kẻ thông báo cho bọn chúng chắc chắn là... -Tử Nguyệt.
- Chắc có thể trong lức ngươi giao tranh thì có một tên đã kịp thời thông báo cho bọn chúng chính vì thế suy ra thời gian bọn chúng mới thể ở đây vào giờ này. -Thiên Vũ.
- Cửu cửu và mẫu thân có thể sẽ gặp nguy hiểm! Ta phải báo lại cho bọn họ! -Tử Nguyệt.
Cửu cửu! Người phải tăng cường phòng vệ, rất có thể sẽ có... -Tử Nguyệt dùng liên bài để thông báo.
Trong bụi cây từ phía sau một tên to cao xuất hiện. Mang theo nụ cười quỹ dị.
- Chết đến nơi vẫn có thể để tâm lo cho người khác! -A Long.
- Chúng ta bị phát hiện rồi! -Thiên Vũ.
- Đúng vậy! Còn gì để nói lời cuối không?? -A La.
- Chắc là không rồi! -A Lực
Ba tên đã vây quanh, từ ba hướng ép hai người vào góc cây cổ thụ phía sau.
- Chí ít cũng có thể! Đồng quy vô tận! -Tử Nguyệt mỉm cười.
- Ấy dô! Đúng là ngọc thụ lâm phong nha!! Chỉ tiếc là nam nhân, nếu không thì... -Tên A La gương mặt thô bỉ nhìn cậu.
- Hai bọn chúng đúng là hợp khẩu vị của ta!! - A Long gương mặt dâm tiện le lưỡi liếm mép không ngừng.
- Cái ngươi được diện kiến dung mạo của chúng ta thì cũng là lúc từ bỏ cuộc đời này rồi! -Tử Nguyệt.
- Giết!!! - A Lực hô to.
Ba tên cùng lúc xông lên, từ phía Tử Nguyệt ba luồng sáng xuất hiện chống lại đoàn tấng công. Một rắn, một hồ ly và một người do Khổng tước hoá nhân dạng.
- Là... là triệu hồi thú!! -Tên A La quát to.
Hiện tại trên tay của Tử Nguyệt ba chiếc liên kết nhẫn triệu hồi xuất hiện trên bàn tay thon dài của cậu, ánh mắt lức này lại biến đổi, kê đi săn giờ phải kiên dè, kẻ bị săn là nhe răng hùng dũng.
- Từng tuổi lại có thể thu phục được ba con bọn chúng đúng là có chút biến thái quá rồi! -A Lực.
- Nhưng không sao! Dù gì cũng chế, chỉ là phí phạm dung nhan ấy thôi! -A Long từ trữu không không gian mang ra một thanh cung tên.
- Là... Cung thức thần! Các người là... -Tử Nguyệt hơi thở dồn dập, lòng ngực có chút đau.
- Phải bọn ta là Tam Sát! Nhiệm vụ lần này chắc chắn phải thành công, Tử Nguyệt huynh đệ!! À không là Nam Cung Nguyệt! -A Lực vừa nói hết câu hắn mang ra thanh đao bán thần khí, tên A La mang ra một đại truỳ bán thần khí.
- Thiên Vũ dùng mọi phương án để thoát thân! -Tử Nguyệt căng thẳng.
- Ta hiểu rồi! -Thiên Vũ cẩn trọng không để lộ sự sợ hải của bản thân lúc này, âm thầm gọi Lam Ngư.
- Bọn các người có phải đã quá rảnh rỗi để ta ra ngoài thế này... -Giọng nói Lam Ngư như ai bóp chặt miệng không thể nói thêm lời nào khi nhìn khu cảnh lúc này.
- Hai ngươi có phải trêu nhầm người rồi không! -Lam Ngư trùng cảm súc tư thế sẵn sàng chiến đấu nhưng lại cực kì lo lắng.
- Con Đồ Thanh Huyền Thú ấy đâu?? -Tử Nguyệt.
- Tình trạng của nó, ít nhất là 3 ngày để hồi phục, thực sự không thể chiến đấu.
- Lại là một triệu hồi sư!! Xem ra chúng ta không thể nhường rồi! -A La.
- Giết!! -A Lực.
Tên cầm truỳ bay đến một quyền dáng xuống phía Thiên Vũ làm đá đất vỡ nát. Thiên Vũ do trận chiến vừa thu phục Đồ Thanh Huyền Thú mà ma lực lẫn thể lực thật sự quá suy yếu, trên lệch cấp bật lại càng lớn thật không thể làm đối thủ của hắn. Lam Ngư cũng chỉ có thể cầm chân hắn bằng thuỷ lao. Nhưng nhanh chóng bị tên A La đập vỡ với sức mạnh của một Tinh sư tứ giai. Chuẩn bị quyền thứ hai dáng xuống thì một đuôi rắn siêu to khổng lồ một chiên đánh bay hắn ra xa.
Phía Tiểu Nguyệt nhờ Phượng Cửu và Khổng Tước nên tình thế có thể nó căng bằng đôi chút, chênh lệch thực lực, cộng thêm một thần khí một bán thần khí. Quả thật không dễ đối phó.
Một mũi tên bay thẳng về hướng cậu dù đã được Khổng Tước và Phượng Cữu loại bỏ hầu hết những mũi tên trên đường bay. Chỉ còn một mũi duy nhất, Phượng Cữu vung đuôi định đánh gãy nhưng không ngờ tốc độ mũi tên được gia tốc nhấm thẳng Tử Nguyệt. Dù đã phòng thân nhưng một bên vai đã bị mũi tên bắn ngang làm bị thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.