Chương 130: Chương 127
Vô Thố Thương Hoàng
03/10/2017
Ngày kế tiếp, bởi vì công tác tại đại vị diện cơ bản đều đã hoàn thành, Quân Hành Tuyệt cũng ít đi tới đó. Hắn ở lại Nguyên quốc, cầm sách tư liệu của đại vị diện khổ tâm nghiên cứu, sức mạnh so với trước kia càng thêm thâm sâu, khiến cho sáu huynh đệ Sùng đế bị lọt vào trả thù có kết cục phi thường thê thảm, chỉ là bất cứ ai cũng sẽ không dám cứu bọn họ, chỉ sợ sẽ bị vạ lây gặp họa.
Quân Hành Tuyệt có khi sẽ quấn quýt lấy Thượng Quan Khiêm để cầu hoan. Thượng Quan Khiêm có khi đáp ứng, có khi lại không. Nói tóm lại, thời điểm đáp ứng nhiều hơn, nguyên do là bởi vì Quân Hành Tuyệt liều chết quấn người, ở trên người Thượng Quan Khiêm không ngừng đốt lửa. Thượng Quan Khiêm cũng không phải là người sẽ áp lực chính bản thân, cũng liền thuận theo ý của Quân Hành Tuyệt, cùng nhau dây dưa.
Ban ngày, Quân Hành Tuyệt cho dù biết trù nghệ của bản thân kém hơn người hầu của Thượng Quan Khiêm rất nhiều, thế nhưng cũng để cho những người hầu này nhúng tay vào việc làm đồ ăn cho Thượng Quan Khiêm. Đơn giản là bởi vì Thượng Quan Khiêm nói rằng, thích đồ ăn do hắn làm hơn.
Bởi vì một câu này, Quân Hành Tuyệt dứt khoát lại một lần nữa bộc phát nhiệt tình thật lớn đối với nấu ăn, khắc khổ đào tạo nghiên cứu chuyên sâu, nổ lực vì để làm gia mỹ vị cao cấp nhất. Ở thời điểm thất bại, bởi vì những lời của Thượng Quan Khiêm mà lần nữa lấy lại tinh thần, có khi thậm chí sẽ cười ngây ngốc. Tuy nhiên đối với đám người Sùng đế vất vả phải thử đồ ăn, phân lượng đồ ăn hỏng so với trước càng lúc càng nhiều mà người cùng chia sẻ thì lại ít.
Thượng Quan Khiêm cùng Quân Hành Tuyệt an bình thoải mái trôi qua ngày, không hề biết có âm mưu đang tới gần.
Bởi vì hành động thu thập vật tư của mấy người Quân Hành Tuyệt, bởi vì nguyên nhân Mộc Linh Hạo lấy ra vũ khí do Mộc Cảnh đặc chế chế tạo ra, một tên thuộc tổ chức Cục quản lý vị diện đã nhắm tới bọn họ.
Cục quản lý vị diện cũng không phải là cơ quan quản lý mà tất cả mọi người đều thừa nhận. Có người đối với nó khinh thường, có người lại không muốn phản kháng nó. Cục quản lý vị diện!
Đây là một đám tự nhận bản thân chính nghĩa, giữ gìn sự hòa bình của vị diện, không ngừng kêu gào và yêu cầu mọi người có thể xuyên qua vị diện phải tuân theo quy tắc do bọn họ định ra, nếu không gặp liền sẽ giết. Trong mắt những người ở đại vị diện thì tổ chức này chẳng phải tồn tại tốt lành gì, bất quá đã có không ít những thanh niên nhiệt huyết mới tới đại vị diện đã bị tổ chức này dễ dàng lừa bịp.
Vô Xá năm đó làm xằng làm bậy, khiến cho Cục quản lý vị diện tìm tới. Vô Xá lúc đó tuyệt đối là bị yếu thế, thế nhưng chậm rãi theo thời gian thay đổi biến đổi, Vô Xá mạnh lên đủ để sánh ngang với tồn tại của Cục quản lý vị diện, cuối cùng thắng được Cục quản lý vị diện. Trên người của Vô Xá bị thương nặng, phải tĩnh dưỡng thật lâu. Mà Cục quản lý vị diện thì toàn bộ bị tiêu diệt, từ đó biến mất khỏi đại vị diện.
Không nghĩ tới, Cục quản lý vị diện vẫn còn có người sống sót. Cục quản lý vị diện muốn một lần nữa quật khởi, bởi vì trước kia đã đắc tội với quá nhiên người cho nên hiện tại Cục quản lý vị diện phải âm thầm ngầm phát triện. Bây giờ đã khôi phục nguyên khí, có được thêm rất nhiều nhân thủ, thực lực lại gia tăng một chút, lại bởi vì muốn phát triển trong an ổn, cho nên đối với tin tức của bên ngoài cũng không phải biết quá rõ ràng tỉ mỉ chính xác. Hơn nữa người của Vô Xá giờ đã trở thành cấm kỵ của đại vị diện, Quốc vương đối với bọn họ cũng hiểu rõ, thế nhưng sau mọi chuyện cũng không dám nói nhiều nữa, đó là truyền thuyết khủng bố.
Cũng bởi vì nguyên nhân Mộc Linh Hạo sử dụng vũ khí do Mộc Cảnh làm ra, cho nên bọn họ hoài nghi đám người Mộc Linh Hạo có quan hệ cùng với Vô Xá. Suy cho cùng nếu không phải người có quan hệ với Vô Xá thì làm sao có được vũ khí do Thâm Uyên Chi Liêm Mộc Cảnh chế tạo ra. Người có thể được Mộc Cảnh chế tạo binh khí, đều là người có quan hệ chặt chẽ với Vô Xá.
Cục quản lý vị diện oán hận Vô Xá lại không hề biết thực lực của đám người Quân Hành Tuyệt, chuẩn bị lấy bọn hắn làm mồi câu để tập hợp địch nhân trước kia là Vô Xá lại, thiệt hạ bẫy rập mai phục người Vô Xá.
Quân Hành Tuyệt hôm nay đi tới khu giao dịch, cùng với ba đối tinh khác thương nghị chuyện tình. Thời điểm bọn hắn chuẩn bị rời đi thì có người xâm nhập vào bên trong. Điểm tập trung của bọn hắn cũng không phải nơi bí mật gì cả, thậm chí còn thiết lập phòng hộ, bởi vì bọn hắn tự tin không ai có thể làm bọn hắn bị thương tổn.
Bốn người khí thế mười phần, lạnh lùng nhìn đám người xâm nhập, không nói gì, cũng khiến cho dáng vẻ kiêu ngạo của đám người xâm nhập bị hạ thấp xuống, thậm chí sinh ra vài phần sợ hãi. Nhưng mà bởi vì chấp niệm cùng cừu hận trong lòng, lập tức tỉnh ngộ phân tích. Những người này là địch nhân, hơn nữa mới tới đại vị diện không lâu, thực lực hẳn là không quá mạnh, chỉ là khí thế cường một chút mà thôi.
"Ta lấy tội phá hư vị diện để bắt các người." Thủ lĩnh rất nhanh khôi phục dáng vẻ kiêu căng, cao giọng chính nghĩa nói.
"Các người là ai?" Quân Hành Tuyệt nhìn những người tới như đang nhìn một vở hài kịch, mở miệng hỏi. Thời gian đã không sai biệt lắm, phải trở về để làm cơm trưa cho Khiêm, không thể để chậm trễ.
"Cục quản lý vị diện." Thủ lĩnh tự hào nói ra tổ chức của mình.
"Chưa từng nghe qua." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ mở miệng.
"Mặc kệ các người có nghe qua hay chưa, ngoan ngoãn đi theo cúng ta." Thủ lĩnh ngạo mạn tuyên bố, thủ hạ của hắn cũng tiến lên từng bước, nhìn chằm chằm mấy người.
Bốn người căn bản là không hề nhúc nhích.
"Khuyên các người hợp tác một chút, nếu không ta sẽ lập tức giết các người. hừ, mấy kẻ cùng Vô Xá có quan hệ đều đáng chết." Thủ lĩnh lạnh giọng nói, giấu không được chán ghét cùng oán hận.
Vô Xá. Nghe ngữ khí của người này, gã cùng Vô Xá có cừu oán. Bốn người liếc nhau, phát hiện ý tưởng đồng dạng. Người cùng với Vô Xá có cừu oán, không thể buông tha. Bất quá, muốn đánh nhau thì phải thăm dò một chút xem sau lưng còn có ai không, để bắt hết một lưới.
Đi theo tới một chỗ địa phương, bọn hắn rốt cuộc cũng đã biết vì sao những người này lại cho rằng bọn hắn có quan hệ với Vô Xá. Hóa ra nguyên do là vì Mộc Linh Hạo.
Nghe được người thẩm vấn nói: "Các người tốt nhất đem người Vô Xá mau tới đây cứu các người đi." Từ trong lời nói hiện ra mưu tính quyền lợi. Quân Hành Tuyệt lớn lên ở trong cung đình mẫn cảm nhận ra được âm mưu, hỏi, "Cứu chúng ta, các người muốn làm gì?"
Mà người trước mắt cũng là kẻ ngu dốt, trả lời hắn: "Làm gì sao, đương nhiên là muốn để cho Vô Xá phải chết." Người thẩm vấn hung tợn nói xong, lộ ra oán hận mãnh liệt. Gã ta không e dè nói ra tính toán của mình, dù sao những người này cũng đều sẽ phải chết.
Người thẩm vấn đã bị phải nghịch lân, bốn người Quân Hành Tuyệt lưu loát giết gã, lao ra khỏi kết giới. Dám can đảm có ý muốn giết người bọn hắn yêu nhất, tội này chỉ có thể dùng tới cái chết để chuộc.
Địa phương của Cục quản lý vị diện bị bốn người phá hủy. Ở thời điểm Mộc Linh Hạo, Tôn Hoàng cùng Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ muốn phá hủy hoàn toàn nơi này thì bị Quân Hành Tuyệt ngăn lại.
"Chờ một chút." Quân Hành Tuyệt đột nhiên nói.
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của ba người kia, Quân Hành Tuyệt nói: "Các người không biết đây là một cơ hội sao."
Ba người khó hiểu.
"Ngươi không biết rằng đây chính là một cơ hội để chúng ta có thể nhận rõ xem trong lòng của bọn họ, chúng ta địa vị gì sao." Quân Hành Tuyệt nói cụ thể một chút.
"Ngươi ý là..." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ phản ứng lại đầu tiên, "Lợi dụng nguy cơ lần này, để cho Khắc Lạc Duy bọn họ tới cứu chúng ta, để xem chúng ta ở trong lòng bọn họ tới tốt cùng là như thế nào?"
Tôn Hoàng cùng Mộc Linh Hạo cũng cân nhắc.
"Ta vẫn cảm thấy được, cảm giác của Khiêm đối với ta có một chút chuyển biến. Thừa dịp cơ hội lúc này, ta muốn để Khiêm nhận rõ được tình cảm của bản thân. Nếu vận khí tốt, có thể sẽ thức tỉnh." Quả thực gần đây hắn cảm giác được biến hóa của Khiêm, trong ánh mắt có khi sẽ xuất hiện mê mang. Khiêm đối với đồ ăn không để ý gì lại nói rằng thích ăn đồ ăn do mình nấu, đây hết thảy đều chứng minh Khiêm đã thay đổi, Khiêm đã bắt đầu ý thức được răng hắn khác biệt so với những người khác. Thế nhưng tự bản thân Khiêm lại chưa hiểu rõ được cảm giác đó là gì.
"Tính toán của ngươi?" Mộc Linh Hạo trực tiếp hỏi.
"Ta nghĩ tạo ra một tình huống nguy hiểm, để cho Khiêm hoàn toàn hiểu rõ được ta ở trong lòng y tới tột cùng là có vị trí gì." Quân Hành Tuyệt nói. Khiêm, ta thật sự muốn biết ngươi rốt cuộc đem ta coi là gì, chỉ là đồng bạn hay là đã có một chút cảm giác yêu thương. Đối với ngươi, ta quả thực không có một chút nắm chắc. Cho nên xin hãy tha thứ cho ta đã dùng loại phương pháp này để thử ngươi.
"Ngươi xác định có thể thành công?" Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ hỏi, hắn cũng rất muốn biết Khắc Lạc Duy đến tột cùng có yêu thương hắn hay không. Cái cảm giác như xa như gần kia thật làm cho hắn muốn phát cuồng.
"Đối với tình cảm, không ai có thể so sánh tình kế bằng ta." Quân Hành Tuyệt tự tin nói. Làm một Hoàng đế, hắn sẽ không xem nhẹ lòng người, hắn tin tưởng tình cảm nhưng cũng sẽ lợi dụng tình cảm. Chỉ là thời điểm người kia là Khiêm, hắn không chút nào nắm chắc được. Bất quá dựa vào kĩ xảo cấp bậc đế vương, hơn nữa còn có ba vị đối tinh khác cũng có suy nghĩ tương tự ở bên cạnh trợ giúp, Quân Hành Tuyệt tự tin có thể giấu diếm không ai phát hiện được.
"Tình thế nguy hiểm không phải dễ tạo nên như vậy. Đế biết được thực lực của ta, để cho ta gặp phải nguy hiểm, rất khó." Tôn Hoàng xem như là đồng ý. Kế hoạch này tốt lắm, chỉ là muốn làm cho người Vô Xá tin tưởng thì rất khó. Không phải gã tự phụ, mà là thực lực của gã đủ để khiến cho gã có tự tin.
"Vậy nghĩ biện pháp để làm cho bọn họ tin tưởng. Nếu chúng ta ở trong lòng bọn họ có địa vị, chỉ cần có khả năng chúng ta xảy ra nguy hiểm thì sẽ làm cho bọn họ không thể như suy xét được như bình thường, sẽ không chú ý tới." Quân Hành Tuyệt nói, hắn đã có một ý tưởng.
"Thế nếu thất bại?" Tôn Hoàng nói.
"Thất bại, thất bại thì vẫn giống như ban đầu. Với tính cách của bọn họ thì sẽ không so đo, cùng lắm là trách chúng ta một phen, không có khả năng giết chúng ta. Nhưng mà nếu thành công thì sao?" Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ tán thành kế hoạch này, đồng ý.
Quả thật như vậy, đáng để đánh cược một phen.
Sau khi bàn bạc xong, bốn người trong thời gian vài ngày bố trí một chút. Một ít người muốn đối phó với Vô Xá bị bọn hắn tìm được, lấy thân phận Cục quản lý vị diện, dựa theo kế hoạch ban đầu của Cục quản lý vị diện mà bố trí một phen. Chỉ là người bị nhốt không phải là bọn hắn, mà là những người có địch ý đối với Vô Xá, nhưng mà sức mạnh chênh lệch tương đối cao. Mặt khác an bài một ít người ở bên ngoài, những người này đối với Vô Xá không tạo nên uy hiếp gì. Sau đó, khi bốn người thương lượng xem nên tìm phương pháp nào để thông báo cho Vô Xá thì đã xảy ra tranh chấp.
"Không được, ta tuyệt đối không làm." Mộc Linh Hạo kiên quyết phản đối hành động của mấy người kia.
"An tâm, sẽ không sao đâu." Tôn Hoàng khuyên giải an ủi, nói: "Ta đối với pháp tắc cao nhất rất hiểu biết, Mộc Cảnh tuyệt đối sẽ không có việc gì hết."
"Không!" Mộc Linh Hạo vẫn không đồng ý. Những người này muốn lợi dụng pháp tắc cao nhất, làm thương tổn y để khiến cho Cảnh nhi bị phản phệ. Cảnh nhi như vậy sẽ biết được y gặp phải nguy hiểm, sau đó nhất định sẽ đi báo cho những người khác trong Vô Xá. Phát hiện bọn hắn không ở tại, người của Vô Xá sẽ cùng nhau hành động đi tìm bọn hắn.
"Ngươi không nghĩ tới muốn Mộc Cảnh yêu ngươi." Quân Hành Tuyệt đề ra ý kiến cũng khuyên bảo.
"Muốn, nhưng mà ta càng không thể làm tổn thương tới Cảnh nhi." Mộc Linh Hạo thái độ kiên quyết, "Nếu là các người thì sao. Nếu làm các người bị thương, sau đó sẽ khiến cho bọn họ thống khổ vì bị phản phệ, các người sẽ làm sao?" Mộc Linh Hạo hỏi.
Bọn hắn cùng Mộc Linh Hạo giống nhau, sẽ không làm ra những hành động khiến cho người Vô Xá bị thương, cho nên bọn hắn căn bản là sẽ không làm. Nhưng mà, người bị phản phệ dù sao cũng không phải vợ của bọn hắn, như vậy thì cùng bọn hắn có quan hệ gì. Ba người Quân Hành Tuyệt trao đổi một cái ánh mắt.
"Được rồi." Tôn Hoàng dẫn đầu rút khỏi hành động khuyên bảo, đi sang một bên.
"Thật có lỗi, là ta lo lắng không chu toàn." Quân Hành Tuyệt làm ra vẻ chân thành mà giải thích, tiến tới đè lại vai của Mộc Linh Hạo.
Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ nhân cơ hội hành động, ra tay làm bị thương cánh tay của Mộc Linh Hạo.
Lợi dụng chỗ trống, kế hoạch hoàn thành.
"Đê tiện." Mộc Linh Hạo che miệng vết thương, đối với mấy người lớn tiếng quát.
"Ta trượt tay." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ không hề áy náy.
"Ta thật sự cảm thấy có lỗi, đã xem nhẹ tình cảm của người đối với Mộc Cảnh. Nhưng mà để kế hoạch này có thể tiến hành, vẫn phải làm bị thương ngươi." Quân Hành Tuyệt cười nói, trừ bỏ Khiêm ra, hắn để ý những người khác làm gì.
"Ta cái gì cũng chưa làm. Bất quá, ngươi an tâm, pháp tắc chỉ cảnh cáo Mộc Cảnh rằng ngươi bị thương, cho nên tình huống phản phệ của Mộc Cảnh tuyệt đối không nghiêm trọng, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi." Tôn Hoàng cũng nói.
Mộc Linh Hạo chữa khỏi miệng vết thương của mình, lạnh như băng nhìn mấy người.
Bị ba kẻ đê tiện tính kế, Mộc Linh Hạo bị thương, Mộc Cảnh đã bị pháp tắc tối cao cảnh cáo, người Vô Xá ở sau đó một lúc không lâu nhận được tin tức bọn hắn gặp nạn. Kế hoạch thuận lợi tiến hành.
Quân Hành Tuyệt có khi sẽ quấn quýt lấy Thượng Quan Khiêm để cầu hoan. Thượng Quan Khiêm có khi đáp ứng, có khi lại không. Nói tóm lại, thời điểm đáp ứng nhiều hơn, nguyên do là bởi vì Quân Hành Tuyệt liều chết quấn người, ở trên người Thượng Quan Khiêm không ngừng đốt lửa. Thượng Quan Khiêm cũng không phải là người sẽ áp lực chính bản thân, cũng liền thuận theo ý của Quân Hành Tuyệt, cùng nhau dây dưa.
Ban ngày, Quân Hành Tuyệt cho dù biết trù nghệ của bản thân kém hơn người hầu của Thượng Quan Khiêm rất nhiều, thế nhưng cũng để cho những người hầu này nhúng tay vào việc làm đồ ăn cho Thượng Quan Khiêm. Đơn giản là bởi vì Thượng Quan Khiêm nói rằng, thích đồ ăn do hắn làm hơn.
Bởi vì một câu này, Quân Hành Tuyệt dứt khoát lại một lần nữa bộc phát nhiệt tình thật lớn đối với nấu ăn, khắc khổ đào tạo nghiên cứu chuyên sâu, nổ lực vì để làm gia mỹ vị cao cấp nhất. Ở thời điểm thất bại, bởi vì những lời của Thượng Quan Khiêm mà lần nữa lấy lại tinh thần, có khi thậm chí sẽ cười ngây ngốc. Tuy nhiên đối với đám người Sùng đế vất vả phải thử đồ ăn, phân lượng đồ ăn hỏng so với trước càng lúc càng nhiều mà người cùng chia sẻ thì lại ít.
Thượng Quan Khiêm cùng Quân Hành Tuyệt an bình thoải mái trôi qua ngày, không hề biết có âm mưu đang tới gần.
Bởi vì hành động thu thập vật tư của mấy người Quân Hành Tuyệt, bởi vì nguyên nhân Mộc Linh Hạo lấy ra vũ khí do Mộc Cảnh đặc chế chế tạo ra, một tên thuộc tổ chức Cục quản lý vị diện đã nhắm tới bọn họ.
Cục quản lý vị diện cũng không phải là cơ quan quản lý mà tất cả mọi người đều thừa nhận. Có người đối với nó khinh thường, có người lại không muốn phản kháng nó. Cục quản lý vị diện!
Đây là một đám tự nhận bản thân chính nghĩa, giữ gìn sự hòa bình của vị diện, không ngừng kêu gào và yêu cầu mọi người có thể xuyên qua vị diện phải tuân theo quy tắc do bọn họ định ra, nếu không gặp liền sẽ giết. Trong mắt những người ở đại vị diện thì tổ chức này chẳng phải tồn tại tốt lành gì, bất quá đã có không ít những thanh niên nhiệt huyết mới tới đại vị diện đã bị tổ chức này dễ dàng lừa bịp.
Vô Xá năm đó làm xằng làm bậy, khiến cho Cục quản lý vị diện tìm tới. Vô Xá lúc đó tuyệt đối là bị yếu thế, thế nhưng chậm rãi theo thời gian thay đổi biến đổi, Vô Xá mạnh lên đủ để sánh ngang với tồn tại của Cục quản lý vị diện, cuối cùng thắng được Cục quản lý vị diện. Trên người của Vô Xá bị thương nặng, phải tĩnh dưỡng thật lâu. Mà Cục quản lý vị diện thì toàn bộ bị tiêu diệt, từ đó biến mất khỏi đại vị diện.
Không nghĩ tới, Cục quản lý vị diện vẫn còn có người sống sót. Cục quản lý vị diện muốn một lần nữa quật khởi, bởi vì trước kia đã đắc tội với quá nhiên người cho nên hiện tại Cục quản lý vị diện phải âm thầm ngầm phát triện. Bây giờ đã khôi phục nguyên khí, có được thêm rất nhiều nhân thủ, thực lực lại gia tăng một chút, lại bởi vì muốn phát triển trong an ổn, cho nên đối với tin tức của bên ngoài cũng không phải biết quá rõ ràng tỉ mỉ chính xác. Hơn nữa người của Vô Xá giờ đã trở thành cấm kỵ của đại vị diện, Quốc vương đối với bọn họ cũng hiểu rõ, thế nhưng sau mọi chuyện cũng không dám nói nhiều nữa, đó là truyền thuyết khủng bố.
Cũng bởi vì nguyên nhân Mộc Linh Hạo sử dụng vũ khí do Mộc Cảnh làm ra, cho nên bọn họ hoài nghi đám người Mộc Linh Hạo có quan hệ cùng với Vô Xá. Suy cho cùng nếu không phải người có quan hệ với Vô Xá thì làm sao có được vũ khí do Thâm Uyên Chi Liêm Mộc Cảnh chế tạo ra. Người có thể được Mộc Cảnh chế tạo binh khí, đều là người có quan hệ chặt chẽ với Vô Xá.
Cục quản lý vị diện oán hận Vô Xá lại không hề biết thực lực của đám người Quân Hành Tuyệt, chuẩn bị lấy bọn hắn làm mồi câu để tập hợp địch nhân trước kia là Vô Xá lại, thiệt hạ bẫy rập mai phục người Vô Xá.
Quân Hành Tuyệt hôm nay đi tới khu giao dịch, cùng với ba đối tinh khác thương nghị chuyện tình. Thời điểm bọn hắn chuẩn bị rời đi thì có người xâm nhập vào bên trong. Điểm tập trung của bọn hắn cũng không phải nơi bí mật gì cả, thậm chí còn thiết lập phòng hộ, bởi vì bọn hắn tự tin không ai có thể làm bọn hắn bị thương tổn.
Bốn người khí thế mười phần, lạnh lùng nhìn đám người xâm nhập, không nói gì, cũng khiến cho dáng vẻ kiêu ngạo của đám người xâm nhập bị hạ thấp xuống, thậm chí sinh ra vài phần sợ hãi. Nhưng mà bởi vì chấp niệm cùng cừu hận trong lòng, lập tức tỉnh ngộ phân tích. Những người này là địch nhân, hơn nữa mới tới đại vị diện không lâu, thực lực hẳn là không quá mạnh, chỉ là khí thế cường một chút mà thôi.
"Ta lấy tội phá hư vị diện để bắt các người." Thủ lĩnh rất nhanh khôi phục dáng vẻ kiêu căng, cao giọng chính nghĩa nói.
"Các người là ai?" Quân Hành Tuyệt nhìn những người tới như đang nhìn một vở hài kịch, mở miệng hỏi. Thời gian đã không sai biệt lắm, phải trở về để làm cơm trưa cho Khiêm, không thể để chậm trễ.
"Cục quản lý vị diện." Thủ lĩnh tự hào nói ra tổ chức của mình.
"Chưa từng nghe qua." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ mở miệng.
"Mặc kệ các người có nghe qua hay chưa, ngoan ngoãn đi theo cúng ta." Thủ lĩnh ngạo mạn tuyên bố, thủ hạ của hắn cũng tiến lên từng bước, nhìn chằm chằm mấy người.
Bốn người căn bản là không hề nhúc nhích.
"Khuyên các người hợp tác một chút, nếu không ta sẽ lập tức giết các người. hừ, mấy kẻ cùng Vô Xá có quan hệ đều đáng chết." Thủ lĩnh lạnh giọng nói, giấu không được chán ghét cùng oán hận.
Vô Xá. Nghe ngữ khí của người này, gã cùng Vô Xá có cừu oán. Bốn người liếc nhau, phát hiện ý tưởng đồng dạng. Người cùng với Vô Xá có cừu oán, không thể buông tha. Bất quá, muốn đánh nhau thì phải thăm dò một chút xem sau lưng còn có ai không, để bắt hết một lưới.
Đi theo tới một chỗ địa phương, bọn hắn rốt cuộc cũng đã biết vì sao những người này lại cho rằng bọn hắn có quan hệ với Vô Xá. Hóa ra nguyên do là vì Mộc Linh Hạo.
Nghe được người thẩm vấn nói: "Các người tốt nhất đem người Vô Xá mau tới đây cứu các người đi." Từ trong lời nói hiện ra mưu tính quyền lợi. Quân Hành Tuyệt lớn lên ở trong cung đình mẫn cảm nhận ra được âm mưu, hỏi, "Cứu chúng ta, các người muốn làm gì?"
Mà người trước mắt cũng là kẻ ngu dốt, trả lời hắn: "Làm gì sao, đương nhiên là muốn để cho Vô Xá phải chết." Người thẩm vấn hung tợn nói xong, lộ ra oán hận mãnh liệt. Gã ta không e dè nói ra tính toán của mình, dù sao những người này cũng đều sẽ phải chết.
Người thẩm vấn đã bị phải nghịch lân, bốn người Quân Hành Tuyệt lưu loát giết gã, lao ra khỏi kết giới. Dám can đảm có ý muốn giết người bọn hắn yêu nhất, tội này chỉ có thể dùng tới cái chết để chuộc.
Địa phương của Cục quản lý vị diện bị bốn người phá hủy. Ở thời điểm Mộc Linh Hạo, Tôn Hoàng cùng Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ muốn phá hủy hoàn toàn nơi này thì bị Quân Hành Tuyệt ngăn lại.
"Chờ một chút." Quân Hành Tuyệt đột nhiên nói.
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của ba người kia, Quân Hành Tuyệt nói: "Các người không biết đây là một cơ hội sao."
Ba người khó hiểu.
"Ngươi không biết rằng đây chính là một cơ hội để chúng ta có thể nhận rõ xem trong lòng của bọn họ, chúng ta địa vị gì sao." Quân Hành Tuyệt nói cụ thể một chút.
"Ngươi ý là..." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ phản ứng lại đầu tiên, "Lợi dụng nguy cơ lần này, để cho Khắc Lạc Duy bọn họ tới cứu chúng ta, để xem chúng ta ở trong lòng bọn họ tới tốt cùng là như thế nào?"
Tôn Hoàng cùng Mộc Linh Hạo cũng cân nhắc.
"Ta vẫn cảm thấy được, cảm giác của Khiêm đối với ta có một chút chuyển biến. Thừa dịp cơ hội lúc này, ta muốn để Khiêm nhận rõ được tình cảm của bản thân. Nếu vận khí tốt, có thể sẽ thức tỉnh." Quả thực gần đây hắn cảm giác được biến hóa của Khiêm, trong ánh mắt có khi sẽ xuất hiện mê mang. Khiêm đối với đồ ăn không để ý gì lại nói rằng thích ăn đồ ăn do mình nấu, đây hết thảy đều chứng minh Khiêm đã thay đổi, Khiêm đã bắt đầu ý thức được răng hắn khác biệt so với những người khác. Thế nhưng tự bản thân Khiêm lại chưa hiểu rõ được cảm giác đó là gì.
"Tính toán của ngươi?" Mộc Linh Hạo trực tiếp hỏi.
"Ta nghĩ tạo ra một tình huống nguy hiểm, để cho Khiêm hoàn toàn hiểu rõ được ta ở trong lòng y tới tột cùng là có vị trí gì." Quân Hành Tuyệt nói. Khiêm, ta thật sự muốn biết ngươi rốt cuộc đem ta coi là gì, chỉ là đồng bạn hay là đã có một chút cảm giác yêu thương. Đối với ngươi, ta quả thực không có một chút nắm chắc. Cho nên xin hãy tha thứ cho ta đã dùng loại phương pháp này để thử ngươi.
"Ngươi xác định có thể thành công?" Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ hỏi, hắn cũng rất muốn biết Khắc Lạc Duy đến tột cùng có yêu thương hắn hay không. Cái cảm giác như xa như gần kia thật làm cho hắn muốn phát cuồng.
"Đối với tình cảm, không ai có thể so sánh tình kế bằng ta." Quân Hành Tuyệt tự tin nói. Làm một Hoàng đế, hắn sẽ không xem nhẹ lòng người, hắn tin tưởng tình cảm nhưng cũng sẽ lợi dụng tình cảm. Chỉ là thời điểm người kia là Khiêm, hắn không chút nào nắm chắc được. Bất quá dựa vào kĩ xảo cấp bậc đế vương, hơn nữa còn có ba vị đối tinh khác cũng có suy nghĩ tương tự ở bên cạnh trợ giúp, Quân Hành Tuyệt tự tin có thể giấu diếm không ai phát hiện được.
"Tình thế nguy hiểm không phải dễ tạo nên như vậy. Đế biết được thực lực của ta, để cho ta gặp phải nguy hiểm, rất khó." Tôn Hoàng xem như là đồng ý. Kế hoạch này tốt lắm, chỉ là muốn làm cho người Vô Xá tin tưởng thì rất khó. Không phải gã tự phụ, mà là thực lực của gã đủ để khiến cho gã có tự tin.
"Vậy nghĩ biện pháp để làm cho bọn họ tin tưởng. Nếu chúng ta ở trong lòng bọn họ có địa vị, chỉ cần có khả năng chúng ta xảy ra nguy hiểm thì sẽ làm cho bọn họ không thể như suy xét được như bình thường, sẽ không chú ý tới." Quân Hành Tuyệt nói, hắn đã có một ý tưởng.
"Thế nếu thất bại?" Tôn Hoàng nói.
"Thất bại, thất bại thì vẫn giống như ban đầu. Với tính cách của bọn họ thì sẽ không so đo, cùng lắm là trách chúng ta một phen, không có khả năng giết chúng ta. Nhưng mà nếu thành công thì sao?" Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ tán thành kế hoạch này, đồng ý.
Quả thật như vậy, đáng để đánh cược một phen.
Sau khi bàn bạc xong, bốn người trong thời gian vài ngày bố trí một chút. Một ít người muốn đối phó với Vô Xá bị bọn hắn tìm được, lấy thân phận Cục quản lý vị diện, dựa theo kế hoạch ban đầu của Cục quản lý vị diện mà bố trí một phen. Chỉ là người bị nhốt không phải là bọn hắn, mà là những người có địch ý đối với Vô Xá, nhưng mà sức mạnh chênh lệch tương đối cao. Mặt khác an bài một ít người ở bên ngoài, những người này đối với Vô Xá không tạo nên uy hiếp gì. Sau đó, khi bốn người thương lượng xem nên tìm phương pháp nào để thông báo cho Vô Xá thì đã xảy ra tranh chấp.
"Không được, ta tuyệt đối không làm." Mộc Linh Hạo kiên quyết phản đối hành động của mấy người kia.
"An tâm, sẽ không sao đâu." Tôn Hoàng khuyên giải an ủi, nói: "Ta đối với pháp tắc cao nhất rất hiểu biết, Mộc Cảnh tuyệt đối sẽ không có việc gì hết."
"Không!" Mộc Linh Hạo vẫn không đồng ý. Những người này muốn lợi dụng pháp tắc cao nhất, làm thương tổn y để khiến cho Cảnh nhi bị phản phệ. Cảnh nhi như vậy sẽ biết được y gặp phải nguy hiểm, sau đó nhất định sẽ đi báo cho những người khác trong Vô Xá. Phát hiện bọn hắn không ở tại, người của Vô Xá sẽ cùng nhau hành động đi tìm bọn hắn.
"Ngươi không nghĩ tới muốn Mộc Cảnh yêu ngươi." Quân Hành Tuyệt đề ra ý kiến cũng khuyên bảo.
"Muốn, nhưng mà ta càng không thể làm tổn thương tới Cảnh nhi." Mộc Linh Hạo thái độ kiên quyết, "Nếu là các người thì sao. Nếu làm các người bị thương, sau đó sẽ khiến cho bọn họ thống khổ vì bị phản phệ, các người sẽ làm sao?" Mộc Linh Hạo hỏi.
Bọn hắn cùng Mộc Linh Hạo giống nhau, sẽ không làm ra những hành động khiến cho người Vô Xá bị thương, cho nên bọn hắn căn bản là sẽ không làm. Nhưng mà, người bị phản phệ dù sao cũng không phải vợ của bọn hắn, như vậy thì cùng bọn hắn có quan hệ gì. Ba người Quân Hành Tuyệt trao đổi một cái ánh mắt.
"Được rồi." Tôn Hoàng dẫn đầu rút khỏi hành động khuyên bảo, đi sang một bên.
"Thật có lỗi, là ta lo lắng không chu toàn." Quân Hành Tuyệt làm ra vẻ chân thành mà giải thích, tiến tới đè lại vai của Mộc Linh Hạo.
Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ nhân cơ hội hành động, ra tay làm bị thương cánh tay của Mộc Linh Hạo.
Lợi dụng chỗ trống, kế hoạch hoàn thành.
"Đê tiện." Mộc Linh Hạo che miệng vết thương, đối với mấy người lớn tiếng quát.
"Ta trượt tay." Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ không hề áy náy.
"Ta thật sự cảm thấy có lỗi, đã xem nhẹ tình cảm của người đối với Mộc Cảnh. Nhưng mà để kế hoạch này có thể tiến hành, vẫn phải làm bị thương ngươi." Quân Hành Tuyệt cười nói, trừ bỏ Khiêm ra, hắn để ý những người khác làm gì.
"Ta cái gì cũng chưa làm. Bất quá, ngươi an tâm, pháp tắc chỉ cảnh cáo Mộc Cảnh rằng ngươi bị thương, cho nên tình huống phản phệ của Mộc Cảnh tuyệt đối không nghiêm trọng, chỉ là bị thương nhẹ mà thôi." Tôn Hoàng cũng nói.
Mộc Linh Hạo chữa khỏi miệng vết thương của mình, lạnh như băng nhìn mấy người.
Bị ba kẻ đê tiện tính kế, Mộc Linh Hạo bị thương, Mộc Cảnh đã bị pháp tắc tối cao cảnh cáo, người Vô Xá ở sau đó một lúc không lâu nhận được tin tức bọn hắn gặp nạn. Kế hoạch thuận lợi tiến hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.