Chương 144: Rung Động
Thực Nghiệm Tiểu Bạch Thử
13/08/2023
Tiểu Thạch Lĩnh sớm đã bắt đầu đông đúc, hàng ngàn dân chúng tụ tập giữa núi rừng.
Có một số thế gia quý tộc mỗi người chiếm cứ một vị trí, có một số dân chúng bình thường thì tụ tập thành một mảnh, cũng có rất nhiều võ giả cường đại tới xem cuộc chiến.
Phiến Tiểu Thạch Lĩnh này chiếm diện tích trăm dặm, các loại núi non trùng điệp nhấp nhô tung hoành, là một mảnh đất hoang, không có dòng suối cây xanh. Do hoàn cảnh đặc biệt, nó thường được sử dụng làm địa điểm cho trận chiến cuối cùng của hội trà.
Tiếng người huyên náo, tiếng nghị luận liên tiếp vang lên, rất nhiều người đã chờ không kịp.
Sâu trong đám người còn có cơ sở ngầm của năm đại vương phủ, bọn họ mang theo sứ mệnh tới đây. Phải nghiêm túc đánh giá thực lực và tiềm lực của đệ tử bảng mười, cũng sẽ ghi chép tỉ mỉ năm đội cuối cùng, để trước tiên truyền về vương phủ.
Khi bát tông toàn bộ hàng lâm, khắp nơi núi non vang vọng tiếng hoan hô, liên tiếp vang lên, hàng ngàn hàng vạn người cố gắng nhìn ra xa, muốn thấy rõ bộ dáng của bọn họ.
Lão thành chủ tự mình giới thiệu với toàn trường mười đệ tử trà hội bát tông, không có dư thừa vô nghĩa, trực tiếp tuyên bố:
- Trận thứ nhất, đệ tử Linh Võ cảnh luận võ.
Tần Mệnh là người đầu tiên đi về phía núi đá cao trăm mét:
- Thanh Vân Tông, Tần Mệnh, thỉnh chiến!
- Lại là người đầu tiên xuất hiện, tiểu tử này rất có quyết đoán.
- Cửu Trọng Thiên, hắn có cơ hội tranh đoạt ngũ cường.
- Người nổi bật nhất trong hội trà lần này hẳn là hắn.
- Thanh Ca! Lên đây! Tần Mệnh mới tấn thăng cửu trọng thiên, cảnh giới bất ổn.
- Dạ Lạc Trạm, đừng làm cho Huyết Tà Tông mất mặt, ngược đãi Tần Mệnh. Ngươi là một truyền nhân thiên tài của Huyết Tà tông, còn sợ một tên nô bộc của Thanh Vân Tông?
Đệ tử các tông đang nghị luận, cũng có người cười thúc giục Thanh Ca cùng Dạ Lạc Trạm.
Hai người đều rất không muốn chống lại Tần Mệnh, nhưng bầu không khí tại hiện trường lại quá nóng bỏng, hai người đều có một cỗ ngạo khí, cắn răng một cái, căng mặt muốn lên sân khấu.
- Chờ một chút!
Đệ tử hai tông đồng loạt đè bọn họ lại.
- Thế nào?
- Nhìn nơi đó kìa.
Trong đội ngũ Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà thế nhưng sải bước đi ra, leo lên núi đá:
- Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà, nghênh chiến!
- Ừ?
Năm vị trưởng lão Thanh Vân Tông đều ngẩn người, Thiết Sơn Hà sao lại đi lên.
Đệ tử bát tông đều rõ ràng kinh ngạc, hai người bọn họ sao còn đánh nhau?
Chẳng lẽ là thủ đoạn của Thanh Vân Tông, bảo đảm một vị đệ tử tất tiến vào bảng năm?
Không có khả năng, Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà hẳn là không phải loại tính cách này, Thanh Vân Tông cũng sẽ không đưa ra loại quyết định chiêu người chỉ trích này.
- Ta ở Vũ Tông Các đã nói qua, muốn thử nắm đấm ngươi một chút.
Thiết Sơn Hà đứng ở đỉnh núi, ánh mắt như một ngọn đuốc cháy rực, chiến ý mãnh liệt, hắn xé áo ra, lộ ra cơ bắp cường tráng như sắt đá. Hắn đến trà hội không phải vì đoạt danh, là đến khiêu chiến cường giả các tông. Mà Tần Mệnh, lại là người khơi dậy chiến ý đã lâu không gặp trong hắn.
- Hắn ta đến thật?
Đinh Điển giật mình, vừa rồi còn tưởng rằng hắn đang đùa giỡn, thật sự!
Đám người Trương Lam nhíu nhíu mày, không hẹn mà cùng lẩm bẩm:
- Hai tên điên!
Tần Mệnh nhìn Thiết Sơn Hà thật sâu, cũng bị khơi dậy chiến ý hừng hực.
- Như ngươi mong muốn!
- Chết không được, liền chiến đến cùng! Tần Mệnh, đừng để ta thất vọng.
Thiết Sơn Hà ngửa mặt lên trời kêu to, đầu tóc đen đều dựng thẳng lên, hai mắt sáng như thiểm điện.
Bang!! Thiết đao như muốn chấn vỡ vụn hư không, một mảnh trường vực thần bí trong phút chốc bao phủ núi đá trăm thước, cả ngọn núi đều hơi rung động.
- Đao thế thật mạnh!
Đệ tử bát tông đồng loạt động dung, đây mới là thực lực chân chính của Thiết Sơn Hà?
- Khai đao hồn, phát sát cơ.
Thiết Sơn Hà khôi phục lại vẻ lãnh tuấn trước kia, lời nói lạnh như băng ở trên núi đá trở về, một đôi mắt dần dần biến thành màu đen, không có mắt trắng, chỉ còn lại một mảnh đen như mực, nhưng chiến ý toàn thân lại giống như ngọn lửa chân thật sôi trào khắp người, hắn nhẹ giọng nói một câu, nói một câu quái dị:
- Tần Mệnh, ngăn cản ta!
Hắc đao vốn chất phát tự nhiên, vào giờ khắc này đột nhiên xuất hiện hắc vụ, giống như là từng con rắn màu đen chạy loạn trên thân đao.
Trong hai mắt Tần Mệnh phát ra hai đạo lãnh mang, Đại Diễn Cổ Kiếm yên tĩnh vào tay, nghiêm trận chờ đợi.
Thiết đao có linh tính, mãnh liệt xoay quanh trên bầu trời, bổ tới Tần Mệnh. Đao khí như một tấm lụa, kịch liệt chấn động, trên bầu trời giống như từng đạo hắc lôi đánh xuống, đen đến làm cho người ta tim đập thình thịch, đao mang sắc bén đan xen thành một mảnh tử vong, thanh thế cực lớn.
Toàn trường động dung, tiếng kinh hô vang vọng bốn phía, đi lên liền đánh? Vừa mới bắt đầu đã đánh ra toàn lực?
Trong hai mắt Tần Mệnh bắn ra hai đạo lãnh mang, xách kiếm nghênh kích, trong phút chốc chấn ra mười tám đạo kiếm khí, soàn soạt kiếm quang rực rỡ như sao băng nghịch thiên bay lên trời, phát đỏ trời đất.
Một màu đen sáng lên, khi không khí va chạm.
- Bang bang bang...
Tiếng kim loại giao kích chấn thiên vang lên bên tai không dứt, thiết đao cùng cổ kiếm không ngừng va chạm, từng chuỗi hỏa tinh nổ bắn ra.
Một trận đối kích, hai bên thối lui.
Thiết đao chấn động bay lên không trung, lần thứ hai bổ nhào, Tần Mệnh lao lên rơi xuống đất, đánh giết đến trước mặt.
Đối chiến với Thiết Sơn Hà, không cần bất kỳ tạp niệm nào, chỉ có một, chiến đấu! Thẳng tiến không lùi!
Loại chiến đấu này rất nguy hiểm, chẳng phải là hưởng thụ.
Tần Mệnh triển khai toàn bộ thực lực, không hề giữ lại, hô to một tiếng:
- Thiên Thu Vô Tung! Vạn kiếm phá không!
Cổ kiếm đột nhiên bộc phát ra hào quang xung thiên địa, đều đem Tần Mệnh hoàn toàn bao phủ, không có ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một thác nước khổng lồ ngược dòng mà lên.
Đó là kiếm quang! Nhảy múa trên bầu trời!
Khí thế bàng bạc, uy lực cực lớn.
Mặt đất đang sụp đổ, những ngọn núi đang rung chuyển.
Quần tình kích động, quy mô uy lực kiếm thuật như thế lại xuất hiện ở Linh Võ cảnh? Xem ra là võ pháp địa cấp a, nhưng Linh Võ Cảnh không phải là không thể tu luyện võ pháp địa cấp sao?
Tông chủ bát tông lần thứ hai động dung, ngay cả tông chủ Thanh Vân Tông cũng đều biến sắc.
Có một số thế gia quý tộc mỗi người chiếm cứ một vị trí, có một số dân chúng bình thường thì tụ tập thành một mảnh, cũng có rất nhiều võ giả cường đại tới xem cuộc chiến.
Phiến Tiểu Thạch Lĩnh này chiếm diện tích trăm dặm, các loại núi non trùng điệp nhấp nhô tung hoành, là một mảnh đất hoang, không có dòng suối cây xanh. Do hoàn cảnh đặc biệt, nó thường được sử dụng làm địa điểm cho trận chiến cuối cùng của hội trà.
Tiếng người huyên náo, tiếng nghị luận liên tiếp vang lên, rất nhiều người đã chờ không kịp.
Sâu trong đám người còn có cơ sở ngầm của năm đại vương phủ, bọn họ mang theo sứ mệnh tới đây. Phải nghiêm túc đánh giá thực lực và tiềm lực của đệ tử bảng mười, cũng sẽ ghi chép tỉ mỉ năm đội cuối cùng, để trước tiên truyền về vương phủ.
Khi bát tông toàn bộ hàng lâm, khắp nơi núi non vang vọng tiếng hoan hô, liên tiếp vang lên, hàng ngàn hàng vạn người cố gắng nhìn ra xa, muốn thấy rõ bộ dáng của bọn họ.
Lão thành chủ tự mình giới thiệu với toàn trường mười đệ tử trà hội bát tông, không có dư thừa vô nghĩa, trực tiếp tuyên bố:
- Trận thứ nhất, đệ tử Linh Võ cảnh luận võ.
Tần Mệnh là người đầu tiên đi về phía núi đá cao trăm mét:
- Thanh Vân Tông, Tần Mệnh, thỉnh chiến!
- Lại là người đầu tiên xuất hiện, tiểu tử này rất có quyết đoán.
- Cửu Trọng Thiên, hắn có cơ hội tranh đoạt ngũ cường.
- Người nổi bật nhất trong hội trà lần này hẳn là hắn.
- Thanh Ca! Lên đây! Tần Mệnh mới tấn thăng cửu trọng thiên, cảnh giới bất ổn.
- Dạ Lạc Trạm, đừng làm cho Huyết Tà Tông mất mặt, ngược đãi Tần Mệnh. Ngươi là một truyền nhân thiên tài của Huyết Tà tông, còn sợ một tên nô bộc của Thanh Vân Tông?
Đệ tử các tông đang nghị luận, cũng có người cười thúc giục Thanh Ca cùng Dạ Lạc Trạm.
Hai người đều rất không muốn chống lại Tần Mệnh, nhưng bầu không khí tại hiện trường lại quá nóng bỏng, hai người đều có một cỗ ngạo khí, cắn răng một cái, căng mặt muốn lên sân khấu.
- Chờ một chút!
Đệ tử hai tông đồng loạt đè bọn họ lại.
- Thế nào?
- Nhìn nơi đó kìa.
Trong đội ngũ Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà thế nhưng sải bước đi ra, leo lên núi đá:
- Thanh Vân Tông, Thiết Sơn Hà, nghênh chiến!
- Ừ?
Năm vị trưởng lão Thanh Vân Tông đều ngẩn người, Thiết Sơn Hà sao lại đi lên.
Đệ tử bát tông đều rõ ràng kinh ngạc, hai người bọn họ sao còn đánh nhau?
Chẳng lẽ là thủ đoạn của Thanh Vân Tông, bảo đảm một vị đệ tử tất tiến vào bảng năm?
Không có khả năng, Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà hẳn là không phải loại tính cách này, Thanh Vân Tông cũng sẽ không đưa ra loại quyết định chiêu người chỉ trích này.
- Ta ở Vũ Tông Các đã nói qua, muốn thử nắm đấm ngươi một chút.
Thiết Sơn Hà đứng ở đỉnh núi, ánh mắt như một ngọn đuốc cháy rực, chiến ý mãnh liệt, hắn xé áo ra, lộ ra cơ bắp cường tráng như sắt đá. Hắn đến trà hội không phải vì đoạt danh, là đến khiêu chiến cường giả các tông. Mà Tần Mệnh, lại là người khơi dậy chiến ý đã lâu không gặp trong hắn.
- Hắn ta đến thật?
Đinh Điển giật mình, vừa rồi còn tưởng rằng hắn đang đùa giỡn, thật sự!
Đám người Trương Lam nhíu nhíu mày, không hẹn mà cùng lẩm bẩm:
- Hai tên điên!
Tần Mệnh nhìn Thiết Sơn Hà thật sâu, cũng bị khơi dậy chiến ý hừng hực.
- Như ngươi mong muốn!
- Chết không được, liền chiến đến cùng! Tần Mệnh, đừng để ta thất vọng.
Thiết Sơn Hà ngửa mặt lên trời kêu to, đầu tóc đen đều dựng thẳng lên, hai mắt sáng như thiểm điện.
Bang!! Thiết đao như muốn chấn vỡ vụn hư không, một mảnh trường vực thần bí trong phút chốc bao phủ núi đá trăm thước, cả ngọn núi đều hơi rung động.
- Đao thế thật mạnh!
Đệ tử bát tông đồng loạt động dung, đây mới là thực lực chân chính của Thiết Sơn Hà?
- Khai đao hồn, phát sát cơ.
Thiết Sơn Hà khôi phục lại vẻ lãnh tuấn trước kia, lời nói lạnh như băng ở trên núi đá trở về, một đôi mắt dần dần biến thành màu đen, không có mắt trắng, chỉ còn lại một mảnh đen như mực, nhưng chiến ý toàn thân lại giống như ngọn lửa chân thật sôi trào khắp người, hắn nhẹ giọng nói một câu, nói một câu quái dị:
- Tần Mệnh, ngăn cản ta!
Hắc đao vốn chất phát tự nhiên, vào giờ khắc này đột nhiên xuất hiện hắc vụ, giống như là từng con rắn màu đen chạy loạn trên thân đao.
Trong hai mắt Tần Mệnh phát ra hai đạo lãnh mang, Đại Diễn Cổ Kiếm yên tĩnh vào tay, nghiêm trận chờ đợi.
Thiết đao có linh tính, mãnh liệt xoay quanh trên bầu trời, bổ tới Tần Mệnh. Đao khí như một tấm lụa, kịch liệt chấn động, trên bầu trời giống như từng đạo hắc lôi đánh xuống, đen đến làm cho người ta tim đập thình thịch, đao mang sắc bén đan xen thành một mảnh tử vong, thanh thế cực lớn.
Toàn trường động dung, tiếng kinh hô vang vọng bốn phía, đi lên liền đánh? Vừa mới bắt đầu đã đánh ra toàn lực?
Trong hai mắt Tần Mệnh bắn ra hai đạo lãnh mang, xách kiếm nghênh kích, trong phút chốc chấn ra mười tám đạo kiếm khí, soàn soạt kiếm quang rực rỡ như sao băng nghịch thiên bay lên trời, phát đỏ trời đất.
Một màu đen sáng lên, khi không khí va chạm.
- Bang bang bang...
Tiếng kim loại giao kích chấn thiên vang lên bên tai không dứt, thiết đao cùng cổ kiếm không ngừng va chạm, từng chuỗi hỏa tinh nổ bắn ra.
Một trận đối kích, hai bên thối lui.
Thiết đao chấn động bay lên không trung, lần thứ hai bổ nhào, Tần Mệnh lao lên rơi xuống đất, đánh giết đến trước mặt.
Đối chiến với Thiết Sơn Hà, không cần bất kỳ tạp niệm nào, chỉ có một, chiến đấu! Thẳng tiến không lùi!
Loại chiến đấu này rất nguy hiểm, chẳng phải là hưởng thụ.
Tần Mệnh triển khai toàn bộ thực lực, không hề giữ lại, hô to một tiếng:
- Thiên Thu Vô Tung! Vạn kiếm phá không!
Cổ kiếm đột nhiên bộc phát ra hào quang xung thiên địa, đều đem Tần Mệnh hoàn toàn bao phủ, không có ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một thác nước khổng lồ ngược dòng mà lên.
Đó là kiếm quang! Nhảy múa trên bầu trời!
Khí thế bàng bạc, uy lực cực lớn.
Mặt đất đang sụp đổ, những ngọn núi đang rung chuyển.
Quần tình kích động, quy mô uy lực kiếm thuật như thế lại xuất hiện ở Linh Võ cảnh? Xem ra là võ pháp địa cấp a, nhưng Linh Võ Cảnh không phải là không thể tu luyện võ pháp địa cấp sao?
Tông chủ bát tông lần thứ hai động dung, ngay cả tông chủ Thanh Vân Tông cũng đều biến sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.