Chương 114: Vũ Lăng Thành (1)
Thực Nghiệm Tiểu Bạch Thử
09/08/2023
Hắn không có che dấu thanh âm của mình, lập tức dẫn tới đệ tử trung niên cùng mấy vị trưởng lão bên cạnh bất mãn.
Đệ tử toàn trường sôi trào, bọn họ rốt cục cũng tìm hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
- Tông chủ muốn dùng Tần Mệnh thay thế Ngưu Dao?
- Linh Võ Bát Trọng Thiên?
- Tiểu tử này ngày càng biến thái, hắn làm như thế nào!
- Người khác luận năm qua, hắn luận ngày qua.
- Hắn ta có thực sự làm việc không? Cảnh giới được đặt ở đó. Cường giả trà hội bát tông tụ tập, tất cả đều là đệ tử đứng đầu các tông, cảnh giới Tần Mệnh ước chừng thấp hơn một trọng thiên.
- Hà Hướng Thiên và Ngưu Dao vừa rồi không thăm dò rõ tình huống, chịu thiệt thòi với man lực của mệnh Tần Mệnh.
- Tiểu tử này thật sự sẽ làm cho người ta kinh hỉ, trực tiếp thay thế Ngưu Dao!
Một chuyện nho nhỏ không ảnh hưởng đến bầu không khí hiện trường, nhưng gây ra một cuộc thảo luận dữ dội hơn. Thậm chí có người bắt đầu nghị luận, tông chủ tự mình lựa chọn Tần Mệnh, có thể là tán thành đối với Tần Mệnh hay không? Địa vị sau này của Tần Mệnh có thể vì vậy mà thay đổi hay không? Dù sao đó cũng là trà hội bát tông, có thể tham gia chính là vinh dự.
Tông chủ nhìn Tần Mệnh, trước mặt mọi người tỏ thái độ:
- Ngươi có thể thắng một trận tại trà hội bát tông, ta miễn cho thân phận nô bộc của ngươi, tăng lên đệ tử thượng đẳng.
Đây là chờ mong của hắn đối với Tần Mệnh, cũng là một thủ đoạn kích thích. Ngàn vạn lần đừng để mất mặt ở trà hội bát tông, thắng một trận cũng không tệ rồi, về phần thắng lợi quá lớn cũng không có khả năng.
Vinh dự thật sự vẫn là do bọn người Mộ Trình tranh thủ.
Tần Mệnh gật đầu cảm tạ, nhưng trong lòng có tính toán khác. Nguyên nhân hắn ở lại Thanh Vân Tông là vì giải cứu thân nhân Đại Thanh Sơn, nếu như thân nhân thoát khỏi khổ cực, Tần Mệnh hắn cũng không cần phải ở lại Thanh Vân Tông nữa. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến hắn bằng mọi giá phải tham gia trà hội bát tông.
Hắn, đã chịu đủ chỗ này rồi!
- Tông chủ, xin ngài suy nghĩ kỹ.
Hà Hướng Thiên đang nén giận.
- Tông chủ, trà hội bát tông không thể đùa giỡn.
Mục Trình mở miệng trước mặt mọi người, phủ định Tần Mệnh.
Tông chủ nghiêm túc nhắc nhở:
- Từ hôm nay trở đi, đến khi trà hội bát tông chấm dứt, mười người các ngươi nhất định phải đồng tâm hiệp lực, vì Thanh Vân Tông tranh thủ vinh dự. Nếu phát hiện bất kỳ nội chiến, hãm hại hay tất cả những chuyện ảnh hưởng đến đoàn kết, quyết không tha thứ!
Một câu nói trực tiếp chặn miệng mọi người.
Hà Hướng Thiên quay đầu lại nhìn Ngưu Dao được nâng xuống, âm thầm nắm chặt tay, không thể không lui ra.
Hàn Thiên Diệp cười khẽ, chủ động biểu đạt thiện ý với Tần Mệnh:
- Hoan nghênh gia nhập, đội ngũ này tóm lại cũng có chút sức sống.
- Ngươi...
Hà Hướng Thiên đang bốc cháy dữ dội.
- Hướng Thiên!
Đệ tử Kim Linh - Mộ Dung Xung ngăn cản Hà Hướng Thiên, hắn cũng là đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão, tuổi so với Hà Hướng Thiên nhỏ hơn nửa tuổi, cảnh giới lại mạnh hơn Hà Hướng Thiên rất nhiều, ở Linh Võ Cửu Trọng Thiên đã vững chắc hơn một năm, chỉ thiếu cơ hội thích hợp.
Tần Mệnh đi vào đội ngũ, thản nhiên lại bình tĩnh.
- Hoan nghênh!!
Thiết Sơn Hà tỏ thái độ.
- Cố gắng.
Lăng Tuyết thản nhiên nói nhỏ.
Đinh Điển rất hào sảng, khoác vai Tần Mệnh:
- Ngươi làm sao làm được?
Bắc vực chi địa, ngang vạn dặm, mênh mông vô biên.
Bọn họ vượt qua trọng sơn vạn suối, đi qua cổ trấn thành quách, chạy đường mười ngày, đi tới nơi tổ chức trà hội bát tông, Vũ Lăng thành!!
Dọc theo đường đi vô cùng khiêm tốn, cố ý che dấu hành tung cùng thân phận, lựa chọn lộ tuyến hẻo lánh. Bằng không lấy địa vị của Thanh Vân Tông ở bắc vực, mỗi lần đi qua một tòa thành, thành chủ đều sẽ cung kính nghênh giá. Tông chủ Thanh Vân Tông cố ý để cho bọn họ ở chung nhiều hơn, cảm thụ thế giới bên ngoài, ngẫu nhiên cũng sẽ dẫn ra Linh Yêu trên đường, để cho bọn họ bắt giết rèn luyện, tận lực duy trì nhiệt tình, lấy tư thái tốt nhất xuất hiện trên sân thi đấu tại trà hội bát tông.
Thành Vũ Lăng có lịch sử lâu đời, là thành cổ lâu đời nhất vùng bắc vực, hùng vĩ to lớn, tràn ngập cảm giác tang thương của năm tháng.
Tường thành cao chừng ba mươi thước, toàn bộ tường do huyền thạch màu đen rèn thành, trông vô cùng trang nghiêm. Cổng thành lầu rộng lớn, giống như người khổng lồ nguy nga trấn thủ cổ thành, uy hiếp đám người lui tới. Hào hộ thành rộng chừng hơn trăm thước, sâu có thể mấy chục thước, bên trong tiềm ẩn rất nhiều hà thú đáng sợ, một khi rơi vào hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Thành Vũ Lăng vô cùng phồn hoa, nơi này có trăm vạn dân chúng sinh hoạt, lượng khách lui tới cũng là một con số khổng lồ.
Trong thời gian tổ chức trà hội bát tông, còn có thể có rất nhiều võ giả tụ tập đến nơi này.
Đám người Đinh Điển bọn họ đứng ở trước cửa thành, thưởng thức cổ thành tráng lệ, cũng trống rỗng sinh ra một loại hào tình, trà hội bát tông, chúng ta tới rồi!!
Ai cũng có lòng cường giả, ai cũng khát vọng quyết đấu với cường giả thiên tài, trà hội bát tông sẽ tụ tập tinh anh mạnh nhất bắc vực, là vũ đài biểu diễn tốt nhất của bọn họ!
Tần Mệnh lại hoảng hốt, thành cổ, phồn hoa, thủ quân, cầu treo, cảnh tượng này cùng cảnh tượng trong trí nhớ thời thơ ấu tương tự như vậy. Lôi Đình cổ thành, nơi hắn sinh ra và lớn lên, cũng là nơi hắn lưu lại tiếng cười nói vui vẻ. Nhưng tám năm đã trôi qua, và bây giờ nó sẽ là cái gì? Hoang phế, hay là bị ác phỉ chiếm đoạt.
- Suy nghĩ cái gì?
Thiết Sơn Hà chú ý tới Tần Mệnh dị thường, những người khác đều rất chờ mong, Tần Mệnh hình như đang hoảng hốt.
- Nhớ nhà.
Tần Mệnh hoàn hồn, nhẹ nhàng cười.
- Hận sao?
- Nhiều người đã hỏi ta. Không ghét, ta có phải là người không?
Thiết Sơn Hà nhìn Tần Mệnh thật sâu, không nói gì nữa.
Cửa thành chính mở rộng, một chi quân đội lao ra, cuỗi ngựa mặc áo giáp, khí thế hùng hồn, dân chúng ngoài cửa thành nhao nhao nhường đường.
- Lý tông chủ! Mạt tướng Đơn Diên Sinh, phụng mệnh chờ quý tông!
Một vị võ tướng mặc kim giáp xoay người hạ xuống, ôm quyền hành lễ, cũng hành lễ với các trưởng lão khác.
- Các tông môn khác đã đến chưa?
Tông chủ Thanh Vân Tông xốc áo choàng lên, lộ ra chân dung.
- Thiên Đạo tông, Huyết Tà tông, Huyền Tâm tông, Bách Hoa tông, tứ tông môn chủ đã mang theo đệ tử đến, Thổ Linh tông vừa đến, hiện tại không sai biệt lắm đều đến thành phủ. Thiên Thủy tông cùng Tinh Hà Tông còn ở trên đường, dự kiến ngày mai ngày mốt có thể đến.
- Dẫn đường.
- Xin mời! Thành chủ đại nhân đã ở trong thành chờ đợi!
Đan Diên Sinh vô cùng khách khí.
Đệ tử toàn trường sôi trào, bọn họ rốt cục cũng tìm hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
- Tông chủ muốn dùng Tần Mệnh thay thế Ngưu Dao?
- Linh Võ Bát Trọng Thiên?
- Tiểu tử này ngày càng biến thái, hắn làm như thế nào!
- Người khác luận năm qua, hắn luận ngày qua.
- Hắn ta có thực sự làm việc không? Cảnh giới được đặt ở đó. Cường giả trà hội bát tông tụ tập, tất cả đều là đệ tử đứng đầu các tông, cảnh giới Tần Mệnh ước chừng thấp hơn một trọng thiên.
- Hà Hướng Thiên và Ngưu Dao vừa rồi không thăm dò rõ tình huống, chịu thiệt thòi với man lực của mệnh Tần Mệnh.
- Tiểu tử này thật sự sẽ làm cho người ta kinh hỉ, trực tiếp thay thế Ngưu Dao!
Một chuyện nho nhỏ không ảnh hưởng đến bầu không khí hiện trường, nhưng gây ra một cuộc thảo luận dữ dội hơn. Thậm chí có người bắt đầu nghị luận, tông chủ tự mình lựa chọn Tần Mệnh, có thể là tán thành đối với Tần Mệnh hay không? Địa vị sau này của Tần Mệnh có thể vì vậy mà thay đổi hay không? Dù sao đó cũng là trà hội bát tông, có thể tham gia chính là vinh dự.
Tông chủ nhìn Tần Mệnh, trước mặt mọi người tỏ thái độ:
- Ngươi có thể thắng một trận tại trà hội bát tông, ta miễn cho thân phận nô bộc của ngươi, tăng lên đệ tử thượng đẳng.
Đây là chờ mong của hắn đối với Tần Mệnh, cũng là một thủ đoạn kích thích. Ngàn vạn lần đừng để mất mặt ở trà hội bát tông, thắng một trận cũng không tệ rồi, về phần thắng lợi quá lớn cũng không có khả năng.
Vinh dự thật sự vẫn là do bọn người Mộ Trình tranh thủ.
Tần Mệnh gật đầu cảm tạ, nhưng trong lòng có tính toán khác. Nguyên nhân hắn ở lại Thanh Vân Tông là vì giải cứu thân nhân Đại Thanh Sơn, nếu như thân nhân thoát khỏi khổ cực, Tần Mệnh hắn cũng không cần phải ở lại Thanh Vân Tông nữa. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến hắn bằng mọi giá phải tham gia trà hội bát tông.
Hắn, đã chịu đủ chỗ này rồi!
- Tông chủ, xin ngài suy nghĩ kỹ.
Hà Hướng Thiên đang nén giận.
- Tông chủ, trà hội bát tông không thể đùa giỡn.
Mục Trình mở miệng trước mặt mọi người, phủ định Tần Mệnh.
Tông chủ nghiêm túc nhắc nhở:
- Từ hôm nay trở đi, đến khi trà hội bát tông chấm dứt, mười người các ngươi nhất định phải đồng tâm hiệp lực, vì Thanh Vân Tông tranh thủ vinh dự. Nếu phát hiện bất kỳ nội chiến, hãm hại hay tất cả những chuyện ảnh hưởng đến đoàn kết, quyết không tha thứ!
Một câu nói trực tiếp chặn miệng mọi người.
Hà Hướng Thiên quay đầu lại nhìn Ngưu Dao được nâng xuống, âm thầm nắm chặt tay, không thể không lui ra.
Hàn Thiên Diệp cười khẽ, chủ động biểu đạt thiện ý với Tần Mệnh:
- Hoan nghênh gia nhập, đội ngũ này tóm lại cũng có chút sức sống.
- Ngươi...
Hà Hướng Thiên đang bốc cháy dữ dội.
- Hướng Thiên!
Đệ tử Kim Linh - Mộ Dung Xung ngăn cản Hà Hướng Thiên, hắn cũng là đệ tử thân truyền của Đại trưởng lão, tuổi so với Hà Hướng Thiên nhỏ hơn nửa tuổi, cảnh giới lại mạnh hơn Hà Hướng Thiên rất nhiều, ở Linh Võ Cửu Trọng Thiên đã vững chắc hơn một năm, chỉ thiếu cơ hội thích hợp.
Tần Mệnh đi vào đội ngũ, thản nhiên lại bình tĩnh.
- Hoan nghênh!!
Thiết Sơn Hà tỏ thái độ.
- Cố gắng.
Lăng Tuyết thản nhiên nói nhỏ.
Đinh Điển rất hào sảng, khoác vai Tần Mệnh:
- Ngươi làm sao làm được?
Bắc vực chi địa, ngang vạn dặm, mênh mông vô biên.
Bọn họ vượt qua trọng sơn vạn suối, đi qua cổ trấn thành quách, chạy đường mười ngày, đi tới nơi tổ chức trà hội bát tông, Vũ Lăng thành!!
Dọc theo đường đi vô cùng khiêm tốn, cố ý che dấu hành tung cùng thân phận, lựa chọn lộ tuyến hẻo lánh. Bằng không lấy địa vị của Thanh Vân Tông ở bắc vực, mỗi lần đi qua một tòa thành, thành chủ đều sẽ cung kính nghênh giá. Tông chủ Thanh Vân Tông cố ý để cho bọn họ ở chung nhiều hơn, cảm thụ thế giới bên ngoài, ngẫu nhiên cũng sẽ dẫn ra Linh Yêu trên đường, để cho bọn họ bắt giết rèn luyện, tận lực duy trì nhiệt tình, lấy tư thái tốt nhất xuất hiện trên sân thi đấu tại trà hội bát tông.
Thành Vũ Lăng có lịch sử lâu đời, là thành cổ lâu đời nhất vùng bắc vực, hùng vĩ to lớn, tràn ngập cảm giác tang thương của năm tháng.
Tường thành cao chừng ba mươi thước, toàn bộ tường do huyền thạch màu đen rèn thành, trông vô cùng trang nghiêm. Cổng thành lầu rộng lớn, giống như người khổng lồ nguy nga trấn thủ cổ thành, uy hiếp đám người lui tới. Hào hộ thành rộng chừng hơn trăm thước, sâu có thể mấy chục thước, bên trong tiềm ẩn rất nhiều hà thú đáng sợ, một khi rơi vào hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Thành Vũ Lăng vô cùng phồn hoa, nơi này có trăm vạn dân chúng sinh hoạt, lượng khách lui tới cũng là một con số khổng lồ.
Trong thời gian tổ chức trà hội bát tông, còn có thể có rất nhiều võ giả tụ tập đến nơi này.
Đám người Đinh Điển bọn họ đứng ở trước cửa thành, thưởng thức cổ thành tráng lệ, cũng trống rỗng sinh ra một loại hào tình, trà hội bát tông, chúng ta tới rồi!!
Ai cũng có lòng cường giả, ai cũng khát vọng quyết đấu với cường giả thiên tài, trà hội bát tông sẽ tụ tập tinh anh mạnh nhất bắc vực, là vũ đài biểu diễn tốt nhất của bọn họ!
Tần Mệnh lại hoảng hốt, thành cổ, phồn hoa, thủ quân, cầu treo, cảnh tượng này cùng cảnh tượng trong trí nhớ thời thơ ấu tương tự như vậy. Lôi Đình cổ thành, nơi hắn sinh ra và lớn lên, cũng là nơi hắn lưu lại tiếng cười nói vui vẻ. Nhưng tám năm đã trôi qua, và bây giờ nó sẽ là cái gì? Hoang phế, hay là bị ác phỉ chiếm đoạt.
- Suy nghĩ cái gì?
Thiết Sơn Hà chú ý tới Tần Mệnh dị thường, những người khác đều rất chờ mong, Tần Mệnh hình như đang hoảng hốt.
- Nhớ nhà.
Tần Mệnh hoàn hồn, nhẹ nhàng cười.
- Hận sao?
- Nhiều người đã hỏi ta. Không ghét, ta có phải là người không?
Thiết Sơn Hà nhìn Tần Mệnh thật sâu, không nói gì nữa.
Cửa thành chính mở rộng, một chi quân đội lao ra, cuỗi ngựa mặc áo giáp, khí thế hùng hồn, dân chúng ngoài cửa thành nhao nhao nhường đường.
- Lý tông chủ! Mạt tướng Đơn Diên Sinh, phụng mệnh chờ quý tông!
Một vị võ tướng mặc kim giáp xoay người hạ xuống, ôm quyền hành lễ, cũng hành lễ với các trưởng lão khác.
- Các tông môn khác đã đến chưa?
Tông chủ Thanh Vân Tông xốc áo choàng lên, lộ ra chân dung.
- Thiên Đạo tông, Huyết Tà tông, Huyền Tâm tông, Bách Hoa tông, tứ tông môn chủ đã mang theo đệ tử đến, Thổ Linh tông vừa đến, hiện tại không sai biệt lắm đều đến thành phủ. Thiên Thủy tông cùng Tinh Hà Tông còn ở trên đường, dự kiến ngày mai ngày mốt có thể đến.
- Dẫn đường.
- Xin mời! Thành chủ đại nhân đã ở trong thành chờ đợi!
Đan Diên Sinh vô cùng khách khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.