Chương 378: Giới linh của tiên linh giới
Thiện Lương Mật Phong
01/09/2018
Không thể không nói tốc độ của Long Du Cửu Thiên này đúng là rất nhanh,
chỉ trong hai ngày mà Sở Phong đã đuổi kịp đám người kia, nhưng hắn
không tới gần mà chỉ bí mật đi theo họ.
Thế lực khắp nơi đều đã biết chỗ chính xác của kho báu, nên lúc đi đến khu trung tâm của núi Vạn Yêu, bọn họ lập tức tập trung tấn công hòng mở ra cánh cổng dẫn đến đấy.
Tám mươi cường giả đã đạt tới cảnh giới Thiên Võ tập hợp lại thành đoàn quân hùng mạnh, đánh đâu thắng đó không gì cản được. Chẳng một yêu thú nào có thể ngăn được những người này, bọn họ dễ dàng mở được cổng vào địa đạo.
Sở Phong và Tử Linh thấy thế cũng định đi vào theo, nhưng đột nhiên vẻ mặt Tử Linh thay đổi, vội kéo Sở Phong lại.
Ban đầu Sở Phong còn cảm thấy khó hiểu nhưng hắn nhanh chóng nhận ra ở một khu rừng cách đó không xa có một người.
Tốc độ của người kia rất nhanh, chỉ một lúc đã vào cửa địa cung.
Dù vậy, Sở Phong và Tử Linh vẫn nhận ra đó là ai.
Đó là tiểu thiên tài của hoàng triều Khương thị, Khương Vô Thương.
"Quả nhiên hắn ta cũng tới vì di tích." Thật ra Tử Linh cũng đã đoán ra mục đích và lý do mà Khương Vô Thương biến mất, nàng nói với Sở Phong: "Huynh chắc chắn đây là một kho báu mà không phải là bẫy của yêu thú đấy chứ?"
"Chắc chắn trong này có kho báu, nhưng có bẫy rập của yêu thú không thì không biết được." Sở Phong nói.
"Đi theo muội, nhớ kỹ, huynh tuyệt đối không được dùng Tinh Thần lực. Trong số những người tụ tập tại đây cũng phải có ít nhất mười người đạt tới Giới Linh sư áo lam, với thực lực của huynh lúc này, chỉ cần huynh dùng Tinh Thần lực chắc chắn bọn họ sẽ phát hiện." Tử Linh nghiêm túc nhắc nhở.
"Được."
Sở Phong cũng nghiêm túc gật đầu. Tất nhiên hắn biết chuyện này, nên lúc nãy khi đuổi theo bọn họ, hắn cũng không dùng Tinh Thần lực mà luôn nhờ Tử Linh theo dõi bọn họ.
Đây cũng là lý do vừa rồi lúc Khương Vô Thương xuất hiện chỉ có Tử Linh biết mà Sở Phong lại không nhận ra.
Sau đó, Tử Linh và Sở Phong lập tức đuổi theo Khương Vô Thương, đi về phía cửa địa cung đã được mấy người kia mở ra.
Người của những thế lực ấy vô cùng mạnh mẽ, trên đường đi hoàn toàn không gặp chuyện gì khó khăn, từ yêu thú cho đến cơ quan đều xử lý hết sạch, dù có là kết giới cũng không cản được bọn họ.
Nhưng càng đi, Sở Phong càng cảm thấy không đúng, nhưng không đúng chỗ nào thì hắn cũng không giải thích được. Cho đến khi Khương Vô Thương đột nhiên dừng lại không đuổi theo mấy người kia nữa, hắn và Tử Linh mới phát hiện không đúng ở đâu.
Địa cung này rất rộng lớn, thật ra nói là địa cung nhưng nơi này giống một hang động dưới đất hơn, vì ngoài nguồn ánh sáng từ những viên ngọc xung quanh hoặc từ những ngọn lửa bất diệt thìchẳng còn món trang trí gì khác, vô cùng giản dị.
Lúc thế lực tám phương vẫn tiếp tục đi sâu vào bên trong thì Khương Vô Thương đột nhiên dừng lại, nhìn về phía vách tường bên cạnh.
Hắn ta lấy ra một thứ gì đó, dường như là chiếc chìa khóa. Nhưng đây không phải điều quan trọng, chuyện quan trọng là chiếc chìa khóa này lại mở được một cánh cửa khác ngay trên tường. Hơn nữa, từ trong cánh cửa ấy còn tỏa ra một khí tức rất đặc biệt.
Cảm nhận khí tức này, sắc mặt Sở Phong hơi thay đổi vì hắn kinh ngạc phát hiện ra khí tức này rất quen. Lúc ở trong tháp quỷ Tu La hay thậm chí là trên người Đản Đảnđềucó khí tức Tu La này.
Có điều ban đầu cánh cửa ấy còn tỏa ra khí tức Tu La nhưng sau khi Khương Vô Thương đi vào lại biến mất không thấy nữa, bức tường đá cũng trở về dáng vẻ ban đầu.
"Quả nhiên người này biết chuyện gì đó, chúng ta đi theo hắn là đúng."
Sở Phong đến gần đánh giá bức tường đá này cẩn thận, với Kết Giới lực của hắn thì có thể cảm giác được bức tường đá này rất đặc biệt, nhưng lại không có cách mở ra. Vì vậy hắn nhìn sang Tử Linh: "Cô mở được nó không?"
"Rất khó nói, bức tường đá này rất kỳ lạ, nhưng ta có thể thử xem sao." Tử Linh cũng không tự tin rằng mình sẽ mở được nó ra nhưng trong tình hình này cũng không thể làm gì khác ngoài cố gắng hết sức.
Vì an toàn, trước khi Tử Linh đi vào đã đặt một kết giới để che giấu lên vùng đất này. Nhờ đó, không người nào có thể thấy nàng và Sở Phong đang ở trong này, càng không ai có thể thấy nàng đang làm gì.
Sau khi tạo xong kết giới che giấu, Tử Linh thoáng nghĩ một chút, ở ngay trước mặt nàng liền xuất hiện một hố đen rộng hai thước cao ba thước. Trong hố đen sâu không thấy đáy kia có đầy bùa chú, tản ra khí tức giống như không thuộc về thế giới này mà là từ một thế giới khác.
"Ầm"
Đột nhiên, từ trong hố đen xuất hiện một con người, thì ra hố đen kia tạo ra một người.
Không đúng, chính xác hơn thì đó là một linh hồn nhưng lại không giống những linh hồn bình thường.
Đó là một cô nương, gương mặt nàng ấy không phải quá diễm lệ nhưng lại rất có khí chất. Điểm nổi bật nhất trên người nàng là chiều cao, Sở Phong ước chừng nàng cũng phải cao tới hai thước rưỡi, cả người tỏa ra ánh sáng thần bí, quần áo trên người cũng có khí thế hơn hắn, mà khí tức trên người nàng tỏa ra lại là Thiên Vũ nhị trọng.
"Bái kiến chủ nhân." Cô nương kỳ lạ vừa xuất hiện này lại cung kính hành lễ với Tử Linh.
"Bây giờ ta đã sắp xếp một trận pháp kết giới tiên pháp nên cần tiên lực của ngươi hỗ trợ." Tử Linh cũng không nói nhiều mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bắt đầu tạo kết giới trên bức tường đá kia.
Trong lúc đó, cô nương kỳ lạ vừa xuất hiện kia lại tỏa ra một sức mạnh đặc trưng, không ngừng truyền tiên lực vào trận pháp kết giới mà Tử Linh tạo khi nãy.
Sức mạnh này thật đặc biệt, nó giống như ánh sáng mặt trời nhưng cũng hơi khác, nhưng dù thế nào cũng khiến người khác cảm thấy rất thoải mái, giống như chính khí ngưng tụ giữa đất trời vậy.
Sức mạnh này thật sự rất lớn, lớn tới mức khiến Sở Phong cảm thấy một sức mạnh kỳ diệu như vậy vốn không nên xuất hiện trên thế giới này.
"Đản Đản, không lẽ đây là một Giới linh ký khế ước với Tử Linh?" Trong lòng Sở Phong cảm thấy hơi tò mò.
"Đúng vậy, đây là một lGiới linh tới từ Tiên Linh giới."
"Cô nhóc kia đúng là lợi hại, thế mà có thể kết nối với Tiên Linh giới, hơn nữa còn khiến một Giới linh có cảnh giới cao hơn nàng hai bậc chịu ký khế ước với mình." Đản Đản cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
"Tiên Linh giới? Tiên Linh giới này rất lợi hại sao?" Sở Phong tò mò hỏi.
"Không hẳn là lợi hại nhất nhưng cũng không kém đâu, có thể nói đây là một trong hai thế lực mạnh nhất ở Thất Linh giới." Đản Đản giải thích.
"Vậy thế lực nào mạnh nhất? Giới nào mạnh nhất ấy?" Sở Phong hỏi tiếp.
"Cái này còn cần phải hỏi sao, đương nhiên là Tu La giới của ta lợi hại nhất rồi! Giới Linh sư nào mà ký khế ước được với Tu La giới của ta thì chắc chắn hắn ta có thể khoe khoang khắp nơi rồi." Đản Đản đắc ý nói.
Nghe nàng nói lời này, Sở Phong cảm thấy rất vui vẻ. Ít nhất từ đó có thể thấy hắn cũng có thể liên kết với thế giới mạnh nhất trong Thất Linh giới.
"Nhưng mà không phải Giới linh không thể rời khỏi cơ thể của chủ nhân sao, sao Giới linh của Tử Linh lại có thể ra ngoài giúp nàng?" Nhưng nghĩ kỹ lại khiến Sở Phong cảm thấy khó hiểu.
Dù Đản Đản ở trong cơ thể hắn cũng rất mạnh nhưng cũng chỉ có thể bị nhốt trong cơ thể hắn, mà hoàn toàn không thể ra ngoài giúp hắn. Nhiều nhất cũng chỉ là nàng mượn cơ thể của hắn để thi triển sức mạnh mà thôi.
Nên hắn cảm thấy nếu nàng có thể ra ngoài giúp đỡ hắn thì tốt biết mấy. Dù sao sức mạnh của Đản Đản lớn như vậy, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Hơn nữa, có một mỹ nhân như Đản Đản theo sau hắn hành tẩu giang hồ thì sau này hắn sẽ không còn cô đơn nữa, cuộc đời cũng có nhiều màu sắc hơn, thú vị hơn.
Thế lực khắp nơi đều đã biết chỗ chính xác của kho báu, nên lúc đi đến khu trung tâm của núi Vạn Yêu, bọn họ lập tức tập trung tấn công hòng mở ra cánh cổng dẫn đến đấy.
Tám mươi cường giả đã đạt tới cảnh giới Thiên Võ tập hợp lại thành đoàn quân hùng mạnh, đánh đâu thắng đó không gì cản được. Chẳng một yêu thú nào có thể ngăn được những người này, bọn họ dễ dàng mở được cổng vào địa đạo.
Sở Phong và Tử Linh thấy thế cũng định đi vào theo, nhưng đột nhiên vẻ mặt Tử Linh thay đổi, vội kéo Sở Phong lại.
Ban đầu Sở Phong còn cảm thấy khó hiểu nhưng hắn nhanh chóng nhận ra ở một khu rừng cách đó không xa có một người.
Tốc độ của người kia rất nhanh, chỉ một lúc đã vào cửa địa cung.
Dù vậy, Sở Phong và Tử Linh vẫn nhận ra đó là ai.
Đó là tiểu thiên tài của hoàng triều Khương thị, Khương Vô Thương.
"Quả nhiên hắn ta cũng tới vì di tích." Thật ra Tử Linh cũng đã đoán ra mục đích và lý do mà Khương Vô Thương biến mất, nàng nói với Sở Phong: "Huynh chắc chắn đây là một kho báu mà không phải là bẫy của yêu thú đấy chứ?"
"Chắc chắn trong này có kho báu, nhưng có bẫy rập của yêu thú không thì không biết được." Sở Phong nói.
"Đi theo muội, nhớ kỹ, huynh tuyệt đối không được dùng Tinh Thần lực. Trong số những người tụ tập tại đây cũng phải có ít nhất mười người đạt tới Giới Linh sư áo lam, với thực lực của huynh lúc này, chỉ cần huynh dùng Tinh Thần lực chắc chắn bọn họ sẽ phát hiện." Tử Linh nghiêm túc nhắc nhở.
"Được."
Sở Phong cũng nghiêm túc gật đầu. Tất nhiên hắn biết chuyện này, nên lúc nãy khi đuổi theo bọn họ, hắn cũng không dùng Tinh Thần lực mà luôn nhờ Tử Linh theo dõi bọn họ.
Đây cũng là lý do vừa rồi lúc Khương Vô Thương xuất hiện chỉ có Tử Linh biết mà Sở Phong lại không nhận ra.
Sau đó, Tử Linh và Sở Phong lập tức đuổi theo Khương Vô Thương, đi về phía cửa địa cung đã được mấy người kia mở ra.
Người của những thế lực ấy vô cùng mạnh mẽ, trên đường đi hoàn toàn không gặp chuyện gì khó khăn, từ yêu thú cho đến cơ quan đều xử lý hết sạch, dù có là kết giới cũng không cản được bọn họ.
Nhưng càng đi, Sở Phong càng cảm thấy không đúng, nhưng không đúng chỗ nào thì hắn cũng không giải thích được. Cho đến khi Khương Vô Thương đột nhiên dừng lại không đuổi theo mấy người kia nữa, hắn và Tử Linh mới phát hiện không đúng ở đâu.
Địa cung này rất rộng lớn, thật ra nói là địa cung nhưng nơi này giống một hang động dưới đất hơn, vì ngoài nguồn ánh sáng từ những viên ngọc xung quanh hoặc từ những ngọn lửa bất diệt thìchẳng còn món trang trí gì khác, vô cùng giản dị.
Lúc thế lực tám phương vẫn tiếp tục đi sâu vào bên trong thì Khương Vô Thương đột nhiên dừng lại, nhìn về phía vách tường bên cạnh.
Hắn ta lấy ra một thứ gì đó, dường như là chiếc chìa khóa. Nhưng đây không phải điều quan trọng, chuyện quan trọng là chiếc chìa khóa này lại mở được một cánh cửa khác ngay trên tường. Hơn nữa, từ trong cánh cửa ấy còn tỏa ra một khí tức rất đặc biệt.
Cảm nhận khí tức này, sắc mặt Sở Phong hơi thay đổi vì hắn kinh ngạc phát hiện ra khí tức này rất quen. Lúc ở trong tháp quỷ Tu La hay thậm chí là trên người Đản Đảnđềucó khí tức Tu La này.
Có điều ban đầu cánh cửa ấy còn tỏa ra khí tức Tu La nhưng sau khi Khương Vô Thương đi vào lại biến mất không thấy nữa, bức tường đá cũng trở về dáng vẻ ban đầu.
"Quả nhiên người này biết chuyện gì đó, chúng ta đi theo hắn là đúng."
Sở Phong đến gần đánh giá bức tường đá này cẩn thận, với Kết Giới lực của hắn thì có thể cảm giác được bức tường đá này rất đặc biệt, nhưng lại không có cách mở ra. Vì vậy hắn nhìn sang Tử Linh: "Cô mở được nó không?"
"Rất khó nói, bức tường đá này rất kỳ lạ, nhưng ta có thể thử xem sao." Tử Linh cũng không tự tin rằng mình sẽ mở được nó ra nhưng trong tình hình này cũng không thể làm gì khác ngoài cố gắng hết sức.
Vì an toàn, trước khi Tử Linh đi vào đã đặt một kết giới để che giấu lên vùng đất này. Nhờ đó, không người nào có thể thấy nàng và Sở Phong đang ở trong này, càng không ai có thể thấy nàng đang làm gì.
Sau khi tạo xong kết giới che giấu, Tử Linh thoáng nghĩ một chút, ở ngay trước mặt nàng liền xuất hiện một hố đen rộng hai thước cao ba thước. Trong hố đen sâu không thấy đáy kia có đầy bùa chú, tản ra khí tức giống như không thuộc về thế giới này mà là từ một thế giới khác.
"Ầm"
Đột nhiên, từ trong hố đen xuất hiện một con người, thì ra hố đen kia tạo ra một người.
Không đúng, chính xác hơn thì đó là một linh hồn nhưng lại không giống những linh hồn bình thường.
Đó là một cô nương, gương mặt nàng ấy không phải quá diễm lệ nhưng lại rất có khí chất. Điểm nổi bật nhất trên người nàng là chiều cao, Sở Phong ước chừng nàng cũng phải cao tới hai thước rưỡi, cả người tỏa ra ánh sáng thần bí, quần áo trên người cũng có khí thế hơn hắn, mà khí tức trên người nàng tỏa ra lại là Thiên Vũ nhị trọng.
"Bái kiến chủ nhân." Cô nương kỳ lạ vừa xuất hiện này lại cung kính hành lễ với Tử Linh.
"Bây giờ ta đã sắp xếp một trận pháp kết giới tiên pháp nên cần tiên lực của ngươi hỗ trợ." Tử Linh cũng không nói nhiều mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bắt đầu tạo kết giới trên bức tường đá kia.
Trong lúc đó, cô nương kỳ lạ vừa xuất hiện kia lại tỏa ra một sức mạnh đặc trưng, không ngừng truyền tiên lực vào trận pháp kết giới mà Tử Linh tạo khi nãy.
Sức mạnh này thật đặc biệt, nó giống như ánh sáng mặt trời nhưng cũng hơi khác, nhưng dù thế nào cũng khiến người khác cảm thấy rất thoải mái, giống như chính khí ngưng tụ giữa đất trời vậy.
Sức mạnh này thật sự rất lớn, lớn tới mức khiến Sở Phong cảm thấy một sức mạnh kỳ diệu như vậy vốn không nên xuất hiện trên thế giới này.
"Đản Đản, không lẽ đây là một Giới linh ký khế ước với Tử Linh?" Trong lòng Sở Phong cảm thấy hơi tò mò.
"Đúng vậy, đây là một lGiới linh tới từ Tiên Linh giới."
"Cô nhóc kia đúng là lợi hại, thế mà có thể kết nối với Tiên Linh giới, hơn nữa còn khiến một Giới linh có cảnh giới cao hơn nàng hai bậc chịu ký khế ước với mình." Đản Đản cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
"Tiên Linh giới? Tiên Linh giới này rất lợi hại sao?" Sở Phong tò mò hỏi.
"Không hẳn là lợi hại nhất nhưng cũng không kém đâu, có thể nói đây là một trong hai thế lực mạnh nhất ở Thất Linh giới." Đản Đản giải thích.
"Vậy thế lực nào mạnh nhất? Giới nào mạnh nhất ấy?" Sở Phong hỏi tiếp.
"Cái này còn cần phải hỏi sao, đương nhiên là Tu La giới của ta lợi hại nhất rồi! Giới Linh sư nào mà ký khế ước được với Tu La giới của ta thì chắc chắn hắn ta có thể khoe khoang khắp nơi rồi." Đản Đản đắc ý nói.
Nghe nàng nói lời này, Sở Phong cảm thấy rất vui vẻ. Ít nhất từ đó có thể thấy hắn cũng có thể liên kết với thế giới mạnh nhất trong Thất Linh giới.
"Nhưng mà không phải Giới linh không thể rời khỏi cơ thể của chủ nhân sao, sao Giới linh của Tử Linh lại có thể ra ngoài giúp nàng?" Nhưng nghĩ kỹ lại khiến Sở Phong cảm thấy khó hiểu.
Dù Đản Đản ở trong cơ thể hắn cũng rất mạnh nhưng cũng chỉ có thể bị nhốt trong cơ thể hắn, mà hoàn toàn không thể ra ngoài giúp hắn. Nhiều nhất cũng chỉ là nàng mượn cơ thể của hắn để thi triển sức mạnh mà thôi.
Nên hắn cảm thấy nếu nàng có thể ra ngoài giúp đỡ hắn thì tốt biết mấy. Dù sao sức mạnh của Đản Đản lớn như vậy, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Hơn nữa, có một mỹ nhân như Đản Đản theo sau hắn hành tẩu giang hồ thì sau này hắn sẽ không còn cô đơn nữa, cuộc đời cũng có nhiều màu sắc hơn, thú vị hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.