Chương 251: Thắng bại đã phân
Thiện Lương Mật Phong
19/06/2015
- Vận dụng toàn lực sao? Xem ra ngươi đã vội vã muốn kết thúc trận chiến này rồi, nhưng mà như vậy cũng tốt, vừa đúng lúc tiểu gia ta cũng đã chơi đùa đủ rồi. Ta sẽ cho ngươi biết chênh lệch hiện tại giữa ta và ngươi.
Liếc nhìn sang mãnh thú hàn khí khắp bốn phương tám hướng, khóe miệng của Sở Phong giương lên một nụ cười mỉa may, Sở Phong cũng không hề di chuyển mà chậm rãi nhắm hai mắt lại.
- Mau nhìn xem, Sở Phong làm sao vậy? Chẳng lẽ hắn muốn bỏ cuộc sao? Đối mặt với Hàn Băng Khí Diễm của Cung Lộ Vân, hắn đã không có cách nào xoay chuyển càn khôn, nên giác ngộ chấp nhận cái chết sao?
Hành động của Sở Phong bị một số người tóm được, rất nhiều người đều cho rằng Sở Phong làm thế là vì muốn vứt bỏ tất cả. Chỉ có điều một khắc sau, bọn họ lại phát hiện bọn họ đã sai lầm rồi.
"Vù"
Hai mắt Sở Phong vốn đang nhắm chặc bỗng nhiên mở ra, cùng lúc đó một cổ khí tức vô cùng cường đại từ bên trong cơ thể khuếch tán ra, bao phủ cả đài thi đấu.
Mà lúc cổ khí tức kia buông xuống, lấy phạm vi của đài thi đấu làm ranh giới, Phương Thiên cũng bắt đầu rung động dữ dội, tất cả Hàn Băng Khí Diễm đều sụp đổ, biến mất ở chân trời.
Ngay khi Hàn Băng Khí Diễm biến mất thì một tiếng "Phụp phụp" vang lên, Cung Lộ Vân cũng quỳ rạp xuống đất. Trước kia mặt mũi hắn vẫn còn cười vui vẻ, lúc này đã trắng như tờ giấy, trong mắt hiện lên vẻ hoảng hốt, toàn thân đều đang run rẩy.
- Trời ạ! Chuyện gì đã xảy ra? Hàn Băng Khí Diễm lại đột nhiên biến mất? Phương thiên kia là thế nào? Vì sao ta nhìn thấy ngay cả bầu trời trên đài thi đấu đều đang rung động?
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, bọn họ không thể cảm giác được uy áp của Phương Thiên nhưng lại có thể nhìn thấy hình ảnh thiên địa rung động, phảng phất như áp lực nào đó khiến cho Phương Thiên bị khuất phục.
Mà dù có đánh chết thì bọn họ cũng không ngờ đây là một loại vũ kỹ thất truyền nhiều năm, cũng chính là vũ kỹ cấp bảy. Chính là vũ kỹ là Sở Phong lấy được tại Hư Không Tông, Hư Không Long Ngâm Nhận.
Sở Phong ở Bách Khúc Câu một năm này cũng không phải mỗi ngày đều chìm đắm trong việc tìm kiếm Huyền dược, hắn mỗi ngày đều cùng yêu thú vật lộn, có thể khiến cho chiến lực của hắn lần nữa đề thăng, đồng thời còn bớt một chút thời gian để tu luyện Hư Không Long Ngâm Nhận này, đây là vũ kỹ cấp bảy.
Mà việc tu luyện này không cần gấp gáp, Sở Phong cảm thấy Hư Không Long Ngâm Nhận là một loại vũ kỹ cực kỳ huyền diệu, tu luyện khó khăn rất cao. Thế nhưng uy lực cũng rất mạnh, một khi tu tới đại thành thì không phải là vũ kỹ cấp bảy nữa mà chính là vũ kỹ cấp tám.
Về phần Hư Không Long Ngâm Nhận này có bao nhiêu khó khăn thì chỉ cần nhìn vào việc đến hôm nay mà Sở Phong cũng chỉ nắm giữ được bước đầu tiên - Hư Không là biết ngay. Mặc dù chỉ là bước đầu tiên nhưng đã có uy lực của vũ kỹ cấp bảy.
Hiện tại hắn đang thi triển chính là Hư Không Áp Đính, có thể lấy khí tức vô hình của một phương thiên địa sử dụng tùy ý, đem tất cả những công kích vô hình chèn ép thành bột phấn, không cần phải động chân tay đã có thể khiến cho kẻ địch khuất phục trước người, đem kẻ địch nghiền ép đến chết.
- Loại cảm giác này, tuyệt đối không phải là một uy áp đơn giản, cũng không phải là chí bảo nào đó, trong đó có vương vấn Nguyên lực, chắc chắn là vũ kỹ cấp sáu, là một loại vũ kỹ cực kỳ cao thâm. Xem ra Sở Phong thực sự nắm giữ vũ kỹ cấp sáu, hơn nữa còn là một loại vũ kỹ huyền diệu hơn cả Hàn Băng Khí Diễm!!
Cuối cùng có người sở hữu đôi mắt tinh tường, nhìn thấy thiên địa một phương đang vặn vẹo, chính là so Sở Phong thi triển vũ kỹ, mà hắn vừa nói ra câu này thì càng dẫn tới một trận sóng to gió lớn.
Tuy rằng mọi người không cách nào cảm nhận được áp lực của Phương thiên kia, thế nhưng chỉ cần chứng kiến hình ảnh vặn vẹo đó thì cũng có thể tưởng tượng ra được đó là một vũ kỹ cường đại cỡ nào, quả thực là rất nhiều đại nhân vật có mặt ở nơi này chưa từng nghe thấy bao giờ, chớ nói chi là những đệ tử tông môn kia.
Thời khắc này, mọi người đã sớm bị thực lực cường đại mà Sở Phong đã bày ra bức đến sợ ngây người. Mặc dù bọn họ biết Sở Phong rất mạnh, biết rõ Sở Phong là một thiên tài, nhưng lại chưa từng ngờ tới Sở Phong lại mạnh mẽ đến trình độ này, hắn thực sự lấy tu vi Nguyên Vũ thất trọng chiến thắng Cung Lộ Vân - Huyền Vũ tứ trọng. Sở Phong quả thực đã thực hiện được một việc mà chừa từng có ai làm được, sáng lập ra một kỳ tích khó có thể tin được.
- Đáng ghét, tại sao có thể như vậy, Cung Lộ Vân ta cuối cùng lại thua ở trong tay của tên tiểu tử này, điều này sao có thể chứ?
Cung Lộ Vân quỳ ở trên mặt đất, hắn cố gắng dùng tất cả lực lượng toàn thân của mình để đứng dậy, nhưng hắn căn bản không cách nào chống lại áp lực vô hình kia, điều này khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nhận thức được sự cường đại của Sở Phong, mà Sở cường đại như vậy chính là điều mà hắn không thể nào ngờ được. Nhất là vào lúc này việc này lại quan hệ đến tính mạng của hắn.
Lúc này, Sở Phong đang đi từng bước tới trước người Cung Lộ Vân, hắn nhìn Cung Lộ Vân đang quỳ gối trước mặt mình, mỉm cười nói:
- Cung Lộ Vân, một năm trước ngươi có từng nghĩ tới hôm nay ngươi sẽ quỳ gối trước mặt của ta sao?
- Ta nhổ, Sở Phong, nếu như ngươi muốn róc xương róc thịt thế nào thì cứ tùy ý, nhưng ta nhắc nhở ngươi, chỉ cần ngươi dám đụng tới một đầu ngón tay của ta thì ta đảm bảo ngươi không cách nào còn sống mà rời khỏi nơi này.
- Trăm vạn đệ tử của Thanh Long Tông đều phải chết, ngay cả đám tay sai Giới Linh Công Hội cũng bị ngươi liên lụy, toàn bộ đều sẽ táng thân ở nơi này.
Cung Lộ Vân bị khí tức vô hình chèn ép không có sức lực đứng lên, chỉ có thể quỳ gối trước mặt Sở Phong như vậy, nhưng hắn cũng không chịu nhượng bộ, mà lên tiếng đe dọa.
- Ồ, cho tới bây giờ mà ngươi còn dám uy hiếp ta, con mẹ nó, ngươi có tư cách này sao? Dập đầu nhận lỗi cho ta!!!
Khuôn mặt Sở Phong đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, giờ khắc này hắn đem tất cả phẫn nộ ẩn nhẫn trong nội tâm bấy lâu nay bộc phát ra. Hiển nhiên mối thù nhục nhã năm đó đối với hắn chỉ là con số nhỏ, thế nhưng mối thù diệt tộc lại không thể nào không báo.
Sở Phong đột nhiên túm lấy tóc Cung Lộ Vân, dùng sức nhấn xuống, chỉ nghe một tiếng "Bịch" vang lên, đầu Cung Lộ Vân đã đập trên mặt sàn vô cùng cứng rắn. Đợi đến khi đầu của hắn bị Cung Lộ Vân túm dựt dậy thì trán của hắn cũng đã chảy đầy máu tươi.
- Đây là ngươi vì gia gia của ta mà dập đầu.
- Tiếp theo là ngươi vì phụ thân của ta mà dập đầu.
Chỉ có điều như thế còn chưa hết, Sở Phong dùng sức nắm lấy tóc của Cung Lộ Vân, bắt đầu liên tục đập đầu hắn xuống nền, mỗi một lần va chạm thì Sở Phong sẽ nói ra tên của một người đã chết của Sở gia.
Mà đếm những lần va chạm này, ước chừng có khoảng mấy trăm cái, mãi cho đến tất cả người đã chết của Sở gia đều được hắn dập đầu một lần thì Sở Phong cũng không có dừng lại, bởi vì làm như vậy căn bản không thể nào phát tiết hết tất cả những hận ý của hắn đối với Cung Lộ Vân.
Gương mặt của Cung Lộ Vân đã sớm bị dập đầu đến hoàn toàn thay đổi, chỉ toàn là huyết nhục mơ hồ. Ngay cả mặt sàn cứng rắn kia cũng bị đập thành một hố sâu, xung quanh xuất hiện vô số vết nứt.
- Đây...
Một màn này quả thực khiến cho người xem kinh tâm động phách, từ hành động của Sở Phong, mọi người có thể thấy được giữa hai người chắc chắn có tồn tại thù hận rất lớn, bằng không thì Sở Phong sẽ làm nhục Cung Lộ Vân như vậy.
Thế nhưng cùng lúc đó, trong lòng mọi người cũng có một cái đáp án, đó chính là trận ước chiến này đã phân ra thắng bại, mà người chiến thắng chính là kẻ mà trước đó tất cả mọi không hề coi trọng - Sở Phong.
Mặc dù cảm thấy vô cùng khó tin nhưng khi bọn họ tận mắt chứng kiến tất cả, chứng kiến Sở Phong từng bước áp chế Cung Lộ Vân, mãi cho đến khi Cung Lộ Vân quỳ gối trước Sở Phong, liên tục dập đầu thì mọi người không thể không thừa nhận tất cả.
Sở Phong là một thiên tài chân chính, là một vị yêu nghiệt cực kỳ đáng sợ, vượt khỏi nhận thức của mọi người. Nhân vật như vậy, ngày sau nhất định sẽ không hạn chế ở một nơi nho nhỏ như Thanh Long Tông, thiếu niên này tuyệt đối có tiềm chất tung hoành ngang dọc tại Cửu Châu đại lục.
Giờ khắc này, các đệ tử cũng bắt đầu dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Sở Phong, cho dù là những đệ tử đứng đầu của những tông môn khác cũng không ngoại lệ, bọn họ đều bị chiến lực kinh người của Sở Phong chinh phục.
Mà tông chủ cùng các trưởng lão của các tông môn thì không ngừng hâm mộ Thanh Long Tông, hâm mộ Thanh Long Tông xuất hiện một đệ tử tài ba như thế. Chỉ cần có Sở Phong thì ngày sau Thanh Long Tông tuyệt đối sẽ không có tiếng tăm gì như hôm nay, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tông môn mạnh nhất Thanh Châu, thậm chí ở trong tay của Sở Phong có thể sẽ tái hiện lại huy hoàng năm đó cũng không chừng.
Liếc nhìn sang mãnh thú hàn khí khắp bốn phương tám hướng, khóe miệng của Sở Phong giương lên một nụ cười mỉa may, Sở Phong cũng không hề di chuyển mà chậm rãi nhắm hai mắt lại.
- Mau nhìn xem, Sở Phong làm sao vậy? Chẳng lẽ hắn muốn bỏ cuộc sao? Đối mặt với Hàn Băng Khí Diễm của Cung Lộ Vân, hắn đã không có cách nào xoay chuyển càn khôn, nên giác ngộ chấp nhận cái chết sao?
Hành động của Sở Phong bị một số người tóm được, rất nhiều người đều cho rằng Sở Phong làm thế là vì muốn vứt bỏ tất cả. Chỉ có điều một khắc sau, bọn họ lại phát hiện bọn họ đã sai lầm rồi.
"Vù"
Hai mắt Sở Phong vốn đang nhắm chặc bỗng nhiên mở ra, cùng lúc đó một cổ khí tức vô cùng cường đại từ bên trong cơ thể khuếch tán ra, bao phủ cả đài thi đấu.
Mà lúc cổ khí tức kia buông xuống, lấy phạm vi của đài thi đấu làm ranh giới, Phương Thiên cũng bắt đầu rung động dữ dội, tất cả Hàn Băng Khí Diễm đều sụp đổ, biến mất ở chân trời.
Ngay khi Hàn Băng Khí Diễm biến mất thì một tiếng "Phụp phụp" vang lên, Cung Lộ Vân cũng quỳ rạp xuống đất. Trước kia mặt mũi hắn vẫn còn cười vui vẻ, lúc này đã trắng như tờ giấy, trong mắt hiện lên vẻ hoảng hốt, toàn thân đều đang run rẩy.
- Trời ạ! Chuyện gì đã xảy ra? Hàn Băng Khí Diễm lại đột nhiên biến mất? Phương thiên kia là thế nào? Vì sao ta nhìn thấy ngay cả bầu trời trên đài thi đấu đều đang rung động?
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, bọn họ không thể cảm giác được uy áp của Phương Thiên nhưng lại có thể nhìn thấy hình ảnh thiên địa rung động, phảng phất như áp lực nào đó khiến cho Phương Thiên bị khuất phục.
Mà dù có đánh chết thì bọn họ cũng không ngờ đây là một loại vũ kỹ thất truyền nhiều năm, cũng chính là vũ kỹ cấp bảy. Chính là vũ kỹ là Sở Phong lấy được tại Hư Không Tông, Hư Không Long Ngâm Nhận.
Sở Phong ở Bách Khúc Câu một năm này cũng không phải mỗi ngày đều chìm đắm trong việc tìm kiếm Huyền dược, hắn mỗi ngày đều cùng yêu thú vật lộn, có thể khiến cho chiến lực của hắn lần nữa đề thăng, đồng thời còn bớt một chút thời gian để tu luyện Hư Không Long Ngâm Nhận này, đây là vũ kỹ cấp bảy.
Mà việc tu luyện này không cần gấp gáp, Sở Phong cảm thấy Hư Không Long Ngâm Nhận là một loại vũ kỹ cực kỳ huyền diệu, tu luyện khó khăn rất cao. Thế nhưng uy lực cũng rất mạnh, một khi tu tới đại thành thì không phải là vũ kỹ cấp bảy nữa mà chính là vũ kỹ cấp tám.
Về phần Hư Không Long Ngâm Nhận này có bao nhiêu khó khăn thì chỉ cần nhìn vào việc đến hôm nay mà Sở Phong cũng chỉ nắm giữ được bước đầu tiên - Hư Không là biết ngay. Mặc dù chỉ là bước đầu tiên nhưng đã có uy lực của vũ kỹ cấp bảy.
Hiện tại hắn đang thi triển chính là Hư Không Áp Đính, có thể lấy khí tức vô hình của một phương thiên địa sử dụng tùy ý, đem tất cả những công kích vô hình chèn ép thành bột phấn, không cần phải động chân tay đã có thể khiến cho kẻ địch khuất phục trước người, đem kẻ địch nghiền ép đến chết.
- Loại cảm giác này, tuyệt đối không phải là một uy áp đơn giản, cũng không phải là chí bảo nào đó, trong đó có vương vấn Nguyên lực, chắc chắn là vũ kỹ cấp sáu, là một loại vũ kỹ cực kỳ cao thâm. Xem ra Sở Phong thực sự nắm giữ vũ kỹ cấp sáu, hơn nữa còn là một loại vũ kỹ huyền diệu hơn cả Hàn Băng Khí Diễm!!
Cuối cùng có người sở hữu đôi mắt tinh tường, nhìn thấy thiên địa một phương đang vặn vẹo, chính là so Sở Phong thi triển vũ kỹ, mà hắn vừa nói ra câu này thì càng dẫn tới một trận sóng to gió lớn.
Tuy rằng mọi người không cách nào cảm nhận được áp lực của Phương thiên kia, thế nhưng chỉ cần chứng kiến hình ảnh vặn vẹo đó thì cũng có thể tưởng tượng ra được đó là một vũ kỹ cường đại cỡ nào, quả thực là rất nhiều đại nhân vật có mặt ở nơi này chưa từng nghe thấy bao giờ, chớ nói chi là những đệ tử tông môn kia.
Thời khắc này, mọi người đã sớm bị thực lực cường đại mà Sở Phong đã bày ra bức đến sợ ngây người. Mặc dù bọn họ biết Sở Phong rất mạnh, biết rõ Sở Phong là một thiên tài, nhưng lại chưa từng ngờ tới Sở Phong lại mạnh mẽ đến trình độ này, hắn thực sự lấy tu vi Nguyên Vũ thất trọng chiến thắng Cung Lộ Vân - Huyền Vũ tứ trọng. Sở Phong quả thực đã thực hiện được một việc mà chừa từng có ai làm được, sáng lập ra một kỳ tích khó có thể tin được.
- Đáng ghét, tại sao có thể như vậy, Cung Lộ Vân ta cuối cùng lại thua ở trong tay của tên tiểu tử này, điều này sao có thể chứ?
Cung Lộ Vân quỳ ở trên mặt đất, hắn cố gắng dùng tất cả lực lượng toàn thân của mình để đứng dậy, nhưng hắn căn bản không cách nào chống lại áp lực vô hình kia, điều này khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nhận thức được sự cường đại của Sở Phong, mà Sở cường đại như vậy chính là điều mà hắn không thể nào ngờ được. Nhất là vào lúc này việc này lại quan hệ đến tính mạng của hắn.
Lúc này, Sở Phong đang đi từng bước tới trước người Cung Lộ Vân, hắn nhìn Cung Lộ Vân đang quỳ gối trước mặt mình, mỉm cười nói:
- Cung Lộ Vân, một năm trước ngươi có từng nghĩ tới hôm nay ngươi sẽ quỳ gối trước mặt của ta sao?
- Ta nhổ, Sở Phong, nếu như ngươi muốn róc xương róc thịt thế nào thì cứ tùy ý, nhưng ta nhắc nhở ngươi, chỉ cần ngươi dám đụng tới một đầu ngón tay của ta thì ta đảm bảo ngươi không cách nào còn sống mà rời khỏi nơi này.
- Trăm vạn đệ tử của Thanh Long Tông đều phải chết, ngay cả đám tay sai Giới Linh Công Hội cũng bị ngươi liên lụy, toàn bộ đều sẽ táng thân ở nơi này.
Cung Lộ Vân bị khí tức vô hình chèn ép không có sức lực đứng lên, chỉ có thể quỳ gối trước mặt Sở Phong như vậy, nhưng hắn cũng không chịu nhượng bộ, mà lên tiếng đe dọa.
- Ồ, cho tới bây giờ mà ngươi còn dám uy hiếp ta, con mẹ nó, ngươi có tư cách này sao? Dập đầu nhận lỗi cho ta!!!
Khuôn mặt Sở Phong đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, giờ khắc này hắn đem tất cả phẫn nộ ẩn nhẫn trong nội tâm bấy lâu nay bộc phát ra. Hiển nhiên mối thù nhục nhã năm đó đối với hắn chỉ là con số nhỏ, thế nhưng mối thù diệt tộc lại không thể nào không báo.
Sở Phong đột nhiên túm lấy tóc Cung Lộ Vân, dùng sức nhấn xuống, chỉ nghe một tiếng "Bịch" vang lên, đầu Cung Lộ Vân đã đập trên mặt sàn vô cùng cứng rắn. Đợi đến khi đầu của hắn bị Cung Lộ Vân túm dựt dậy thì trán của hắn cũng đã chảy đầy máu tươi.
- Đây là ngươi vì gia gia của ta mà dập đầu.
- Tiếp theo là ngươi vì phụ thân của ta mà dập đầu.
Chỉ có điều như thế còn chưa hết, Sở Phong dùng sức nắm lấy tóc của Cung Lộ Vân, bắt đầu liên tục đập đầu hắn xuống nền, mỗi một lần va chạm thì Sở Phong sẽ nói ra tên của một người đã chết của Sở gia.
Mà đếm những lần va chạm này, ước chừng có khoảng mấy trăm cái, mãi cho đến tất cả người đã chết của Sở gia đều được hắn dập đầu một lần thì Sở Phong cũng không có dừng lại, bởi vì làm như vậy căn bản không thể nào phát tiết hết tất cả những hận ý của hắn đối với Cung Lộ Vân.
Gương mặt của Cung Lộ Vân đã sớm bị dập đầu đến hoàn toàn thay đổi, chỉ toàn là huyết nhục mơ hồ. Ngay cả mặt sàn cứng rắn kia cũng bị đập thành một hố sâu, xung quanh xuất hiện vô số vết nứt.
- Đây...
Một màn này quả thực khiến cho người xem kinh tâm động phách, từ hành động của Sở Phong, mọi người có thể thấy được giữa hai người chắc chắn có tồn tại thù hận rất lớn, bằng không thì Sở Phong sẽ làm nhục Cung Lộ Vân như vậy.
Thế nhưng cùng lúc đó, trong lòng mọi người cũng có một cái đáp án, đó chính là trận ước chiến này đã phân ra thắng bại, mà người chiến thắng chính là kẻ mà trước đó tất cả mọi không hề coi trọng - Sở Phong.
Mặc dù cảm thấy vô cùng khó tin nhưng khi bọn họ tận mắt chứng kiến tất cả, chứng kiến Sở Phong từng bước áp chế Cung Lộ Vân, mãi cho đến khi Cung Lộ Vân quỳ gối trước Sở Phong, liên tục dập đầu thì mọi người không thể không thừa nhận tất cả.
Sở Phong là một thiên tài chân chính, là một vị yêu nghiệt cực kỳ đáng sợ, vượt khỏi nhận thức của mọi người. Nhân vật như vậy, ngày sau nhất định sẽ không hạn chế ở một nơi nho nhỏ như Thanh Long Tông, thiếu niên này tuyệt đối có tiềm chất tung hoành ngang dọc tại Cửu Châu đại lục.
Giờ khắc này, các đệ tử cũng bắt đầu dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Sở Phong, cho dù là những đệ tử đứng đầu của những tông môn khác cũng không ngoại lệ, bọn họ đều bị chiến lực kinh người của Sở Phong chinh phục.
Mà tông chủ cùng các trưởng lão của các tông môn thì không ngừng hâm mộ Thanh Long Tông, hâm mộ Thanh Long Tông xuất hiện một đệ tử tài ba như thế. Chỉ cần có Sở Phong thì ngày sau Thanh Long Tông tuyệt đối sẽ không có tiếng tăm gì như hôm nay, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tông môn mạnh nhất Thanh Châu, thậm chí ở trong tay của Sở Phong có thể sẽ tái hiện lại huy hoàng năm đó cũng không chừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.