Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 26: Cái Hệ Thống Của Ngươi… Ta Muốn Gia Nhập!
Tân Sinh
26/07/2024
“Phi Phi minh chủ xin tự trọng!”
Bạch Diệp Phi xuất hiện với biểu cảm thân thiện khiến Võ Vô Địch hốt hoảng.
Chúng ta thật sự chưa thân đến mức độ phải dùng ánh mắt mong chờ đó nhìn nhau để giao lưu đâu Phi Phi minh chủ.
Bạch Diệp Phi rốt cuộc cũng lên tiếng.
“Ngươi đang ngây ngốc gì thế?”
Nói rồi, Bạch Diệp Phi chỉ về phía Bạch Họa Họa đang hí hoáy màn hình hệ thống.
Nàng ta cũng mới cho lão cha nàng biết tin tức về Hệ Thống Tu Luyện.
Loại Hệ Thống Tu Luyện này khiến Bạch Diệp Phi vô cùng tò mò, càng tò mò thì lại càng không thể lý giải ra đạo lý bên trong.
Hắn cuối cùng đánh bạo nói.
“Cái hệ thống của ngươi… ta muốn gia nhập!”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn lão cha Bạch Họa Họa.
Không phải ngài đang giữ cương vị là đỉnh tiêm đại lão Võ Minh, cần gì hệ thống. Huống chi ngài chính là minh chủ võ lâm, người trên vạn người, gia nhập môn phái nhỏ của ta thì có lợi ích gì.
Võ Vô Địch khoác tay, dứt khoát từ chối.
“Ngài chính là đầu sỏ của một Thần Kiếm Sơn Trang, gia nhập môn hạ của một hậu bối như ta thật sự là không thể nào!”
Bạch Diệp Phi não động rất nhanh, hiểu ra vấn đề.
“Ý tứ ngươi nói… ta buộc phải gia nhập môn phái ngươi. Ta mới có hệ thống!”
“Không còn cách khác sao?”
“Ta rất muốn trò chuyện với nữ nhi ngốc nghếch của ta!”
“Thông qua hệ thống của ngươi, ta có thể làm được!”
Võ Vô Địch xem ra đã hiểu lầm ý của Bạch Diệp Phi, thì ra cái Bạch Diệp Phi quan tâm chính là tình cha con quan tâm lẫn nhau.
Hắn chịu thua lão cha này.
“Trợ giúp?”
[Thiếp Thân đây]
“Trường hợp Bạch Diệp Phi, lão cha của đồ đệ ta thì có thể không? Hắn dù sao cũng là đỉnh tiêm một thế lực. Gia nhập môn phái của chúng ta đúng là không ổn?”
[Chủ nhân đợi một chút!]
[...]
Võ Vô Địch quay sang Bạch Diệp Phi đang tiếp tục dùng ánh mắt mong mỏi chờ đợi, như thể chờ đợi là hạnh phúc.
Hắn khoác tay.
“Đợi một chút!”
[Hệ thống vừa phát sinh biến số. Đề xuất của chủ nhân được chấp nhận. Xét thấy chủ nhân là người kế thừa Hệ Thống Quản Lý Môn Phái ưu tú. Hệ thống đề xuất thêm tính năng Khách Khanh Trưởng Lão. Khách Khanh Trưởng Lão cùng Hệ Thống Tu Luyện tương đồng có điều số lượng pi và điểm kinh nghiệm dùng hình thức trao đổi để quy đổi. Cho nên Khách Khanh Trưởng Lão có thể dùng pi để mua kỹ năng trong Cửa Hàng (nếu có) và dùng kinh nghiệm (quy đổi) để thăng cấp]
Võ Vô Địch gật gù.
Hệ thống đúng là yêu.
Hệ thống tức thì hiện lên thông báo.
[Bổ nhiệm Bạch Diệp Phi làm Khách Khanh Trưởng Lão không?]
Võ Vô Địch xác nhận.
Phía đối diện, trước mặt Bạch Diệp Phi xuất hiện một màn hình xanh, hiển thị đầy đủ thông tin cá nhân và chức vụ là Khách Khanh Trưởng Lão.
Võ Vô Địch giải thích.
“Trước mắt chỉ có thể làm Khách Khanh Trưởng Lão!”
Bạch Diệp Phi gật gù, giơ ngón cái lên đánh giá cao tốc độ làm việc của Võ Vô Địch rồi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Bạch Họa Họa. Hai cha con bắt đầu hí hoáy nghiên cứu.
Bạch Họa Họa thích thú, trên đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu hiện lên ý cười.
Lần này để Họa Họa truyền thụ cho lão cha cách sử dụng hệ thống.
Võ Vô Địch một bên cảm khái, hắn không nghĩ tới Hệ Thống Quản Lý Môn Phái khô khan lại tạo ra tình huống đáng yêu như thế. Hắn phát hiện, nhân sinh vào thời điểm này đúng là hoàn mỹ.
Hắn lặng lẽ rời đi. Một mặt để hai cha con có khoảnh khắc cùng nhau học tập, có thể đây là khoảnh khắc hiếm hoi trong nhân sinh của Bạch Diệp Phi. Mặc khác, hệ thống vừa thông báo hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm đồng minh. Với thông báo này, xem ra Bạch Diệp Phi đã hoàn toàn tin tưởng vào hắn dù không nói ra ngoài. Nam nhân mà, phải có chút gì đó kiêu ngạo.
…
Cùng lúc đó.
Tại vương phủ Tứ Hoàng Tử Triệu Minh.
Bản thân Triệu Minh vừa nhận được tin tức từ Vân Tiêu Sơn truyền về. Môn phái của tiểu thần y đã đẩy lùi được số lượng lớn Tông Sư khỏi Vân Tiêu Sơn.
Điều khiến Triệu Minh cực kỳ sửng sốt chính là mười hai vị Tông Sư đều không làm gì được một môn phái nhỏ.
Triệu Minh chỉ có thể lắc đầu thất vọng.
Trước đó Triệu Minh còn muốn mang lực lượng cùng tài vật đến thể hiện sự ủng hộ đối với môn phái Tiểu Kiếm Có Độc. Không ngờ vừa bước ra đại môn vương phủ đã bị Thạch tướng quân chặn lại với khẩu dụ của hoàng đế là ngăn không cho tứ hoàng tử Triệu Minh nhúng tay vào chuyện giang hồ.
Điều này khiến Triệu Minh dù tính cách nhu nhược cũng phải nóng giận.
Người trong hoàng thất đối với hắn hoàn toàn không ủng hộ, và chỉ xem hắn như một vị hoàng thất bù nhìn. Thậm chí phụ hoàng đối với hắn cũng không có nhiều kỳ vọng.
Hắn còn đang sốt ruột thì hai hộ vệ thân cận trở về.
Lương hộ vệ nhanh chóng bẩm báo.
“Bẩm báo điện hạ, thuộc hạ vừa điều ra ra được một tin tức. Phát hiện đằng sau sự việc tấn công Vân Tiêu Sơn có ẩn tình”
“Bọn họ chính là muốn đoạt một lệnh bài gì đó. Nhìn cử động của mười hai vị Tông Sư thì lệnh bài này cực kỳ quan trọng có liên quan đến cả một thế lực lớn”
Cao hộ vệ một bên tiếp lời.
“Thuộc hạ phát hiện trưởng lão Tiêu Dương Phái trước đó từ cửa sau thập nhị hoàng tử rời đi. Thuộc hạ suýt chút nữa là mất mạng… Cũng may có Lương hộ vệ dàn cảnh, thuộc hạ mới có thể an toàn rời đi!”
Triệu Minh nghe xong liền kinh ngạc.
Thập nhị hoàng tử trước giờ sống ẩn mình, hầu như không có gây ra bất kỳ tiếng vang nào. Thậm chí sống chết so với những vị hoàng tử khác đều không quan tâm, hôm nay động tĩnh lớn lại có dây dưa với hắn.
Nói như vậy, tên Triệu Vô Cực đó có vấn đề.
Triệu Minh suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.
“Lương hộ vệ âm thầm thay ta đến Vân Tiêu Sơn truyền đến tin tức cảnh báo. Còn Cao hộ vệ tìm một bằng hữu thân tín đóng giả làm Lương hộ vệ. Chờ Lương hộ vệ trở về!”
Lương hộ vệ nhận lệnh sau đó rời đi.
Triệu Minh lấy từ trong túi thơm treo thắt lưng ra một lệnh bài rồi đưa cho Cao hộ vệ đồng thời căn dặn.
“Ngươi mang lệnh bài này ra ngoài cổng thành. Đi về phía đông theo đường mòn hai mươi dặm, gặp lò gạch thì đưa cho hắn. Truyền lệnh ta ban bố nhiệm vụ cấp thiết số 1…”
Cao hộ vệ cầm lệnh bài, trên lệnh bài có khắc ba chữ “Ám Long Vệ”.
Dù không hiểu nội dung cũng như hành động lần này nhưng nội tâm Cao hộ vệ nhất thời gợn lên một cơn sóng.
Hắn dù sau cũng theo tứ hoàng tử sáu năm trời. Nhưng đây là lần đầu tiên tứ hoàng tử có hành động khác thường như vậy.
Còn nữa, Ám Long Vệ là thế lực gì.
Tứ hoàng nhìn Cao hộ vệ biến mất sau đại môn rời khỏi vương phủ mới xoay người hướng trở về thư phòng.
Sắc mặt nhất thời ngưng trọng.
Bạch Diệp Phi xuất hiện với biểu cảm thân thiện khiến Võ Vô Địch hốt hoảng.
Chúng ta thật sự chưa thân đến mức độ phải dùng ánh mắt mong chờ đó nhìn nhau để giao lưu đâu Phi Phi minh chủ.
Bạch Diệp Phi rốt cuộc cũng lên tiếng.
“Ngươi đang ngây ngốc gì thế?”
Nói rồi, Bạch Diệp Phi chỉ về phía Bạch Họa Họa đang hí hoáy màn hình hệ thống.
Nàng ta cũng mới cho lão cha nàng biết tin tức về Hệ Thống Tu Luyện.
Loại Hệ Thống Tu Luyện này khiến Bạch Diệp Phi vô cùng tò mò, càng tò mò thì lại càng không thể lý giải ra đạo lý bên trong.
Hắn cuối cùng đánh bạo nói.
“Cái hệ thống của ngươi… ta muốn gia nhập!”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn lão cha Bạch Họa Họa.
Không phải ngài đang giữ cương vị là đỉnh tiêm đại lão Võ Minh, cần gì hệ thống. Huống chi ngài chính là minh chủ võ lâm, người trên vạn người, gia nhập môn phái nhỏ của ta thì có lợi ích gì.
Võ Vô Địch khoác tay, dứt khoát từ chối.
“Ngài chính là đầu sỏ của một Thần Kiếm Sơn Trang, gia nhập môn hạ của một hậu bối như ta thật sự là không thể nào!”
Bạch Diệp Phi não động rất nhanh, hiểu ra vấn đề.
“Ý tứ ngươi nói… ta buộc phải gia nhập môn phái ngươi. Ta mới có hệ thống!”
“Không còn cách khác sao?”
“Ta rất muốn trò chuyện với nữ nhi ngốc nghếch của ta!”
“Thông qua hệ thống của ngươi, ta có thể làm được!”
Võ Vô Địch xem ra đã hiểu lầm ý của Bạch Diệp Phi, thì ra cái Bạch Diệp Phi quan tâm chính là tình cha con quan tâm lẫn nhau.
Hắn chịu thua lão cha này.
“Trợ giúp?”
[Thiếp Thân đây]
“Trường hợp Bạch Diệp Phi, lão cha của đồ đệ ta thì có thể không? Hắn dù sao cũng là đỉnh tiêm một thế lực. Gia nhập môn phái của chúng ta đúng là không ổn?”
[Chủ nhân đợi một chút!]
[...]
Võ Vô Địch quay sang Bạch Diệp Phi đang tiếp tục dùng ánh mắt mong mỏi chờ đợi, như thể chờ đợi là hạnh phúc.
Hắn khoác tay.
“Đợi một chút!”
[Hệ thống vừa phát sinh biến số. Đề xuất của chủ nhân được chấp nhận. Xét thấy chủ nhân là người kế thừa Hệ Thống Quản Lý Môn Phái ưu tú. Hệ thống đề xuất thêm tính năng Khách Khanh Trưởng Lão. Khách Khanh Trưởng Lão cùng Hệ Thống Tu Luyện tương đồng có điều số lượng pi và điểm kinh nghiệm dùng hình thức trao đổi để quy đổi. Cho nên Khách Khanh Trưởng Lão có thể dùng pi để mua kỹ năng trong Cửa Hàng (nếu có) và dùng kinh nghiệm (quy đổi) để thăng cấp]
Võ Vô Địch gật gù.
Hệ thống đúng là yêu.
Hệ thống tức thì hiện lên thông báo.
[Bổ nhiệm Bạch Diệp Phi làm Khách Khanh Trưởng Lão không?]
Võ Vô Địch xác nhận.
Phía đối diện, trước mặt Bạch Diệp Phi xuất hiện một màn hình xanh, hiển thị đầy đủ thông tin cá nhân và chức vụ là Khách Khanh Trưởng Lão.
Võ Vô Địch giải thích.
“Trước mắt chỉ có thể làm Khách Khanh Trưởng Lão!”
Bạch Diệp Phi gật gù, giơ ngón cái lên đánh giá cao tốc độ làm việc của Võ Vô Địch rồi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Bạch Họa Họa. Hai cha con bắt đầu hí hoáy nghiên cứu.
Bạch Họa Họa thích thú, trên đôi môi nhỏ nhắn đáng yêu hiện lên ý cười.
Lần này để Họa Họa truyền thụ cho lão cha cách sử dụng hệ thống.
Võ Vô Địch một bên cảm khái, hắn không nghĩ tới Hệ Thống Quản Lý Môn Phái khô khan lại tạo ra tình huống đáng yêu như thế. Hắn phát hiện, nhân sinh vào thời điểm này đúng là hoàn mỹ.
Hắn lặng lẽ rời đi. Một mặt để hai cha con có khoảnh khắc cùng nhau học tập, có thể đây là khoảnh khắc hiếm hoi trong nhân sinh của Bạch Diệp Phi. Mặc khác, hệ thống vừa thông báo hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm đồng minh. Với thông báo này, xem ra Bạch Diệp Phi đã hoàn toàn tin tưởng vào hắn dù không nói ra ngoài. Nam nhân mà, phải có chút gì đó kiêu ngạo.
…
Cùng lúc đó.
Tại vương phủ Tứ Hoàng Tử Triệu Minh.
Bản thân Triệu Minh vừa nhận được tin tức từ Vân Tiêu Sơn truyền về. Môn phái của tiểu thần y đã đẩy lùi được số lượng lớn Tông Sư khỏi Vân Tiêu Sơn.
Điều khiến Triệu Minh cực kỳ sửng sốt chính là mười hai vị Tông Sư đều không làm gì được một môn phái nhỏ.
Triệu Minh chỉ có thể lắc đầu thất vọng.
Trước đó Triệu Minh còn muốn mang lực lượng cùng tài vật đến thể hiện sự ủng hộ đối với môn phái Tiểu Kiếm Có Độc. Không ngờ vừa bước ra đại môn vương phủ đã bị Thạch tướng quân chặn lại với khẩu dụ của hoàng đế là ngăn không cho tứ hoàng tử Triệu Minh nhúng tay vào chuyện giang hồ.
Điều này khiến Triệu Minh dù tính cách nhu nhược cũng phải nóng giận.
Người trong hoàng thất đối với hắn hoàn toàn không ủng hộ, và chỉ xem hắn như một vị hoàng thất bù nhìn. Thậm chí phụ hoàng đối với hắn cũng không có nhiều kỳ vọng.
Hắn còn đang sốt ruột thì hai hộ vệ thân cận trở về.
Lương hộ vệ nhanh chóng bẩm báo.
“Bẩm báo điện hạ, thuộc hạ vừa điều ra ra được một tin tức. Phát hiện đằng sau sự việc tấn công Vân Tiêu Sơn có ẩn tình”
“Bọn họ chính là muốn đoạt một lệnh bài gì đó. Nhìn cử động của mười hai vị Tông Sư thì lệnh bài này cực kỳ quan trọng có liên quan đến cả một thế lực lớn”
Cao hộ vệ một bên tiếp lời.
“Thuộc hạ phát hiện trưởng lão Tiêu Dương Phái trước đó từ cửa sau thập nhị hoàng tử rời đi. Thuộc hạ suýt chút nữa là mất mạng… Cũng may có Lương hộ vệ dàn cảnh, thuộc hạ mới có thể an toàn rời đi!”
Triệu Minh nghe xong liền kinh ngạc.
Thập nhị hoàng tử trước giờ sống ẩn mình, hầu như không có gây ra bất kỳ tiếng vang nào. Thậm chí sống chết so với những vị hoàng tử khác đều không quan tâm, hôm nay động tĩnh lớn lại có dây dưa với hắn.
Nói như vậy, tên Triệu Vô Cực đó có vấn đề.
Triệu Minh suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.
“Lương hộ vệ âm thầm thay ta đến Vân Tiêu Sơn truyền đến tin tức cảnh báo. Còn Cao hộ vệ tìm một bằng hữu thân tín đóng giả làm Lương hộ vệ. Chờ Lương hộ vệ trở về!”
Lương hộ vệ nhận lệnh sau đó rời đi.
Triệu Minh lấy từ trong túi thơm treo thắt lưng ra một lệnh bài rồi đưa cho Cao hộ vệ đồng thời căn dặn.
“Ngươi mang lệnh bài này ra ngoài cổng thành. Đi về phía đông theo đường mòn hai mươi dặm, gặp lò gạch thì đưa cho hắn. Truyền lệnh ta ban bố nhiệm vụ cấp thiết số 1…”
Cao hộ vệ cầm lệnh bài, trên lệnh bài có khắc ba chữ “Ám Long Vệ”.
Dù không hiểu nội dung cũng như hành động lần này nhưng nội tâm Cao hộ vệ nhất thời gợn lên một cơn sóng.
Hắn dù sau cũng theo tứ hoàng tử sáu năm trời. Nhưng đây là lần đầu tiên tứ hoàng tử có hành động khác thường như vậy.
Còn nữa, Ám Long Vệ là thế lực gì.
Tứ hoàng nhìn Cao hộ vệ biến mất sau đại môn rời khỏi vương phủ mới xoay người hướng trở về thư phòng.
Sắc mặt nhất thời ngưng trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.