Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 43: Tiểu Kiếm Có Độc Càng Quét Quân Uy Chiến.
Tân Sinh
26/07/2024
Đầu giờ chiều, tại Quảng Trường Quân Uy Chiến.
Toàn bộ khách nhân, khách quan chiến và các thế lực tham gia đều có mặt đông đủ. Chỉ có môn phái Tiểu Kiếm Có Độc là vắng mặt.
Điều này khiến Tiêu Dương Phái, Hoàng Hà Phái, Thất Kiếm Sơn Trang, Vô Lượng Tháp, Đạo Gia khó chịu. Bọn họ năm thế lực vậy mà chờ đợi một môn phái vô danh trong giang hồ.
Dù vậy, không thế lực nào dám lên tiếng.
Hoắc Công Công nhìn thời gian, sau đó chuyển ánh mắt về phía tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi dò hỏi.
Long Vân Phi không phản ứng, khiến Hoắc Công Công không biết làm gì tiếp theo đành tiếp tục chờ đợi.
Khoảng nửa canh giờ sau.
Nhóm người Võ Vô Địch cưỡi Tật Phong Lang trở về.
Vẻ mặt người nào người nấy đều ngạc nhiên.
Võ Vô Địch lớn tiếng nói.
“Sao thế, tại sao không tiếp tục. Chờ một môn phái ngoài rìa võ lâm hay sao?”
Câu nói này triệt để khiêu khích sự nhẫn nại của năm môn phái khác.
Có điều, Hoắc Công Công tằng hắng một cái mới khiến bầu không khí ổn định trở lại.
Hoắc Công Công dò hỏi.
“Võ chưởng môn vì sao lại chậm trễ, có thể cho biết lý do để mọi người có mặt hài lòng được không?”
Võ Vô Địch cười ha ha, hắn dự định giải thích.
Tại sao ta phải cho các ngươi hài lòng. Có điều, đã là bá đạo, suất khí thì phải tạo một bầu không khí bạo tạc, oanh động.
Hắn dõng dạc nói.
“Bọn ta vừa trừ gian diệt bạo. Dành một chút thời gian dọn dẹp Lang Nha Trại, sẵn tiện tiếp nhận nơi đó. Vì lẽ đó mà đến trễ!”
“Lang Nha Trại?”
“Thế lực ác tặc khét tiếng Lang Nha Trại ở núi La Tràng?”
Võ Vô Địch lớn tiếng xác nhận.
“Không sai!”
Thập nhị hoàng tử vốn yên lặng phía sau hoàng đế Triệu Kình Thiên nhất thời phản ứng. Hắn siết chặt nắm tay lại, vì vừa nghe một tin chấn động.
Hoắc Công Công vẫn không tin tưởng được.
“Chắc là Võ chưởng môn nói đùa. Thế lực Lang Nha Trại hùng hậu, ác tặc vô số, muốn diệt trừ không phải một sớm một chiều. Trong khi Võ chương môn chỉ vừa vắng mặt hai ba canh giờ…”
Võ Vô Địch không tranh cãi, hắn lấy ra một xấp khế đất rồi cười ha ha nói.
“Các ngươi không tin, kệ các ngươi. Đây chính là khế đất Lang Nha Trại đang trong tay ta. Về sau, môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chính là chủ nhân mới của Lang Nha Trại, Lang Nha Trại sẽ không còn tồn tại nữa!”
Câu nói này đã triệt để khẳng định Lang Nha Trại đã thật sự đổi chủ.
Có điều, vị chưởng môn này chỉ mới vắng mặt hai ba canh giờ đã làm ra một việc chấn động như vậy. Đây chính là người làm hay sao.
Lúc này, một tên thuộc hạ Long Vệ Quân xuất hiện bên cạnh tổng giao quan Long Vệ Quân Long Vân Phi kề tai nói nhỏ.
Hai mắt Long Vân Phi tức thì mở to ra kinh ngạc.
Hắn lớn tiếng xác nhận.
“Không sai, thuộc hạ Long Vệ Quân vừa truyền tin. Lang Nha Trại đã bị Võ chưởng môn cùng các đệ tử diệt trừ. Xem như hậu họa về sau đã được thanh trừ…”
“Nhân đây, lấy danh nghĩa người đứng đầu Long Vệ Quân tuyên dương công lao của Võ chưởng môn…”
Câu nói này của tổng giáo quan Long Vân Phi thật sự chấn động toàn trường.
“Mẹ ơi, là sự thật!”
“Lang Nha Trại bị một môn phái vô danh diệt trừ!”
“Trước đó ta ở tửu quán chứng kiến. Cứ tưởng vị chưởng môn này đang làm loạn, tự tìm đường chết. Không ngờ là hắn sẵn tay diệt đi một thế lực. Đây là người làm sao?”
“Thì ra người gây họa trong tửu lâu chính là bọn hắn!”
Lúc này danh khí của môn phái Tiểu Kiếm Có Độc một bước lên cao. Không còn ai nghĩ tới Tiểu Kiếm Có Độc chỉ là một môn phái nhỏ, yếu kém.
Nói đùa, Long Vệ Quân còn không diệt trừ được Lang Nha Trại. Thậm chí là Tiêu Dương Phái muốn diệt trừ còn phải suy tính trước sau.
Một môn phái nhỏ yếu mà trong hai ba canh giờ nói diệt trừ liền diệt trừ. Đây quá là ảo ma rồi.
Cuối cùng Hoắc Công Công cũng phải công nhận, sự vắng mặt của Tiểu Kiếm Có Độc hoàn toàn xứng đáng.
Bọn họ chờ đợi đúng là không uổng công.
Hoắc Công Công tiếp tục tuyên bố.
“Nếu vậy vòng đấu lục cường sẽ tiến hành, mời sáu vị đại diện lên bốc thăm!”
Lần này, Vương Trùng thay thế Bùi Thiên Bách lên bốc thăm.
Đối thủ lần này của Tiểu Kiếm Có Độc chính là Hoàng Hà Phái.
Trận đầu tiên lục cường giữa môn phái Tiểu Kiếm Có Độc và Hoàng Hà Phái.
Võ Vô Địch hướng mười đệ tử đang nóng lòng lên lôi đài.
“Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết đi!”
Những đệ tử khác không được gọi tên tức thì lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Màn hình hiển thị Hệ Thống Tu Luyện của Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết sáng lên thông báo.
Đây chính là nguyên nhân khiến những tên không được chưởng môn không gọi tên. Bởi vì chỉ cần chưởng môn gọi tên, bọn họ sẽ nhận được một nhiệm vụ.
Khả năng phần thưởng lần này không nhỏ.
Võ Vô Địch vỗ vai Bùi Thiên Bách rồi nói.
“Không sao, cơ hội còn nhiều!”
Đây chính là lời an ủi không phải dành cho Bùi Thiên Bách mà là những người còn lại không được lên lôi đài.
Lúc này, ba người Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và lý Thanh Tuyết đứng đối diện ba đệ tử đến từ Hoàng Hà Phái lần lượt là Phan Hoàng Phong, Diệp Thừa, Phan Dạ Ngọc.
Tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên.
Diệp Thừa nhìn ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc, gà yếu không có thực lực liền nhếch miệng lên chế giễu.
“Nể tình là ba muội tử, ta nhường cho các ngươi mười chiêu!”
Khóe miệng Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết cong lên.
Thân ảnh bả ba tức thì biến mất, lúc xuất hiện chính là phía sau cả ba người Hoàng Hà Phái rồi gõ nhẹ một cái sau gáy.
Cả ba trợn mắt rồi ngã nghiêng ra bất tình.
Trận đấu kết thúc.
Toàn bộ khách quan chiến há to miệng ra không kịp khép lại.
Bốn thế lực còn lại mở to mắt ra kinh ngạc.
Các khách mời cũng rung động một hồi.
Bọn họ đều không hiểu, màn trình diễn trước đó của đệ tử Hoàng Hà Phái cực kỳ mạnh, tính toán chỉ thua Tiêu Dương Phái. Lý do gì, chỉ là một cái gõ nhẹ, cả ba tên đệ tử Hoàng Hà Phái đều không chịu nổi.
Tiếp theo chính là một màn “ồ” kéo dài kinh ngạc.
“Các ngươi thấy gì không? Ta vừa rồi ngoáy đầu nhìn về sau, lúc quay lại thì thấy ba tên Hoàng Hà Phái đo đất?”
“Ta vừa rồi nhắm mắt nhớ tới nương tử, mở mắt ra thì thấy cảnh tượng như vậy?”
“Ngươi thử gõ nhẹ ta xem, ta có bất tỉnh không?”
“Giờ thì ta đã thêm một phần chắc chắn Lang Nha Trại do môn phái Võ chưởng môn diệt trừ!”
“Các ngươi có nhận ra thực lực của ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc không? Ta cảm thấy cấp bậc bọn họ còn chưa tới Võ Sư, ta có hoa mắt chăng?”
Trên hàng khách mời.
Đại diện Thần Kiếm Sơn Trang Bạch Nhất Đảm khẽ vuốt râu mỉm cười.
Thực lực đệ tử môn phái Tiểu Kiếm Có Độc lão đương nhiên biết rõ.
Không phải ngày nào, trang chủ Bạch Diệp Phi đều tán gẫu với nữ nhi mình sao. Đặc biệt là tán gẫu ở khoảng cách xa ngàn dặm. Đương nhiên bên trong có ẩn tình vô cùng thần kỳ.
Đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn sắc mặt ngưng trọng.
“Dù các ngươi lợi hại thế nào, đối mặt với đệ tử thiên tài Tiêu Dương Phái. Đều là Tông Sư cấp bậc, các ngươi có khả năng đối phó sao?”
Tứ hoàng tử Triệu Minh lúc này buông lỏng người khi nhìn thấy đệ tử môn phái ân công quá mạnh. Xem ra là hắn đã quá xem nhẹ thực lực của đệ tử môn phái ân công rồi.
Thập nhị hoàng tử Triệu Vô Cực thì sắc mặt âm trầm, sát khi đã dần dần lộ ra ngoài.
Thái tử Triệu Văn Thác hầu như không mấy quan tâm đến thế cục.
Ba người Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết đứng im một chỗ chưa rời lôi đài. Nguyên do là các nàng ta bận rộn nhận phần thưởng nhiệm vụ.
Phần thưởng hệ thống ban tặng là một thanh vũ khí tùy chọn.
Võ Thanh Phương cùng Lý Thanh Tuyết dùng kiếm, nhận được một thanh Quang Vinh Kiếm với thuộc tính Nhanh Nhẹn +100 với hiệu ứng sát thương +200%. Đồng thời miễn nhiễm sát thương trong 2 giây. Với Quang Minh Kiếm, thực lực bọn họ trong phút chốc tăng lên đáng kể.
Võ Vân Nhạt dùng thương nên nhận Quang Vinh Thương, thuộc tính Sức Mạnh +70 và Sinh Lực +60. Hiệu ứng sát thương +300%.
Cả ba rời khỏi lôi đài với sắc mặt không thể vui hơn được nữa.
Cả hai xuất ra vũ khí được hệ thống khen thưởng cầm trong tay. Mục đích chính là đem khoe hàng trước những sư huynh còn lại.
Với mắt nhìn của Võ Vô Địch, hai loại vũ khí này không tầm thường.
Một vài đại nhân vật khách mời không hiểu, trong tay ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc vốn không hề có bất kỳ thứ gì để mang theo. Lý do gì, thình lình lại xuất hiện vũ khí.
Võ Vô Địch mỉm cười, hướng ba người bọn họ khen ngợi.
“Các ngươi làm tốt lắm!”
Toàn bộ khách nhân, khách quan chiến và các thế lực tham gia đều có mặt đông đủ. Chỉ có môn phái Tiểu Kiếm Có Độc là vắng mặt.
Điều này khiến Tiêu Dương Phái, Hoàng Hà Phái, Thất Kiếm Sơn Trang, Vô Lượng Tháp, Đạo Gia khó chịu. Bọn họ năm thế lực vậy mà chờ đợi một môn phái vô danh trong giang hồ.
Dù vậy, không thế lực nào dám lên tiếng.
Hoắc Công Công nhìn thời gian, sau đó chuyển ánh mắt về phía tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi dò hỏi.
Long Vân Phi không phản ứng, khiến Hoắc Công Công không biết làm gì tiếp theo đành tiếp tục chờ đợi.
Khoảng nửa canh giờ sau.
Nhóm người Võ Vô Địch cưỡi Tật Phong Lang trở về.
Vẻ mặt người nào người nấy đều ngạc nhiên.
Võ Vô Địch lớn tiếng nói.
“Sao thế, tại sao không tiếp tục. Chờ một môn phái ngoài rìa võ lâm hay sao?”
Câu nói này triệt để khiêu khích sự nhẫn nại của năm môn phái khác.
Có điều, Hoắc Công Công tằng hắng một cái mới khiến bầu không khí ổn định trở lại.
Hoắc Công Công dò hỏi.
“Võ chưởng môn vì sao lại chậm trễ, có thể cho biết lý do để mọi người có mặt hài lòng được không?”
Võ Vô Địch cười ha ha, hắn dự định giải thích.
Tại sao ta phải cho các ngươi hài lòng. Có điều, đã là bá đạo, suất khí thì phải tạo một bầu không khí bạo tạc, oanh động.
Hắn dõng dạc nói.
“Bọn ta vừa trừ gian diệt bạo. Dành một chút thời gian dọn dẹp Lang Nha Trại, sẵn tiện tiếp nhận nơi đó. Vì lẽ đó mà đến trễ!”
“Lang Nha Trại?”
“Thế lực ác tặc khét tiếng Lang Nha Trại ở núi La Tràng?”
Võ Vô Địch lớn tiếng xác nhận.
“Không sai!”
Thập nhị hoàng tử vốn yên lặng phía sau hoàng đế Triệu Kình Thiên nhất thời phản ứng. Hắn siết chặt nắm tay lại, vì vừa nghe một tin chấn động.
Hoắc Công Công vẫn không tin tưởng được.
“Chắc là Võ chưởng môn nói đùa. Thế lực Lang Nha Trại hùng hậu, ác tặc vô số, muốn diệt trừ không phải một sớm một chiều. Trong khi Võ chương môn chỉ vừa vắng mặt hai ba canh giờ…”
Võ Vô Địch không tranh cãi, hắn lấy ra một xấp khế đất rồi cười ha ha nói.
“Các ngươi không tin, kệ các ngươi. Đây chính là khế đất Lang Nha Trại đang trong tay ta. Về sau, môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chính là chủ nhân mới của Lang Nha Trại, Lang Nha Trại sẽ không còn tồn tại nữa!”
Câu nói này đã triệt để khẳng định Lang Nha Trại đã thật sự đổi chủ.
Có điều, vị chưởng môn này chỉ mới vắng mặt hai ba canh giờ đã làm ra một việc chấn động như vậy. Đây chính là người làm hay sao.
Lúc này, một tên thuộc hạ Long Vệ Quân xuất hiện bên cạnh tổng giao quan Long Vệ Quân Long Vân Phi kề tai nói nhỏ.
Hai mắt Long Vân Phi tức thì mở to ra kinh ngạc.
Hắn lớn tiếng xác nhận.
“Không sai, thuộc hạ Long Vệ Quân vừa truyền tin. Lang Nha Trại đã bị Võ chưởng môn cùng các đệ tử diệt trừ. Xem như hậu họa về sau đã được thanh trừ…”
“Nhân đây, lấy danh nghĩa người đứng đầu Long Vệ Quân tuyên dương công lao của Võ chưởng môn…”
Câu nói này của tổng giáo quan Long Vân Phi thật sự chấn động toàn trường.
“Mẹ ơi, là sự thật!”
“Lang Nha Trại bị một môn phái vô danh diệt trừ!”
“Trước đó ta ở tửu quán chứng kiến. Cứ tưởng vị chưởng môn này đang làm loạn, tự tìm đường chết. Không ngờ là hắn sẵn tay diệt đi một thế lực. Đây là người làm sao?”
“Thì ra người gây họa trong tửu lâu chính là bọn hắn!”
Lúc này danh khí của môn phái Tiểu Kiếm Có Độc một bước lên cao. Không còn ai nghĩ tới Tiểu Kiếm Có Độc chỉ là một môn phái nhỏ, yếu kém.
Nói đùa, Long Vệ Quân còn không diệt trừ được Lang Nha Trại. Thậm chí là Tiêu Dương Phái muốn diệt trừ còn phải suy tính trước sau.
Một môn phái nhỏ yếu mà trong hai ba canh giờ nói diệt trừ liền diệt trừ. Đây quá là ảo ma rồi.
Cuối cùng Hoắc Công Công cũng phải công nhận, sự vắng mặt của Tiểu Kiếm Có Độc hoàn toàn xứng đáng.
Bọn họ chờ đợi đúng là không uổng công.
Hoắc Công Công tiếp tục tuyên bố.
“Nếu vậy vòng đấu lục cường sẽ tiến hành, mời sáu vị đại diện lên bốc thăm!”
Lần này, Vương Trùng thay thế Bùi Thiên Bách lên bốc thăm.
Đối thủ lần này của Tiểu Kiếm Có Độc chính là Hoàng Hà Phái.
Trận đầu tiên lục cường giữa môn phái Tiểu Kiếm Có Độc và Hoàng Hà Phái.
Võ Vô Địch hướng mười đệ tử đang nóng lòng lên lôi đài.
“Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết đi!”
Những đệ tử khác không được gọi tên tức thì lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Màn hình hiển thị Hệ Thống Tu Luyện của Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết sáng lên thông báo.
Đây chính là nguyên nhân khiến những tên không được chưởng môn không gọi tên. Bởi vì chỉ cần chưởng môn gọi tên, bọn họ sẽ nhận được một nhiệm vụ.
Khả năng phần thưởng lần này không nhỏ.
Võ Vô Địch vỗ vai Bùi Thiên Bách rồi nói.
“Không sao, cơ hội còn nhiều!”
Đây chính là lời an ủi không phải dành cho Bùi Thiên Bách mà là những người còn lại không được lên lôi đài.
Lúc này, ba người Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và lý Thanh Tuyết đứng đối diện ba đệ tử đến từ Hoàng Hà Phái lần lượt là Phan Hoàng Phong, Diệp Thừa, Phan Dạ Ngọc.
Tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên.
Diệp Thừa nhìn ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc, gà yếu không có thực lực liền nhếch miệng lên chế giễu.
“Nể tình là ba muội tử, ta nhường cho các ngươi mười chiêu!”
Khóe miệng Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết cong lên.
Thân ảnh bả ba tức thì biến mất, lúc xuất hiện chính là phía sau cả ba người Hoàng Hà Phái rồi gõ nhẹ một cái sau gáy.
Cả ba trợn mắt rồi ngã nghiêng ra bất tình.
Trận đấu kết thúc.
Toàn bộ khách quan chiến há to miệng ra không kịp khép lại.
Bốn thế lực còn lại mở to mắt ra kinh ngạc.
Các khách mời cũng rung động một hồi.
Bọn họ đều không hiểu, màn trình diễn trước đó của đệ tử Hoàng Hà Phái cực kỳ mạnh, tính toán chỉ thua Tiêu Dương Phái. Lý do gì, chỉ là một cái gõ nhẹ, cả ba tên đệ tử Hoàng Hà Phái đều không chịu nổi.
Tiếp theo chính là một màn “ồ” kéo dài kinh ngạc.
“Các ngươi thấy gì không? Ta vừa rồi ngoáy đầu nhìn về sau, lúc quay lại thì thấy ba tên Hoàng Hà Phái đo đất?”
“Ta vừa rồi nhắm mắt nhớ tới nương tử, mở mắt ra thì thấy cảnh tượng như vậy?”
“Ngươi thử gõ nhẹ ta xem, ta có bất tỉnh không?”
“Giờ thì ta đã thêm một phần chắc chắn Lang Nha Trại do môn phái Võ chưởng môn diệt trừ!”
“Các ngươi có nhận ra thực lực của ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc không? Ta cảm thấy cấp bậc bọn họ còn chưa tới Võ Sư, ta có hoa mắt chăng?”
Trên hàng khách mời.
Đại diện Thần Kiếm Sơn Trang Bạch Nhất Đảm khẽ vuốt râu mỉm cười.
Thực lực đệ tử môn phái Tiểu Kiếm Có Độc lão đương nhiên biết rõ.
Không phải ngày nào, trang chủ Bạch Diệp Phi đều tán gẫu với nữ nhi mình sao. Đặc biệt là tán gẫu ở khoảng cách xa ngàn dặm. Đương nhiên bên trong có ẩn tình vô cùng thần kỳ.
Đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn sắc mặt ngưng trọng.
“Dù các ngươi lợi hại thế nào, đối mặt với đệ tử thiên tài Tiêu Dương Phái. Đều là Tông Sư cấp bậc, các ngươi có khả năng đối phó sao?”
Tứ hoàng tử Triệu Minh lúc này buông lỏng người khi nhìn thấy đệ tử môn phái ân công quá mạnh. Xem ra là hắn đã quá xem nhẹ thực lực của đệ tử môn phái ân công rồi.
Thập nhị hoàng tử Triệu Vô Cực thì sắc mặt âm trầm, sát khi đã dần dần lộ ra ngoài.
Thái tử Triệu Văn Thác hầu như không mấy quan tâm đến thế cục.
Ba người Võ Thanh Phương, Võ Vân Nhạt và Lý Thanh Tuyết đứng im một chỗ chưa rời lôi đài. Nguyên do là các nàng ta bận rộn nhận phần thưởng nhiệm vụ.
Phần thưởng hệ thống ban tặng là một thanh vũ khí tùy chọn.
Võ Thanh Phương cùng Lý Thanh Tuyết dùng kiếm, nhận được một thanh Quang Vinh Kiếm với thuộc tính Nhanh Nhẹn +100 với hiệu ứng sát thương +200%. Đồng thời miễn nhiễm sát thương trong 2 giây. Với Quang Minh Kiếm, thực lực bọn họ trong phút chốc tăng lên đáng kể.
Võ Vân Nhạt dùng thương nên nhận Quang Vinh Thương, thuộc tính Sức Mạnh +70 và Sinh Lực +60. Hiệu ứng sát thương +300%.
Cả ba rời khỏi lôi đài với sắc mặt không thể vui hơn được nữa.
Cả hai xuất ra vũ khí được hệ thống khen thưởng cầm trong tay. Mục đích chính là đem khoe hàng trước những sư huynh còn lại.
Với mắt nhìn của Võ Vô Địch, hai loại vũ khí này không tầm thường.
Một vài đại nhân vật khách mời không hiểu, trong tay ba nữ đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc vốn không hề có bất kỳ thứ gì để mang theo. Lý do gì, thình lình lại xuất hiện vũ khí.
Võ Vô Địch mỉm cười, hướng ba người bọn họ khen ngợi.
“Các ngươi làm tốt lắm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.