Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 47: Tiểu Kiếm Có Độc Với Đạo Gia

Tân Sinh

26/07/2024

Một canh giờ sau.

Tại quảng trường Quân Uy Chiến.

Toàn bộ khách quan chiến, các thế lực tham gia Quân Uy Chiến, khách mời đều trở về quảng trường bắt đầu xem trận đấu cuối cùng giữa môn phái Tiểu Kiếm Có Độc và Đạo Gia.

Trận đấu này không ai ngờ tới sẽ xảy ra.

Theo nhận định ban đầu thì hai phái sẽ tranh vị trí đứng đầu là Tiêu Dương Phái và Thất Sơn Kiếm Phái hoặc là Hoàng Hà Phái. Không ngờ, cả ba môn phái trên đều không đi được đến bước cuối cùng.

Môn phái mà nhiều người chế giễu lại vào tranh vị trí thứ nhất.

Môn phái danh tiếng không lớn, chỉ gồm ba lão đạo nhân vẫn còn trụ vững cho đến giờ.

Lúc này, một tiếng chuông dài vang lên.

Như thường lệ, Hoắc Công Công xuất hiện thông báo.

“Như các vị đã biết phần thưởng dành cho vị trí số một là lãnh địa một môn phái bất kỳ trong bốn mươi sáu môn phái tham gia và 100 vạn lượng bạc”

“Sau khi Long Vệ Quân trao đổi với các vị chưởng môn đứng đầu võ lâm. Tất cả có chung đề xuất phần thưởng mới đó là một hòn đảo thay vì một môn phái tùy chọn và 500 vạn lượng bạc”

“Xin mời ý kiến đến từ hai vị đại diện Tiểu Kiếm Có Độc và Đạo Gia!”

Võ Vô Địch nhìn về phía đại trưởng lão Tiêu Dương Phái.

Rõ ràng là Tiêu Dương Phái nhắm chủ ý đến lãnh địa môn phái Tiểu Kiếm Có Độc cho nên mới mời tham gia Quân Uy Chiến. Dù không biết lãnh địa môn phái Tiểu Kiếm Có Độc có gì quý giá đến nỗi phải rày công bày trí như vậy.

Võ Vô Địch cười ha ha sảng khoái.

Hắn nói.

“Đương nhiên là đồng ý đề xuất này. Một hòn đảo yên bình, 500 vạn lượng. Đây chính là phần thưởng khiến ta cực kỳ hứng thú!”

Phía Đạo Gia nghe Võ Vô Địch chọn phần thưởng mới dành cho vị trí thứ nhất liền phản ứng.

Không Ly Đạo Nhân hừ một tiếng rồi dửng dưng nói.

“Ta không hứng thú với đề xuất mới, cứ dùng phần thưởng trước đó đi!”

Võ Vô Địch cười thầm.

Ta chính là thăm dò, không ngờ thật sự là ba tên Đạo Gia này có chủ ý đến một trong bốn mươi sáu thế lực tham gia.

Khả năng môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chính là mục tiêu đối phương đánh chủ ý tới.

Võ Vô Địch nói.

“Nếu vậy thì phần thưởng không cần thay đổi, cứ theo Đạo Gia đi!”



Điều này khiến bốn mươi ba thế lực còn đang quan chiến bắt đầu sốt sắng. Bọn họ không biết môn phái nào sẽ bị xóa sổ.

Tiêu Dương Phái đại diện chính là đại trưởng lão Tiêu Chấn Sơn thì không quan tâm, hắn sớm biết môn phái nào sẽ được đem ra làm phần thưởng.

Có điều, dự tính ban đầu Tiêu Dương Phái chính là môn phái đứng thứ nhất rồi chọn môn phái Tiểu Kiếm Có Độc làm phần thưởng. Không ngờ, “những người kia” còn có phương án dự phòng, lòi ra một môn phái Đạo Gia quá cường hoành.

Khả năng “những người kia” không có lòng tin đối với Tiêu Dương Phái.

Hoắc Công Công xác nhận chọn lựa của hai môn phái cuối cùng liền lên tiếng.

“Nếu vậy phần thưởng chính là một trong bốn mươi sáu môn phái có mặt tham gia và 100 vạn lượng bạc”

“Trận cuối cùng sẽ áp dụng giao đấu đối kháng riêng lẻ. Cho nên mời đại diện đầu tiên lên!”

Võ Vô Địch nhìn đệ tử phía sau đang nôn nóng, bọn họ không biết ai sẽ được chưởng môn chọn trúng.

“Trận đầu tiên Vương Trùng lên đi!”

Vương Trùng mừng rõ phóng thẳng lên trên lôi đài.

Phía Đạo Gia, Ngôn Hợp Đạo Nhân đánh trận đầu tiên.

Vương Trùng hiện tại cấp bậc đã là 52. Trong môn phái, tên này chính là tên cuồng tu luyện và tốc độ tu luyện không phải bình thường.

Mới hai canh giờ trước, hắn vừa thành công tấn cấp 51, lúc này đã vượt lên cấp 52.

Không hiểu, Hệ Thống Tu Luyện của cái tên Vương Trùng này có “bug” hay không.

Trên lôi đài.

Vương Trùng chắp tay lại hướng Ngôn Hợp Đạo Nhân hành lễ.

Đối với tiền bối, phải hướng đối phương chào hỏi. Đó chính là phong thái hiên ngang của bậc quân tử.

Hành động này có thể là bình thường, trong mắt các sư huynh, sư muội, sư đệ đồng môn không cần thiết. Có điều, ngay cả Võ Vô Địch cũng không biết.

Mỗi nhất cử nhất động của hắn chính là một loại nhiệm vụ.

Hắn chỉ cần thi lễ chào hỏi địch nhân, phần thưởng nhận lại +15.000 kinh nghiệm. Điều này có phải là hack mà chưởng môn hay nói hay không.

Ngôn Hợp Đạo Nhân băng lãnh nói.

“Ngươi không cần lễ nghĩa, không nhanh chóng ra tay, bần đạo sợ ngươi không có cơ hội xuất chiêu!”

Vương Trung gật đầu, rồi nắm chặt nắm đấm lao về phía Ngôn Hợp Đạo Nhân tung ra một quyền.

Quyền này chính là Phạt Nhật Cốt max cấp.



Ngôn Hợp Đạo Nhân vẫn khoan thai đứng yên, không động đến phất trần mà dùng một tay chống đỡ.

Uy lực nắm đấm bị chưởng pháp Ngôn Hợp Đạo Nhân cản lại, dư chấn lan tỏa ra xung quanh tạo thành kình lực bắn tứ phía.

Người quan chiến sửng sốt.

Những thế lực quan chiến cũng nhất thời tính toán sức nặng của nắm đấm vừa rồi. Ước tính cũng trên hai ngàn cân.

Chỉ là một nắm đấm nhưng sức nặng không hề bình thường.

Ngôn Hợp Đạo Nhân thu lại chưởng pháp, bất giác phải lùi về sau hai bước chân.

Lão bắt đầu chú ý đến tên tiểu tử đệ tử môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

Vương Trùng không dừng lại, tiếp tục tung ra Sát Lang Quyền max cấp, Toái Sơn Quyền max cấp liên tục dồn ép.

Ngôn Hợp Đạo Nhân lúc này buộc phải chú tâm vào trận chiến, lão dùng từng chưởng pháp chống đỡ, dù vậy vẫn bị Vương Trùng đánh thoái lui về sau. Tính toán, lão đã thoái lui mười bước chân.

Dưới lôi đài, từng người từng người trố mắt ra nhìn Vương Trùng.

Một tên đệ tử có thân hình như một thư sinh, vậy mà quyền pháp lại lợi hại như vậy.

Một vị đạo nhân từ lúc đầu cao cao tại thượng, lúc này liên tục bị dồn ép về sau.

Ngôn Hợp Đạo Nhân sắc mặt bắt đầu nghiêm trọng.

Lão cầm lấy phất trần, dùng tay vuốt từ dưới lên, dần dần lộ ra một lưỡi kiếm dài hơn một mét, lưỡi kiếm ánh lên một tia quang mang sáng rực.

“Ngươi đã kích thích được sự tò mò của bần đạo rồi!”

Nói rồi, lão quét một đường, đường kiếm vô hình tạo thành kiếm khí bắn về phía Vương Trùng.

Vương Trùng nhanh chóng né sang một bên, có điều đường kiếm vẫn không dừng lại tạo thành một vết nứt kéo dài.

Vương Trùng phát hiện Ngôn Hợp Đạo Nhân đã nảy sinh sát khí. Hắn lấy từ kho đồ ra một đôi Quyền Sáo có hình dạng vuốt sắt ánh lên tử sắc. Đây là phần thưởng nhiệm vụ đặc biệt, hệ thống tặng cho hắn.

Đây là Hổ Nha Quyền Sáo với thuộc tính Nhanh Nhẹn +80, hiệu ứng sát thương chảy máu. Chỉ cần móng vuốt trúng đối phương, hiệu ứng chảy máu liên tục kéo dài trong thời gian hai phút.

Đây chính là át chủ bài của Vương Trùng trước giờ chưa từng đem ra khoe với các sư huynh đệ đồng môn.

Võ Vô Địch nhìn quyền sáo, hắn cũng khá ngạc nhiên.

Tên Vương Trùng này luôn tạo cho hắn bất ngờ.

Bùi Thiên Bách, Đỗ Hối Hối khóe miệng cong lên.

Một số khách mời như đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn, chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong hay tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi đều sinh ra tò mò.

Bọn họ không hiểu, vũ khí có kích thước như vậy, hắn giấu bằng cách nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook