Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 83: Tử Địa Lịch Luyện (2)

Tân Sinh

26/07/2024

Cửa ải Tử Địa Lịch Luyện thứ tư.

[Cửa ải 4: Dã Trư (10-20)]

Bối cảnh là một vùng đầm lầy, bên trong ẩn hiện vô số ánh mắt màu đỏ ngầu của Dã Trư.

Đối với Dã Trư hung tính cực kỳ, không phân biệt phải trái. Vừa thấy nhóm người Võ Vô Địch liền lao tới tấn công.

Bạch Phi Tuyết bước ra, xuất kiếm quét vài đường.

Hơn hai mươi con Dã Trư bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

Bọn chúng nhận ra giống loài ác liệt hơn liền co rút lại, co đầu mà chạy.

Bạch Phi Tuyết giết hơn hai mươi con Dã Trư, phía trên thi thể những con Dã Trư xuất hiện những điểm kinh nghiệm. Có điều, điểm kinh nghiệm chỉ có +10 +15. Chẳng thấm vào đâu so với cấp bậc 58 của Bạch Phi Tuyết.

Vương Trùng trả qua bốn cửa ải, toàn bộ đều là cửa ải quá yếu kém.

Hắn phản ứng.

“Chưởng môn, có phải đặt tên Tử Địa Lịch Luyện sai rồi không? Tại sao dễ dàng qua ải như vậy?”

Võ Vô Địch cũng cảm nhận cửa ải đúng là dễ dàng.

Dù vậy, hắn vẫn đưa ra ý kiến.

“Không phải có 12 cửa ải sao, chúng ta chỉ mới đến cửa thứ 4 thôi!”

Võ Vô Địch tiếp tục dẫn đội, đi đến cửa ải thứ năm.

[Cửa ải 5: Cuồng Huyết Dã Trư (20-30)]

Bối cảnh là một vùng đầm lầy, có điều vị trí đi sâu vào trong thâm sơn.

Hoàng cảnh xung quanh mờ mịt, tràn ngập mùi hôi thối.

Phía sau màn đêm xuất hiện hơn một trăm con Cuồng Huyết Dã Trư.

Bọn chúng vừa nhìn thấy nhóm người Võ Vô Địch liền lao tới.

Đến lượt Vương Trùng bước ra, dùng nắm đấm đối đầu với trăm con Cuồng Huyết Dã Trư.

Mỗi một con Cuồng Huyết Dã Trư phải dùng hai nắm đấm mới có thể hoàn toàn đánh chết nó.

Bùi Thiên Bách thấy Vương Trùng chậm chạp liền rút kiếm ra phối hợp.

Đối với đường kiếm uyển chuyển, nhanh gọn của Bùi Thiên Bách, mỗi một đường kiếm đều dứt khoát giết chết một con Cuồng Huyết Dã Trư.

Bùi Thiên Bách chế giễu.

“Sư đệ nên dung kiếm đi, nắm đấm chẳng hiệu quả mấy!”

Vương Trùng cười ha ha, rồi lấy ra Hổ Nha Quyền Sáo rồi phóng lên trước mặt Bùi Thiên Bách tranh cướp con mồi.

Đến lượt Vương Trùng thể hiện.

Mỗi một vuốt tung ra đều đánh bay ha con Cuồng Huyết Dã Trư, ít nhất là hơn đại sư huynh một con.

Bùi Thiên Bách “hừ” một tiếng. Dùng Thiên Nhai Bá Kiếm thức quét ra một đường, hoàn cảnh xung quanh tức thì đột biến. Không khí gợn lên từng cơn sóng giống vực sâu vạn trượng.

Một chiêu kiếm bắn ra, kiếm khí hóa hình cắt nhuyễn từng con Cuồng Huyết Dã Trư cho đến khi không còn một con nào.

Kinh nghiệm mỗi con +75 đến +135.

Số lượng Vương Trùng giết là 35 con, tổng kinh nghiệm nhận được là 3500.



Số lượng Bùi Thiên Bách giết là 65 con, tổng kinh nghiệm là 6500. So với số kinh nghiệm thăng cấp chính là vấn đề.

Dù vậy, cảm giác giết quái sướng tay, không tệ lắm.

Bùi Thiên Bách hài lòng gật đầu.

Tiếp theo đến cửa ải thứ sáu.

[Cửa ải 6: Thạch Nhân (30-40)]

Bối cảnh là một khu núi hoang, đất đá cằn cỗi.

Khi nhóm Võ Vô Địch đặt chân đến khu vực này, mặt đất tức thì chấn động.

Từ trong tảng đá lớn, vách núi nhô ra từng tượng Thạch Nhân cao ba mét. Tròng mắt tối đen.

Sau một lúc, xuất hiện hơn hai trăm Thạch Nhân tạo thành một đội quân Thạch Nhân hùng hậu.

Võ Vô Địch nhìn những tượng đá Thạch Nhân đứng yên bất động chờ động tĩnh tiếp theo.

Võ Vô Địch nhìn sang Bạch Họa Họa dụ dỗ.

“Họa Họa xem, những tượng Thạch Nhân này giống như mộc nhân cho chúng ta thử kiếm. Họa Họa thử dùng một chiêu thi triển cho các sư huynh với ngũ tỷ xem thế nào?”

Bạch Họa Họa gật đầu không chút do dự, nàng cũng rất muốn thể hiện cho tướng công xem bản thân không vô dụng.

Bạch Họa Họa rút Tử Lân Kiếm ra.

Tay cầm kiếm, toàn thân dần tỏa ra một loại áp lực đẩy lùi những người lân cận ra xa.

Tiếp theo, Bạch Họa Họa cầm kiếm quét ngang một đường về phía hai trăm Thạch Nhân.

Từ trong chiêu thức bạo phát đi ra hàng ngàn lưỡi kiếm có hình dạng bán nguyệt. Từng lưỡi kiếm áp sát tượng Thạch Nhân, len lõi tượng đá cắt ngang dọc, tốc độ di chuyên như những tia sáng chớp động.

Bạch Họa Họa thu kiếm.

Chỉ một chiêu kiếm, Bạch Họa Họa thu được 81.000 kinh nghiệm. Cấp bậc quái này, mỗi con thu được từ 300 đến 400 kinh nghiệm.

Vương Trùng, Bùi Thiên Bách trố mắt nhìn Bạch Họa Họa.

Sư muội Bạch Họa Họa chỉ mới cấp 51, tại sao lại mạnh như vậy. Kiếm chiêu hoa mỹ, đẹp mắt. Ẩn hiện sát phạt quyết đoán hoàn toàn không giống với diện mạo đáng yêu của tiểu sư muội.

Võ Vô Địch sờ đầu Bạch Họa Họa khen ngợi.

“Họa Họa rất giỏi, trong chiêu kiếm ẩn chứa tính cách quyết đoán!”

“Mà chiêu thức này tên là gì vậy?”

Bạch Họa Họa ngẫm nghĩ, nàng tùy hứng vận dụng nên không có tên chiêu thức.

Nàng ta chợt nhớ ra, liền mừng rỡ nói.

“Tên chiêu thức là Đả Thạch Nhân!”

Võ Vô Địch phì cười.

“Đúng là cái tên chiêu thức rất giống tính cách của Họa Họa!”

Bạch Phi Tuyết đứng dần đó, cầm Thanh Loan Kiếm kề cổ Võ Vô Địch.

“Ý của chưởng môn là sao?”

Võ Vô Địch lúng túng, cố gắng giải thích.

“Ý ta là Họa Họa đáng yêu không vòng vo, đánh thạch nhân chính là đánh thạch nhân…”



Võ Vô Địch làm vẻ ngưng trọng, nhìn về phía Bạch Phi Tuyết với bộ dáng nghiêm túc.

“Không phải nương tử đang định nói Họa Họa đáng yêu của ta ngốc nghếch đúng không?”

Bạch Phi Tuyết tức thì giật mình.

“Ai là vợ nương tử ngươi?”

Phản ứng xong, Bạch Phi Tuyết liền xoay người sang nơi khác, không muốn tiếp tục đôi co. Nếu cứ tiếp tục, ăn thiệt thòi chính là nàng ta.

Bùi Thiên Bách, Vương Trùng nhìn nhau.

Chưởng môn có biết đâu là nơi công cộng không?

Võ Vô Địch phì cười.

“Được rồi, chúng ta tiếp tục vượt ải!”

Cửa ải tiếp theo.

[Cửa ải 7: Hỏa Đầu Thạch Nhân (40-50)]

Bối cảnh là một cũng khu núi hoang, có điều nơi cư trú của Hỏa Đầu Thạch Nhân là sâu bên trong. Giống như vòng ngoài có Thạch Nhân đóng vai trò bảo vệ.

Ngoại hình tương đối khác so với Thạch Nhân, cao bốn mét, ở phần đầu có vết nứt, bên trong có hỏa diễm lộ ra như thể trào ra bên ngoài.

Vương Trùng lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng lạ lùng của Thạch Nhân, khác hoàn toàn so với tưởng tượng.

Ban đầu hắn tưởng giống mộc nhân, điều khiển bằng cơ quan. Không ngờ, Thạch Nhân giống như người bình thường, được bao phủ bởi lớp đá sắc bén bên ngoài.

Chiều cao năm mét, khiến hình thể Hỏa Đầu Thạch Nhân hùng vĩ. Cảm giác được đánh nhau với Hỏa Đầu Thạch Nhân cực kỳ phấn khích.

Hắn chính là người đầu tiên lao đến, chủ động tấn công.

Tiếp theo là Bùi Thiên Bách.

Hỏa Đầu Thạch Nhân vận dụng từng khối đá tấn công, từng nắm đấm với sức nặng ngàn cân đánh tung bay mọi thứ.

Mỗi một nắm đấm của Hỏa Đầu Thạch Nhân khiến mặt đất phải lõm sâu xuống một lỗ.

Đặc biệt là cách một đoạn thời gian ngắn, Hỏa Đầu Thạch Nhân còn biết phun lửa.

Võ Vô Địch thấy vậy liền xúi giục Bạch Phi Tuyết.

“Nương tử sao không tham giả?”

“Bạch Họa Họa giao cho ta bảo vệ là được rồi!”

Bạch Phi Tuyết “hừ” một tiếng rồi rút Thanh Loan Kiếm lao về phía đám Hỏa Đầu Thạch Nhân, số lượng ước tính một trăm con.

Nguyên do thực lực quái cấp 50, nên không dễ gì hạ được.

Đối với Hỏa Đầu Thạch Nhân, kinh nghiệm mỗi con +1100 đến +1500.

Phải mất một canh giờ, Bùi Thiên Bách, Vương Trùng cùng Bạch Phi Tuyết mới dọn sạch cửa ải thứ bảy này.

Vương Trùng trở về, sắc mặt vô cùng tốt.

Bùi Thiên Bách cũng cảm thán.

“Cảm giác luyện kiếm này vô cùng chân thực, so với đánh vào không khí thực tế hơn nhiều. Nếu so với khiêu chiến Lôi Đài ở Hội Trường không dám dùng toàn lực. Thì ở đây, thỏa sức chém giết, rất kích thích!”

Bạch Phi Tuyết không nói nhiều.

“Cũng tạm!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook