Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 32: Tuyển Quân Uy Chiến (2)

Tân Sinh

26/07/2024

Tuyển Quân Uy Chiến trận thứ hai.

Đệ tử Võ Thiện Ánh là một thiếu niên nhiệt huyết sử dụng quyền pháp đấu với Lâm Quốc Đống ngoài hai mươi sử dụng đạn nổ.

Võ Vô Địch nhìn cả hai khí thế không thua kém. Trong đó Võ Thiện Ánh cấp 36 còn Lâm Quốc Đống cấp 35. Cả hai đều đủ điều kiện học được kỹ năng cấp 35.

Đối với kỹ năng cấp 35 quyền pháp là Triệt Long Quyền, còn kỹ năng trường cung là Vô Ảnh Sát. Mỗi loại kỹ năng đều có ưu thế khác biệt.

Quan trọng là đệ tử vận dụng nó như thế nào.

Trên lôi đài.

Võ Thiện Ánh biết bản thân có ưu thế cận chiến cho nên vừa ra trận liền áp sát tung ra Toán Sơn Quyền (cấp 15), Phạt Nhật Cốt (cấp 25) thăm dò. Có điều bản thân Lâm Quốc Đống biết bản thân điểm yếu chính là cận chiến cho nên nhanh chóng thoái lui, giữ một khoảng cách nhất định rồi bắn ra liên tiếp Tam Liên Xạ (cấp 15), Xuyên Vân Phá Thiên (cấp 25). Mỗi một đạn nổ đều mang theo sát thương cực kỳ lớn. Cho nên Võ Thiên Ảnh ngoài né tránh ra chỉ có thể linh hoạt vận dụng bộ pháp tìm cách tiếp cận.

Bên phía khán đài.

Nhóm đệ tử Bách Hoa Cốc lần đầu nhìn thấy một loại vũ khí có hình thù kỳ lạ, bắn ra viên đạn có hình tròn. Khi tiếp xúc với vật cản liền phát nổ, âm thanh cực lớn. Dù không hiểu nhưng bọn họ cảm nhận được loại uy lực của đạn nổ này không tầm thường.

Trong lúc vô tình, một nữ đệ tử Bách Hoa Cốc lại liếc nhìn về phía Võ Vô Địch.

Võ Vô Địch ở trên cao nhìn xuống, hắn thoáng nhận ra được trong nhóm tám đệ tử Bách Hoa Cốc luôn có một ánh mắt luôn nhìn hắn. Lúc thì kinh ngạc, lúc thì sửng sốt, lúc thì ngượng ngùng. Thái độ liên tục thay đổi. Hắn không hiểu vì sao đối phương lại luôn nhìn hắn bằng ánh mắt đó.

Trên lôi đài.

Võ Thiên Ánh mỉm cười nói.

“Chúng ta phô diễn kỹ năng mạnh nhất đi!”

Lâm Quốc Đống gật đầu.

Võ Thiện Ánh bước vài bước về trước rồi lao đến Lâm Quốc Đống với tốc độ cực kỳ nhanh. Hắn nhảy lên trong trung rồi tung ra một quyền.

“Triệt Long Quyền!”

Lâm Quốc Đống mỉm cười, hắn sớm đã bắn ra ngoài ba phát đạn nổ.

Khi nắm đấm từ Võ Thiện Ánh chuẩn bị áp sát Lâm Quốc Đống thì trên không trung bạo phát ra một loại uy áp. Loại uy áp này bắn thẳng xuống phía sau Võ Thiện Ánh.

“Vô Ảnh Sát!”

Lâm Quốc Đống thoáng cười nhạt.

Trúng phải Vô Ảnh Sát, tên đồng môn sư đệ này phải nằm không dưới ba ngày.

Có điều, Lâm Quốc Đống không nghĩ tới uy lực của Triệt Long Quyền.

Dư chấn mà Triệt Long Quyền tạo ra cũng từ dưới mặt đất bạo nổ đi lên.

Cho nên, mặt đất ngay tại Lâm Quốc Đống đang đứng nứt nẻ, rồi gây ra một loại dư chấn mãnh liệt, gây ra sát thương cực kỳ lớn.

Võ Thiện Ánh trúng chiêu.

Lâm Quốc Đống cũng trúng chiêu.



Cuối cùng người còn tỉnh táo chính là Võ Thiện Ánh, nguyên do là thể chất hắn cao hơn. Người tập luyện quyền pháp, thêm vào điểm [Sức Mạnh] nhiều hơn.

Võ Vô Địch lắc đầu mỉm cười.

Hắn không ngờ, cả hai suýt chút nữa hòa nhau.

Võ Thiện Ánh thắng là do thế chất cao hơn. Tính ra cũng là may mắn, mà may mắn cũng là một loại thực lực.

Sau khi bốn đệ tử phụ trách hậu cần khiên hai tên sư đệ trọng thương khỏi lôi đài.

Lôi đài tiếp tục diễn ra.

Trận tiếp theo Vương Kiệt ngoài ba mươi sử dụng trường kiếm và Lý Thanh Tuyết ngoài hai mươi sử dụng trường kiếm.

Hai người này có tin đồn là đang âm thầm yêu đương.

Một số lời bàn tán trong [Timeline] hiện vẫn đang diễn ra trong hệ thống.

Vương Kiệt nhìn về phía Lý Thanh Tuyết đề nghị.

“Tiểu sư muội, đầu hàng đi, sư huynh thương!”

Dưới khán đầu, toàn bộ đệ tử đều cười rần rần lên.

“Ta nói có sai đâu, đúng là quan hệ yêu đương!”

“Tên nào vừa phản bác ta đâu, ngôi đầu ra cho ta chửi!”

“Sư đệ thấy sư huynh Vương Kiệt vẻ ngoài như bốn mươi, sau sư tỷ lại thích cho được nhỉ?”

“Còn phải nói sao, đương nhiên là *** ** rồi!”

“Ngươi đang nói bậy đúng không?”

“Ta nhớ là dùng từ tránh rồi mà. Có chuyện dùng * thay thế nữa!”

“Dù là dùng *, bọn ta cũng có thể hiểu ý tứ của sư huynh!”

“Thôi thôi, dừng nhiều chuyện. Trận đấu bắt đầu rồi!”

Trên lôi đài.

Vương Kiệt dùng kiếm lao đến, hắn vận dụng chiêu thức đơn giản trêu đùa Lý Thanh Tuyết.

Lý Thanh Tuyết tức giận, trực tiếp dùng Du Long Lưu Ảnh Kiếm (cấp 25) một kiếm đâm về phía, uy lực phát ra kèm theo vô số kiếm khí bắn ra. Đẩy lùi Vương Kiệt về sau.

Vương Kiệt vốn ở tâm thái trêu đùa, gặp Lý Thanh Tuyết phát hỏa liền thoái lui.

Hắn cũng dùng Du Long Lưu Ảnh Kiếm chống đỡ. Cho nên may mắn không bị trúng chiêu.

Hắn nhìn về phía Lý Thanh Tuyết mỉm cười nói.



“Tiểu sư muội, cẩn thận!”

Nói xong, hắn lấy ra một chiếc đạn nổ bắn về phía Lý Thanh Tuyết, đồng thời vận dụng Du Long Lưu Ảnh Kiếm tấn công. Ý định chính là tấn công bất ngờ hai hướng.

Đối với kỹ năng này, nhiều đệ tử bên dưới quan sát cũng bất ngờ.

“Thì ra vẫn có thể sử dụng cùng lúc hai loại kỹ năng. Ta có nên học không?”

Một tên khác mỉa mai.

“Có câu nhất nghệ tinh, nhất thân vinh!”

Lý Thanh Tuyết nhìn hai hướng tấn công, nàng ta mỉm cười.

Kiếm chiếu Thiên Nhai Bá Kiếm (cấp 35) bạo phát đi ra. Uy áp tạo ra huyễn tượng chính là cực sâu vạn trượng khiến đối phương rơi vào ảo cảnh, đôi mắt trở nên mơ hồ.

Khi Vương Kiệt bình tâm lại thì nhận ra kiếm của Lý Thanh Tuyết đã kề sát cổ.

“Sư huynh đã nhường!”

Vương Kiệt rơi một giọt mồ hôi. Hắn không ngờ lại thua nữ nhân của hắn.

Võ Vô Địch nhìn tràng cảnh diễn ra. Hắn sớm đoán được kết cục.

Cái tên Vương Kiệt cấp 36, đủ để học kỹ năng cấp 35. Có điều tên này học hai loại kỹ năng kiếm và cung cùng một lúc cho nên không đủ điều kiện học kỹ năng cấp 35. Cho nên mới thua trước Lý Thanh Tuyết.

Có thể lần tỷ thí này Vương Kiệt thua, nhưng lần sau chưa chắc là Lý Thanh Tuyết thắng.

Bên dưới khán đài, nhóm đệ tử Bách Hoa Cốc lúc này vô cùng ngạc nhiên.

Bọn họ không ngờ tới, đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc lại mạnh như vậy.

Nếu cốc chủ Bách Hoa Cốc có mặt, chưa hẳn đã đánh bại được Lý Thanh Tuyết.

Hoa Tiểu Nguyệt nhìn về phía sư muội mình, âm thầm truyền âm.

“Thượng Quan muội thấy sao? Môn phái này quả nhiên kỳ lạ!”

Thượng Quan Phi Phi chính là con gái của cốc chủ Bách Hoa Cốc. Lần này đến môn phái Tiểu Kiếm Có Độc một là thăm dò, hai là nhờ cậy. Cho nên nàng ta đóng giả làm một tiểu sư muội vô danh để đánh lừa ánh mắt của người khác.

Hơn nữa, kẻ thù của Bách Hoa Cốc cũng không ngừng giở trò. Sợ rằng sẽ ngăn cản chuyến đi đến môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

Nguyên nhân bọn họ đến, đằng sau chính là thử thăm dò chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc. Nếu quả thực chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc quả thực có khả năng trị được bách bệnh, bọn họ sẽ mời chưởng môn đến giải độc cho cốc chủ Bách Hoa Cốc.

Không lâu trước đó, cốc chủ đã trúng phải kỳ độc, bản thân chỉ còn sống không quá mười ngày.

Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc thực lực không tầm thường cùng với kiến trúc xung quanh môn phái. Bọn họ đã có một chút gì đó hy vọng.

Võ Vô Địch lúc này nhìn về phía Thượng Quan Phi Phi, trong ánh mắt nàng ta lúc này chính là một sự hy vọng.

“Quái lạ, giờ lại là ánh mắt của sự hy vọng!”

Lúc này, màn hình hệ thống hiện lên thông báo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook