Chương 2: Rơi Vào Bẫy
Kim Yu
09/11/2022
Mọi thủ tục về pháp lý việc ly hôn đều diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng,mọi người trong Dịch Gia không nghĩ anh lại có thể tuyệt tình đến như vậy, người trước đây luôn luôn thương yêu và nâng niu vợ mình nay lại thay đổi như trở thành một con người khác,khiến nhiều người cũng không thể tin vào mắt mình đây là Tư lệnh nhất nhất một mặt chung tình
Nhờ sự giúp đỡ của Dịch phu nhân mà vết thương của Uông Kiếm Trì càng được hồi phục nhanh hơn.
Anh ta cũng đã biết chuyện xảy ra với Chung Linh, mọi việc diễn ra trong nhà anh đều đã thấy và biết hết, anh biết thế nào ngày này cũng sẽ tới với cô nhưng không ngờ nó lại đến nhanh đến vậy.
Anh định lên chào cáo từ mọi người để rời đi.
Anh từ trong nhà kho bước ra ngoài .
Vừa ra tới ngoài anh không ngờ anh lại gặp ngay người con gái mà anh đã dành trọn tình yêu suốt mấy năm qua.
Chung Linh vừa từ Tinh Hoa về nhà vừa xuống xe cô liền bắt gặp ngay ánh mắt anh đang nhìn về phía cô.
Tình cảm của anh lúc xưa ùa về, giống lần đầu tiên hai người gặp nhau tại rạp hát,hai ánh mắt cứ thế mà nhìn nhau.
Uông Kiếm Trì nhớ lại ngày đó anh hẹn cô ra nhưng khi thấy cô tim anh liền đập rất nhanh, anh hồi hộp không dám ra gặp cô chỉ dám đứng từ xa nhìn cô.Cô lúc đó rất xinh đẹp đặt biệt là nụ cười của cô đã làm tim anh xao xuyến đến tận bây giờ.
Anh từ từ bước lại gần cô.
Chung Linh lo sợ nhìn xung quanh.
-" Anh sau lại ra đây, nếu có người nhìn thấy anh thì sau"Cô biết anh đang bị bọn quân Nhật truy tìm và một phần sợ người của Duy An sẽ thấy anh và cô.
Anh nhìn cô thở dài nói.
-" Em sợ anh bị mọi người nhìn thấy hay sợ Tịch Duy An sẽ nhìn thấy"
Tịch Duy An thật có phúc khi lấy được cô làm vợ.
Câu nói đó lại khiến cô phải run lên.
Phải rồi tại sao cô phải sợ Duy An nhìn thấy dù sau đi nữa cô và anh vài ngày nữa sẽ thành người dưng không liên quan gì đến nhau nữa thì tại sao cô phải sợ anh nhìn thấy.
-" Tôi.....không có ý đó"
-" Không có ý sau....!Nhưng anh thấy điều đó trong ánh mắt của em"Anh đi tới bóp hai vai cô nói.
Cô liền nhăn mặt nhưng không dám kêu đau sợ mọi người trong nhà sẽ thấy cảnh này.
-"Anh đang làm gì vậy!Mau buông tôi ra"
Uông Kiếm Trì nhìn vẻ mặt cô thì anh nhận ra anh đã hơi không khống chế được bản thân mình anh liền buông tay ra .
-"Anh xin lỗi"
-" Không còn việc gì nữa tôi vào nhà đây"Không đợi anh trả lời,cô liền đi vào nhà để lại ánh mắt anh luôn dõi theo cô
Uông Kiếm Trì nhìn bóng lưng cô nhưng lòng lại đau, từ trước đến nay anh vẫn luôn yêu cô,vẫn dõi theo cô khi biết cô đã có tình cảm với Tịch Duy An lòng anh càng đau hơn.
Bên ngoài một ánh mắt đã dõi theo hai người từ nãy đến giờ
Người này không ai khác chính là Lã Phó Quan
Anh được Tư Lệnh ra lệnh theo dõi nhất cử nhất động của cô,nhưng không ngờ anh lại phải gặp cảnh mà anh không nên thấy.
Anh xoay người rời đi .
Chung Linh chạy thật nhanh vào phòng cô đứng trước gương nhìn vào nó,cô ôm chặt ngực mình thở gấp.
Đây là tình cảnh như thế nào,cô rất sợ,rất rất sợ .
Cô không ngờ Kiếm Trì vẫn luôn giành tình cảm cho cô.Chắc là bây giờ ông trời đang chừng phạt cô vì khi đó đã phụ lòng của anh và trở thành phu nhân của Tư Lệnh để bây giờ cô phải trả giá.
Cô ngước mắt lên cười khổ,nước mắt lăng dài trên má .
*****************
Kỳ Ngư trong phòng tắm đang cố tình mặt một chiếc váy ngủ gợi cảm đứng trước gương xoay qua xoay lại,cô ta còn dùng nước hoa sức lên trên người mình.
Hôm nay cô ta đã suy nghĩ một chuyện rất đen tối vì muốn trói chặt mối quan hệ của cô và Tịch Duy An mà cô ta đã văng một cái bẩy khiến anh có thể rơi vào.
Cô nhìn vào gương cong môi lên cười,trong đầu cô tưởng tượng ra khung cảnh cô và Duy An sẽ kết hôn với nhau.
Duy An bên ngoài vẫn chưa hay mình sắp bị xa vào bẩy,anh vẫn ngồi trên ghế vát chân lên bàn,tay cầm điếu xì gà hút.
Anh nhắm mắt ngẫm nghĩ nhớ lại thời gian mà anh cùng Chung Linh vui vẻ bên nhau.
Hôm nay anh cầm đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị và đã có chữ ký của cô trên đó,tay anh không khỏi run lên từng bậc,anh rất muốn xé nó đi lập tức .
Như vậy ít bữa nữa thôi thì anh đã giải thoát cho cô,và quan hệ với cô chỉ còn là vợ trước của anh thôi.
-" Thật là nực cười"Anh cười khổ nói thầm.
Khi đó anh đã ép hôn cô như thế nào bây giờ lại ruồng bỏ cô một cách tàn nhẫn đến vậy.
Kỳ Ngư từ trong phòng tắm bước ta,chân đi chân đất bước về phía anh,từ đằng sau cô ta bịt lấy mắt anh.
-"Duy An"Cô ta cười khúc khích nói.
Mùi hương cô ta liền sộc vào mũi anh khiến anh khó chịu.
Anh kéo đôi bàn tay cô ta ra, anh đứng dậy quay lại nhìn cô ta,không ngờ hôm nay cô ta lại to gan dám lấy mặt chiếc váy mà anh đã mua tại Hồng Kông định về tặng cho Chung Linh, hôm nay cô ta còn đã tự tiện lấy chiếc váy này ra mặc nữa.
Đồ của người phụ nữ khác đã đụng qua anh tuyệt đối sẽ không cho vợ anh chạm vào,trong lòng anh không muốn một ai có thể thay thế cô và chạm vào những vật đồ của cô còn nếu đã đụng vào thì anh sẽ lập tức tiêu hủy hoặc vứt đi chúng không để cho cô có thể nhìn thấy
Anh nhìn Kỳ Ngư với ánh mắt sắc bén nói.
-" Ai cho cô cái quyền chạm vào đồ của cô ấy"Anh nắm thật chặt tay cô ta nói
Kỳ Ngư nhăn mặt.
-" Anh làm sau vậy, anh buông em ra,em không biết anh mua cho chị cả" Cô giựt tay lại,cô xoa cái tay bị anh nắm chặt,trên đó đã in dấu tay của anh khiến tay cô bây giờ đã ửng đỏ.
Cô ta làm sau không biết chiếc váy thuộc về Chung Linh nhưng cô ta vẫn cố ý mặc nó để quyến rũ anh
Cô ta khoanh tay đi tới trước cửa sổ,giọng nói đắc ý
-" Chỉ một chiếc váy,anh đừng làm quá như thế dù sau anh và chị ta cũng sắp li dị với nhau rồi"
Cô ta quay lại nhìn sắc mặt anh nói thêm
-" Chẳng phải sau,anh còn lưu luyến chị ta làm gì"
-" Cô....Cô" Anh tức giận chỉ thẳng mặt vào cô ta nói.
Nhưng cô ta vẫn nghinh cái mặt đáng ghét của mình lên nụ cười đắc ý của cô ta nhếch lên
Cô ta càng to gan từ từ đi tới trước mặt anh.
Ánh mắt của anh nhìn cô ta đầy dè chừng và khó hiểu.
Kỳ Ngư tới gần anh không nói lời nào cô ta liền ưỡng chân lên đặt lên anh một nụ hôn thiệt sâu.
Anh bất ngờ không biết phải làm sau định xô cô ta ra nhưng cô ta quàng tay ôm chặt cổ anh ép anh phải đáp lại.
Cảm giác anh bắt đầu rối ren anh không biết có nên đẩy cô ta ra không.
Đã bao lâu rồi anh đã không tiếp xúc với phụ nữ nên vì vậy sự quyến rũ của cô ta anh không thể cưỡng lại.
Anh bắt đầu ôm lấy eo cô ta, bắt đầu phối hợp nhịp nhàng làm theo cô ta.
Nhờ sự giúp đỡ của Dịch phu nhân mà vết thương của Uông Kiếm Trì càng được hồi phục nhanh hơn.
Anh ta cũng đã biết chuyện xảy ra với Chung Linh, mọi việc diễn ra trong nhà anh đều đã thấy và biết hết, anh biết thế nào ngày này cũng sẽ tới với cô nhưng không ngờ nó lại đến nhanh đến vậy.
Anh định lên chào cáo từ mọi người để rời đi.
Anh từ trong nhà kho bước ra ngoài .
Vừa ra tới ngoài anh không ngờ anh lại gặp ngay người con gái mà anh đã dành trọn tình yêu suốt mấy năm qua.
Chung Linh vừa từ Tinh Hoa về nhà vừa xuống xe cô liền bắt gặp ngay ánh mắt anh đang nhìn về phía cô.
Tình cảm của anh lúc xưa ùa về, giống lần đầu tiên hai người gặp nhau tại rạp hát,hai ánh mắt cứ thế mà nhìn nhau.
Uông Kiếm Trì nhớ lại ngày đó anh hẹn cô ra nhưng khi thấy cô tim anh liền đập rất nhanh, anh hồi hộp không dám ra gặp cô chỉ dám đứng từ xa nhìn cô.Cô lúc đó rất xinh đẹp đặt biệt là nụ cười của cô đã làm tim anh xao xuyến đến tận bây giờ.
Anh từ từ bước lại gần cô.
Chung Linh lo sợ nhìn xung quanh.
-" Anh sau lại ra đây, nếu có người nhìn thấy anh thì sau"Cô biết anh đang bị bọn quân Nhật truy tìm và một phần sợ người của Duy An sẽ thấy anh và cô.
Anh nhìn cô thở dài nói.
-" Em sợ anh bị mọi người nhìn thấy hay sợ Tịch Duy An sẽ nhìn thấy"
Tịch Duy An thật có phúc khi lấy được cô làm vợ.
Câu nói đó lại khiến cô phải run lên.
Phải rồi tại sao cô phải sợ Duy An nhìn thấy dù sau đi nữa cô và anh vài ngày nữa sẽ thành người dưng không liên quan gì đến nhau nữa thì tại sao cô phải sợ anh nhìn thấy.
-" Tôi.....không có ý đó"
-" Không có ý sau....!Nhưng anh thấy điều đó trong ánh mắt của em"Anh đi tới bóp hai vai cô nói.
Cô liền nhăn mặt nhưng không dám kêu đau sợ mọi người trong nhà sẽ thấy cảnh này.
-"Anh đang làm gì vậy!Mau buông tôi ra"
Uông Kiếm Trì nhìn vẻ mặt cô thì anh nhận ra anh đã hơi không khống chế được bản thân mình anh liền buông tay ra .
-"Anh xin lỗi"
-" Không còn việc gì nữa tôi vào nhà đây"Không đợi anh trả lời,cô liền đi vào nhà để lại ánh mắt anh luôn dõi theo cô
Uông Kiếm Trì nhìn bóng lưng cô nhưng lòng lại đau, từ trước đến nay anh vẫn luôn yêu cô,vẫn dõi theo cô khi biết cô đã có tình cảm với Tịch Duy An lòng anh càng đau hơn.
Bên ngoài một ánh mắt đã dõi theo hai người từ nãy đến giờ
Người này không ai khác chính là Lã Phó Quan
Anh được Tư Lệnh ra lệnh theo dõi nhất cử nhất động của cô,nhưng không ngờ anh lại phải gặp cảnh mà anh không nên thấy.
Anh xoay người rời đi .
Chung Linh chạy thật nhanh vào phòng cô đứng trước gương nhìn vào nó,cô ôm chặt ngực mình thở gấp.
Đây là tình cảnh như thế nào,cô rất sợ,rất rất sợ .
Cô không ngờ Kiếm Trì vẫn luôn giành tình cảm cho cô.Chắc là bây giờ ông trời đang chừng phạt cô vì khi đó đã phụ lòng của anh và trở thành phu nhân của Tư Lệnh để bây giờ cô phải trả giá.
Cô ngước mắt lên cười khổ,nước mắt lăng dài trên má .
*****************
Kỳ Ngư trong phòng tắm đang cố tình mặt một chiếc váy ngủ gợi cảm đứng trước gương xoay qua xoay lại,cô ta còn dùng nước hoa sức lên trên người mình.
Hôm nay cô ta đã suy nghĩ một chuyện rất đen tối vì muốn trói chặt mối quan hệ của cô và Tịch Duy An mà cô ta đã văng một cái bẩy khiến anh có thể rơi vào.
Cô nhìn vào gương cong môi lên cười,trong đầu cô tưởng tượng ra khung cảnh cô và Duy An sẽ kết hôn với nhau.
Duy An bên ngoài vẫn chưa hay mình sắp bị xa vào bẩy,anh vẫn ngồi trên ghế vát chân lên bàn,tay cầm điếu xì gà hút.
Anh nhắm mắt ngẫm nghĩ nhớ lại thời gian mà anh cùng Chung Linh vui vẻ bên nhau.
Hôm nay anh cầm đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị và đã có chữ ký của cô trên đó,tay anh không khỏi run lên từng bậc,anh rất muốn xé nó đi lập tức .
Như vậy ít bữa nữa thôi thì anh đã giải thoát cho cô,và quan hệ với cô chỉ còn là vợ trước của anh thôi.
-" Thật là nực cười"Anh cười khổ nói thầm.
Khi đó anh đã ép hôn cô như thế nào bây giờ lại ruồng bỏ cô một cách tàn nhẫn đến vậy.
Kỳ Ngư từ trong phòng tắm bước ta,chân đi chân đất bước về phía anh,từ đằng sau cô ta bịt lấy mắt anh.
-"Duy An"Cô ta cười khúc khích nói.
Mùi hương cô ta liền sộc vào mũi anh khiến anh khó chịu.
Anh kéo đôi bàn tay cô ta ra, anh đứng dậy quay lại nhìn cô ta,không ngờ hôm nay cô ta lại to gan dám lấy mặt chiếc váy mà anh đã mua tại Hồng Kông định về tặng cho Chung Linh, hôm nay cô ta còn đã tự tiện lấy chiếc váy này ra mặc nữa.
Đồ của người phụ nữ khác đã đụng qua anh tuyệt đối sẽ không cho vợ anh chạm vào,trong lòng anh không muốn một ai có thể thay thế cô và chạm vào những vật đồ của cô còn nếu đã đụng vào thì anh sẽ lập tức tiêu hủy hoặc vứt đi chúng không để cho cô có thể nhìn thấy
Anh nhìn Kỳ Ngư với ánh mắt sắc bén nói.
-" Ai cho cô cái quyền chạm vào đồ của cô ấy"Anh nắm thật chặt tay cô ta nói
Kỳ Ngư nhăn mặt.
-" Anh làm sau vậy, anh buông em ra,em không biết anh mua cho chị cả" Cô giựt tay lại,cô xoa cái tay bị anh nắm chặt,trên đó đã in dấu tay của anh khiến tay cô bây giờ đã ửng đỏ.
Cô ta làm sau không biết chiếc váy thuộc về Chung Linh nhưng cô ta vẫn cố ý mặc nó để quyến rũ anh
Cô ta khoanh tay đi tới trước cửa sổ,giọng nói đắc ý
-" Chỉ một chiếc váy,anh đừng làm quá như thế dù sau anh và chị ta cũng sắp li dị với nhau rồi"
Cô ta quay lại nhìn sắc mặt anh nói thêm
-" Chẳng phải sau,anh còn lưu luyến chị ta làm gì"
-" Cô....Cô" Anh tức giận chỉ thẳng mặt vào cô ta nói.
Nhưng cô ta vẫn nghinh cái mặt đáng ghét của mình lên nụ cười đắc ý của cô ta nhếch lên
Cô ta càng to gan từ từ đi tới trước mặt anh.
Ánh mắt của anh nhìn cô ta đầy dè chừng và khó hiểu.
Kỳ Ngư tới gần anh không nói lời nào cô ta liền ưỡng chân lên đặt lên anh một nụ hôn thiệt sâu.
Anh bất ngờ không biết phải làm sau định xô cô ta ra nhưng cô ta quàng tay ôm chặt cổ anh ép anh phải đáp lại.
Cảm giác anh bắt đầu rối ren anh không biết có nên đẩy cô ta ra không.
Đã bao lâu rồi anh đã không tiếp xúc với phụ nữ nên vì vậy sự quyến rũ của cô ta anh không thể cưỡng lại.
Anh bắt đầu ôm lấy eo cô ta, bắt đầu phối hợp nhịp nhàng làm theo cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.