Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây (Bản Dịch)
Chương 12: Chuyện Xưa…
Thập Niên Nhất Kiện
13/06/2023
Mã Tu nói rằng thiên phú trên phương diện bất tử chi đạo của hắn chỉ dừng ở mức thường thường. Nhưng hắn không cam lòng chỉ dừng lại ở đó, vì vậy trong đầu bỗng nhiên nảy lên một ý tưởng kỳ lạ như vậy——
"Bất tử chi đạo nghiên cứu về sự sống và cái chết. Nhưng dường như đại đa số các Tử Linh Pháp Sư đều chỉ quan tâm đến cái chết chứ không để tâm tới sự sống. Cho nên tôi muốn thử thay đổi góc nhìn xem sao…"
"Tôi dự định sẽ trồng một ít cây cối ở gần trấn Cổn Thạch, có thể thành một rừng cây lại càng tốt. Tôi nghĩ thông qua hành động này, mình có thể cảm nhận được năng lượng của sự sống. Có lẽ chuyện này sẽ mang đến một chút trợ giúp cho tôi đột phá bất tử chi đạo.”
Mã Tu bịa ra lời nói dối này để ăn trực thêm hai bữa cơm.
Nhưng hắn không ngờ rằng, bởi những lời nói dối ấy mà La Nam lại sinh ra hứng thú càng nhiều hơn.
Lúc đó, ngài còn tỏ vẻ bản thân đánh giá cao những ý tưởng mới mẻ và đầy phóng khoáng [1] của Mã Tu.
[1] : nguyên văn 天马行空 thiên mã hành không.
La Nam nói với Mã Tu rằng hắn có thể trồng cây trên mảnh đất này. Hơn nữa, ngài ấy còn có dự định sẽ giúp đỡ hắn một nửa số chi phí dùng để mua hạt giống và lục dịch.
Mã Tu thực sự kinh ngạc vì lòng nhiệt tình của ngài ấy, nhưng hắn vẫn từ chối ý tốt của La Nam.
Hắn dự định sẽ dựa vào sức mình để mua hạt giống.
La Nam cũng không quá quan tâm đến chuyện này. Ngay tại chỗ, ngài ấy đã viết một bức thư đề cử, để Mã Tu có thể đến trường công lập Tây Phất Nhĩ dạy cho những đứa trẻ con nhà quý tộc trong trấn. Còn Mã Tu dự định dạy môn học nào sẽ do bản thân hắn tùy ý chọn lựa.
Sau ngày hôm đó, La Nam lại tiếp tục trợ giúp Mã Tu trong công tác trồng cây và các phương diện khác trong cuộc sống.
Ngay cả căn nhà hiện tại Mã Tu đang ở cũng do La Nam cung cấp.
Mà mãi về sau, Mã Tu mới biết được, một nửa số phòng ở tại khu pháp sư đều thuộc về La Nam, một nửa còn lại thuộc về vợ của ngài ấy.
Trấn Cổn Thạch là quê hương của La Nam.
Mặc dù phần lớn thời gian ngài ấy đều sống ở vịnh Bảo Thạch, nhưng trong nhiều năm qua, trấn Cổn Thạch vẫn bình an vô sự, không xảy ra bất cứ sự cố thiên tai nhân họa nào, cũng có một phần công sức của ngài ấy.
...
Đối với đại pháp sư La Nam, trong lòng Mã Tu vẫn luôn mang theo cảm kích, nhưng hắn cũng biết rất rõ vì sao đối phương lại lựa chọn giúp đỡ mình.
Bởi vậy, ôm đùi là chuyện không có khả năng rồi, hắn vẫn nên dựa vào năng lực chân chính của bản thân để dần dần trưởng thành thôi.
Với suy nghĩ như vậy, Mã Tu thu lại suy nghĩ trong đầu, lại chuyên tâm nghiên cứu pháp thuật.
...
Sáng ngày hôm sau, Mã Tu đi ra từ bên trong sở trị an, phía sau hắn là hai đội viên canh phòng. Bọn họ cùng nâng thi thể của người thương nhân kia, bước đến rừng cây cao su.
Mã Tu thuần thục đào một cái hố để chôn đối phương, đến đây, cũng coi như hắn đã hoàn thành tâm nguyện của quỷ hồn rồi.
Đương nhiên, đến thì cũng đã đến, Mã Tu không quên trồng thêm ba cây cao su nữa.
30 điểm XP đã vào sổ sách rồi.
Mã Tu vô cùng hài lòng với chuyện này.
...
Vào buổi chiều, động tác của Bố Lai Đức thật là mau lẹ.
Gã nói với Mã Tu rằng mình đã kiểm tra tình huống trong hang động đá vôi dưới lòng đất, nhưng không phát hiện ra bất cứ manh mối nào.
Phía dưới hang động đá vôi kia có tới bảy, tám thông đạo sâu hoắm và âm u, bước vào trong đó, gần như có thể đi đến bất cứ một nơi nào trong thung lũng Kẻ Đào Vàng. Kể cả một vị chuyên gia giỏi lần theo dấu vết cỡ nào cũng phải vò đầu bứt tai khi đứng trước loại tình huống này.
Chuyện này cũng phù hợp với phán đoán ban đầu của Mã Tu.
Điều này cũng chứng minh rằng, hắn không có lỗ mãng đến mức tự đi điều tra một mình là quyết định vô cùng chính xác.
Còn về khu vực xung quanh "Bảo Quỷ Bà" mà quỷ hồn nọ đã nhắc tới. Bởi vì nơi ấy đã suy tàn khá nhiều năm, lại ở sâu trong núi, vô cùng nguy hiểm nên Bố Lai Đức còn đang trong quá trình điều động nhân lực, chưa thể bắt tay vào điều tra ngay được.
Nhưng gã cũng hứa với Mã Tu, nếu mình có phát hiện gì mới, nhất định sẽ thông báo cho hắn đầu tiên.
...
Một tuần sau, vào buổi tối.
Trong tầng hầm.
"Vs' Boo..."
Một câu thần chú ngắn vang lên.
Đột nhiên cơ thể Mã Tu được phủ thêm một lớp áo giáp trong suốt, thoạt nhìn vô cùng nặng nề!
...
"Pháp thuật 'Áo Giáp Gia Tây Á Ⅱ' của ngươi đã được thi triển thành công!
Hộ giáp của ngươi +8
Thời gian duy trì: 180 giây"
...
Thành công rồi!
Mã Tu vô cùng say mê cảm nhận sự mềm mại đàn hồi đang bao bọc khắp cơ thể, không nơi nào không có.
Loại cảm giác này, cứ như bản thân đang bị một quả lạnh khổng lồ bao lấy cơ thể vậy. Không nặng tí nào nhưng tính phòng ngự rất cao.
"Bất tử chi đạo nghiên cứu về sự sống và cái chết. Nhưng dường như đại đa số các Tử Linh Pháp Sư đều chỉ quan tâm đến cái chết chứ không để tâm tới sự sống. Cho nên tôi muốn thử thay đổi góc nhìn xem sao…"
"Tôi dự định sẽ trồng một ít cây cối ở gần trấn Cổn Thạch, có thể thành một rừng cây lại càng tốt. Tôi nghĩ thông qua hành động này, mình có thể cảm nhận được năng lượng của sự sống. Có lẽ chuyện này sẽ mang đến một chút trợ giúp cho tôi đột phá bất tử chi đạo.”
Mã Tu bịa ra lời nói dối này để ăn trực thêm hai bữa cơm.
Nhưng hắn không ngờ rằng, bởi những lời nói dối ấy mà La Nam lại sinh ra hứng thú càng nhiều hơn.
Lúc đó, ngài còn tỏ vẻ bản thân đánh giá cao những ý tưởng mới mẻ và đầy phóng khoáng [1] của Mã Tu.
[1] : nguyên văn 天马行空 thiên mã hành không.
La Nam nói với Mã Tu rằng hắn có thể trồng cây trên mảnh đất này. Hơn nữa, ngài ấy còn có dự định sẽ giúp đỡ hắn một nửa số chi phí dùng để mua hạt giống và lục dịch.
Mã Tu thực sự kinh ngạc vì lòng nhiệt tình của ngài ấy, nhưng hắn vẫn từ chối ý tốt của La Nam.
Hắn dự định sẽ dựa vào sức mình để mua hạt giống.
La Nam cũng không quá quan tâm đến chuyện này. Ngay tại chỗ, ngài ấy đã viết một bức thư đề cử, để Mã Tu có thể đến trường công lập Tây Phất Nhĩ dạy cho những đứa trẻ con nhà quý tộc trong trấn. Còn Mã Tu dự định dạy môn học nào sẽ do bản thân hắn tùy ý chọn lựa.
Sau ngày hôm đó, La Nam lại tiếp tục trợ giúp Mã Tu trong công tác trồng cây và các phương diện khác trong cuộc sống.
Ngay cả căn nhà hiện tại Mã Tu đang ở cũng do La Nam cung cấp.
Mà mãi về sau, Mã Tu mới biết được, một nửa số phòng ở tại khu pháp sư đều thuộc về La Nam, một nửa còn lại thuộc về vợ của ngài ấy.
Trấn Cổn Thạch là quê hương của La Nam.
Mặc dù phần lớn thời gian ngài ấy đều sống ở vịnh Bảo Thạch, nhưng trong nhiều năm qua, trấn Cổn Thạch vẫn bình an vô sự, không xảy ra bất cứ sự cố thiên tai nhân họa nào, cũng có một phần công sức của ngài ấy.
...
Đối với đại pháp sư La Nam, trong lòng Mã Tu vẫn luôn mang theo cảm kích, nhưng hắn cũng biết rất rõ vì sao đối phương lại lựa chọn giúp đỡ mình.
Bởi vậy, ôm đùi là chuyện không có khả năng rồi, hắn vẫn nên dựa vào năng lực chân chính của bản thân để dần dần trưởng thành thôi.
Với suy nghĩ như vậy, Mã Tu thu lại suy nghĩ trong đầu, lại chuyên tâm nghiên cứu pháp thuật.
...
Sáng ngày hôm sau, Mã Tu đi ra từ bên trong sở trị an, phía sau hắn là hai đội viên canh phòng. Bọn họ cùng nâng thi thể của người thương nhân kia, bước đến rừng cây cao su.
Mã Tu thuần thục đào một cái hố để chôn đối phương, đến đây, cũng coi như hắn đã hoàn thành tâm nguyện của quỷ hồn rồi.
Đương nhiên, đến thì cũng đã đến, Mã Tu không quên trồng thêm ba cây cao su nữa.
30 điểm XP đã vào sổ sách rồi.
Mã Tu vô cùng hài lòng với chuyện này.
...
Vào buổi chiều, động tác của Bố Lai Đức thật là mau lẹ.
Gã nói với Mã Tu rằng mình đã kiểm tra tình huống trong hang động đá vôi dưới lòng đất, nhưng không phát hiện ra bất cứ manh mối nào.
Phía dưới hang động đá vôi kia có tới bảy, tám thông đạo sâu hoắm và âm u, bước vào trong đó, gần như có thể đi đến bất cứ một nơi nào trong thung lũng Kẻ Đào Vàng. Kể cả một vị chuyên gia giỏi lần theo dấu vết cỡ nào cũng phải vò đầu bứt tai khi đứng trước loại tình huống này.
Chuyện này cũng phù hợp với phán đoán ban đầu của Mã Tu.
Điều này cũng chứng minh rằng, hắn không có lỗ mãng đến mức tự đi điều tra một mình là quyết định vô cùng chính xác.
Còn về khu vực xung quanh "Bảo Quỷ Bà" mà quỷ hồn nọ đã nhắc tới. Bởi vì nơi ấy đã suy tàn khá nhiều năm, lại ở sâu trong núi, vô cùng nguy hiểm nên Bố Lai Đức còn đang trong quá trình điều động nhân lực, chưa thể bắt tay vào điều tra ngay được.
Nhưng gã cũng hứa với Mã Tu, nếu mình có phát hiện gì mới, nhất định sẽ thông báo cho hắn đầu tiên.
...
Một tuần sau, vào buổi tối.
Trong tầng hầm.
"Vs' Boo..."
Một câu thần chú ngắn vang lên.
Đột nhiên cơ thể Mã Tu được phủ thêm một lớp áo giáp trong suốt, thoạt nhìn vô cùng nặng nề!
...
"Pháp thuật 'Áo Giáp Gia Tây Á Ⅱ' của ngươi đã được thi triển thành công!
Hộ giáp của ngươi +8
Thời gian duy trì: 180 giây"
...
Thành công rồi!
Mã Tu vô cùng say mê cảm nhận sự mềm mại đàn hồi đang bao bọc khắp cơ thể, không nơi nào không có.
Loại cảm giác này, cứ như bản thân đang bị một quả lạnh khổng lồ bao lấy cơ thể vậy. Không nặng tí nào nhưng tính phòng ngự rất cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.