Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây (Bản Dịch)
Chương 34: Cơn Ác Mộng Của Mười Bảy Năm Trước…
Thập Niên Nhất Kiện
17/06/2023
"Sau khi bị bắt nhảy xuống từ vách núi, vật triệu hồi 'Philoreus' của ngươi đã kích phát tiềm năng, nắm giữ long ngữ pháp thuật 'Vũ Lạc Cao Cấp' !"
"Khá lắm!" Matthew dùng sức vỗ vỗ đầu Cốt Long, sau đó chưa hết hoảng hồn, hắn quay đầu lại thoáng nhìn về phía sau. Tới lúc này, mảnh sương mù trên núi đã ụp thẳng xuống cửa sơn cốc, nhưng cuối cùng nó cũng không hạ thấp thêm nữa.
"Tên tà thuật sư chết tiệt kia toàn dối trá, khẳng định là hắn có biết về sương mù bên ngoài bảo Quỷ Bà, nên mới lợi dụng Quỷ Thuật Tạo Vật kích thích cho sương mú bên ngoài buông xuống? Khó trách hắn lại muốn bỏ chạy thật nhanh..."
Matthew toát mồ hôi lạnh đầy người.
May mắn là Fern không dự đoán được hắn có thể tiêu diệt bọn họ chỉ trong khoảnh khắc!
"Nếu chậm trễ thêm chừng một, hai phút..." Matthew không dám tiếp tục suy nghĩ nữa.
Thế giới này thật là đáng sợ.
Lần đầu tiên hắn chủ động ra ngoài mạo hiểm, lại suýt chút nữa đã gặp đại nạn.
Quả nhiên, vẫn nên an an phận phận mà ở nhà trồng cây sẽ ổn thỏa hơn!
...
Matthew khôi phục lại tinh thần, thoáng cúi đầu quan sát mặt đất mênh mông dưới ánh trăng bên dưới, chỉ thấy hắc ám ở bốn phương tám đang nhanh chóng rút đi như thủy triều.
Gió đêm lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt hắn.
Loại cảm giác ở hiện tại cũng khá tốt.
Matthew lập tức dựng thẳng sống lưng, vui vẻ nói to: "Đi thôi, chúng ta về nhà nào."
Tiểu Phí cũng gầm lên một tiếng trầm thấp như phụ họa hắn, sau đó, nó thuận theo thế núi, ầm ầm lao xuống!
...
Cùng lúc ấy, ở phía trên chân núi, lãnh chúa Blutfahne đang tạm biệt con ưng khổng lồ.
"Thật có lỗi, nhưng tôi chỉ có thể đưa anh đến nơi đây thôi." Con ưng khổng lồ trầm giọng nói: "Trực giác nói cho tôi biết, phía trên ngọn núi này có sinh vật tà ác vô cùng đáng sợ đang trỗi dậy. Tôi không thể ngồi xem mặc kệ, nhưng trong mình lại thiếu đi dũng khí chiến đấu cùng nó, cho nên chỉ có thể từ biệt tại đây. Anh phải cẩn thận, tuyệt đối đừng đến quá gần tòa cổ bảo nọ."
Lãnh chúa Blutfahne gật gật đầu: "Tôi hiểu mà, dựa theo kết quả bói toán của Zeller, vị trí tôi cần đến nằm trong sơn cốc bên sườn phía Tây, nơi đó cách bảo Quỷ Bà một đoạn."
Con ưng khổng lồ thu cánh xuống: "Cho nên, trong chuyện anh cố ý để bọn họ gióng trống khua chiêng đi qua bên này, cũng mang theo một chút dụng ý là mê hoặc tầm mắt của địch nhân bên trong?"
Lãnh chúa Blutfahne bật cười không tiếng động: "Đương nhiên. Đối phương có thể vô thanh vô tức cướp đi Sieff ngay dưới mí mắt Zeller, thì khẳng định trong số những kẻ ra tay có 'Người một nhà' của chúng ta."
Con ưng khổng lồ cảm khái nói: "Quả nhiên thế giới nhân loại thật là phức tạp, chỉ mong dũng khí và trí tuệ của anh sẽ mang tới cho anh kết quả tốt đẹp."
Lãnh chúa Blutfahne vỗ vỗ phía sau lưng con ưng khổng lồ nọ, sau đó lật tay rút ra một thanh cự kiếm màu bạc: "Có lẽ những con côn trùng thối tha chỉ dám trốn trong góc tối tính kế kia đã quên mất tôi rồi. Rega. Blutfahne tôi từng một mình chém giết thật nhiều chiến sĩ trong luyện ngục."
"Từ mười bảy năm trước, tôi đã từng tuyên thệ, không một kẻ nào có thể cướp Sieff từ trong tay tôi... Loại chuyện thế này, tôi tuyệt đối sẽ không để nó xảy ra thêm một lần nào nữa!"
Nói xong, ông ấy giơ kiếm lên, trực tiếp sải bước đi về phía núi, nhưng chưa đi được bao nhiêu bước, thì ngay giữa không trung, đã có một cái bóng khổng lồ lập tức ùn ùn kéo tới.
Hô!
Bóng dáng quỷ dị, gầy trơ xương nọ xẹt qua ngay trên đỉnh đầu ông ấy.
Hai người đều bị Long Uy đáng sợ kia làm kinh hãi, không thể động đậy nổi!
Phanh!
Thanh cự kiếm rơi xuống đất, suýt chút nữa đã đâm xuyên qua giày của Rega!
Vài giây sau, Rega vừa miễn cưỡng khôi phục được một chút năng lực hành động, lập tức kinh hãi nhìn về hướng kia.
Ông vừa thấy được một bóng người ngạo nghễ đứng ngay trên lưng bộ hài cốt của con cự thú nọ.
Nhưng đó không phải điều quan trọng, quan trọng là ông ấy còn mơ hồ nhìn ra trong lòng người nọ có ôm theo một người khác!
"Sieff ——!" Rega khàn giọng mà rống lên một câu.
Không sai được.
Cái loại cảm giác này tuyệt đối không sai được.
Cơn ác mộng của mười bảy năm trước lại hiện ra ngay trước mặt ông ấy.
Rega vừa kinh hãi vừa tức giận, không chút do dự đã đuổi về phía con Cốt Long đang nhanh chóng đi xa kia.
Nhưng rất nhanh, bóng đen ấy đã biến mất trong màn đêm.
...
"Hình như vừa rồi có người ở bên dưới? Hắn đang kêu gọi cái gì nhỉ?"
Tiểu Phí bay quá nhanh, cho nên Matthew không thấy rõ cũng không nghe được tiếng nói ấy. Lúc này, hắn còn đắm chìm bên trong niềm vui sướng khi được cưỡi rồng bay trên trời.
Dưới hiệu ứng của Vũ Lạc Cao Cấp, Tiểu Phí bay thẳng một đường ra ngoài hơn tám mươi dặm mới dừng lại phía trước một ngọn núi nhỏ.
Matthew vốn định hủy bỏ triệu hồi Cốt Long trước, sau đó sẽ đưa Sieff về nhà, nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên từ phía sau ngọn núi sáng lên một mảnh ánh lửa!
Không đợi Matthew có chút động tác nào, ánh lửa ấy đã nhanh chóng lao tới trước mặt hắn.
Kia rõ ràng là một đội ngũ đang giơ đuốc lên đường!
"Khá lắm!" Matthew dùng sức vỗ vỗ đầu Cốt Long, sau đó chưa hết hoảng hồn, hắn quay đầu lại thoáng nhìn về phía sau. Tới lúc này, mảnh sương mù trên núi đã ụp thẳng xuống cửa sơn cốc, nhưng cuối cùng nó cũng không hạ thấp thêm nữa.
"Tên tà thuật sư chết tiệt kia toàn dối trá, khẳng định là hắn có biết về sương mù bên ngoài bảo Quỷ Bà, nên mới lợi dụng Quỷ Thuật Tạo Vật kích thích cho sương mú bên ngoài buông xuống? Khó trách hắn lại muốn bỏ chạy thật nhanh..."
Matthew toát mồ hôi lạnh đầy người.
May mắn là Fern không dự đoán được hắn có thể tiêu diệt bọn họ chỉ trong khoảnh khắc!
"Nếu chậm trễ thêm chừng một, hai phút..." Matthew không dám tiếp tục suy nghĩ nữa.
Thế giới này thật là đáng sợ.
Lần đầu tiên hắn chủ động ra ngoài mạo hiểm, lại suýt chút nữa đã gặp đại nạn.
Quả nhiên, vẫn nên an an phận phận mà ở nhà trồng cây sẽ ổn thỏa hơn!
...
Matthew khôi phục lại tinh thần, thoáng cúi đầu quan sát mặt đất mênh mông dưới ánh trăng bên dưới, chỉ thấy hắc ám ở bốn phương tám đang nhanh chóng rút đi như thủy triều.
Gió đêm lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt hắn.
Loại cảm giác ở hiện tại cũng khá tốt.
Matthew lập tức dựng thẳng sống lưng, vui vẻ nói to: "Đi thôi, chúng ta về nhà nào."
Tiểu Phí cũng gầm lên một tiếng trầm thấp như phụ họa hắn, sau đó, nó thuận theo thế núi, ầm ầm lao xuống!
...
Cùng lúc ấy, ở phía trên chân núi, lãnh chúa Blutfahne đang tạm biệt con ưng khổng lồ.
"Thật có lỗi, nhưng tôi chỉ có thể đưa anh đến nơi đây thôi." Con ưng khổng lồ trầm giọng nói: "Trực giác nói cho tôi biết, phía trên ngọn núi này có sinh vật tà ác vô cùng đáng sợ đang trỗi dậy. Tôi không thể ngồi xem mặc kệ, nhưng trong mình lại thiếu đi dũng khí chiến đấu cùng nó, cho nên chỉ có thể từ biệt tại đây. Anh phải cẩn thận, tuyệt đối đừng đến quá gần tòa cổ bảo nọ."
Lãnh chúa Blutfahne gật gật đầu: "Tôi hiểu mà, dựa theo kết quả bói toán của Zeller, vị trí tôi cần đến nằm trong sơn cốc bên sườn phía Tây, nơi đó cách bảo Quỷ Bà một đoạn."
Con ưng khổng lồ thu cánh xuống: "Cho nên, trong chuyện anh cố ý để bọn họ gióng trống khua chiêng đi qua bên này, cũng mang theo một chút dụng ý là mê hoặc tầm mắt của địch nhân bên trong?"
Lãnh chúa Blutfahne bật cười không tiếng động: "Đương nhiên. Đối phương có thể vô thanh vô tức cướp đi Sieff ngay dưới mí mắt Zeller, thì khẳng định trong số những kẻ ra tay có 'Người một nhà' của chúng ta."
Con ưng khổng lồ cảm khái nói: "Quả nhiên thế giới nhân loại thật là phức tạp, chỉ mong dũng khí và trí tuệ của anh sẽ mang tới cho anh kết quả tốt đẹp."
Lãnh chúa Blutfahne vỗ vỗ phía sau lưng con ưng khổng lồ nọ, sau đó lật tay rút ra một thanh cự kiếm màu bạc: "Có lẽ những con côn trùng thối tha chỉ dám trốn trong góc tối tính kế kia đã quên mất tôi rồi. Rega. Blutfahne tôi từng một mình chém giết thật nhiều chiến sĩ trong luyện ngục."
"Từ mười bảy năm trước, tôi đã từng tuyên thệ, không một kẻ nào có thể cướp Sieff từ trong tay tôi... Loại chuyện thế này, tôi tuyệt đối sẽ không để nó xảy ra thêm một lần nào nữa!"
Nói xong, ông ấy giơ kiếm lên, trực tiếp sải bước đi về phía núi, nhưng chưa đi được bao nhiêu bước, thì ngay giữa không trung, đã có một cái bóng khổng lồ lập tức ùn ùn kéo tới.
Hô!
Bóng dáng quỷ dị, gầy trơ xương nọ xẹt qua ngay trên đỉnh đầu ông ấy.
Hai người đều bị Long Uy đáng sợ kia làm kinh hãi, không thể động đậy nổi!
Phanh!
Thanh cự kiếm rơi xuống đất, suýt chút nữa đã đâm xuyên qua giày của Rega!
Vài giây sau, Rega vừa miễn cưỡng khôi phục được một chút năng lực hành động, lập tức kinh hãi nhìn về hướng kia.
Ông vừa thấy được một bóng người ngạo nghễ đứng ngay trên lưng bộ hài cốt của con cự thú nọ.
Nhưng đó không phải điều quan trọng, quan trọng là ông ấy còn mơ hồ nhìn ra trong lòng người nọ có ôm theo một người khác!
"Sieff ——!" Rega khàn giọng mà rống lên một câu.
Không sai được.
Cái loại cảm giác này tuyệt đối không sai được.
Cơn ác mộng của mười bảy năm trước lại hiện ra ngay trước mặt ông ấy.
Rega vừa kinh hãi vừa tức giận, không chút do dự đã đuổi về phía con Cốt Long đang nhanh chóng đi xa kia.
Nhưng rất nhanh, bóng đen ấy đã biến mất trong màn đêm.
...
"Hình như vừa rồi có người ở bên dưới? Hắn đang kêu gọi cái gì nhỉ?"
Tiểu Phí bay quá nhanh, cho nên Matthew không thấy rõ cũng không nghe được tiếng nói ấy. Lúc này, hắn còn đắm chìm bên trong niềm vui sướng khi được cưỡi rồng bay trên trời.
Dưới hiệu ứng của Vũ Lạc Cao Cấp, Tiểu Phí bay thẳng một đường ra ngoài hơn tám mươi dặm mới dừng lại phía trước một ngọn núi nhỏ.
Matthew vốn định hủy bỏ triệu hồi Cốt Long trước, sau đó sẽ đưa Sieff về nhà, nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên từ phía sau ngọn núi sáng lên một mảnh ánh lửa!
Không đợi Matthew có chút động tác nào, ánh lửa ấy đã nhanh chóng lao tới trước mặt hắn.
Kia rõ ràng là một đội ngũ đang giơ đuốc lên đường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.