Từ Mạt Thế Vào Hào Môn Làm Mẹ Kế Yếu Đuối
Chương 15:
Quân Tịch Nhược
14/10/2023
Không đợi hệ thống nghĩ ngợi xong, Phong Yến liền chậm rãi mở miệng: “Nghe nói hai người xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại không có vấn đề gì đi?”
Phong Cảnh Húc cười lạnh một tiếng.
Hai mắt xinh đẹp của Thịnh Hạ nháy nháy, đuôi mắt nhẹ nhàng như quét vào lòng người : “Không có việc gì nha, hai chúng em không phải vẫn còn sống mà nói chuyện với anh hay sao?”
“Nhiều nhất chính là con trai anh thiếu chút nữa trở thành người thực vật, vợ anh rốt cuộc sẽ không đứng lên được nữa, khẳng định không quan trọng bằng công tác của chồng em nha. Bất quá không sao, Thiệu Vũ chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho chúng em, cho nên, chồng em cứ yên tâm, ngốc ở bên ngoài không cần phải gấp gáp trở về làm gì.”
Thịnh Hạ còn rất hiểu chuyện, vỗ vỗ tay của Phong Thiệu Vũ đang cầm trên tay đẩy xe lăn ở phía sau, giọng nói rất ôn nhu : “Đúng không, Thiệu Vũ?”
Phong Thiệu Vũ: “……?”
Cố gắng chốn lại cập mắt nặng nề của cháu trai cùng anh trai, áp lực trọng đại, tươi cười của Phong Thiệu Vũ trở lên miễn cưỡng : “Đúng vậy?”
Thì ra chị dâu hắn khi ở trước mặt anh trai hắn là dạng này. Rõ ràng khi chị ấy gọi điện thoại cho hắn, giống như không nói chuyện kiểu như vậy a?
Phong Thiệu Vũ nghĩ đến Thịnh Hạ đã từng u oán, khóc lóc, kể lể trước mặt hắn, tức khắc giật mình một cái, nhịn không được khẩn trương lên.
Hai mắt đen sâu thẳm của Phong Yến vẫn luôn nhìn vào Thịnh Hạ, cô không biết hăn đang suy nghĩ cái gì. Trầm mặc vài giây, hắn nhẹ nhàng chuyển động chiếc nhẫn cưới đáng đeo trên ngón tay, giọng nói không rõ cảm xúc lên tiếng : “Hạ Hạ giống như không còn giống ngày trước.”
Rõ ràng đều là đang oán giận hắn không trở về nhà, nhưng giọng nói của cô bây giờ lại mang theo một chút âm dương quái khí một cách lén lút. Cảm xúc trong mắt cô ấy giống như cũng đã thay đổi, không còn u oán ủ dột, mà lộ ra một chút giảo hoạt cùng rạng rỡ. Cô giống như cả người đột nhiên sống lại, tản ra sức sống cùng sinh động rực rỡ. Cho dù cô đang giả vờ nhu nhược, cũng không che dấu được linh động thong dong trong xương cốt của mình.
Phong Cảnh Húc cười lạnh một tiếng.
Hai mắt xinh đẹp của Thịnh Hạ nháy nháy, đuôi mắt nhẹ nhàng như quét vào lòng người : “Không có việc gì nha, hai chúng em không phải vẫn còn sống mà nói chuyện với anh hay sao?”
“Nhiều nhất chính là con trai anh thiếu chút nữa trở thành người thực vật, vợ anh rốt cuộc sẽ không đứng lên được nữa, khẳng định không quan trọng bằng công tác của chồng em nha. Bất quá không sao, Thiệu Vũ chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho chúng em, cho nên, chồng em cứ yên tâm, ngốc ở bên ngoài không cần phải gấp gáp trở về làm gì.”
Thịnh Hạ còn rất hiểu chuyện, vỗ vỗ tay của Phong Thiệu Vũ đang cầm trên tay đẩy xe lăn ở phía sau, giọng nói rất ôn nhu : “Đúng không, Thiệu Vũ?”
Phong Thiệu Vũ: “……?”
Cố gắng chốn lại cập mắt nặng nề của cháu trai cùng anh trai, áp lực trọng đại, tươi cười của Phong Thiệu Vũ trở lên miễn cưỡng : “Đúng vậy?”
Thì ra chị dâu hắn khi ở trước mặt anh trai hắn là dạng này. Rõ ràng khi chị ấy gọi điện thoại cho hắn, giống như không nói chuyện kiểu như vậy a?
Phong Thiệu Vũ nghĩ đến Thịnh Hạ đã từng u oán, khóc lóc, kể lể trước mặt hắn, tức khắc giật mình một cái, nhịn không được khẩn trương lên.
Hai mắt đen sâu thẳm của Phong Yến vẫn luôn nhìn vào Thịnh Hạ, cô không biết hăn đang suy nghĩ cái gì. Trầm mặc vài giây, hắn nhẹ nhàng chuyển động chiếc nhẫn cưới đáng đeo trên ngón tay, giọng nói không rõ cảm xúc lên tiếng : “Hạ Hạ giống như không còn giống ngày trước.”
Rõ ràng đều là đang oán giận hắn không trở về nhà, nhưng giọng nói của cô bây giờ lại mang theo một chút âm dương quái khí một cách lén lút. Cảm xúc trong mắt cô ấy giống như cũng đã thay đổi, không còn u oán ủ dột, mà lộ ra một chút giảo hoạt cùng rạng rỡ. Cô giống như cả người đột nhiên sống lại, tản ra sức sống cùng sinh động rực rỡ. Cho dù cô đang giả vờ nhu nhược, cũng không che dấu được linh động thong dong trong xương cốt của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.