Từ Mạt Thế Xuyên Qua Thành Tiểu Ca Nhi
Chương 45: Tân gia
Thanh Di
15/07/2022
Một nhà Trương gia đã sớm chuyển đồ vào nhà mới để ở nhưng vẫn đang đợi
ngày lành mới tổ chức tiệc tân gia. Hiện tại căn nhà cũ lúc trước đã
được đập đi hết để tiện cho việc xây tường rào. Một bức tường rào này sẽ được xây xung quanh vườn nhà, độ cao chừng 3m, phía trên còn đặt vài
mảnh thủy tinh vỡ để chống trộm.
Trương gia từ một hộ gia đình nghèo nhất thôn bỗng nhiên trở thành hộ giàu nhất thôn khiến ai cũng phải thầm ganh tị. Mắt thấy trạch viện Trương gia tường cao nhà rộng mấy thôn dân dù tò mò cũng chỉ dám đi đi lại lại phía trước để nhìn vào bên trong xem. Dù rất muốn đi vào xem tận mắt nhưng vì Trương gia chưa đãi tiệc tân gia nên bọn họ đành phải tiếc nuối rời đi.
Rất nhanh sau đó tường rào cũng đã được làm xong. Thẩm Thiệu Thanh lấy tiền từ trong không gian ra trước đó phát tiền công đầy đủ cho từng người. Không những thế còn làm một bàn ăn thịnh soạn cho bọn họ trước khi kết thúc công việc. Trương gia không chỉ chi tiền công hào phóng mà còn biết đối nhân xử thế khiến ai cũng rất nhiệt tình nói sau này có việc gì cứ nhờ bọn họ, bọn họ sẽ không lấy một đồng tiền công nào hết và hiển nhiên Thẩm Thiệu Thanh cũng rất sẵn lòng đáp ứng bọn họ.
Quay đi quay lại cũng đã đến ngày lành. Trương gia sáng sớm đã có vài vị phụ thân được mẹ Trương nhờ đến làm cơm tân gia đều đã đứng trước cổng gọi người. Mẹ Trương bỏ việc trên tay nhanh chóng chạy đến đón mấy người đó vào nhà. Đây đều là những người thân thiết với bà ở trong thôn, không những thế hôm nay bà còn nhờ cả mấy người chị dâu phía bên mẹ đẻ của bà tới để làm cùng.
Bên nhà ngoại Trương gia đều là những người sống thật thà, thiện lương. Ngày trước gia cảnh Trương gia nghèo khó họ cũng sẵn lòng đem ít gạo ít trứng qua đây, tuy rằng bên đó cũng không dư dả gì nhưng thấy nữ nhi mình không có cái ăn cũng vẫn ráng chích một ít đồ trong nhà cho con.
Mẹ Trương trước khi dẫn họ đi làm cơm thì đưa bọn họ đi thăm quan trạch viện trước. Vừa mới bước qua cửa lớn Trương gia bọn họ đã bị cảnh vật bên trong làm cho choáng váng. Đây cũng quá là to đi. Sân trước Trương gia rất rộng, chính giữa và phía trước các phòng có để một khoảng đất trống. Nghe Trương lão bà nói thì sau này sẽ trồng một ít hoa ở đó.
Trạch viện được làm hoàn toàn từ gạch và mái ngói mới tinh, cửa gỗ và cột nhà đều được sơn qua một lớp đỏ tươi trông qua cực kỳ chói mắt và xa hoa. Vì mấy gian phòng kia đều là nơi riêng tư nên mẹ Trương chỉ dẫn họ đi đến nhà chính để xem. Gian nhà chính thuộc về cha mẹ Trương, phía trong là phòng ngủ, phía ngoài là nơi tiếp khách, hàng ghế dài và bàn đặt đối diện nhau phía trên còn có đệm bông vừa ngồi lên liền thấy thoải mái không muốn đứng dậy.
(ảnh minh họa)
Chỉ vừa ngắm nhìn sơ qua thôi cũng khiến người khác phải trầm trồ, mấy vị phụ thân đua nhau khen nức nở khiến mẹ Trương hơi ngại. Phúc phận này đều là do Thẩm Thiệu Thanh cho nên Trương gia mới có phần. Nếu không có hắn có khi bây giờ Trương gia vẫn còn đang ngày đói ngày no mà chật vật sống qua ngày rồi.
Mắt thấy cũng không còn sớm mọi người liền gác lại chuyện tham quan mà đi về hướng nhà bếp nấu cơm. Hậu viện nhà bếp rất rộng, thậm chí còn to hơn một hộ gia đình cũng nên. Dụng cụ và bát đĩa đều đầy đủ, gia vị thứ gì cũng có. Lần này Trương gia mời hết cả thôn nên đồ ăn chuẩn bị cũng rất nhiều. Mấy vị phụ thân thấy trong bếp xếp đầy thịt và rau củ liền choáng váng. Bữa này không cần nói cũng biết khả năng cả thôn đều ăn đến một mồm dầu mỡ mới thôi.
Bên ngoài sân mấy huynh đệ Trương gia và Thẩm Thiệu Thanh đang sắp xếp bàn ghế đặt ngay ngắn. Cha Trương còn đang bận rộn gắn lồng đèn và mấy dải pháo hoa lên trên cổng lớn trạch viện. Có vẻ như cha Trương cực kỳ thích mấy thứ đau đầu này, mỗi lần có tiệc lớn gì đều nhất quyết phải mua cho bằng được pháo hoa mới thôi.
"Mấy đứa không được nghịch lung tung tránh làm bẩn đồ đấy" Thẩm Thiệu Thanh nhắc nhở mấy hài tử, bọn nhỏ sáng sớm đã được mặc đồ mới, tóc tai chải lên gọn gàng đang cực kỳ phấn khích mà chạy nhảy trong khoảng sân rộng lớn, vừa nghe thấy Thẩm Thiệu Thanh nói mới dừng lại ngọt ngào nói dạ với hắn.
Trương gia hôm nay ai cũng chải chuốt bản thân từ đầu đến chân. Mỗi người đều chọn một bộ y phục đẹp nhất để mặc trong ngày hôm nay. Ngay cả cô nương Trương Tiểu Nương cũng trang điểm nhẹ nhàng lên mặt một chút trông qua cực kỳ xinh đẹp.
Gần đến buổi trưa cha Trương đem pháo đốt đến nhức đầu mới chịu dừng lại, trên gương mặt ngăm đen đầy vết nhăn của thời gian hiện lên một nụ cười hạnh phúc. Trước sự hiện diện của người dân đến chúc mừng đều rất vui vẻ chào đón họ. Người trong thôn không giàu có lắm, mỗi hộ khi đến ăn tiệc tân gia cũng là mang một ít trứng gà, rau củ thậm chí có nhà còn không mang gì đến nhưng ông cũng không để ý. Người đến càng nhiều thì chính là phúc đến cũng nhiều, ai cho gì ông cũng đều nhận cả. Đây chính là lộc.
Mấy thôn dân hầu như đều dẫn cả một nhà đi đến đây. Lâu lâu trong thôn mới có vài nhà mở tiệc tất nhiên phải cho con cháu trong nhà đến ăn ngon mới được. Trương gia có tiền như thế chắc chắn đồ ăn đem lên cũng sẽ không bạc đãi bọn họ. Có vài người đến trước lục đục chọn bàn vào ngồi, đều là người quen trong thôn nên ai cũng rất tự nhiên mà nói chuyện. Không khí trong sân Trương gia nháy mắt trở nên ồn ào, náo nhiệt.
Đợi cho đến khi không còn ai đến nữa mới chính thức khai tiệc. Cha Trương là đương gia nên phải đứng lên thay mặt cả nhà nói vài lời cảm tạ đến những người có mặt hôm nay. Ông mặc một thân y phục màu xanh than, trên tay áo, cổ áo và vài nơi khác còn được thêu hoa văn trắng càng làm ông thêm nổi bật hơn.
Đây cũng chính là ý tưởng của Thẩm Thiệu Thanh, vốn dĩ nó chỉ là một bộ y phục bình thường nhưng hắn vốn không phải người giản dị gì khi thấy áo của một nhà Trương gia trơn nhẵn không có tí thẩm mỹ nào mới chỉ họ thêu vài kiểu hoa văn nổi. Vốn chỉ là một tấm vải bình thường nhưng khi được thêu hoa văn lên liền trở nên rất sống động và bắt mắt. Trương gia nhìn hoa văn ấy đều thống nhất thêu lên tất cả các bộ đồ khác và mặc trong ngày hôm nay.
Mấy người trong thôn sớm đã để ý đến trang phục ngày hôm nay của một nhà Trương gia rồi. Khỏi phải nói là có bao nhiêu ghen tị với họ. Đặc biệt là mấy cô nương tầm tuổi Trương Tiểu Nương khi vừa nhìn thấy y phục màu hồng phấn cùng với đôi khuyên tai đồng màu đều tức đến ngứa răng. Vì hôm nay có tiệc nên các tiểu cô nương cũng được đặc cách mà tham gia cùng.
Đợi cha Trương phát biểu xong lúc này bên trong mới đem đồ ăn ra cho từng bàn. Vừa nhìn thấy bàn đồ ăn ai cũng xuýt xoa khen ngợi sự xa hoa của Trương gia. Không ai nói với nhau câu nào liền cầm đũa vùi đầu vào ăn chỉ sợ chậm trễ một giây thôi mấy món đó sẽ bị người khác tranh mất.
"Đúng là ngưỡng mộ Trương Đại Ngưu ngươi mà haha" Lý chính nâng rượu trên tay hướng cha Trương trêu chọc mấy câu. Bàn bên này đều là những đương gia của các gia đình có tiếng nói trong thôn, mặc dù nhìn bàn đồ ăn sớm đã thèm chảy nước dãi nhưng vẫn phải cố nén lại nói chuyện với mọi người đôi ba câu.
Ai bảo bàn này có lý chính tọa lại chứ, nếu như làm ra mấy hành động sỗ sàng như mấy người kia có khi sẽ sớm bị ông ấy không vừa mắt mà tỏ ra chê trách, bọn họ liền mất niềm tin trong thôn.
Trương gia từ một hộ gia đình nghèo nhất thôn bỗng nhiên trở thành hộ giàu nhất thôn khiến ai cũng phải thầm ganh tị. Mắt thấy trạch viện Trương gia tường cao nhà rộng mấy thôn dân dù tò mò cũng chỉ dám đi đi lại lại phía trước để nhìn vào bên trong xem. Dù rất muốn đi vào xem tận mắt nhưng vì Trương gia chưa đãi tiệc tân gia nên bọn họ đành phải tiếc nuối rời đi.
Rất nhanh sau đó tường rào cũng đã được làm xong. Thẩm Thiệu Thanh lấy tiền từ trong không gian ra trước đó phát tiền công đầy đủ cho từng người. Không những thế còn làm một bàn ăn thịnh soạn cho bọn họ trước khi kết thúc công việc. Trương gia không chỉ chi tiền công hào phóng mà còn biết đối nhân xử thế khiến ai cũng rất nhiệt tình nói sau này có việc gì cứ nhờ bọn họ, bọn họ sẽ không lấy một đồng tiền công nào hết và hiển nhiên Thẩm Thiệu Thanh cũng rất sẵn lòng đáp ứng bọn họ.
Quay đi quay lại cũng đã đến ngày lành. Trương gia sáng sớm đã có vài vị phụ thân được mẹ Trương nhờ đến làm cơm tân gia đều đã đứng trước cổng gọi người. Mẹ Trương bỏ việc trên tay nhanh chóng chạy đến đón mấy người đó vào nhà. Đây đều là những người thân thiết với bà ở trong thôn, không những thế hôm nay bà còn nhờ cả mấy người chị dâu phía bên mẹ đẻ của bà tới để làm cùng.
Bên nhà ngoại Trương gia đều là những người sống thật thà, thiện lương. Ngày trước gia cảnh Trương gia nghèo khó họ cũng sẵn lòng đem ít gạo ít trứng qua đây, tuy rằng bên đó cũng không dư dả gì nhưng thấy nữ nhi mình không có cái ăn cũng vẫn ráng chích một ít đồ trong nhà cho con.
Mẹ Trương trước khi dẫn họ đi làm cơm thì đưa bọn họ đi thăm quan trạch viện trước. Vừa mới bước qua cửa lớn Trương gia bọn họ đã bị cảnh vật bên trong làm cho choáng váng. Đây cũng quá là to đi. Sân trước Trương gia rất rộng, chính giữa và phía trước các phòng có để một khoảng đất trống. Nghe Trương lão bà nói thì sau này sẽ trồng một ít hoa ở đó.
Trạch viện được làm hoàn toàn từ gạch và mái ngói mới tinh, cửa gỗ và cột nhà đều được sơn qua một lớp đỏ tươi trông qua cực kỳ chói mắt và xa hoa. Vì mấy gian phòng kia đều là nơi riêng tư nên mẹ Trương chỉ dẫn họ đi đến nhà chính để xem. Gian nhà chính thuộc về cha mẹ Trương, phía trong là phòng ngủ, phía ngoài là nơi tiếp khách, hàng ghế dài và bàn đặt đối diện nhau phía trên còn có đệm bông vừa ngồi lên liền thấy thoải mái không muốn đứng dậy.
(ảnh minh họa)
Chỉ vừa ngắm nhìn sơ qua thôi cũng khiến người khác phải trầm trồ, mấy vị phụ thân đua nhau khen nức nở khiến mẹ Trương hơi ngại. Phúc phận này đều là do Thẩm Thiệu Thanh cho nên Trương gia mới có phần. Nếu không có hắn có khi bây giờ Trương gia vẫn còn đang ngày đói ngày no mà chật vật sống qua ngày rồi.
Mắt thấy cũng không còn sớm mọi người liền gác lại chuyện tham quan mà đi về hướng nhà bếp nấu cơm. Hậu viện nhà bếp rất rộng, thậm chí còn to hơn một hộ gia đình cũng nên. Dụng cụ và bát đĩa đều đầy đủ, gia vị thứ gì cũng có. Lần này Trương gia mời hết cả thôn nên đồ ăn chuẩn bị cũng rất nhiều. Mấy vị phụ thân thấy trong bếp xếp đầy thịt và rau củ liền choáng váng. Bữa này không cần nói cũng biết khả năng cả thôn đều ăn đến một mồm dầu mỡ mới thôi.
Bên ngoài sân mấy huynh đệ Trương gia và Thẩm Thiệu Thanh đang sắp xếp bàn ghế đặt ngay ngắn. Cha Trương còn đang bận rộn gắn lồng đèn và mấy dải pháo hoa lên trên cổng lớn trạch viện. Có vẻ như cha Trương cực kỳ thích mấy thứ đau đầu này, mỗi lần có tiệc lớn gì đều nhất quyết phải mua cho bằng được pháo hoa mới thôi.
"Mấy đứa không được nghịch lung tung tránh làm bẩn đồ đấy" Thẩm Thiệu Thanh nhắc nhở mấy hài tử, bọn nhỏ sáng sớm đã được mặc đồ mới, tóc tai chải lên gọn gàng đang cực kỳ phấn khích mà chạy nhảy trong khoảng sân rộng lớn, vừa nghe thấy Thẩm Thiệu Thanh nói mới dừng lại ngọt ngào nói dạ với hắn.
Trương gia hôm nay ai cũng chải chuốt bản thân từ đầu đến chân. Mỗi người đều chọn một bộ y phục đẹp nhất để mặc trong ngày hôm nay. Ngay cả cô nương Trương Tiểu Nương cũng trang điểm nhẹ nhàng lên mặt một chút trông qua cực kỳ xinh đẹp.
Gần đến buổi trưa cha Trương đem pháo đốt đến nhức đầu mới chịu dừng lại, trên gương mặt ngăm đen đầy vết nhăn của thời gian hiện lên một nụ cười hạnh phúc. Trước sự hiện diện của người dân đến chúc mừng đều rất vui vẻ chào đón họ. Người trong thôn không giàu có lắm, mỗi hộ khi đến ăn tiệc tân gia cũng là mang một ít trứng gà, rau củ thậm chí có nhà còn không mang gì đến nhưng ông cũng không để ý. Người đến càng nhiều thì chính là phúc đến cũng nhiều, ai cho gì ông cũng đều nhận cả. Đây chính là lộc.
Mấy thôn dân hầu như đều dẫn cả một nhà đi đến đây. Lâu lâu trong thôn mới có vài nhà mở tiệc tất nhiên phải cho con cháu trong nhà đến ăn ngon mới được. Trương gia có tiền như thế chắc chắn đồ ăn đem lên cũng sẽ không bạc đãi bọn họ. Có vài người đến trước lục đục chọn bàn vào ngồi, đều là người quen trong thôn nên ai cũng rất tự nhiên mà nói chuyện. Không khí trong sân Trương gia nháy mắt trở nên ồn ào, náo nhiệt.
Đợi cho đến khi không còn ai đến nữa mới chính thức khai tiệc. Cha Trương là đương gia nên phải đứng lên thay mặt cả nhà nói vài lời cảm tạ đến những người có mặt hôm nay. Ông mặc một thân y phục màu xanh than, trên tay áo, cổ áo và vài nơi khác còn được thêu hoa văn trắng càng làm ông thêm nổi bật hơn.
Đây cũng chính là ý tưởng của Thẩm Thiệu Thanh, vốn dĩ nó chỉ là một bộ y phục bình thường nhưng hắn vốn không phải người giản dị gì khi thấy áo của một nhà Trương gia trơn nhẵn không có tí thẩm mỹ nào mới chỉ họ thêu vài kiểu hoa văn nổi. Vốn chỉ là một tấm vải bình thường nhưng khi được thêu hoa văn lên liền trở nên rất sống động và bắt mắt. Trương gia nhìn hoa văn ấy đều thống nhất thêu lên tất cả các bộ đồ khác và mặc trong ngày hôm nay.
Mấy người trong thôn sớm đã để ý đến trang phục ngày hôm nay của một nhà Trương gia rồi. Khỏi phải nói là có bao nhiêu ghen tị với họ. Đặc biệt là mấy cô nương tầm tuổi Trương Tiểu Nương khi vừa nhìn thấy y phục màu hồng phấn cùng với đôi khuyên tai đồng màu đều tức đến ngứa răng. Vì hôm nay có tiệc nên các tiểu cô nương cũng được đặc cách mà tham gia cùng.
Đợi cha Trương phát biểu xong lúc này bên trong mới đem đồ ăn ra cho từng bàn. Vừa nhìn thấy bàn đồ ăn ai cũng xuýt xoa khen ngợi sự xa hoa của Trương gia. Không ai nói với nhau câu nào liền cầm đũa vùi đầu vào ăn chỉ sợ chậm trễ một giây thôi mấy món đó sẽ bị người khác tranh mất.
"Đúng là ngưỡng mộ Trương Đại Ngưu ngươi mà haha" Lý chính nâng rượu trên tay hướng cha Trương trêu chọc mấy câu. Bàn bên này đều là những đương gia của các gia đình có tiếng nói trong thôn, mặc dù nhìn bàn đồ ăn sớm đã thèm chảy nước dãi nhưng vẫn phải cố nén lại nói chuyện với mọi người đôi ba câu.
Ai bảo bàn này có lý chính tọa lại chứ, nếu như làm ra mấy hành động sỗ sàng như mấy người kia có khi sẽ sớm bị ông ấy không vừa mắt mà tỏ ra chê trách, bọn họ liền mất niềm tin trong thôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.