Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn, Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu

Chương 37:

Dĩ Trăn Như Ngọc

01/12/2024

“Đội trưởng, ông không tin tôi đúng không?”

“Thanh niên tri thức Chu à, các cô về đây xây dựng nông thôn, ý tốt thì ai cũng biết. Nhưng mà làm không ra kết quả, cuối cùng mệt vẫn là chúng tôi.”

Ông đội trưởng thở dài. Ông đã từng gặp những tình huống tương tự. Lúc đầu ai cũng nghĩ trí thức từ thành phố đến chắc chắn có hiểu biết hơn. Nhưng kết quả thì sao? Trồng trọt còn chẳng bằng mấy đứa trẻ trong đội.

Bây giờ, Chu Duệ rõ ràng muốn làm lớn chuyện, nhưng Kiều Vệ Quốc lo cô sẽ làm hỏng hết đám lợn này. Nếu lợn không đạt trọng lượng yêu cầu của công xã, phần thiếu hụt sẽ phải bù bằng lương thực. Lương thực vốn đã ít, giờ phải bù thêm, cả đội chỉ còn nước chờ chết đói.

Chu Duệ gật đầu. Phản ứng của đội trưởng không nằm ngoài dự đoán của cô. Mới quen biết vài ngày mà tin tưởng cô hoàn toàn thì người không đáng tin sẽ là ông ta.

“Thế này nhé, đội trưởng. Chúng ta thử làm một phép so sánh, ông thấy sao?”

“So sánh gì cơ?”

“Lợn ở chuồng tôi đã dọn thì để tôi tiếp tục chăm sóc, còn bên kia để thím Ngưu chăm như cũ. Đến cuối năm, khi giao lợn, chúng ta xem thử cách của tôi có hiệu quả hay không.”

“Nhưng mà… số lượng lợn nhiều thế, cô bảo tôi đánh cược thế này thì không được đâu. Đây là lấy cả đàn lợn ra làm thí nghiệm đấy!”

“Nếu đến lúc giao lợn, đàn lợn tôi chăm mà bị sút cân, phần thiếu hụt tôi sẽ bù bằng lương thực.”

Câu nói này làm Kiều Vệ Quốc sửng sốt. Ông không tin nổi cô gái này có thể kiếm được nhiều lương thực đến thế. Ông nghĩ cô chỉ đang khoác lác.



“Ba tôi làm ở cục lương thực, chắc chắn sẽ có cách để lo đủ.” Chu Duệ bịa đại một lý do. Dù sao ông đội trưởng cũng không có cách nào chạy tới Lam Thành kiểm chứng.

“Cục lương thực?” Kiều Vệ Quốc nghe xong thì thở phào: “Vậy thì được, cô Thanh niên tri thức Chu, cô cứ thử đi. Nhưng mà, phải viết giấy cam kết. Nếu không thành…”

“Nhất định sẽ thành!” Chu Duệ nhìn ông kiên định: “Nhưng nếu tôi làm được, đội trưởng phải tìm cách lấy gạch xây chuồng lợn, còn phải làm theo đúng phương pháp của tôi.”

“Được.”

Cả hai thỏa thuận xong, lập giấy cam kết dưới sự chứng kiến của vài cán bộ trong đội, còn cẩn thận lăn tay lên giấy.

Việc Chu Duệ làm khiến nhiều người trong đội bàn tán xôn xao. Đặc biệt là thím Ngưu, vốn là người nhanh miệng, đã kể hết câu chuyện khắp đội. Chỉ trong chốc lát, cả đội chín đều biết chuyện và tò mò kéo đến xem.

“Lợn sạch sẽ thật, nhưng cách này có giúp béo lên được không?”

“Đừng đùa. Lợn không béo là vì ăn không đủ. Cho ăn thêm, kiểu gì chả béo.”

Các xã viên vừa nhìn vừa bàn tán, phần lớn vẫn nghiêng về phía thím Ngưu. Dù sao Chu Duệ cũng là người ngoài, họ không dễ đặt niềm tin vào cô.

Dẫu vậy, vẫn có người đứng về phía cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn, Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook