Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Chương 102: Rời khỏi cảnh trong mơ
Ủng Hữu Phúc Khí
27/10/2020
Dịch: Hoàng Hi Bình
***
Tích ……
Tích ……
Ẩm ướt, lạnh lẽo...
Khó có thể dùng ngôn từ để diễn tả cảm giác ức chế, đè nén đang lan tràn tận đáy lòng.
Đỗ Duy biết mình lại rơi vào ác mộng.
Lúc trước mỗi lần ở trong mộng, hắn không thể khống chế được thân thể, chỉ có cánh tay phải ác linh hoá không bị ảnh hưởng, nhưng lần này, giấc mộng này dường như có vấn đề.
Đỗ Duy tinh ý phát hiện ra, mình không hề bị giấc mộng ảnh hưởng...
Thậm chí cảm giác ức chế còn nhỏ hơn trước rất nhiều.
"Chuyện này không đúng..."
Hắn suy nghĩ một chút, bèn mở mắt ra.
Đập vào mắt của hắn, qua ô cửa sổ và những khe cửa, ánh sáng màu đỏ chiếu vào khiến khung cảnh trong căn phòng trở nên vô cùng quỷ dị.
"Mình không ngủ được? Thôi miên không thành?"
Đồng tử của Du Duy co rút lại, hô hấp cũng ngừng lại.
"Không... chắc có điều gì đó mình đã bỏ sót."
Hắn tự nhủ, cố gắng giữ bình tĩnh, đồng thời trực tiếp tiến vào tầng thứ ba của Quỷ Nhãn.
Giai đoạn thứ ba của Quỷ Nhãn có thể nhìn thấy nhiều thông tin hơn, cảm nhận cũng mãnh liệt hơn.
Rất không đúng...
Bầu không khí u ám, ức chế trong phòng bệnh so với trước khi tiến vào mộng cảnh đều giảm đi rất nhiều.
"Có lẽ mình đã đoán được chuyện gì đã xảy ra..."
Đỗ Duy nói xong, vô cảm bước tới cửa, mở cửa ra.
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, anh ta nhìn thấy một cảnh tượng rất kỳ lạ.
Bầu trời vẫn còn u ám và tối đen, mưa như trút nước, thỉnh thoảng lại có tiếng sấm rền vang.
Ngọn lửa điên cuồng bùng cháy lan tràn khắp bệnh viện tâm thần, trời mưa không hề làm giảm đi, mà càng thêm dữ dội.
Như thể mưa bão đã trở thành một chất dẫn cháy...
Đỗ Duy lạnh lùng nhìn cảnh tượng bên ngoài, cánh tay phải trực tiếp tiến vào trạng thái ác linh hoá. Nỗi kinh hoàng khiến người ta tê cả da đầu, lặng lẽ tràn ngập khắp căn phòng.
Hắn cúi đầu, nhìn cánh tay phải trắng nhợt khác thường của mình, rồi lắc nhẹ.
Là xúc giác...
Đỗ Duy hít một hơi thật sâu tự nhủ: “Quả thật mình đang ở trong mộng, nhưng dường như vì ác linh Đỗ Duy đã giết chết The Nun một lần. Nên nó không xuất hiện nữa, điều này khiến giấc mộng của mình trở thành một phần trong giấc mộng của Marilyn Manson. "
Tình huống này thật kỳ lạ.
Hai giấc mộng hoàn toàn khác nhau, không có khả năng cùng tồn tại, sẽ xảy ra bài xích và đối kháng.
Nhưng xem ra là do bị ác linh Đỗ Duy giết chết The Nun trong mộng, nên nó không thể xuất hiện lại trong mộng, dường như bị suy yếu đi.
Và điều này cũng khiến tạo ra một số thay đổi, giấc mộng của Đỗ Duy đã được lồng vào giấc mộng của Marilyn Manson.
Không còn cách nào để trốn thoát đã đành, thậm chí Đỗ Duy còn cảm thấy rằng mình đang bị đồng hóa...
Ngay lập tức, hắn cau mày và lấy ví từ trong túi ra.
Trong ví có chiếc nhẫn khắc chữ Val...
"Thật không ngờ, mình thực sự sẽ sử dụng chiếc nhẫn… theo cách này..."
Đỗ Duy có chút bất lực, khi quyết định đến bệnh viện tâm thần tìm môi giới lan truyền của The Nun, hắn đã chuẩn bị cho mình vài lá bài tẩy.
Zippo có thể duy trì sự an toàn trong một khoảng thời gian, trong khi nước thánh và những thứ khác là thủ đoạn để đối phó với ác linh.
Nếu chiếc hộp dùng để niêm phong đầu của The Nun có vấn đề, cũng có thể thử phối hợp bột xương và zippo để đốt nó.
Và mặt nạ cũng là một lá bài tẩy.
Chỉ cần đeo mặt nạ, Đỗ Duy có thể có thân phận của một ác linh khác, tự bảo vệ mình, hẳn không thành vấn đề.
Đây là trong tình huống không cần quan tâm đám người James.
Về phần chiếc nhẫn, Đỗ Duy thật sự không muốn dùng, bởi vì thứ này cùng một loại với chiếc trâm cái áo bằng vàng, là thứ bị đồng hồ cổ và mặt nạ giam giữ.
Nói thẳng ra, chiếc nhẫn chính là nguyên nhân khiến Đỗ Duy bị nhiễm lời nguyền.
"Nhưng giờ xem ra, mình chỉ có thể dùng nó."
Lạnh giọng nói một câu, Đỗ Duy không chút do dự, trực tiếp lấy chiếc nhẫn từ trong ví ra, đeo vào ngón áp út của bàn tay phải ác linh hoá.
"Xì..."
Đỗ Duy không khỏi hít vào một hơi, ngón áp út của bàn tay phải như bị cắt đứt, đau đớn dữ dội.
Trong chốc lát, hơi thở ức chế lan toả khắp phòng bệnh, như vừa mới đun nước, đã sôi sùng sục.
Ở góc mà ánh sáng không thể chiếu tới, bóng tối cứ như sinh vật còn sống, điên cuồng xâm nhiễm cả căn phòng.
Phía sau Đỗ Duy, trong bóng đen đó, có một cái bóng cao hơn anh ta, mặc đồng phục giống như một giáo sĩ, đầu đội mũ, chậm rãi bước ra ngoài.
The Nun trong giấc mộng, lại xuất hiện...
Nó đứng sau lưng Đỗ Duy, sắc mặt xám xịt, miệng ngậm chặt, để lộ đôi môi màu tím sẫm, mũi giống như mỏ ưng, rất cao.
Trong đôi mắt màu vàng sẫm kia, con ngươi co rút lại chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ, lạnh lùng tàn nhẫn, chứa đầy ác ý mạnh mẽ.
Dưới trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy cũng cảm nhận được sự kinh hoàng và ác độc từ phía sau truyền tới, cực kỳ mãnh liệt.
Mộng cảnh đang bị phá vỡ.
Hắn quay đầu nhìn về phía The Nun, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh.
Đồng thời, The Nun cũng vươn móng vuốt ra, chộp vào cổ của Đỗ Duy.
Nhưng Đỗ Duy lại chế nhạo, nói: "Mày không có cơ hội."
Sau đó, hắn trực tiếp nhắm mắt lại.
……
11:23, 23 tháng 5.
Mưa bão đang trút xuống vùng ngoại ô New York, bầu trời u ám thường xuyên có tiếng sấm.
Trong bệnh viện tâm thần Hill, trước cửa phòng bệnh, Đỗ Duy mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, ôm bụng nôn khan...
Nhưng giây tiếp theo, hắn lập tức kiềm chế bản năng này, trong trạng thái Quỷ Nhãn, hắn cảm giác mình bị theo dõi.
Đỗ Duy đột nhiên ngẩng đầu liếc nhìn ngoài cửa sổ, chỉ thấy khuôn mặt của Marilyn Manson đang nhăn nhó, dán chặt vào cửa sổ, nhìn mình chằm chằm.
Hắn biết rằng khi mình phá vỡ giấc mộng của bản thân, và trở về thực tại, một The Nun khác chắc chắn sẽ xuất hiện.
Nhưng điều mà Đỗ Duy không ngờ là nó lại ám lên Marilyn Manson.
"Có vẻ như mày chính là người đã nhảy xuống đỉnh của tháp đồng hồ..."
"Là bởi vì có quan hệ huyết thống sao? Mày đã giết chết chị gái của mình, dùng phương thức này, để đi tới hiện thực..."
Trong lúc nói chuyện, Đỗ Duy trực tiếp lấy chai thủy tinh chứa nước thánh, ném tới ác linh.
Choang một tiếng.
Âm thanh thuỷ tinh vỡ vụn, nước thánh đổ thẳng vào người Marilyn Manson.
Trong phút chốc, nó trực tiếp biến mất ngay trước mắt Đỗ Duy.
"Chuyện này……"
Đỗ Duy nghiến răng ken két, hắn hiểu rõ nước thánh không thể giết chết thứ đang ám Marilyn Manson.
Em gái của Marilyn cũng giống như Đỗ Duy, người bị nguyền rủa. Điều khác biệt là sau khi chết, cô ấy trở thành một ác linh khủng khiếp, năm đó đã giết rất nhiều người.
Và bây giờ khi nghi lễ đã hoàn tất, nó đã ám Marilyn Manson, điều này chắc chắn là đáng sợ hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng của Đỗ Duy không khỏi bị bóng đen bao phủ, không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Nhưng trong trạng thái Quỷ Nhãn, dọc đường, trong bóng tối, có những tiếng động sột soạt lạ lùng.
Những bóng đèn ở đầu hành lang cũng thay nhau sáng lên.
Ánh sáng đỏ rực phản chiếu trên hành lang, giống như một con đường đầy máu tanh.
***
Tích ……
Tích ……
Ẩm ướt, lạnh lẽo...
Khó có thể dùng ngôn từ để diễn tả cảm giác ức chế, đè nén đang lan tràn tận đáy lòng.
Đỗ Duy biết mình lại rơi vào ác mộng.
Lúc trước mỗi lần ở trong mộng, hắn không thể khống chế được thân thể, chỉ có cánh tay phải ác linh hoá không bị ảnh hưởng, nhưng lần này, giấc mộng này dường như có vấn đề.
Đỗ Duy tinh ý phát hiện ra, mình không hề bị giấc mộng ảnh hưởng...
Thậm chí cảm giác ức chế còn nhỏ hơn trước rất nhiều.
"Chuyện này không đúng..."
Hắn suy nghĩ một chút, bèn mở mắt ra.
Đập vào mắt của hắn, qua ô cửa sổ và những khe cửa, ánh sáng màu đỏ chiếu vào khiến khung cảnh trong căn phòng trở nên vô cùng quỷ dị.
"Mình không ngủ được? Thôi miên không thành?"
Đồng tử của Du Duy co rút lại, hô hấp cũng ngừng lại.
"Không... chắc có điều gì đó mình đã bỏ sót."
Hắn tự nhủ, cố gắng giữ bình tĩnh, đồng thời trực tiếp tiến vào tầng thứ ba của Quỷ Nhãn.
Giai đoạn thứ ba của Quỷ Nhãn có thể nhìn thấy nhiều thông tin hơn, cảm nhận cũng mãnh liệt hơn.
Rất không đúng...
Bầu không khí u ám, ức chế trong phòng bệnh so với trước khi tiến vào mộng cảnh đều giảm đi rất nhiều.
"Có lẽ mình đã đoán được chuyện gì đã xảy ra..."
Đỗ Duy nói xong, vô cảm bước tới cửa, mở cửa ra.
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, anh ta nhìn thấy một cảnh tượng rất kỳ lạ.
Bầu trời vẫn còn u ám và tối đen, mưa như trút nước, thỉnh thoảng lại có tiếng sấm rền vang.
Ngọn lửa điên cuồng bùng cháy lan tràn khắp bệnh viện tâm thần, trời mưa không hề làm giảm đi, mà càng thêm dữ dội.
Như thể mưa bão đã trở thành một chất dẫn cháy...
Đỗ Duy lạnh lùng nhìn cảnh tượng bên ngoài, cánh tay phải trực tiếp tiến vào trạng thái ác linh hoá. Nỗi kinh hoàng khiến người ta tê cả da đầu, lặng lẽ tràn ngập khắp căn phòng.
Hắn cúi đầu, nhìn cánh tay phải trắng nhợt khác thường của mình, rồi lắc nhẹ.
Là xúc giác...
Đỗ Duy hít một hơi thật sâu tự nhủ: “Quả thật mình đang ở trong mộng, nhưng dường như vì ác linh Đỗ Duy đã giết chết The Nun một lần. Nên nó không xuất hiện nữa, điều này khiến giấc mộng của mình trở thành một phần trong giấc mộng của Marilyn Manson. "
Tình huống này thật kỳ lạ.
Hai giấc mộng hoàn toàn khác nhau, không có khả năng cùng tồn tại, sẽ xảy ra bài xích và đối kháng.
Nhưng xem ra là do bị ác linh Đỗ Duy giết chết The Nun trong mộng, nên nó không thể xuất hiện lại trong mộng, dường như bị suy yếu đi.
Và điều này cũng khiến tạo ra một số thay đổi, giấc mộng của Đỗ Duy đã được lồng vào giấc mộng của Marilyn Manson.
Không còn cách nào để trốn thoát đã đành, thậm chí Đỗ Duy còn cảm thấy rằng mình đang bị đồng hóa...
Ngay lập tức, hắn cau mày và lấy ví từ trong túi ra.
Trong ví có chiếc nhẫn khắc chữ Val...
"Thật không ngờ, mình thực sự sẽ sử dụng chiếc nhẫn… theo cách này..."
Đỗ Duy có chút bất lực, khi quyết định đến bệnh viện tâm thần tìm môi giới lan truyền của The Nun, hắn đã chuẩn bị cho mình vài lá bài tẩy.
Zippo có thể duy trì sự an toàn trong một khoảng thời gian, trong khi nước thánh và những thứ khác là thủ đoạn để đối phó với ác linh.
Nếu chiếc hộp dùng để niêm phong đầu của The Nun có vấn đề, cũng có thể thử phối hợp bột xương và zippo để đốt nó.
Và mặt nạ cũng là một lá bài tẩy.
Chỉ cần đeo mặt nạ, Đỗ Duy có thể có thân phận của một ác linh khác, tự bảo vệ mình, hẳn không thành vấn đề.
Đây là trong tình huống không cần quan tâm đám người James.
Về phần chiếc nhẫn, Đỗ Duy thật sự không muốn dùng, bởi vì thứ này cùng một loại với chiếc trâm cái áo bằng vàng, là thứ bị đồng hồ cổ và mặt nạ giam giữ.
Nói thẳng ra, chiếc nhẫn chính là nguyên nhân khiến Đỗ Duy bị nhiễm lời nguyền.
"Nhưng giờ xem ra, mình chỉ có thể dùng nó."
Lạnh giọng nói một câu, Đỗ Duy không chút do dự, trực tiếp lấy chiếc nhẫn từ trong ví ra, đeo vào ngón áp út của bàn tay phải ác linh hoá.
"Xì..."
Đỗ Duy không khỏi hít vào một hơi, ngón áp út của bàn tay phải như bị cắt đứt, đau đớn dữ dội.
Trong chốc lát, hơi thở ức chế lan toả khắp phòng bệnh, như vừa mới đun nước, đã sôi sùng sục.
Ở góc mà ánh sáng không thể chiếu tới, bóng tối cứ như sinh vật còn sống, điên cuồng xâm nhiễm cả căn phòng.
Phía sau Đỗ Duy, trong bóng đen đó, có một cái bóng cao hơn anh ta, mặc đồng phục giống như một giáo sĩ, đầu đội mũ, chậm rãi bước ra ngoài.
The Nun trong giấc mộng, lại xuất hiện...
Nó đứng sau lưng Đỗ Duy, sắc mặt xám xịt, miệng ngậm chặt, để lộ đôi môi màu tím sẫm, mũi giống như mỏ ưng, rất cao.
Trong đôi mắt màu vàng sẫm kia, con ngươi co rút lại chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ, lạnh lùng tàn nhẫn, chứa đầy ác ý mạnh mẽ.
Dưới trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy cũng cảm nhận được sự kinh hoàng và ác độc từ phía sau truyền tới, cực kỳ mãnh liệt.
Mộng cảnh đang bị phá vỡ.
Hắn quay đầu nhìn về phía The Nun, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh.
Đồng thời, The Nun cũng vươn móng vuốt ra, chộp vào cổ của Đỗ Duy.
Nhưng Đỗ Duy lại chế nhạo, nói: "Mày không có cơ hội."
Sau đó, hắn trực tiếp nhắm mắt lại.
……
11:23, 23 tháng 5.
Mưa bão đang trút xuống vùng ngoại ô New York, bầu trời u ám thường xuyên có tiếng sấm.
Trong bệnh viện tâm thần Hill, trước cửa phòng bệnh, Đỗ Duy mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, ôm bụng nôn khan...
Nhưng giây tiếp theo, hắn lập tức kiềm chế bản năng này, trong trạng thái Quỷ Nhãn, hắn cảm giác mình bị theo dõi.
Đỗ Duy đột nhiên ngẩng đầu liếc nhìn ngoài cửa sổ, chỉ thấy khuôn mặt của Marilyn Manson đang nhăn nhó, dán chặt vào cửa sổ, nhìn mình chằm chằm.
Hắn biết rằng khi mình phá vỡ giấc mộng của bản thân, và trở về thực tại, một The Nun khác chắc chắn sẽ xuất hiện.
Nhưng điều mà Đỗ Duy không ngờ là nó lại ám lên Marilyn Manson.
"Có vẻ như mày chính là người đã nhảy xuống đỉnh của tháp đồng hồ..."
"Là bởi vì có quan hệ huyết thống sao? Mày đã giết chết chị gái của mình, dùng phương thức này, để đi tới hiện thực..."
Trong lúc nói chuyện, Đỗ Duy trực tiếp lấy chai thủy tinh chứa nước thánh, ném tới ác linh.
Choang một tiếng.
Âm thanh thuỷ tinh vỡ vụn, nước thánh đổ thẳng vào người Marilyn Manson.
Trong phút chốc, nó trực tiếp biến mất ngay trước mắt Đỗ Duy.
"Chuyện này……"
Đỗ Duy nghiến răng ken két, hắn hiểu rõ nước thánh không thể giết chết thứ đang ám Marilyn Manson.
Em gái của Marilyn cũng giống như Đỗ Duy, người bị nguyền rủa. Điều khác biệt là sau khi chết, cô ấy trở thành một ác linh khủng khiếp, năm đó đã giết rất nhiều người.
Và bây giờ khi nghi lễ đã hoàn tất, nó đã ám Marilyn Manson, điều này chắc chắn là đáng sợ hơn.
Nghĩ đến đây, trong lòng của Đỗ Duy không khỏi bị bóng đen bao phủ, không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Nhưng trong trạng thái Quỷ Nhãn, dọc đường, trong bóng tối, có những tiếng động sột soạt lạ lùng.
Những bóng đèn ở đầu hành lang cũng thay nhau sáng lên.
Ánh sáng đỏ rực phản chiếu trên hành lang, giống như một con đường đầy máu tanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.