Từ Người Gõ Chuông Trở Thành Lão Tổ Tông Môn Phái

Chương 47: Chân Truyền (2)

Hỏa Đáo Tinh Không Thâm Xử

30/10/2024

Hắn cũng chưa vận dụng nội khí.

Hoàn toàn là kiếm ý nuôi dưỡng bảo kiếm tạo thành.

Hồi lâu sau, hắn mới thở ra một hơi dài, chỉ cảm thấy tinh thần hơi mệt mỏi.

Dưỡng kiếm là rất tốn tinh thần.

Bỗng nhiên, hắn đứng dậy nhìn về phía ngoài gác chuông, lại có người lên đây.

“Ra mắt Lý sư huynh.”

Người tới chắp tay nói.

“Từ đường chủ, ta không phải nói không gặp sao?”

Lý Càn nói.

“Lý sư huynh, người trong nhà ngài, bảo ta mang vật này giao cho ngài.”

Từ đường chủ vội vàng nói.

Lý Càn nhìn hộp gỗ trên tay Từ đường chủ, nhíu mày, lập tức thân hình khẽ động, bay xuống, đi tới trước mặt Từ đường chủ, đưa tay chộp một cái, liền cầm lấy hộp gỗ.

Giấy niêm phong in sơn bên trên, ở trong trí nhớ của chủ nhân cũ thân thể này có ấn tượng, thuộc về riêng Bạch Bích Lý gia.

Hắn trực tiếp xé giấy niêm phong bên trên, mở ra hộp gỗ.

Lý Càn mở ra nhìn, thế mà là một xấp kim phiếu lớn.

Hắn tính toán sơ qua, nhắm chừng có nhiều tới mấy ngàn lượng.

Tuy ở trong Thần Kiếm môn, giao dịch đều là dùng điểm cống hiến, nhưng ở bên ngoài, vàng bạc vẫn như cũ là tiền tệ chủ yếu cân nhắc giá trị tài nguyên tu hành.

Một lượng hoàng kim, đại khái giá trị một trăm lượng bạc trắng.

Thế giới này số lượng bạc trắng nhiều hơn xa so với hoàng kim, cho nên so sánh về giá không có cách nào so sánh với kiếp trước.

Mấy ngàn lượng kim phiếu này, không phải một con số nhỏ.

Bạch Bích Lý gia muốn lấy ra, chỉ sợ cũng phải thương cân động cốt.

“Đây là muốn vận dụng của cải ủng hộ ta tập võ? Ha ha, đáng tiếc ta bây giờ tu hành, căn bản không dùng được...”

Trong lòng Lý Càn cười lạnh.

Chỉ bằng Thần Kiếm môn phát tài nguyên tu hành hằng ngày, còn có sư phụ Chu Bất Bình trợ cấp, đã có thể thỏa mãn nhu cầu tu hành của hắn.

Chuông báo giờ tồn tại, ở trong tu hành mang đến cho hắn tác dụng phụ trợ quá lớn.

“Đồ, ta đã nhận.”



Lý Càn bình thản nói.

“Lý sư huynh, vậy ta đi về trước.”

Từ đường chủ lập tức nói.

...

Tạp Dịch đường.

Hứa quản gia chờ đợi nghe được thiếu gia Lý Càn đã nhận cái hộp, lập tức âm thầm thở phào một hơi.

Tuy chưa tự mình gặp được thiếu gia, có chút tiếc nuối, nhưng đã nhận đồ, nói rõ trong lòng thiếu gia vẫn có gia đình.

Kế tiếp, hắn cần ngay lập tức chạy về Bạch Bích thành, hướng lão gia phục mệnh.

...

Bạch Bích Lý gia đưa tới kim phiếu, đối với Lý Càn không có bất cứ ảnh hưởng gì.

Thậm chí toàn bộ kim phiếu đều bị đặt ở trong hầm bí ẩn chuyên môn chứa đựng vật quý trọng.

Nên tu hành như thế nào thì tu hành như thế đó.

Như thế, lại hơn một tháng trôi qua.

Nội môn, Thần Kiếm điện.

Bảy đại chủ phong, các phong chủ và các trưởng lão thực quyền tụ tập dưới một mái nhà.

“Chu lão quỷ, ngươi bình thường đều ở lại Nhạn Môn cốc, rất ít lộ mặt, hôm nay sao lại có thời gian đến tham dự? Ngươi không phải chưa từng quản công việc trong môn sao?”

Một ông lão mập mạp tò mò hỏi.

“Lần này lại khác.”

Chu Bất Bình khẽ cười nói.

“Sao lại khác, lần này không phải chọn lựa chân truyền sao? Ngươi lại không có đệ tử...”

Ông lão mập mạp cười nói.

Ở trong Thần Kiếm môn, lấy Chu Bất Bình tính cách quái nhất, không hợp đám đông nhất...

“Ai nói ta không có đệ tử?”

Chu Bất Bình hừ lạnh một tiếng.

“Hà mập mạp, tin tức của ngươi lỗi thời rồi, Chu lão quỷ hơn một năm trước đã thu một đệ tử.”

Bên cạnh có người cười nói.



“A, thu đệ tử? Chậc chậc, thật sự là phá lệ nha.”

Ông lão mập mạp kinh ngạc nói.

“Lần này chọn lựa số lượng chân truyền, tạm định là một người. Các ngươi mang danh sách tham dự chọn lựa chân truyền đưa lên.”

Ngồi ở chủ vị là môn chủ Thần Kiếm môn, hắn chỉ liếc Chu Bất Bình một cái, sau đó mở miệng nói.

“Môn chủ, sao chỉ một người vậy, lúc trước không phải có hai chân truyền chuyển thành trưởng lão rồi sao? Nên chọn ra hai chân truyền chứ?”

Ông lão mập mạp nhịn không được hỏi.

“Đây là ta cùng phong chủ bảy ngọn núi bàn bạc sau đó quyết định, nếu trong một lần lấy ra hai danh ngạch chân truyền, đối với các đệ tử ưu tú phía sau tạm thời chưa có tư cách tham gia chọn lựa mà nói, sẽ không quá công bằng.”

Thần Kiếm môn chủ lắc đầu nói.

Số lượng chân truyền của Thần Kiếm môn trên cơ bản là cố định, sẽ chỉ lựa chọn người ưu tú nhất.

“Một người... Chậc chậc, cạnh tranh sợ là quá lớn rồi.”

Có người lắc đầu.

Tư cách chân truyền là có hạn chế tuổi nghiêm khắc, thường thường mấy năm mới sẽ chọn lựa một lần.

Một khi lần này chưa được chọn, trên cơ bản liền không có cơ hội.

...

Bạch Bích thành, Lý phủ.

Trong hậu viện.

“Phu nhân.”

Lý phủ Hứa quản gia giọng cung kính hành lễ.

Hắn không biết phu nhân bỗng nhiên triệu mình tới làm cái gì?

Phu nhân Nhâm Dung vẫy lui thị nữ ở bên, nhìn chằm chằm Hứa quản gia.

Hứa quản gia bị nhìn rất mất tự nhiên, lưng cúi càng thấp hơn.

So với lão gia, phu nhân khó hầu hạ hơn nhiều.

“Hứa quản gia, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi lần trước đi Thần Kiếm môn, tặng cho đại thiếu gia bao nhiêu kim phiếu?”

Phu nhân Nhâm Dung trầm giọng nói.

Lão gia Lý Đông Lâm đi châu phủ, Lý phủ to như vậy, liền do nàng làm chủ.

Nàng lặng lẽ tra xét sổ sách một phen, phát hiện đoạn thời gian trước có khoản chi cực lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Người Gõ Chuông Trở Thành Lão Tổ Tông Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook