Tù Nhân Tồi Tệ Của Thiếu Tướng
Chương 30
Gum Galaxy
14/09/2023
Sau ngày hôm đó,Nazi luôn bị USSR đối xử tệ bạc.Từ việc anh chế giễu cô,khiến cô tức nhưng chẳng cãi lại được,cho đến việc anh hành cô trên giường,coi cô ko khác gì thú vui phát tiết.Nhưng nó vẫn chưa bằng một đêm say rượu của anh...
Quản gia*ngăn USSR*:Ngài USSR!Đây là nhà ngài đó!Đừng có đập phá như vậy!
USSR:Nazi đâu?!
Quản gia:C...cô ấy đã đi ngủ rồi.Xin ngài đừng đánh thức cô ấy dậy nữa!...
USSR:Ta ko quan tâm!Thả ta ra!*đẩy ngã quản gia*
Quản gia:Khụ!
Người hầu*đỡ quản gia*:Ngài có sao ko?
USSR*đi lên tầng*
Quản gia:Ko được đâu,ngài USSR!
Người hầu*ngăn lại*:Thôi nào....Ông đừng cố ngăn ngài ấy lại nữa.Vô ích thôi!
Quản gia:Nhưng Nazi...
Người hầu*thở dài*:Chúng ta đã ngăn ngài ấy cả chục lần rồi,lần trước còn có người bị đẩy ngã đến nhập viện.Ông quên rồi sao?!
Quản gia*bất lực*
....
Nazi*ngủ*
"Rầm!"
USSR:Nazi!
Nazi*giật mình tỉnh dậy*
Nazi:U...USSR?!...
USSR*khóa cửa lại*
Nazi:(Mùi rượu....hắn lại say....)*sợ hãi*
USSR:Thấy ta về mà ko thèm chào một tiếng.Em khinh ta đó hả?
Nazi:Ko....ko phải...
USSR*kéo cổ áo Nazi về phía mình*
USSR:Tới giờ phục vụ rồi~
Nazi mặt tối sầm lại.Đêm nay lại ko được ngủ ngon.Cô ra vẻ kháng cự khiến anh nhíu mày khó chịu....
USSR:Lại nữa.
Nazi:....
USSR:Chán thật đấy...
Nazi:Ngài....USSR.Đã là khuya muộn rồi,ta rất buồn ngủ....
USSR*ngắt lời*:Thì sao?
"Chát!"
Anh tát cô.Cú tát như trời giáng xuống,mạnh và vô cùng đau đớn.Nazi nằm xuống giường,tay ôm bên má bị tát đỏ kia mà im lặng bật khóc.
Thật ra thì...Nazi giờ ko còn xa lạ gì với cảnh này nữa,vì nó đã xảy ra quá nhiều.Nhưng may ra là còn có ngài quản gia.Ông luôn là người đầu tiên lên xem tình trạng của cô sau mọi đêm kinh hoàng mà cô trải qua,luôn là người đầu tiên giúp đỡ cô....
....
Sinh nhật của USSR,buổi sáng...
Nazi:(May quá,đêm qua hắn ko làm gì mình;-;)
Nazi:(Hắn như cục băng vậy.Lạnh lùng,vô cảm với mình....)
Quản gia:Chào buổi sáng,cô Nazi!
Quản gia:(Đêm qua là một trong những đêm hiếm hoi cô ấy được nghỉ ngơi...)
Quản gia:Vết thương của cô sao rồi?Cần tôi giúp gì cô ko?
Nazi:Ko,nó sắp lành rồi,ông đừng lo!:>
....
Nazi:Sinh nhật USSR sao?
Quản gia:Phải,thưa cô!
Nazi:(Nếu là sinh nhật,chắc chắn hắn sẽ về muộn vì đi dự tiệc....)
Nazi:(Và hắn sẽ say....)*lo lắng*
Nazi:(Nhưng nếu mình....tặng hắn gì đó....có lẽ,hắn sẽ bỏ qua cho mình....ít nhất là 1 đêm...)
Nazi:(Hy vọng là hắn ko say...)
....
Quản gia:(Cô ấy làm gì từ sáng tới giờ vậy?;-;)
Quản gia:(Hay cô ấy...làm quà sinh nhật cho ngài USSR?)
Lính:Ngài quản gia,có linh kiện gửi đến.
Quản gia:Rồi,tôi ra lấy ngay!
Quản gia:(Chắc là cô ấy ko sao...sáng nay thấy cô ấy vui vẻ lắm...)
....
Buổi chiều...
Nazi:(Mình biết....mình ko làm được ngon như cha....mong hắn sẽ chấp nhận....)
Quản gia:Cô Nazi!
Quản gia:Cô đang...
Nazi*ngắt lời*:À...tôi đang trang trí nốt chiếc bánh.
Nazi:Ông muốn thử chút kem ko?
Quản gia*nếm thử*
Nazi:Nếu nó ko ngon,thì cho tôi xin lỗi nhé.Tay nghề của tôi ko có được giỏi lắm...:")
Quản gia:Nó....thật giống như của ngài G.E....
Nazi:?!....
Quản gia:À...ko....ý tôi là,nó rất ngon!
Quản gia:Chắc chắn ngài USSR sẽ thích nó cho coi!
Nazi*:>*
Nhưng....trái lại với ý muốn của Nazi và ngài quản gia....
USSR:Bánh sao?
Nazi:Là ta đã làm cả ngày hôm nay.Ngài thấy sao?...
USSR:.....
USSR:Dở tệ.
Nazi:....Vậy sao?....
USSR:Nay ta đã ăn biết bao nhiêu là bánh,và ta phát ngán rồi.
USSR*nói thầm*:Bánh tệ...như em vậy...
Nazi:.....
USSR:Ta lên phòng trước.
Khi USSR đi đến cầu thang...
Nazi:Ngài USSR!...
USSR*đứng lại*
Nazi:Chúc mừng.....sinh nhật,ngài USSR!....
Nazi*mỉm cười*
USSR:.....
USSR*phớt lờ*
Anh đi lên phòng,bỏ mặc cô đứng bên dưới phòng khách.Nazi tay nắm chặt váy,buồn thiu.Ngài quản gia chứng kiến hết mọi chuyện,chạy đến và an ủi cô....
Quản gia:Thôi,ko sao!Chúng ta cùng ăn bánh nhé!
Nazi*thở dài,gật đầu*
Sau khi ăn xong,Nazi trở về phòng.Đã là rất muộn,USSR đã ngủ từ khi nào.Cô nhẹ nhàng đi đánh răng,rồi lên giường nằm ngủ bên cạnh anh.
Nazi:(Quả nhiên....hắn ko thích mình....)
Nazi:(Phải rồi,hắn ghét mình mà?Mình đã gây ra quá nhiều thứ kinh khủng đối với hắn....hắn ghét mình là đúng rồi....)
Nazi:(Kệ đi....mình cũng ghét hắn....)*chìm vào giấc ngủ*
Quản gia*ngăn USSR*:Ngài USSR!Đây là nhà ngài đó!Đừng có đập phá như vậy!
USSR:Nazi đâu?!
Quản gia:C...cô ấy đã đi ngủ rồi.Xin ngài đừng đánh thức cô ấy dậy nữa!...
USSR:Ta ko quan tâm!Thả ta ra!*đẩy ngã quản gia*
Quản gia:Khụ!
Người hầu*đỡ quản gia*:Ngài có sao ko?
USSR*đi lên tầng*
Quản gia:Ko được đâu,ngài USSR!
Người hầu*ngăn lại*:Thôi nào....Ông đừng cố ngăn ngài ấy lại nữa.Vô ích thôi!
Quản gia:Nhưng Nazi...
Người hầu*thở dài*:Chúng ta đã ngăn ngài ấy cả chục lần rồi,lần trước còn có người bị đẩy ngã đến nhập viện.Ông quên rồi sao?!
Quản gia*bất lực*
....
Nazi*ngủ*
"Rầm!"
USSR:Nazi!
Nazi*giật mình tỉnh dậy*
Nazi:U...USSR?!...
USSR*khóa cửa lại*
Nazi:(Mùi rượu....hắn lại say....)*sợ hãi*
USSR:Thấy ta về mà ko thèm chào một tiếng.Em khinh ta đó hả?
Nazi:Ko....ko phải...
USSR*kéo cổ áo Nazi về phía mình*
USSR:Tới giờ phục vụ rồi~
Nazi mặt tối sầm lại.Đêm nay lại ko được ngủ ngon.Cô ra vẻ kháng cự khiến anh nhíu mày khó chịu....
USSR:Lại nữa.
Nazi:....
USSR:Chán thật đấy...
Nazi:Ngài....USSR.Đã là khuya muộn rồi,ta rất buồn ngủ....
USSR*ngắt lời*:Thì sao?
"Chát!"
Anh tát cô.Cú tát như trời giáng xuống,mạnh và vô cùng đau đớn.Nazi nằm xuống giường,tay ôm bên má bị tát đỏ kia mà im lặng bật khóc.
Thật ra thì...Nazi giờ ko còn xa lạ gì với cảnh này nữa,vì nó đã xảy ra quá nhiều.Nhưng may ra là còn có ngài quản gia.Ông luôn là người đầu tiên lên xem tình trạng của cô sau mọi đêm kinh hoàng mà cô trải qua,luôn là người đầu tiên giúp đỡ cô....
....
Sinh nhật của USSR,buổi sáng...
Nazi:(May quá,đêm qua hắn ko làm gì mình;-;)
Nazi:(Hắn như cục băng vậy.Lạnh lùng,vô cảm với mình....)
Quản gia:Chào buổi sáng,cô Nazi!
Quản gia:(Đêm qua là một trong những đêm hiếm hoi cô ấy được nghỉ ngơi...)
Quản gia:Vết thương của cô sao rồi?Cần tôi giúp gì cô ko?
Nazi:Ko,nó sắp lành rồi,ông đừng lo!:>
....
Nazi:Sinh nhật USSR sao?
Quản gia:Phải,thưa cô!
Nazi:(Nếu là sinh nhật,chắc chắn hắn sẽ về muộn vì đi dự tiệc....)
Nazi:(Và hắn sẽ say....)*lo lắng*
Nazi:(Nhưng nếu mình....tặng hắn gì đó....có lẽ,hắn sẽ bỏ qua cho mình....ít nhất là 1 đêm...)
Nazi:(Hy vọng là hắn ko say...)
....
Quản gia:(Cô ấy làm gì từ sáng tới giờ vậy?;-;)
Quản gia:(Hay cô ấy...làm quà sinh nhật cho ngài USSR?)
Lính:Ngài quản gia,có linh kiện gửi đến.
Quản gia:Rồi,tôi ra lấy ngay!
Quản gia:(Chắc là cô ấy ko sao...sáng nay thấy cô ấy vui vẻ lắm...)
....
Buổi chiều...
Nazi:(Mình biết....mình ko làm được ngon như cha....mong hắn sẽ chấp nhận....)
Quản gia:Cô Nazi!
Quản gia:Cô đang...
Nazi*ngắt lời*:À...tôi đang trang trí nốt chiếc bánh.
Nazi:Ông muốn thử chút kem ko?
Quản gia*nếm thử*
Nazi:Nếu nó ko ngon,thì cho tôi xin lỗi nhé.Tay nghề của tôi ko có được giỏi lắm...:")
Quản gia:Nó....thật giống như của ngài G.E....
Nazi:?!....
Quản gia:À...ko....ý tôi là,nó rất ngon!
Quản gia:Chắc chắn ngài USSR sẽ thích nó cho coi!
Nazi*:>*
Nhưng....trái lại với ý muốn của Nazi và ngài quản gia....
USSR:Bánh sao?
Nazi:Là ta đã làm cả ngày hôm nay.Ngài thấy sao?...
USSR:.....
USSR:Dở tệ.
Nazi:....Vậy sao?....
USSR:Nay ta đã ăn biết bao nhiêu là bánh,và ta phát ngán rồi.
USSR*nói thầm*:Bánh tệ...như em vậy...
Nazi:.....
USSR:Ta lên phòng trước.
Khi USSR đi đến cầu thang...
Nazi:Ngài USSR!...
USSR*đứng lại*
Nazi:Chúc mừng.....sinh nhật,ngài USSR!....
Nazi*mỉm cười*
USSR:.....
USSR*phớt lờ*
Anh đi lên phòng,bỏ mặc cô đứng bên dưới phòng khách.Nazi tay nắm chặt váy,buồn thiu.Ngài quản gia chứng kiến hết mọi chuyện,chạy đến và an ủi cô....
Quản gia:Thôi,ko sao!Chúng ta cùng ăn bánh nhé!
Nazi*thở dài,gật đầu*
Sau khi ăn xong,Nazi trở về phòng.Đã là rất muộn,USSR đã ngủ từ khi nào.Cô nhẹ nhàng đi đánh răng,rồi lên giường nằm ngủ bên cạnh anh.
Nazi:(Quả nhiên....hắn ko thích mình....)
Nazi:(Phải rồi,hắn ghét mình mà?Mình đã gây ra quá nhiều thứ kinh khủng đối với hắn....hắn ghét mình là đúng rồi....)
Nazi:(Kệ đi....mình cũng ghét hắn....)*chìm vào giấc ngủ*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.