Chương 28: Npc Farm Người Chơi?
Bạch Câu Dịch Thệ
24/02/2023
Ánh sáng biến mất, lộ ra khuôn mặt đen nhánh của Tào Hoành.
Hắn ta nghĩ tới cảnh mình bị loạn đao chém chết, thì lại tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi bị chết, hắn ta còn kiểm tra lại các thuộc tính của mình một lượt.
Vừa nhìn thấy, sắc mặt của Tào Hoành càng thêm khó coi.
“Mẹ kiếp nhà ngươi!”
Cho dù hắn ta có giáo dục tốt cỡ nào, thì giờ phút này cũng không thể nhịn được mà mắng mẹ.
Ở trên cảnh giới, hiển thị rất rõ nhập võ tầng 0, trông rất chói mắt.
Hắn ta chết một lần mà lại rớt một cảnh giới.
Tổn thất lớn như vậy khiến cho Tào Hoành lần đầu tiên cảm thấy đau lòng.
Chỉ là hắn ta còn chưa tức giận được bao lâu, thì thấy luồng ánh sáng trắng cũng lóe lên ở những người chơi xung quanh mình.
“Mẹ kiếp, Lương Sơn sơn phỉ đáng chết này!”
“Trời ạ, ông nội nhà ngươi!”
Bên tai hắn ta truyền tới tiếng chửi rủa của nhiều người chơi khác.
“Ta mỗi ngày đều đi đuổi gà đuổi vịt, rất vất vả mới chuẩn bị thăng cấp nhập võ tầng 1 , vậy mà lại hết tất cả mọi thứ, ta không thèm chơi trò chơi này nữa!”
Một tên người chơi mặt đầy ấm ức phẫn nộ.
Những người chơi khác nghe thấy vậy, đều nhìn hắn ta với vẻ mặt đồng cảm.
Lúc này, Tào Hoành cũng nhìn thấy tin tức của hệ thống.
“Ngươi bị sơn phỉ Lương Sơn Trại giết chết!”
Lương Sơn Trại!
Sơn phỉ!
Kết hợp với những gì người chơi khác nói, Tào Hoành lập tức hiểu ra.
Hóa ra không phải một mình hắn ta bị giết, mà tất cả những người chơi khác đều gặp phải tình huống giống như vậy.
“Xem ra mọi người đều bị sơn phỉ của Lương Sơn Trại giết chết, chuyện này nhất định không thể bỏ qua như vậy, người chơi chúng ta từ khi nào lại bị NPC cưỡi trên đầu trên cổ như vậy.”
“Mọi người chúng ta hãy cùng nhau thành lập tổ đội, rồi tiêu diệt sạch sẽ đám sơn phỉ của Lương Sơn Trại ấy đi!”
Đột nhiên, có người chơi đề nghị như vậy.
Những lời này vừa nói ra, những người chơi khác lập tức phụ họa theo.
Chuyện này có rơi vào người ai, thì cũng khiến người đó cảm thấy ấm ức tức giận.
Mọi người đều rất cực khổ gom góp điểm kinh nghiệm, hồi sinh một lần lại xóa sạch toàn bộ, vất vả cố gắng một hai ngày đều uổng phí, không người chơi nào có thể chấp nhận được.
Ngay cả Tào Hoành trong lòng cũng nghẹn một bụng tức giận.
Chỉ là khi hắn ta chuẩn bị lấy vũ khí của mình ra, thì lại phát hiện một chuyện khiến hắn ta phải chửi thề.
Vũ khí của hắn ta... rớt mất tiêu rồi.
Nói một cách dễ hiểu, hắn ta đã bị NPC cho nổ tung.
"Thù này không báo thì không phải là quân tử, chúng ta đi xem xem !" Tào Hoành nghiến răng nghiến lợi.
Hắn ta nhìn thấy xung quanh có nhiều người chơi đã lập thành đội, rồi đi ra phía ngoài thôn, hắn ta cũng đi theo bọn họ.
Ưu thế lớn nhất của người chơi chính là bọn họ có thể hồi sinh.
Mặc dù bọn họ đã từng tiếp xúc với đám sơn phỉ Lương Sơn kia, biết đối phương có cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng có thể làm gì được khi bọn họ đông người như này.
Tào Hoành tin rằng với số lượng người chơi như này, bọn họ có thể đè chết đám sơn phỉ kia.
...
Phía bên kia.
Tần Thư Kiếm nhìn điểm sinh mệnh không ngừng tăng lên, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Hắn tạm thời không thể đối phó được với thôn Tân Thủ.
Nhưng không phải có không có cách nào để áp chế sự trưởng thành của người chơi.
Hiện giờ người chơi phần lớn đều chưa bước vào nhập võ tầng 1, so với sơn phỉ của Lương Sơn Trại thì thực lực của bọn họ yếu hơn nhiều.
Hơn nữa những sơn phỉ này mặc dù có chỉ số thông minh không cao, nhưng dù sao cũng là sơn phỉ, đã từng trải qua chém giết, nên so sánh với những người chơi mới kia bọn họ vẫn chiếm một ít ưu thế.
Hơn nữa đặc điểm của sơn phỉ là có thể hồi sinh nên Tần Thư Kiếm vốn dĩ không hề lo lắng sơn phỉ bị hao tổn.
Cuối cùng lại có sự gia nhập của đám người Trịnh Phương, khiến sức mạnh của Lương Sơn Trại càng tăng mạnh.
Cho nên Tần Thư Kiếm dứt khoát phái ra phần lớn sơn phỉ, bao vây thôn Tân Thủ số 10021, giết chết tất cả người chơi mà hắn gặp được.
"Ta cũng không tin, những người chơi này bị kiểm soát ở bên trong thôn Tân Thủ, thì có thể làm ra chuyện lớn gì.”
Tần Thư Kiếm cười nhạt.
Điểm mạnh của người chơi nằm ở khả năng đánh quái thăng cấp, cùng với sự hồi sinh không gián đoạn.
Nhưng mà, nếu không lựa chọn đánh quái thăng cấp, chỉ còn lại năng lực hồi sinh không gián đoạn, thì nó tương đương với một máy ATM không ngừng nghỉ.
Lộ trình của hắn hiện tại chính là đi đánh quái thăng cấp.
Nhưng khác biệt chính là, hắn sẽ coi người chơi như những con quái vật để loại bỏ.
“Sơn phỉ Tôn Tiểu Nhị của Lương Sơn Trại bởi gì giết hại quá nhiều dị nhân, nên thăng cấp nhập võ tầng 2!”
Hắn ta nghĩ tới cảnh mình bị loạn đao chém chết, thì lại tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi bị chết, hắn ta còn kiểm tra lại các thuộc tính của mình một lượt.
Vừa nhìn thấy, sắc mặt của Tào Hoành càng thêm khó coi.
“Mẹ kiếp nhà ngươi!”
Cho dù hắn ta có giáo dục tốt cỡ nào, thì giờ phút này cũng không thể nhịn được mà mắng mẹ.
Ở trên cảnh giới, hiển thị rất rõ nhập võ tầng 0, trông rất chói mắt.
Hắn ta chết một lần mà lại rớt một cảnh giới.
Tổn thất lớn như vậy khiến cho Tào Hoành lần đầu tiên cảm thấy đau lòng.
Chỉ là hắn ta còn chưa tức giận được bao lâu, thì thấy luồng ánh sáng trắng cũng lóe lên ở những người chơi xung quanh mình.
“Mẹ kiếp, Lương Sơn sơn phỉ đáng chết này!”
“Trời ạ, ông nội nhà ngươi!”
Bên tai hắn ta truyền tới tiếng chửi rủa của nhiều người chơi khác.
“Ta mỗi ngày đều đi đuổi gà đuổi vịt, rất vất vả mới chuẩn bị thăng cấp nhập võ tầng 1 , vậy mà lại hết tất cả mọi thứ, ta không thèm chơi trò chơi này nữa!”
Một tên người chơi mặt đầy ấm ức phẫn nộ.
Những người chơi khác nghe thấy vậy, đều nhìn hắn ta với vẻ mặt đồng cảm.
Lúc này, Tào Hoành cũng nhìn thấy tin tức của hệ thống.
“Ngươi bị sơn phỉ Lương Sơn Trại giết chết!”
Lương Sơn Trại!
Sơn phỉ!
Kết hợp với những gì người chơi khác nói, Tào Hoành lập tức hiểu ra.
Hóa ra không phải một mình hắn ta bị giết, mà tất cả những người chơi khác đều gặp phải tình huống giống như vậy.
“Xem ra mọi người đều bị sơn phỉ của Lương Sơn Trại giết chết, chuyện này nhất định không thể bỏ qua như vậy, người chơi chúng ta từ khi nào lại bị NPC cưỡi trên đầu trên cổ như vậy.”
“Mọi người chúng ta hãy cùng nhau thành lập tổ đội, rồi tiêu diệt sạch sẽ đám sơn phỉ của Lương Sơn Trại ấy đi!”
Đột nhiên, có người chơi đề nghị như vậy.
Những lời này vừa nói ra, những người chơi khác lập tức phụ họa theo.
Chuyện này có rơi vào người ai, thì cũng khiến người đó cảm thấy ấm ức tức giận.
Mọi người đều rất cực khổ gom góp điểm kinh nghiệm, hồi sinh một lần lại xóa sạch toàn bộ, vất vả cố gắng một hai ngày đều uổng phí, không người chơi nào có thể chấp nhận được.
Ngay cả Tào Hoành trong lòng cũng nghẹn một bụng tức giận.
Chỉ là khi hắn ta chuẩn bị lấy vũ khí của mình ra, thì lại phát hiện một chuyện khiến hắn ta phải chửi thề.
Vũ khí của hắn ta... rớt mất tiêu rồi.
Nói một cách dễ hiểu, hắn ta đã bị NPC cho nổ tung.
"Thù này không báo thì không phải là quân tử, chúng ta đi xem xem !" Tào Hoành nghiến răng nghiến lợi.
Hắn ta nhìn thấy xung quanh có nhiều người chơi đã lập thành đội, rồi đi ra phía ngoài thôn, hắn ta cũng đi theo bọn họ.
Ưu thế lớn nhất của người chơi chính là bọn họ có thể hồi sinh.
Mặc dù bọn họ đã từng tiếp xúc với đám sơn phỉ Lương Sơn kia, biết đối phương có cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng có thể làm gì được khi bọn họ đông người như này.
Tào Hoành tin rằng với số lượng người chơi như này, bọn họ có thể đè chết đám sơn phỉ kia.
...
Phía bên kia.
Tần Thư Kiếm nhìn điểm sinh mệnh không ngừng tăng lên, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng.
Hắn tạm thời không thể đối phó được với thôn Tân Thủ.
Nhưng không phải có không có cách nào để áp chế sự trưởng thành của người chơi.
Hiện giờ người chơi phần lớn đều chưa bước vào nhập võ tầng 1, so với sơn phỉ của Lương Sơn Trại thì thực lực của bọn họ yếu hơn nhiều.
Hơn nữa những sơn phỉ này mặc dù có chỉ số thông minh không cao, nhưng dù sao cũng là sơn phỉ, đã từng trải qua chém giết, nên so sánh với những người chơi mới kia bọn họ vẫn chiếm một ít ưu thế.
Hơn nữa đặc điểm của sơn phỉ là có thể hồi sinh nên Tần Thư Kiếm vốn dĩ không hề lo lắng sơn phỉ bị hao tổn.
Cuối cùng lại có sự gia nhập của đám người Trịnh Phương, khiến sức mạnh của Lương Sơn Trại càng tăng mạnh.
Cho nên Tần Thư Kiếm dứt khoát phái ra phần lớn sơn phỉ, bao vây thôn Tân Thủ số 10021, giết chết tất cả người chơi mà hắn gặp được.
"Ta cũng không tin, những người chơi này bị kiểm soát ở bên trong thôn Tân Thủ, thì có thể làm ra chuyện lớn gì.”
Tần Thư Kiếm cười nhạt.
Điểm mạnh của người chơi nằm ở khả năng đánh quái thăng cấp, cùng với sự hồi sinh không gián đoạn.
Nhưng mà, nếu không lựa chọn đánh quái thăng cấp, chỉ còn lại năng lực hồi sinh không gián đoạn, thì nó tương đương với một máy ATM không ngừng nghỉ.
Lộ trình của hắn hiện tại chính là đi đánh quái thăng cấp.
Nhưng khác biệt chính là, hắn sẽ coi người chơi như những con quái vật để loại bỏ.
“Sơn phỉ Tôn Tiểu Nhị của Lương Sơn Trại bởi gì giết hại quá nhiều dị nhân, nên thăng cấp nhập võ tầng 2!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.