Chương 45: Trại Chủ Lương Sơn Đánh Đến Rồi
Bạch Câu Dịch Thệ
27/02/2023
Rầm!
Mặt đất chấn động.
Một vết đao dài mấy trượng xuất hiện, giống như nó đã được chém rất sâu.
Vệ Mân đứng bất động tại chỗ, sau đó cơ thể chia làm hai đoạn từ giữa rồi nặng nề ngã xuống mặt đất.
[Bạn đã giết chết trưởng thôn Vệ Mân của thôn tân thủ số 10021!]
[Lệnh bài trung tâm của thôn tân thủ số 10021 rơi vào trạng thái không có chủ nhân, bạn có thể tiến về chính giữa thôn để cướp đoạt!]
Ánh mắt lạnh như băng của Tần Thư Kiếm nhìn thi thể của Vệ Mân, trong ngực cũng phập phồng một cách dữ dội.
Lệnh bài trung tâm ư?
Chính giữa thôn?
Có điều không đợi hắn hòa hoãn được mấy hơi, lúc này những người chơi vây xem đều chen nhau xông lên.
Nhìn thấy Vệ Mân bị giết chết, Vương Trình bất chấp nỗi khiếp sợ, lập tức chỉ huy những người chơi khác xông lên, lợi dụng cơ hội để bao vây tấn công Tần Thư Kiếm.
Lúc này, Vương Nhân Bân nói: “Vương Trình, để một số người đi theo ta đến giữa thôn để cướp đoạt lệnh bài trung tâm, số còn lại sẽ vây giết trại chủ Lương Sơn.”
Lúc Vệ Mân chết đi, hắn ta cũng nhận được thông báo của hệ thống.
Nói cách khác, trong khoảnh khắc này, tất cả người chơi đều nhận được thông báo giống nhau.
Lúc này đây, không biết có bao nhiêu người đã xông về phía giữa thôn rồi.
Lệnh bài trung tâm!
Hắn ta tuyệt đối không thể để nó rơi vào trong tay của những người khác.
Nếu không thì lần này đúng là giỏ tre múc nước dã tràng xe cát.
Nghe thấy vậy, Vương Trình cũng hiểu được tầm quan trọng của việc này, hắn ta lập tức chỉ huy một bộ phận người đi theo Vương Nhân Bân tiến về phía trước, còn hắn ta thì tự mình lãnh đạo những người chơi khác, chuẩn bị vây giết Boss lớn Nhập võ 8 tầng này.
“Người khổ luyện công pháp tiến lên gánh vững sát thương của Boss, cho những người khác cơ hội để tấn công.”
“Cấp bậc của Boss này rất cao, chú ý đừng gắng gượng chống đỡ, mấy người chia nhau ra phân tán sát thương.”
Vương Trình ra lệnh đâu vào đấy.
Mặc dù hắn ta nói lời thề thốt son sắt, nhưng trong lòng vẫn cực kỳ nặng nề.
Boss lớn có Nhập võ 8 tầng.
Cho dù là hắn ta cũng chưa từng thực sự đối mặt.
Dựa vào thực lực của Vương gia, hàng ngàn người chơi đã được huy động mới giết chết một Boss Nhập võ 6 tầng.
Nhưng mà.
Lúc trước, phần lớn những người chơi tham gia chiến đấu đều là khoảng Nhập võ 1 tầng, ngay cả Nhập võ 2 tầng cũng chẳng có mấy người, phương diện trang bị cũng rất sơ sài.
So với đội ngũ trong tay hắn ta bây giờ cũng kém hơn rất nhiều.
Về mặt số người, số lượng người chơi hiện giờ chỉ có sáu đến bảy mươi.
Nhưng nếu xét về mặt chất lượng lại đủ để đánh bại hầu hết các người chơi trước kia.
Nhập võ 8 tầng!
Cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Đặc biệt là trước đó Boss này đã chiến một trận lớn với NPC cùng cấp khác, thực lực đương nhiên đã bị tiêu hao nghiêm trọng, đây mới là sự tự tin quan trọng nhất của Vương Trình.
Tần Thư Kiếm nhìn những người chơi đang lao lên vây giết bản thân, trên mặt lộ vẻ lạnh lùng.
Mặc dù hắn không biết những người này từ đâu đến, nhưng hắn có thể chắc chắn đây tuyệt đối không phải người chơi của thôn tân thủ số 10021.
Bởi vì, người chơi của thôn tân thủ số 10021 đã sớm bị Lương Sơn Trại của hắn dồn ép đến nửa bước cũng khó đi, làm sao có thể đào tạo ra những người chơi vừa nhìn đã biết là cấp bậc không thấp như thế này chứ.
Có điều, đối mặt với việc xông lên vây giết của những người chơi này, hắn cũng không hành động ngay lập tức, mà là liếc mắt nhìn xung quanh.
Lúc hắn đang chiến đấu với Vệ Mân, sơn phỉ của Lương Sơn Trại đã sớm tàn sát thủ vệ và NPC của thôn tân thủ không còn một ai.
Thế nhưng dưới sự tấn công ùn ùn liên tiếp của người chơi, cho dù thực lực của sơn phỉ có mạnh đến mấy cũng khó mà ngăn cản hoàn toàn được.
Cho nên, lúc ánh mắt của Tần Thư Kiếm nhìn về những nơi khác, đập vào mắt hắn ngoại trừ phần lớn người chơi ra, chỉ còn lại một số ít sơn phỉ còn đang ngăn cản, nhưng bọn họ cũng bị thương nặng rồi, cũng sẽ bị giết bất cứ lúc nào.
Hắn không hề đi cứu những sơn phỉ này.
Một là trong vòng vây của rất nhiều người chơi ở đây, hắn rất khó dẫn những sơn phỉ đó ra ngoài.
Hai là những sơn phỉ bị người chơi giết chết thì có thể cập nhật mới lại.
Lúc này, đội ngũ người chơi do Vương Trình lãnh đạo cũng dần dần tạo thành vòng vây.
“Xông lên!”
Theo tiếng ra lệnh của Vương Trình, hơn mười người chơi có dáng người vạm vỡ lập tức bước từ trong đám người ra rồi tiến hành tấn công chính diện.
Mà nhiều người chơi còn lại thì vòng ra sau muốn đánh lén từ bên cạnh.
Mà lúc thế tấn công của bọn họ còn chưa tới, Tần Thư Kiếm đã bất ngờ hành động.
Ầm!
Khí thế khiếp người lập tức bùng nổ, một hư ảnh Hắc Hổ bỗng hiện ra, tiếng hổ gầm như sấm sét có tư thế long trời lở đất.
Mặt đất chấn động.
Một vết đao dài mấy trượng xuất hiện, giống như nó đã được chém rất sâu.
Vệ Mân đứng bất động tại chỗ, sau đó cơ thể chia làm hai đoạn từ giữa rồi nặng nề ngã xuống mặt đất.
[Bạn đã giết chết trưởng thôn Vệ Mân của thôn tân thủ số 10021!]
[Lệnh bài trung tâm của thôn tân thủ số 10021 rơi vào trạng thái không có chủ nhân, bạn có thể tiến về chính giữa thôn để cướp đoạt!]
Ánh mắt lạnh như băng của Tần Thư Kiếm nhìn thi thể của Vệ Mân, trong ngực cũng phập phồng một cách dữ dội.
Lệnh bài trung tâm ư?
Chính giữa thôn?
Có điều không đợi hắn hòa hoãn được mấy hơi, lúc này những người chơi vây xem đều chen nhau xông lên.
Nhìn thấy Vệ Mân bị giết chết, Vương Trình bất chấp nỗi khiếp sợ, lập tức chỉ huy những người chơi khác xông lên, lợi dụng cơ hội để bao vây tấn công Tần Thư Kiếm.
Lúc này, Vương Nhân Bân nói: “Vương Trình, để một số người đi theo ta đến giữa thôn để cướp đoạt lệnh bài trung tâm, số còn lại sẽ vây giết trại chủ Lương Sơn.”
Lúc Vệ Mân chết đi, hắn ta cũng nhận được thông báo của hệ thống.
Nói cách khác, trong khoảnh khắc này, tất cả người chơi đều nhận được thông báo giống nhau.
Lúc này đây, không biết có bao nhiêu người đã xông về phía giữa thôn rồi.
Lệnh bài trung tâm!
Hắn ta tuyệt đối không thể để nó rơi vào trong tay của những người khác.
Nếu không thì lần này đúng là giỏ tre múc nước dã tràng xe cát.
Nghe thấy vậy, Vương Trình cũng hiểu được tầm quan trọng của việc này, hắn ta lập tức chỉ huy một bộ phận người đi theo Vương Nhân Bân tiến về phía trước, còn hắn ta thì tự mình lãnh đạo những người chơi khác, chuẩn bị vây giết Boss lớn Nhập võ 8 tầng này.
“Người khổ luyện công pháp tiến lên gánh vững sát thương của Boss, cho những người khác cơ hội để tấn công.”
“Cấp bậc của Boss này rất cao, chú ý đừng gắng gượng chống đỡ, mấy người chia nhau ra phân tán sát thương.”
Vương Trình ra lệnh đâu vào đấy.
Mặc dù hắn ta nói lời thề thốt son sắt, nhưng trong lòng vẫn cực kỳ nặng nề.
Boss lớn có Nhập võ 8 tầng.
Cho dù là hắn ta cũng chưa từng thực sự đối mặt.
Dựa vào thực lực của Vương gia, hàng ngàn người chơi đã được huy động mới giết chết một Boss Nhập võ 6 tầng.
Nhưng mà.
Lúc trước, phần lớn những người chơi tham gia chiến đấu đều là khoảng Nhập võ 1 tầng, ngay cả Nhập võ 2 tầng cũng chẳng có mấy người, phương diện trang bị cũng rất sơ sài.
So với đội ngũ trong tay hắn ta bây giờ cũng kém hơn rất nhiều.
Về mặt số người, số lượng người chơi hiện giờ chỉ có sáu đến bảy mươi.
Nhưng nếu xét về mặt chất lượng lại đủ để đánh bại hầu hết các người chơi trước kia.
Nhập võ 8 tầng!
Cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội.
Đặc biệt là trước đó Boss này đã chiến một trận lớn với NPC cùng cấp khác, thực lực đương nhiên đã bị tiêu hao nghiêm trọng, đây mới là sự tự tin quan trọng nhất của Vương Trình.
Tần Thư Kiếm nhìn những người chơi đang lao lên vây giết bản thân, trên mặt lộ vẻ lạnh lùng.
Mặc dù hắn không biết những người này từ đâu đến, nhưng hắn có thể chắc chắn đây tuyệt đối không phải người chơi của thôn tân thủ số 10021.
Bởi vì, người chơi của thôn tân thủ số 10021 đã sớm bị Lương Sơn Trại của hắn dồn ép đến nửa bước cũng khó đi, làm sao có thể đào tạo ra những người chơi vừa nhìn đã biết là cấp bậc không thấp như thế này chứ.
Có điều, đối mặt với việc xông lên vây giết của những người chơi này, hắn cũng không hành động ngay lập tức, mà là liếc mắt nhìn xung quanh.
Lúc hắn đang chiến đấu với Vệ Mân, sơn phỉ của Lương Sơn Trại đã sớm tàn sát thủ vệ và NPC của thôn tân thủ không còn một ai.
Thế nhưng dưới sự tấn công ùn ùn liên tiếp của người chơi, cho dù thực lực của sơn phỉ có mạnh đến mấy cũng khó mà ngăn cản hoàn toàn được.
Cho nên, lúc ánh mắt của Tần Thư Kiếm nhìn về những nơi khác, đập vào mắt hắn ngoại trừ phần lớn người chơi ra, chỉ còn lại một số ít sơn phỉ còn đang ngăn cản, nhưng bọn họ cũng bị thương nặng rồi, cũng sẽ bị giết bất cứ lúc nào.
Hắn không hề đi cứu những sơn phỉ này.
Một là trong vòng vây của rất nhiều người chơi ở đây, hắn rất khó dẫn những sơn phỉ đó ra ngoài.
Hai là những sơn phỉ bị người chơi giết chết thì có thể cập nhật mới lại.
Lúc này, đội ngũ người chơi do Vương Trình lãnh đạo cũng dần dần tạo thành vòng vây.
“Xông lên!”
Theo tiếng ra lệnh của Vương Trình, hơn mười người chơi có dáng người vạm vỡ lập tức bước từ trong đám người ra rồi tiến hành tấn công chính diện.
Mà nhiều người chơi còn lại thì vòng ra sau muốn đánh lén từ bên cạnh.
Mà lúc thế tấn công của bọn họ còn chưa tới, Tần Thư Kiếm đã bất ngờ hành động.
Ầm!
Khí thế khiếp người lập tức bùng nổ, một hư ảnh Hắc Hổ bỗng hiện ra, tiếng hổ gầm như sấm sét có tư thế long trời lở đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.