Tự Sa Vào Lưới

Chương 2: Đi với em không anh yêu...

Nguyệt Cầm Ỷ Mộng

09/01/2025

Đối với những ánh mắt thù địch không vui của đám phụ nữ bên cạnh Châu Hàm xem như không nhìn thấy. Thời điểm còn cách đầu gối người đàn ông năm phân, Châu Hàm tựa như không có xương ngã lên người anh.

Cánh tay trần trụi ôm cổ anh, bàn tay cầm ly rượu khẽ đưa thân ly mát lạnh lướt qua xương hàm hoàn mỹ của anh.

Ánh mắt của cô cũng không nhìn anh mà chuyển động theo ly rượu mãi đến khi nó đi hết đường cong khuôn mặt rồi khẽ hất rèn mi lên một cách quyến rũ nhìn anh vừa đưa ly rượu đến bên đôi môi đỏ thắm.

Tùy tiện nhấp một ngụm, để cho hương vị kia lăn lộn trên đầu lưỡi phấn nộn, Châu Hàm mới lại gần khuôn mặt anh, đôi môi gần như dán vào đôi môi mỏng khiến người ta muốn cắn xuống một cái, nhiều cái... Ánh mắt không ngừng lướt lên lướt xuống như đang trêu chọc từng chi tiết trên khuôn mặt anh, đôi môi khẽ thì thầm...

"Đi với em không anh yêu..."

Như một câu thần chú của nữ phù thủy, lời cô vừa dứt cái eo thon thả đã bị nắm lấy bởi một bàn tay lớn, sức lực kinh người trong chớp mắt nhấc bổng cả người cô lên.

Châu Hàm không tránh khỏi giật mình kêu nhỏ một tiếng nhưng đôi tay vô cùng tự giác ôm lấy vai người đàn ông. Khi bờ mông đáp lên cánh tay người đàn ông, xúc cảm từ nơi đó bất giác khiến tim cô đập rộn ràng một cách khó hiểu theo.

Người đàn ông chẳng nói chẳng rằng ôm cô sải chân dài lướt qua đám đông.

Vừa vào thang máy hai người đã quấn lấy nhau. Tiếng hôn môi, tiếng mút mát phát ra từ trên đầu lưỡi tràn ngập khắp thang máy.

Họ hôn nhau một đường từ đó đến cửa phòng nghỉ dành cho khách nằm phía trên khu sòng bạc. Hành lang mờ ảo chỉ có tiếng bước chân mạnh mẽ của người đàn ông đạp lên mặt sàn sáng bóng, từ đầu chí cuối Châu Hàm đều bị người đàn ông ôm trên tay, sức lực cực đại mà giữ lấy cô. Châu Hàm từ tỉnh táo bị anh hôn đến choáng váng, đến suy nghĩ sẽ bị ai đó bắt gặp cũng không nổi lên được bị anh đè lên bức tường bên cạnh cửa phòng, môi lưỡi trao đổi đến không thể phân biệt ngươi ta.

Trong khi đó người đàn ông lại không có một chút bối rối lấy thẻ từ trong túi ra quẹt một cái.

Cửa phòng bật mở nhưng anh lại chưa muốn vào, đầu lưỡi vẫn còn mãi mê quét qua khoang miệng, mút lấy nước bọt của người con gái, như thể đang thưởng thức món ngon nhân gian nào đó.

Sự cường thế của anh như lũ quét qua, đến một hơi để nghỉ Châu Hàm cũng không có được. Cô không thể phát ra một âm thanh, cứ ngỡ mình sẽ bị hôn đến chết.



Khi nhìn thấy người đàn ông trong tấm hình Châu Hàm đã từng không tin lời của người kia nói rằng chưa từng có người con gái nào leo được lên giường anh. Người đàn ông như thế này, toàn thân lúc nào cũng bốc lên mùi hormone nồng nặc sao có thể là người đàn ông cấm dục được. Anh còn phải là một cao thủ trên giường.

Quả nhiên trực giác của cô là đúng.

Mặc dù đến lúc sự thật phơi bày cô bất giác cảm thấy ăn không tiêu. Liệu cô có đủ sức để rời khỏi đây sau khi xong việc không?

"Hưm... Em thơm quá..."

Trước khi cô thật sự bị nụ hôn của anh làm tắt thở thật người đàn ông đã lùi lại. Thế nhưng anh lại rút vào hỏm cổ cô, hít vào một hơi thật sâu rồi phát ra biểu tình si mê như bị nghiện.

Trong cơn mơ màng Châu Hàm bất giác nghĩ, thơm... Cái gì thơm? Cô à?

Chắc là do số nước hoa mà gã đàn ông kia đã phun lên người cô trước khi đưa cô đến đây.

Châu Hàm chỉ kịp nghĩ như vậy thì bị nhấc bổng lên lần nữa.

"A!"

Cô bất giác thét lên theo bản năng ôm lấy người đàn ông.

Sau đó bị anh mang vào phòng, ném xuống giường với một tốc độ gió bão.

Cô còn chưa kịp kinh hoàng thì thân hình cao lớn hơn cô gấp đôi của người đàn ông đã phủ lên.



Áp lực như núi đè xuống người cô, khiến cô bất giác sinh ra ý nghĩ thoái lui.

Nhưng, thoái lui?

"A!"

Xẹt!

Một tiếng quần áo bị xé rách như mũi dao lướt qua màng nhĩ cùng với tiếng hô hoảng hốt của Châu Hàm.

Châu Hàm cứ tưởng mình sẽ bị thô bạo làm đến chết.

Thế nhưng bất ngờ thay, đáp lại cô là âm thanh từ tính men lỳ dịu dàng khiến người ta say đắm.

"Cô bé của tôi, đừng sợ..."

"A..."

Châu Hàm bất giác thốt lên từng tiếng nỉ non nhỏ vụn theo sự đụng chạm của chủ nhân giọng nói kia.

"Tôi sẽ thương em bằng sự lãng mạn nhất thế gian."

Tựa như chất lỏng ngọt thơm trong cốc thủy tinh cao cao, nhẹ nhàng mang theo men say.

Hành động sau đó của anh thật sự rất dịu dàng. Những cái động chạm dịu dàng trên thân thể, như đang gẩy lên một bản nhạc nhẹ nhàng du dương... Những cái vuốt ve như tình nhân âu yếm nhau... Từ bước mở ra thân thể của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tự Sa Vào Lưới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook