Chương 75: Phiên ngoại 6: Phỏng vấn trước hôn lễ
Tứ Xuyên
09/05/2022
Sau khi lễ trao giải chấm dứt, đôi phu phu thần tiên Giang Du Sâm cùng Lâm Giác này cũng lên hotsearch.
Trải qua một phen nỗ lực, MC có thâm niên trong ngành giải trí Diệp Tiểu Ngọc nhờ vào năng lực nghiệp vụ siêu mạnh đã có được một buổi phỏng vấn có một không hai của hai người.
Phỏng vấn dùng hình thức phát sóng trực tiếp, cư dân mạng có thể tự do nhắn qua làn đan và đặt câu hỏi, ngay sau đó khách mời cũng sẽ chọn câu hỏi để trả lời. Tuy rằng cũng có kịch bản nhưng so với phỏng vấn, thì như thế này càng kiểm tra được năng lực của MC.
Thời gian nhoáng cái đã đến ngày phỏng vấn, Diệp Tiểu Ngọc ngồi ở hậu trường, cầm kịch bản khẩn trương chuẩn bị.
Tuy cô đã phỏng vấn không ít minh tinh, nhưng không có ai nổi tiếng như hai vị này.
Nói hai người này là CP quốc dân cũng không ngoa, ở trên mạng có được rất nhiều fans, nếu như phạm sai lầm gì, mỗi người một giọt nước miếng cũng có thể dìm chết đuối Diệp Tiểu Ngọc.
Nhiếp ảnh gia ở một bênchủ động tới an ủi cô: “Đừng khẩn trương, hồi trước tôi đã từng hợp tác với bọn họ, hai vị lão sư này đều rất dễ ở chung.”
“Anh từng hợp tác với bọn họ à? Thật vậy chăng?” Diệp Tiểu Ngọc có chút giật mình, “Là chuyện khi nào thế?”
Nhiếp ảnh gia gãi gãi đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng: “Là lúc bọn họ quay chương trình đầu tiên, lúc ấy nhân thủ đoàn phim không đủ nên tôi bị kéo qua hỗ trợ.”
“Oa! Là 《 Hí Cốt 》 sao?”
Vì phỏng vấn, Diệp Tiểu Ngọc ngầm luyện tập rất nhiều, nhưng cho dù không luyện tập thì cũng không ai không biết đến chương trình nổi tiếng một thời kia, “Sao lúc trước anh không nhắc đến? Lúc ấy anh chụp cái gì? Hai vị lão sư có dễ ở chung không?”
Nhiếp ảnh gia ngẩn ra, lại nhớ tới tình cảnh bị bọn họ tú ân tú ái.
Chính là vì chưa chụp được cái gì mà ngược lại bị thồn một ngụm cẩu lương, cho nên mới không mặt mũi để nhắc đến đó!
Nhiếp ảnh gia do dự hai giây, quyết đoán chuyển qua hai cái đề này: “Hai vị lão sư đều rất dễ ở chung, Giang Thần không cao lãnh lắm đâu, Lâm lão sư cũng rất lễ phép. Tóm lại cô thấy rồi sẽ biết, fans thích bọn họ một chút cũng không lỗ!”
Dưới sự đảm bảo nhiều lần của nhiếp ảnh gia, Diệp Tiểu Ngọc cũng không còn khẩn trương nhu vậy nữa. Cô đang nhìn lại kịch bản vài lần thì tiếng gõ cửa liền vang lên.
Diệp Tiểu Ngọc thở sâu, đứng dậy ra mở cửa.
“Xin chào.”
Ngoài cửa Lâm Giác lễ phép chào hỏi, gương mặt xinh đẹp cong lên.
Trong hai năm này, cậu đã trưởng thành trầm ổn hơn nhiều so với khi mới xuất đạo, khiến cho người ta cảm nhận được cái gì gọi là ôn nhuận như ngọc.
Giang Du Sâm phía sau cũng hơi hơi gật đầu: “Xin chào.”
“Xin chào hai vị!” Diệp Tiểu Ngọc vội vàng mời bọn họ tiến vào, giúp bọn hắn rót nước, “Trên đường vất vả rồi! Các lão sư ngồi xuống trước đi!”
Bên ngoài đúng là rét đậm, may mà trong phòng rất ấm áp. Lâm Giác đang mặc một chiếc áo lông vũ thật dày, vừa vào cửa đã thấy hơi nóng, cậu theo bản năng muốn kéo áo xuống thì bị bị Giang Du Sâm ngăn lại.
“Từ từ hẵng cởi,” nam nhân nhàn nhạt nói, “Coi chừng bị cảm.”
Lâm Giác cười cười: “Em không yếu ớt như vậy đâu, một bộ quần áo thôi mà.”
Giang Du Sâm nhướng mày, tiến đến bên tai cậu: “Hai ngày vì sao lại phát sốt?”
“Đó là bởi vì…”
Lâm Giác đỏ mặt lên, ngậm miệng.
Còn không phải bởi vì dưới màn tuyết lớn, hai người nhất thời không nhịn được, liền ở ban công thân thiết trong chốc lát.
Bên ngoài là đầy trời tuyết bay, ngoài ban công lại không có máy sưởi…
Tóm lại, thân thể vẫn luôn khỏe mạnh của Lâm Giác hiếm khi bị cảm, đã bị Giang Du Sâm cưỡng chế ở nhà vài ngày, cuối cùng mới có thể ra ngoài.
Giang Du Sâm cười nhẹ, hiển nhiên cũng là nghĩ tới chuyện ngày đó, xoa xoa đầu Lâm Giác đầu tóc, thấp giọng nói: “Ngoan, nghe lời.”
Diệp Tiểu Ngọc mới vừa đi rót nước về, nhìn đến Giang Du Sâm thân mật xoa đầu Lâm Giác, sợ tới mức thiếu chút nữa đổ nước ấm khỏi tay.
Tuy nói hai người cảm tình thực hảo, nhưng tính cách Giang Thần vẫn luôn là người sống chớ gần, Lâm Giác thoạt nhìn cũng là thanh đạm như ngọc, Diệp Tiểu Ngọc còn tưởng rằng bọn họ tôn trọng nhau như khách, không nghĩ tới lại ngầm…Cưng chiều như vậy.
Anh trai chụp ảnh ở một bên đã quen rồi, yên lặng ngồi ở trên sô pha làm bộ chính mình không tồn tại.
Diệp Tiểu Ngọc trố mắt hai giây, rất nhanh khôi phục tố chất chuyên nghiệp của bản thân, cười cười đưa nước qua.
Chờ hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó Diệp Tiểu Ngọc mở phát sóng trực tiếp ra.
Vừa mới phát sóng, lập tức có hàng ngàn hàng vạn fans tiến vào, trên màn hình điện tử ở bên cạnh, đạn mạc bay nhanh đến nỗi không thể thấy rõ
【 Tới rồi tới rồi!!! 】
【 Bổn cô nương của Du Sinh Bất Giác tới rồi đây!!! 】
【 A a a a a tôi chỉ biết a a a!!! 】
【 Mấy người xoát từ từ thôi, tôi sắp làm được một bản Powerpoint rồi này!!! 】
…
Lăn lộn một phen, điều chỉnh xong thiết bị, phát sóng trực tiếp cũng chính thức bắt đầu.
Phần đặt câu hỏi của MC thường đã được chuẩn bị sẵn, theo mẫu mực rõ ràng, không gì khác ngoài tên tuổi, sở thích chiều cao, kế hoạch tương lai ra làm sao… mà sau khi phần vấn đáp cơ bản kết thúc, cũng đã tới phần đặt câu hỏi mà mọi người mong đợi.
【 Tôi chuẩn bị xong rồi! Tôi chuẩn bị xong rồi! 】
【 A a a a a, chọn tôi chọn tôi đi!!! 】
【 Tín nữ nguyện ba năm không ăn thịt để đổi một cơ hội đặt câu hỏi!!! 】
…
Diệp Tiểu Ngọc cười đến xán lạn: “Xem ra các fan đều vô cùng nhiệt tình, bây giờ chúng ta chọn vấn đề thứ nhất, lâm lão sư trước đi. Khi nào ngài thấy có thể thì kêu ngừng là được.”
Lâm Giác gật gật đầu, không quá vài giây, liền mở miệng nói: “Ngừng đi.”
Trên màn hình xuất hiện vấn đề là: “Muốn hỏi một chút món hai vị thích ăn nhất là gì ạ QWQ?”
Vấn đề này rất đơn giản, Lâm Giác không hề do dự liền nói ra: “Tôi khá thích ăn món cay, rất thích món Tứ Xuyên và Trùng Khánh, món lẩu shabu shabu* cũng khá thích.”
[ *Lẩu shabu shabu]
Đạn mạc lập tức xoát lên.
【 Bất ngờ quá má ơi, Mộc Mộc lão sư thoạt nhìn ngoan ngoãn như vậy, hóa ra là người không cay không vui sao? 】
【 Hâm mộ quá hu hu hu hu hu! Tôi cũng rất thích ăn cay, nhưng ăn là sẽ bị nổi mụn, sao làn da của Mộc Mộc lão sư tốt thế!!! 】
【 Lúc Mộc Mộc lão sư và Giang Thần ở bên nhau vẫn còn có thể ăn cay sao? [ đầu chó ]】
【 Tôi khốn nạn quá, thế mà tôi xem đã hiểu 】
【? Tôi hoài nghi lầu trên đang làm cái kia, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực!!! 】
…
Trong một lần hoạt động, Giang Du Sâm nhất thời nhanh miệng, goi nhũ danh của Lâm Giác, từ đó các fan cũng sôi nổi gọi Lâm Giác thành Mộc Mộc lão sư.
Biết các fan thích nói giỡn, Lâm Giác cũng không để ý nhiều, đem micro đưa cho Giang Du Sâm.
Giang Du Sâm hơi suy nghĩ một lát, đáp: “Khẩu vị của tôi tương đối thanh đạm, đồ ăn yêu thích là…”
Lâm Giác cười một chút, đột nhiên nhớ tới chuyện hai người đi ăn ở quán Tứ Xuyên lần trước.
【 A a a a!! Mộc Mộc lão sư cười ngọt quá!!! Là nhớ tới cái gì sao? 】
【 Cầu chia sẻ!!! Để tôi chết chìm trong đường đi!!! 】
【 Bạn, của tôi, ung thư. Hiểu ý tôi không? 】
…
Các fan đều đang spam, Lâm Giác cũng do dự mà nhìn về phía Giang Du Sâm.
Giang Du Sâm bất đắc dĩ mà cười khẽ, đưa micro cho Lâm Giác: “Mộc Mộc nói xem, anh thích ăn cái gì?”
Lâm Giác chớp chớp mắt, cười nói: “Bánh dày đường đỏ trộn lẫn cơm.”
【 Đây là cái cuống gì thế? 】
【 Còn có kiểu ăn này sao? 】
【 Thành chơi hoa 】
【 Tôi mặc kệ, ngọt chết tôi rồi!!! 】
Chỉ chốc lát sau, tag # đường đỏ bánh dày trộn lẫncơm # đã đứng đầu thanh tìm kiếm.
Hai người nhìn nhau cười, không có ý tứ giải thích.
Câu hỏi đầu tiên dừng ở đây, bắt đầu rút câu hỏi thứ hai.
Lần này đến phiên Giang Du Sâm kêu ngừng.
Làn đạn lại lần nữa xoát lên, nhiều đến không thấy rõ lắm.
Giang Du Sâm thuận miệng nói ngừng, câu hỏi mới liền xuất hiện ở trên màn hình.
“Muốn hỏi Giang Thần, ngày đó ngài like bài của họa sĩ phu nhân trong siêu chủ đề Du Sinh Bất Giác, là có ý gì đâu?”
Làn đạn dâng lên một trận ha ha ha ha.
【 Đệt, ai hỏi vấn đề này thế, tuyệt quá đi ha ha ha ha ha! 】
【 Tôi muốn tỏ tình với chị gái đặt câu hỏi!!! Hoàn hảo hỏi ra nghi vấn trong lòng tôi 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ngồi chờ trả lời 】
【 Tôi đã chuẩn bị tốt camera rồi!!! 】
Trên mặt Lâm Giác hơi hồng lên.
Giang Du Sâm nhận lấy microphone, không nhanh không chậm nói: “Vị họa sĩ kia họa rất đẹp, tôi rất thích.”
Đạn mạc nổ òa.
【 Cho nên hai người thường xuyên sẽ xem siêu chủ đề CP? Mẹ ơi, tôi ở trong đó nói rất nhiều thứ xấu hổ, đột nhiên sợ hãi. jpg】
【!!! Bây giờ tôi đi phát gạo có thể được Giang Thần và Mộc Mộc chú ý tới sao?!!! 】
【 Mong Giang Thần nói rõ ràng!!! Thích cái gì!!! 】
【 là thích các tư thế làm khác nhau sao? Thật không dám giấu giếm, tôi thích nhất là Giang Thần làm Mộc Mộc… 】
[ Hệ thống nhắc nhở: Người dùng này nghi ngờ có liên quan đến vi phạm quy tắc cộng đồng, đã bị cấm. ]
【 Ha ha ha ha ha ha ha chị em lầu trên, cười chết tôi rồi!!! 】
…
Trên người Lâm Giác còn mặc áo lông vũ, hơi nóng đã truyền đến tận cổ. Cậu thật cẩn thận cởi áo khoác ra một chút, lập tức có fan hâm mộ mắt sắc phát hiện ra manh mối, trên đạn mạc nổi lên “yoooooo~”
Biết Lâm Giác ngượng ngùng, Giang Du Sâm cười khẽ, khí định thần nhàn dời đề tài: “Mộc Mộc cởi quần áo không phải cho các bạn xem, không cần quá kích động.”
【 Quay được rồi! 】
【 Tính chiếm hữu của Giang Thần thật mạnh nhe 】
【 Đây là đang cho chúng ta bậc thang rồi QAQ dù sao đây cũng là việc riêng của hai người họ, mọi người đừng hỏi nữa 】
【 Đúng vậy đúng vậy, chỉ cần hai vị lão sư vui vẻ, chúng ta liền rất vui vẻ! 】
Lâm Giác buông lỏng một hơi, cởi toàn bộ áo ra, tiếp tục cùng fans hỗ tương tác.
Thời gian tương tác không dài, rất nhanh đã đến lúc hạ màn.
Diệp Tiểu Ngọc nhìn đồng hồ: “Được rồi, thời gian cũng đã gần đến lúc rồi, hai vị lão sư còn lời gì muốn nói không?”
Đạn mạc đều đang xoát không nỡ, lại đợi thêm lát nữa, Lâm Giác giơ micro lên, liếc mắt nhìn Giang Du Sâm một cái.
Giang Du Sâm khẽ gật đầu, cầm một cái tay khác của cậu.
Lâm Giác thở sâu, trịnh trọng mở miệng: “Thật ra… Còn một việc muốn công bố.”
Đạn mạc hơi dừng lại một chút, rồi lại xoát càng nhanh, nhanh đến có chút đơ.
【 Hình như tôi linh cảm được cái gì 】
【 Lại phải chứng kiến lịch sử sao? 】
【 CP của tôi là thật 】
【 Tôi đã chuẩn bị tốt rồi nè! 】
Lâm Giác đạm đạm cười: “Hôn lễ của chúng tôi sẽ tổ chức vào tháng sau.”
Sau khi hai người cầu hôn, các fan đều đang chờ mong hôn lễ chính thức, cuối cùng cũng chờ được rồi, phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp nổ tung.
【 A a a a a a!!! Tôi biết ngay mà!!! 】
【 Đợi đã lâu!!! 】
【 Nặc danh bay vào, tôi là họa sĩ, tôi sẽ chuẩn bị tốt:) 】
【 Bắt lấy phu nhân lầu trên!!! 】
…
Phát sóng trực tiếp chính thức kết thúc.
Ngay sau đó tin Giang Du Sâm và Lâm Giác kết hôn lập tức lên hotsearch.
Diệp Tiểu Ngọc chân thành mà chúc mừng: “Chúc hai vị lão sư tân hôn hạnh phúc.”
“Cảm ơn.”
Lâm Giác nắm lấy Giang Du Sâm tay, trên mặt có vài phần thẹn thùng.
Đáp lại hắn, là bàn tay ấm áp mà mạnh mẽ của Giang Du Sâm.
Bọn họ muốn kết hôn.
Trải qua một phen nỗ lực, MC có thâm niên trong ngành giải trí Diệp Tiểu Ngọc nhờ vào năng lực nghiệp vụ siêu mạnh đã có được một buổi phỏng vấn có một không hai của hai người.
Phỏng vấn dùng hình thức phát sóng trực tiếp, cư dân mạng có thể tự do nhắn qua làn đan và đặt câu hỏi, ngay sau đó khách mời cũng sẽ chọn câu hỏi để trả lời. Tuy rằng cũng có kịch bản nhưng so với phỏng vấn, thì như thế này càng kiểm tra được năng lực của MC.
Thời gian nhoáng cái đã đến ngày phỏng vấn, Diệp Tiểu Ngọc ngồi ở hậu trường, cầm kịch bản khẩn trương chuẩn bị.
Tuy cô đã phỏng vấn không ít minh tinh, nhưng không có ai nổi tiếng như hai vị này.
Nói hai người này là CP quốc dân cũng không ngoa, ở trên mạng có được rất nhiều fans, nếu như phạm sai lầm gì, mỗi người một giọt nước miếng cũng có thể dìm chết đuối Diệp Tiểu Ngọc.
Nhiếp ảnh gia ở một bênchủ động tới an ủi cô: “Đừng khẩn trương, hồi trước tôi đã từng hợp tác với bọn họ, hai vị lão sư này đều rất dễ ở chung.”
“Anh từng hợp tác với bọn họ à? Thật vậy chăng?” Diệp Tiểu Ngọc có chút giật mình, “Là chuyện khi nào thế?”
Nhiếp ảnh gia gãi gãi đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng: “Là lúc bọn họ quay chương trình đầu tiên, lúc ấy nhân thủ đoàn phim không đủ nên tôi bị kéo qua hỗ trợ.”
“Oa! Là 《 Hí Cốt 》 sao?”
Vì phỏng vấn, Diệp Tiểu Ngọc ngầm luyện tập rất nhiều, nhưng cho dù không luyện tập thì cũng không ai không biết đến chương trình nổi tiếng một thời kia, “Sao lúc trước anh không nhắc đến? Lúc ấy anh chụp cái gì? Hai vị lão sư có dễ ở chung không?”
Nhiếp ảnh gia ngẩn ra, lại nhớ tới tình cảnh bị bọn họ tú ân tú ái.
Chính là vì chưa chụp được cái gì mà ngược lại bị thồn một ngụm cẩu lương, cho nên mới không mặt mũi để nhắc đến đó!
Nhiếp ảnh gia do dự hai giây, quyết đoán chuyển qua hai cái đề này: “Hai vị lão sư đều rất dễ ở chung, Giang Thần không cao lãnh lắm đâu, Lâm lão sư cũng rất lễ phép. Tóm lại cô thấy rồi sẽ biết, fans thích bọn họ một chút cũng không lỗ!”
Dưới sự đảm bảo nhiều lần của nhiếp ảnh gia, Diệp Tiểu Ngọc cũng không còn khẩn trương nhu vậy nữa. Cô đang nhìn lại kịch bản vài lần thì tiếng gõ cửa liền vang lên.
Diệp Tiểu Ngọc thở sâu, đứng dậy ra mở cửa.
“Xin chào.”
Ngoài cửa Lâm Giác lễ phép chào hỏi, gương mặt xinh đẹp cong lên.
Trong hai năm này, cậu đã trưởng thành trầm ổn hơn nhiều so với khi mới xuất đạo, khiến cho người ta cảm nhận được cái gì gọi là ôn nhuận như ngọc.
Giang Du Sâm phía sau cũng hơi hơi gật đầu: “Xin chào.”
“Xin chào hai vị!” Diệp Tiểu Ngọc vội vàng mời bọn họ tiến vào, giúp bọn hắn rót nước, “Trên đường vất vả rồi! Các lão sư ngồi xuống trước đi!”
Bên ngoài đúng là rét đậm, may mà trong phòng rất ấm áp. Lâm Giác đang mặc một chiếc áo lông vũ thật dày, vừa vào cửa đã thấy hơi nóng, cậu theo bản năng muốn kéo áo xuống thì bị bị Giang Du Sâm ngăn lại.
“Từ từ hẵng cởi,” nam nhân nhàn nhạt nói, “Coi chừng bị cảm.”
Lâm Giác cười cười: “Em không yếu ớt như vậy đâu, một bộ quần áo thôi mà.”
Giang Du Sâm nhướng mày, tiến đến bên tai cậu: “Hai ngày vì sao lại phát sốt?”
“Đó là bởi vì…”
Lâm Giác đỏ mặt lên, ngậm miệng.
Còn không phải bởi vì dưới màn tuyết lớn, hai người nhất thời không nhịn được, liền ở ban công thân thiết trong chốc lát.
Bên ngoài là đầy trời tuyết bay, ngoài ban công lại không có máy sưởi…
Tóm lại, thân thể vẫn luôn khỏe mạnh của Lâm Giác hiếm khi bị cảm, đã bị Giang Du Sâm cưỡng chế ở nhà vài ngày, cuối cùng mới có thể ra ngoài.
Giang Du Sâm cười nhẹ, hiển nhiên cũng là nghĩ tới chuyện ngày đó, xoa xoa đầu Lâm Giác đầu tóc, thấp giọng nói: “Ngoan, nghe lời.”
Diệp Tiểu Ngọc mới vừa đi rót nước về, nhìn đến Giang Du Sâm thân mật xoa đầu Lâm Giác, sợ tới mức thiếu chút nữa đổ nước ấm khỏi tay.
Tuy nói hai người cảm tình thực hảo, nhưng tính cách Giang Thần vẫn luôn là người sống chớ gần, Lâm Giác thoạt nhìn cũng là thanh đạm như ngọc, Diệp Tiểu Ngọc còn tưởng rằng bọn họ tôn trọng nhau như khách, không nghĩ tới lại ngầm…Cưng chiều như vậy.
Anh trai chụp ảnh ở một bên đã quen rồi, yên lặng ngồi ở trên sô pha làm bộ chính mình không tồn tại.
Diệp Tiểu Ngọc trố mắt hai giây, rất nhanh khôi phục tố chất chuyên nghiệp của bản thân, cười cười đưa nước qua.
Chờ hai người nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó Diệp Tiểu Ngọc mở phát sóng trực tiếp ra.
Vừa mới phát sóng, lập tức có hàng ngàn hàng vạn fans tiến vào, trên màn hình điện tử ở bên cạnh, đạn mạc bay nhanh đến nỗi không thể thấy rõ
【 Tới rồi tới rồi!!! 】
【 Bổn cô nương của Du Sinh Bất Giác tới rồi đây!!! 】
【 A a a a a tôi chỉ biết a a a!!! 】
【 Mấy người xoát từ từ thôi, tôi sắp làm được một bản Powerpoint rồi này!!! 】
…
Lăn lộn một phen, điều chỉnh xong thiết bị, phát sóng trực tiếp cũng chính thức bắt đầu.
Phần đặt câu hỏi của MC thường đã được chuẩn bị sẵn, theo mẫu mực rõ ràng, không gì khác ngoài tên tuổi, sở thích chiều cao, kế hoạch tương lai ra làm sao… mà sau khi phần vấn đáp cơ bản kết thúc, cũng đã tới phần đặt câu hỏi mà mọi người mong đợi.
【 Tôi chuẩn bị xong rồi! Tôi chuẩn bị xong rồi! 】
【 A a a a a, chọn tôi chọn tôi đi!!! 】
【 Tín nữ nguyện ba năm không ăn thịt để đổi một cơ hội đặt câu hỏi!!! 】
…
Diệp Tiểu Ngọc cười đến xán lạn: “Xem ra các fan đều vô cùng nhiệt tình, bây giờ chúng ta chọn vấn đề thứ nhất, lâm lão sư trước đi. Khi nào ngài thấy có thể thì kêu ngừng là được.”
Lâm Giác gật gật đầu, không quá vài giây, liền mở miệng nói: “Ngừng đi.”
Trên màn hình xuất hiện vấn đề là: “Muốn hỏi một chút món hai vị thích ăn nhất là gì ạ QWQ?”
Vấn đề này rất đơn giản, Lâm Giác không hề do dự liền nói ra: “Tôi khá thích ăn món cay, rất thích món Tứ Xuyên và Trùng Khánh, món lẩu shabu shabu* cũng khá thích.”
[ *Lẩu shabu shabu]
Đạn mạc lập tức xoát lên.
【 Bất ngờ quá má ơi, Mộc Mộc lão sư thoạt nhìn ngoan ngoãn như vậy, hóa ra là người không cay không vui sao? 】
【 Hâm mộ quá hu hu hu hu hu! Tôi cũng rất thích ăn cay, nhưng ăn là sẽ bị nổi mụn, sao làn da của Mộc Mộc lão sư tốt thế!!! 】
【 Lúc Mộc Mộc lão sư và Giang Thần ở bên nhau vẫn còn có thể ăn cay sao? [ đầu chó ]】
【 Tôi khốn nạn quá, thế mà tôi xem đã hiểu 】
【? Tôi hoài nghi lầu trên đang làm cái kia, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực!!! 】
…
Trong một lần hoạt động, Giang Du Sâm nhất thời nhanh miệng, goi nhũ danh của Lâm Giác, từ đó các fan cũng sôi nổi gọi Lâm Giác thành Mộc Mộc lão sư.
Biết các fan thích nói giỡn, Lâm Giác cũng không để ý nhiều, đem micro đưa cho Giang Du Sâm.
Giang Du Sâm hơi suy nghĩ một lát, đáp: “Khẩu vị của tôi tương đối thanh đạm, đồ ăn yêu thích là…”
Lâm Giác cười một chút, đột nhiên nhớ tới chuyện hai người đi ăn ở quán Tứ Xuyên lần trước.
【 A a a a!! Mộc Mộc lão sư cười ngọt quá!!! Là nhớ tới cái gì sao? 】
【 Cầu chia sẻ!!! Để tôi chết chìm trong đường đi!!! 】
【 Bạn, của tôi, ung thư. Hiểu ý tôi không? 】
…
Các fan đều đang spam, Lâm Giác cũng do dự mà nhìn về phía Giang Du Sâm.
Giang Du Sâm bất đắc dĩ mà cười khẽ, đưa micro cho Lâm Giác: “Mộc Mộc nói xem, anh thích ăn cái gì?”
Lâm Giác chớp chớp mắt, cười nói: “Bánh dày đường đỏ trộn lẫn cơm.”
【 Đây là cái cuống gì thế? 】
【 Còn có kiểu ăn này sao? 】
【 Thành chơi hoa 】
【 Tôi mặc kệ, ngọt chết tôi rồi!!! 】
Chỉ chốc lát sau, tag # đường đỏ bánh dày trộn lẫncơm # đã đứng đầu thanh tìm kiếm.
Hai người nhìn nhau cười, không có ý tứ giải thích.
Câu hỏi đầu tiên dừng ở đây, bắt đầu rút câu hỏi thứ hai.
Lần này đến phiên Giang Du Sâm kêu ngừng.
Làn đạn lại lần nữa xoát lên, nhiều đến không thấy rõ lắm.
Giang Du Sâm thuận miệng nói ngừng, câu hỏi mới liền xuất hiện ở trên màn hình.
“Muốn hỏi Giang Thần, ngày đó ngài like bài của họa sĩ phu nhân trong siêu chủ đề Du Sinh Bất Giác, là có ý gì đâu?”
Làn đạn dâng lên một trận ha ha ha ha.
【 Đệt, ai hỏi vấn đề này thế, tuyệt quá đi ha ha ha ha ha! 】
【 Tôi muốn tỏ tình với chị gái đặt câu hỏi!!! Hoàn hảo hỏi ra nghi vấn trong lòng tôi 】
【 Ha ha ha ha ha ha ha ngồi chờ trả lời 】
【 Tôi đã chuẩn bị tốt camera rồi!!! 】
Trên mặt Lâm Giác hơi hồng lên.
Giang Du Sâm nhận lấy microphone, không nhanh không chậm nói: “Vị họa sĩ kia họa rất đẹp, tôi rất thích.”
Đạn mạc nổ òa.
【 Cho nên hai người thường xuyên sẽ xem siêu chủ đề CP? Mẹ ơi, tôi ở trong đó nói rất nhiều thứ xấu hổ, đột nhiên sợ hãi. jpg】
【!!! Bây giờ tôi đi phát gạo có thể được Giang Thần và Mộc Mộc chú ý tới sao?!!! 】
【 Mong Giang Thần nói rõ ràng!!! Thích cái gì!!! 】
【 là thích các tư thế làm khác nhau sao? Thật không dám giấu giếm, tôi thích nhất là Giang Thần làm Mộc Mộc… 】
[ Hệ thống nhắc nhở: Người dùng này nghi ngờ có liên quan đến vi phạm quy tắc cộng đồng, đã bị cấm. ]
【 Ha ha ha ha ha ha ha chị em lầu trên, cười chết tôi rồi!!! 】
…
Trên người Lâm Giác còn mặc áo lông vũ, hơi nóng đã truyền đến tận cổ. Cậu thật cẩn thận cởi áo khoác ra một chút, lập tức có fan hâm mộ mắt sắc phát hiện ra manh mối, trên đạn mạc nổi lên “yoooooo~”
Biết Lâm Giác ngượng ngùng, Giang Du Sâm cười khẽ, khí định thần nhàn dời đề tài: “Mộc Mộc cởi quần áo không phải cho các bạn xem, không cần quá kích động.”
【 Quay được rồi! 】
【 Tính chiếm hữu của Giang Thần thật mạnh nhe 】
【 Đây là đang cho chúng ta bậc thang rồi QAQ dù sao đây cũng là việc riêng của hai người họ, mọi người đừng hỏi nữa 】
【 Đúng vậy đúng vậy, chỉ cần hai vị lão sư vui vẻ, chúng ta liền rất vui vẻ! 】
Lâm Giác buông lỏng một hơi, cởi toàn bộ áo ra, tiếp tục cùng fans hỗ tương tác.
Thời gian tương tác không dài, rất nhanh đã đến lúc hạ màn.
Diệp Tiểu Ngọc nhìn đồng hồ: “Được rồi, thời gian cũng đã gần đến lúc rồi, hai vị lão sư còn lời gì muốn nói không?”
Đạn mạc đều đang xoát không nỡ, lại đợi thêm lát nữa, Lâm Giác giơ micro lên, liếc mắt nhìn Giang Du Sâm một cái.
Giang Du Sâm khẽ gật đầu, cầm một cái tay khác của cậu.
Lâm Giác thở sâu, trịnh trọng mở miệng: “Thật ra… Còn một việc muốn công bố.”
Đạn mạc hơi dừng lại một chút, rồi lại xoát càng nhanh, nhanh đến có chút đơ.
【 Hình như tôi linh cảm được cái gì 】
【 Lại phải chứng kiến lịch sử sao? 】
【 CP của tôi là thật 】
【 Tôi đã chuẩn bị tốt rồi nè! 】
Lâm Giác đạm đạm cười: “Hôn lễ của chúng tôi sẽ tổ chức vào tháng sau.”
Sau khi hai người cầu hôn, các fan đều đang chờ mong hôn lễ chính thức, cuối cùng cũng chờ được rồi, phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp nổ tung.
【 A a a a a a!!! Tôi biết ngay mà!!! 】
【 Đợi đã lâu!!! 】
【 Nặc danh bay vào, tôi là họa sĩ, tôi sẽ chuẩn bị tốt:) 】
【 Bắt lấy phu nhân lầu trên!!! 】
…
Phát sóng trực tiếp chính thức kết thúc.
Ngay sau đó tin Giang Du Sâm và Lâm Giác kết hôn lập tức lên hotsearch.
Diệp Tiểu Ngọc chân thành mà chúc mừng: “Chúc hai vị lão sư tân hôn hạnh phúc.”
“Cảm ơn.”
Lâm Giác nắm lấy Giang Du Sâm tay, trên mặt có vài phần thẹn thùng.
Đáp lại hắn, là bàn tay ấm áp mà mạnh mẽ của Giang Du Sâm.
Bọn họ muốn kết hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.