Từ Sơn Tặc Bắt Đầu Võ Hiệp (Bản Dịch)
Chương 12: Thấy Rồi!
Đinh Đinh Tiểu Thạch Đầu
31/08/2023
Rất nhanh, Chương Kính tìm một cơ hội để chuồn khỏi chiến trường.
Thương vong trong đây đang không ngừng gia tăng, khó mà đảm bảo không có ai chú ý đến hắn!
Là một trong số tam đại gia tộc của Tuần Dương thành, tài nguyên ẩn chứa nhất định không ít.
Chương Kính chuẩn bị đi khám phá một chút, dựa vào khả năng tiêu hóa khủng bố của dạ dày hắn.
Chỉ cần có đủ đại dược, hắn có thể đả thông kinh mạch toàn thân trong một khoảng thời gian ngắn.
Trở thành Nhị Lưu cao thủ.
Thực ra người bình thường cũng có thể dùng đại dược để tăng trưởng Chân Khí.
Bọn họ sẽ luyện đại dược thành đan dược, đảm bảo dược lực được bảo tồn với mức tốt nhất.
Thế nhưng thuốc có ba phần dộc, dùng một viên đan dược tăng trưởng công lược, còn phải đả ma khi tăng trưởng Chân Khí đột ngột.
Ăn nhiều đan dược có thể sẽ gây nên căn cơ bất ổn.
Chương Kính thì khác, hắn không phải tăng cường Chân Khí trực tiếp.
Mà dùng bộ phận dạ dày để hóa dược lược của đại dược thành huyết khí, rồi phức hợp huyết khí thành chân khí.
Như vậy sẽ không gây nên đủ thứ như căn cơ bất ổn.
Kim gia quả thực không nhỏ, Chương Kính đã đi qua vài đình viện, tiếng chém giết trước mặt mới giảm bớt đi phần nào.
Chương Kính tiện tay bắt lấy một nha hoàn đang kinh hãi chạy loạn.
- Đại dược của Kim gia để ở đâu?
Chương Kính hung dữ nói với nha hoàn trước mặt.
Tiểu nha hoàn a á ôm lấy đầu kêu la:
- Đừng giết ta, đừng giết ta mà.
- Nói mau, nếu không lão tử đập chết ngươi bây giờ!
- Ta, ta không biết, đừng giết ta.
Tiểu nha hoàn sợ đến nỗi khóc ướt hết mặt mũi.
Chương Kính ngẫm lại, hạ nhân không biết mấy thứ quý giá như vậy thì cũng rất bình thường.
- Vậy nơi mà hạ nhân các ngươi không thể bước chân đến ở nơi đây nằm tại đâu?
Tiểu nha hoàn run run tay, chỉ về một phương hướng:
- Là, là hậu viện.
Chương Kính đánh nhẹ một chưởng vào sau cổ của tiểu nha hoàn, nàng lập tức hôn mê bất tỉnh.
Cũng có thể là do chấn động mà ngất đi, cho dù một chưởng nhẹ thì cũng rất có lực.
Lấy được vật mà mình cần, Chương Kính không hề lạm sát kẻ vô tội.
Trong tràng cảnh chém giết hỗn loạn như ở đây, có thể sống được hay không, chỉ có thể dựa vào chính nàng mà thôi.
Chương Kính tiến về phương hướng mà tiểu nha hoàn chỉ.
Không bao lâu sau đã nghe thấy tiếng đánh nhau ngay đằng trước.
Chương Kính nằm trên nóc nhà, tập trung nhìn xuống.
Một người đang giao thủ trong số đó chính là Quỷ Diện, xem ra hắn cũng đang theo dõi nơi đây!
Đối thủ của quỷ diện là một vị lão giã, râu tóc bạc trắng, cầm trường kiếm trong tay.
Áp chế quỷ diện, thực lực cường đại.
Rất nhanh, bắp chân của quỷ diện đã bị lão giả chém trúng một đao.
Chương Kính biết mình không thể tiếp tục nhìn, nếu không thì đợi đến khi quỷ diện bị giết, mình cũng không phải là đối thủ của lão giả kia.
Hắn lập tức đứng dây, lao xuống phía dưới rồi hô lên:
- quỷ diện huynh đệ, ta liên thủ với ngươi có được không? Sau đó thì chia đôi.
quỷ diện vị áp chế vô cùng bực bội, nghe thấy tiếng động cũng không kịp ngoảnh lại nhìn.
Chỉ có thể hét lớn một tiếng:
- Được!
Lão giả kia trông thấy lại có thêm sinh lực quân gia nhập, biết rằng gia tộc đang nguy hiểm, lại có thêm hai Chân Khí cao thủ đến đây.
Nhất định phải mau chóng giải quyết đối thủ trước mắt mới được.
- Đúng là tự tìm đường chết!
Lão giả thấp giọng quát lên.
Kiếm pháp trong tay lại càng thêm uy thế.
Rất nhanh, Chương Kính cầm đao gia nhập chiến trường.
Đợi đến khi thấy rõ bộ dáng của Chương Kính, quỷ diện cũng vô cùng kinh ngạc.
Hắn cũng có ấn tượng về Chương Kính, chỉ là một gia hỏa vẫn chưa đạt đến Chân Khí Kính mà thôi.
Không nghĩ tới hắn lại ẩn tàng sâu như vậy.
Thực lực đã sớm đạt tới Chân Khí cảnh giới, lại còn điệu thấp như vậy.
Thế nhưng hắn không nhiều lời, phối hợp cùng với Chương Kính.
Thực lực của lão giả này quả thực rất đáng gờm, hai người bọn họ liên thủ lại, khó khăn lắm mới đánh ngang tay.
Lão giả này ít nhất đã đả thông năm đạo kinh mạch.
Đao kiếm chạm nhau, tia lửa văng khắp nơi.
Phi Phong Đao pháp của Chương Kính dùng càng ngày càng thông thuận.
Liên thủ cùng với quỷ diện, hai người dần dần áp chế được lão giả này.
Nói cho cùng thì tuổi tác của lão đã cao, các chức năng của cơ thể đều đã giảm sút, có thể đánh với hai người đến tận lúc này, đã là vô cùng khó khăn.
Chương Kính nhanh chóng dùng một đao để ngăn lại kiếm của lão giả, lão muốn rút về, lại bị Chương Kính đẩy ra, quỷ diện nhân cơ hội chưởng vào lồng ngực của lão giả khiến cho lão bay ra ngoài.
Miệng lão phun ra một búng máu, suýt chút nữa thì đã chấn động đến ngất đi.
Chương Kính nhân cơ hội bổ xuống một đao, trong mắt lão giả đầy sự không cam lòng rồi ngã xuống.
Khi Chương Kính chém xuống, quỷ diện đồng thời thừa dịp cách Chương Kính xa một chút, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Hắn lấy một bình bột phấn ra khỏi ngực, rắc lên trên vết thương.
Ban nãy khi giao chiến với lão giả kia, hắn đã bị thương, với thực lực mà ban nãy Chương Kính mới vừa bày ra, hắn chắc chắn không phải là đối thủ của Chương Kính.
Hơn nữa Chương Kính còn che giấu thực lực, không biết là có âm mưu gì.
Chương Kính thấy bộ dáng quỷ diện như đang gặp phải đại địch, cũng suy nghĩ xem có thể nhanh chóng thủ tiêu hắn hay không.
Dẫu sao, độc hưởng thứ tốt đương nhiên vẫn tốt hơn!
Đáng tiếc, vết thương của quỷ diện không quá nghiêm trọng, chân chỉ bị lão giả kia rạch một vết.
Phần lớn thực lực vẫn còn, bản thân mình cũng không thể giải quyết hắn trong một thời gian ngắn được!
Bây giờ bên ngoài vẫn còn đang chiến đấu, không biết có giải quyết hay không.
Bất kể là ai giành phần thắng, đều không có lợi đối với Chương Kính.
Thế nhưng hắn không tin, Tam Lang trại sẽ tốt bụng như vậy, phân chia tiền tài của cải cho những người bọn hắn.
Hơn nữa, lực lượng của bọn họ đều bị Kim gia tổn hại nghiêm trọng, đến khi đó, sống chết sẽ nằm trong tay của Tam Lang trại.
Hiện giờ quan trọng nhất là tốc chiến tốc thắng, không thể trì hoãn thêm nữa.
Nhìn như suy nghĩ rất lâu, trên thực tế lại chỉ có mấy giây trôi qua.
Chương Kính cười nói với quỷ diện:
- Thực lực của quỷ diện huynh đệ quả nhiên là phi phàm.
Trên mặt của quỷ diện deo một chiếc mặt nạ Dạ Xoa, không thấy rõ biểu cảm, bật cười ha hả một tiếng:
- Thực lực của Chương đại thủ lĩnh mới thực sự phi phàm, tại hạ khâm phục.
Tuy rằng, dưới mặt nạ của quỷ diện vang lên tiếng cười, thế nhưng, phối hợp với chiếc mặt nạ không biết dính máu của ai, lại có vẻ vô cùng dữ tợn.
- Theo như lời ban nãy đã nói đi, ta và ngươi phân đều, thế nào?
quỷ diện gật đầu:
- Được.
Hắn cũng không muốn nhường con mồi đã nằm trong tầm tay này.
Chương Kính gật đầu, sau đó đẩy ra đại môn nơi mà lão giả kia trấn giữ.
Bên trong có rất nhiều đồ vật, phần lớn đều là vàng bạc, Chương Kính xốc lên nhìn thấy, ít nhất cũng có hơn mười mấy vạn lượng bạc.
Chất đầy khoảng sáu cái rương lớn.
- Giàu có thật đấy.
Chương Kính không nhịn được mà cảm thán.
Tam đại gia tộc quả không hổ là bá chủ của Tuần Dương thành này, chẳng những thực lực cường đại, Chương Kính nhẩm tính đã có ít nhất bốn cao thủ Chân Khí cảnh giới xuất hiện, còn có Nhị Lưu cao thủ Hoàng Kim Chiến, chỉ cần mấy người này thôi là cũng đủ để bình định toàn bộ thế lực sơn phỉ ở vùng lân cận, ngoại trừ Tam Lang trại.
Chẳng trách sơn phỉ nhìn tam đại gia tộc chẳng khác gì hổ.
Có tiền, có người!
Đáng tiếc, không hề có thứ mà Chương Kính muốn tìm.
Chương Kính lật hết mật thất một vòng mới tìm được một mật thất nhỏ hơn.
Bên trong chất đầy mộc hạp, có chừng hơn trăm cái.
Chương Kính mở hết bọn chúng ra quan sát, quả nhiên, đều là đại dược lâu năm!
Có mấy thứ này, Chương Kính có thể xông phá toàn bộ kinh mạch bên trong cơ thể trong khoảng thời gian ngắn.
Không chế lại ánh mắt kích động, nhìn về phía quỷ diện, trong tay hắn cũng cầm một chiếc bình nhỏ, nhìn về phía Chương Kính!
Hai bên nhìn nhau, tuy rằng Chương Kính không biết bên trong đựng thứ gì, thế nhưng chắc chắn cũng là một bảo bối!
- Đại dược thuộc về ta, đồ vật bên trong bình sứ thuộc về ngươi, thế nào?
- Được.
Dưới mặt nạ cất lên một giọng nói khàn khàn.
Chương Kính nhanh chóng càn quét, buộc một túi đại dược trên lưng, nhân tiện cầm mấy khối vàng nhét vào bên trong ngực.
quỷ diện dường như không hứng thú gì với đám đồ còn dư lại, chỉ cầm lấy bình sứ rồi lui ra ngoài, biến mất.
Sau đó, hắn nhảy lên trên nóc phòng, vốn định xem xem võ công của Kim gia cất giữ ở đâu, thế nhưng thấy tiếng chém giết ở tiến tuyến hiện giờ đã loáng thoáng không còn nghe thấy nữa.
Biết rõ, hiện giờ chiến tranh đã kiến thúc, nơi đây không thích hợp để ở lại lâu, sau đó liền biến mất trong màn đêm!
Thương vong trong đây đang không ngừng gia tăng, khó mà đảm bảo không có ai chú ý đến hắn!
Là một trong số tam đại gia tộc của Tuần Dương thành, tài nguyên ẩn chứa nhất định không ít.
Chương Kính chuẩn bị đi khám phá một chút, dựa vào khả năng tiêu hóa khủng bố của dạ dày hắn.
Chỉ cần có đủ đại dược, hắn có thể đả thông kinh mạch toàn thân trong một khoảng thời gian ngắn.
Trở thành Nhị Lưu cao thủ.
Thực ra người bình thường cũng có thể dùng đại dược để tăng trưởng Chân Khí.
Bọn họ sẽ luyện đại dược thành đan dược, đảm bảo dược lực được bảo tồn với mức tốt nhất.
Thế nhưng thuốc có ba phần dộc, dùng một viên đan dược tăng trưởng công lược, còn phải đả ma khi tăng trưởng Chân Khí đột ngột.
Ăn nhiều đan dược có thể sẽ gây nên căn cơ bất ổn.
Chương Kính thì khác, hắn không phải tăng cường Chân Khí trực tiếp.
Mà dùng bộ phận dạ dày để hóa dược lược của đại dược thành huyết khí, rồi phức hợp huyết khí thành chân khí.
Như vậy sẽ không gây nên đủ thứ như căn cơ bất ổn.
Kim gia quả thực không nhỏ, Chương Kính đã đi qua vài đình viện, tiếng chém giết trước mặt mới giảm bớt đi phần nào.
Chương Kính tiện tay bắt lấy một nha hoàn đang kinh hãi chạy loạn.
- Đại dược của Kim gia để ở đâu?
Chương Kính hung dữ nói với nha hoàn trước mặt.
Tiểu nha hoàn a á ôm lấy đầu kêu la:
- Đừng giết ta, đừng giết ta mà.
- Nói mau, nếu không lão tử đập chết ngươi bây giờ!
- Ta, ta không biết, đừng giết ta.
Tiểu nha hoàn sợ đến nỗi khóc ướt hết mặt mũi.
Chương Kính ngẫm lại, hạ nhân không biết mấy thứ quý giá như vậy thì cũng rất bình thường.
- Vậy nơi mà hạ nhân các ngươi không thể bước chân đến ở nơi đây nằm tại đâu?
Tiểu nha hoàn run run tay, chỉ về một phương hướng:
- Là, là hậu viện.
Chương Kính đánh nhẹ một chưởng vào sau cổ của tiểu nha hoàn, nàng lập tức hôn mê bất tỉnh.
Cũng có thể là do chấn động mà ngất đi, cho dù một chưởng nhẹ thì cũng rất có lực.
Lấy được vật mà mình cần, Chương Kính không hề lạm sát kẻ vô tội.
Trong tràng cảnh chém giết hỗn loạn như ở đây, có thể sống được hay không, chỉ có thể dựa vào chính nàng mà thôi.
Chương Kính tiến về phương hướng mà tiểu nha hoàn chỉ.
Không bao lâu sau đã nghe thấy tiếng đánh nhau ngay đằng trước.
Chương Kính nằm trên nóc nhà, tập trung nhìn xuống.
Một người đang giao thủ trong số đó chính là Quỷ Diện, xem ra hắn cũng đang theo dõi nơi đây!
Đối thủ của quỷ diện là một vị lão giã, râu tóc bạc trắng, cầm trường kiếm trong tay.
Áp chế quỷ diện, thực lực cường đại.
Rất nhanh, bắp chân của quỷ diện đã bị lão giả chém trúng một đao.
Chương Kính biết mình không thể tiếp tục nhìn, nếu không thì đợi đến khi quỷ diện bị giết, mình cũng không phải là đối thủ của lão giả kia.
Hắn lập tức đứng dây, lao xuống phía dưới rồi hô lên:
- quỷ diện huynh đệ, ta liên thủ với ngươi có được không? Sau đó thì chia đôi.
quỷ diện vị áp chế vô cùng bực bội, nghe thấy tiếng động cũng không kịp ngoảnh lại nhìn.
Chỉ có thể hét lớn một tiếng:
- Được!
Lão giả kia trông thấy lại có thêm sinh lực quân gia nhập, biết rằng gia tộc đang nguy hiểm, lại có thêm hai Chân Khí cao thủ đến đây.
Nhất định phải mau chóng giải quyết đối thủ trước mắt mới được.
- Đúng là tự tìm đường chết!
Lão giả thấp giọng quát lên.
Kiếm pháp trong tay lại càng thêm uy thế.
Rất nhanh, Chương Kính cầm đao gia nhập chiến trường.
Đợi đến khi thấy rõ bộ dáng của Chương Kính, quỷ diện cũng vô cùng kinh ngạc.
Hắn cũng có ấn tượng về Chương Kính, chỉ là một gia hỏa vẫn chưa đạt đến Chân Khí Kính mà thôi.
Không nghĩ tới hắn lại ẩn tàng sâu như vậy.
Thực lực đã sớm đạt tới Chân Khí cảnh giới, lại còn điệu thấp như vậy.
Thế nhưng hắn không nhiều lời, phối hợp cùng với Chương Kính.
Thực lực của lão giả này quả thực rất đáng gờm, hai người bọn họ liên thủ lại, khó khăn lắm mới đánh ngang tay.
Lão giả này ít nhất đã đả thông năm đạo kinh mạch.
Đao kiếm chạm nhau, tia lửa văng khắp nơi.
Phi Phong Đao pháp của Chương Kính dùng càng ngày càng thông thuận.
Liên thủ cùng với quỷ diện, hai người dần dần áp chế được lão giả này.
Nói cho cùng thì tuổi tác của lão đã cao, các chức năng của cơ thể đều đã giảm sút, có thể đánh với hai người đến tận lúc này, đã là vô cùng khó khăn.
Chương Kính nhanh chóng dùng một đao để ngăn lại kiếm của lão giả, lão muốn rút về, lại bị Chương Kính đẩy ra, quỷ diện nhân cơ hội chưởng vào lồng ngực của lão giả khiến cho lão bay ra ngoài.
Miệng lão phun ra một búng máu, suýt chút nữa thì đã chấn động đến ngất đi.
Chương Kính nhân cơ hội bổ xuống một đao, trong mắt lão giả đầy sự không cam lòng rồi ngã xuống.
Khi Chương Kính chém xuống, quỷ diện đồng thời thừa dịp cách Chương Kính xa một chút, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Hắn lấy một bình bột phấn ra khỏi ngực, rắc lên trên vết thương.
Ban nãy khi giao chiến với lão giả kia, hắn đã bị thương, với thực lực mà ban nãy Chương Kính mới vừa bày ra, hắn chắc chắn không phải là đối thủ của Chương Kính.
Hơn nữa Chương Kính còn che giấu thực lực, không biết là có âm mưu gì.
Chương Kính thấy bộ dáng quỷ diện như đang gặp phải đại địch, cũng suy nghĩ xem có thể nhanh chóng thủ tiêu hắn hay không.
Dẫu sao, độc hưởng thứ tốt đương nhiên vẫn tốt hơn!
Đáng tiếc, vết thương của quỷ diện không quá nghiêm trọng, chân chỉ bị lão giả kia rạch một vết.
Phần lớn thực lực vẫn còn, bản thân mình cũng không thể giải quyết hắn trong một thời gian ngắn được!
Bây giờ bên ngoài vẫn còn đang chiến đấu, không biết có giải quyết hay không.
Bất kể là ai giành phần thắng, đều không có lợi đối với Chương Kính.
Thế nhưng hắn không tin, Tam Lang trại sẽ tốt bụng như vậy, phân chia tiền tài của cải cho những người bọn hắn.
Hơn nữa, lực lượng của bọn họ đều bị Kim gia tổn hại nghiêm trọng, đến khi đó, sống chết sẽ nằm trong tay của Tam Lang trại.
Hiện giờ quan trọng nhất là tốc chiến tốc thắng, không thể trì hoãn thêm nữa.
Nhìn như suy nghĩ rất lâu, trên thực tế lại chỉ có mấy giây trôi qua.
Chương Kính cười nói với quỷ diện:
- Thực lực của quỷ diện huynh đệ quả nhiên là phi phàm.
Trên mặt của quỷ diện deo một chiếc mặt nạ Dạ Xoa, không thấy rõ biểu cảm, bật cười ha hả một tiếng:
- Thực lực của Chương đại thủ lĩnh mới thực sự phi phàm, tại hạ khâm phục.
Tuy rằng, dưới mặt nạ của quỷ diện vang lên tiếng cười, thế nhưng, phối hợp với chiếc mặt nạ không biết dính máu của ai, lại có vẻ vô cùng dữ tợn.
- Theo như lời ban nãy đã nói đi, ta và ngươi phân đều, thế nào?
quỷ diện gật đầu:
- Được.
Hắn cũng không muốn nhường con mồi đã nằm trong tầm tay này.
Chương Kính gật đầu, sau đó đẩy ra đại môn nơi mà lão giả kia trấn giữ.
Bên trong có rất nhiều đồ vật, phần lớn đều là vàng bạc, Chương Kính xốc lên nhìn thấy, ít nhất cũng có hơn mười mấy vạn lượng bạc.
Chất đầy khoảng sáu cái rương lớn.
- Giàu có thật đấy.
Chương Kính không nhịn được mà cảm thán.
Tam đại gia tộc quả không hổ là bá chủ của Tuần Dương thành này, chẳng những thực lực cường đại, Chương Kính nhẩm tính đã có ít nhất bốn cao thủ Chân Khí cảnh giới xuất hiện, còn có Nhị Lưu cao thủ Hoàng Kim Chiến, chỉ cần mấy người này thôi là cũng đủ để bình định toàn bộ thế lực sơn phỉ ở vùng lân cận, ngoại trừ Tam Lang trại.
Chẳng trách sơn phỉ nhìn tam đại gia tộc chẳng khác gì hổ.
Có tiền, có người!
Đáng tiếc, không hề có thứ mà Chương Kính muốn tìm.
Chương Kính lật hết mật thất một vòng mới tìm được một mật thất nhỏ hơn.
Bên trong chất đầy mộc hạp, có chừng hơn trăm cái.
Chương Kính mở hết bọn chúng ra quan sát, quả nhiên, đều là đại dược lâu năm!
Có mấy thứ này, Chương Kính có thể xông phá toàn bộ kinh mạch bên trong cơ thể trong khoảng thời gian ngắn.
Không chế lại ánh mắt kích động, nhìn về phía quỷ diện, trong tay hắn cũng cầm một chiếc bình nhỏ, nhìn về phía Chương Kính!
Hai bên nhìn nhau, tuy rằng Chương Kính không biết bên trong đựng thứ gì, thế nhưng chắc chắn cũng là một bảo bối!
- Đại dược thuộc về ta, đồ vật bên trong bình sứ thuộc về ngươi, thế nào?
- Được.
Dưới mặt nạ cất lên một giọng nói khàn khàn.
Chương Kính nhanh chóng càn quét, buộc một túi đại dược trên lưng, nhân tiện cầm mấy khối vàng nhét vào bên trong ngực.
quỷ diện dường như không hứng thú gì với đám đồ còn dư lại, chỉ cầm lấy bình sứ rồi lui ra ngoài, biến mất.
Sau đó, hắn nhảy lên trên nóc phòng, vốn định xem xem võ công của Kim gia cất giữ ở đâu, thế nhưng thấy tiếng chém giết ở tiến tuyến hiện giờ đã loáng thoáng không còn nghe thấy nữa.
Biết rõ, hiện giờ chiến tranh đã kiến thúc, nơi đây không thích hợp để ở lại lâu, sau đó liền biến mất trong màn đêm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.