Chương 40: Dị Năng
Thủy Tinh Não Đại
23/06/2021
Lúc này, Tần Dương ở vị trí lái xe trả lời:
-Đúng vậy. Nếu như cậu thức tỉnh dị năng của mình, cậu có thể làm đội trưởng.
-Ồ. Thức tỉnh dị năng có thể làm đội trưởng sao? Không cần điều kiện khác sao? Ví dụ như thực lực đạt đến một cấp nhất định chẳng hạn.
Lâm Tinh Hải có chút tò mò.
-Không cần, sau khi thức tỉnh dị năng, thực lực có thể tăng lên rất nhiều. Xét với cả đội, tuy rằng có chút chênh lệch, nhưng thực lực sớm muộn cũng sẽ tăng lên.
-Cũng giống như Từ Hải Thủy, mức gen tối ưu hóa chỉ là 50%, và nhiều thành viên ưu tú còn mạnh hơn anh ấy.
-Nhưng vận may của anh ấy thật tốt. Anh ấy đã thức tỉnh dị năng, mà lại còn là một loại rất hiếm: Dị năng người sói.
-Sau khi biến thành người sói, sức chiến đấu của anh ấy gần bằng 80% sức mạnh gen tối ưu hóa.
Tần Dương ngưỡng mộ nói.
Lâm Tinh Hải nghe thấy vậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ có vậy thôi.
Trên thực tế, đối với cái gọi là dị năng hiếm hắn thực sự không có một chút khái niệm nào.
-Võ Ngạn Nha thì sao. Dị năng của anh ấy là gì?
Lâm Tinh Hải hỏi.
-Dị năng của Đội trưởng Võ Ngạn Nha là phòng thủ. Sau khi dị năng được giải phóng, da của anh ấy sẽ trở nên cứng như đá, ngay cả một Zombie trung cấp cũng không thể phá vỡ dị năng phòng thủ của anh ấy.
-Nhưng đoàn trưởng nói năng lực này tương đương với việc sự phòng thủ bị cố định. Ban đầu hiệu quả không tồi, nhưng nếu không thể phát triển cùng với việc gia tăng thực lực, nếu không thể tiếp tục tăng cấp dị năng này, tương lai sẽ trở nên có chút vô dụng.
Tần Dương nói.
-Dị năng còn có thể tăng cấp sao?
Lâm Tinh Hải có chút kinh ngạc.
-Ừ.
Tần Dương gật đầu, nói:
-Khi mức độ tối ưu hóa gen là 30%, 60%, 90%, 100% thì có thể thức tỉnh dị năng. Nếu người có dị năng được thức tỉnh, có xác suất chắc chắn rằng dị năng sẽ được tăng cấp. Vì vậy, thức tỉnh dị năng càng sớm thì càng tốt.
Lâm Tinh Hải lắng nghe mà tim hắn đập loạn. Bây giờ mức độ tối ưu hóa gen của hắn đã đạt 30%, hắn có thể chọn thức tỉnh dị năng nhờ hệ thống.
Vậy thì khi đạt 60% cũng có thể lựa chọn tăng cấp dị năng. Thay vì tiếp tục nhìn vào vận may và đánh giá xác suất như những người khác vẫn làm.
Điều này làm hắn hưng phấn nhưng cũng có chút lo lắng, bởi vì với tính chất của hệ thống, chắc chắn phải tiêu hao không ít lực lượng Huyết khí.
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, cả hai nhanh chóng chuyển sự chú ý trở lại chiến trường để trợ giúp.
Chiến tuyến lúc này vốn đã khá ổn định, không có sự đe dọa của các Zombie cao cấp. Thêm nữa, sự bùng nổ của tập thể lính đánh thuê khiến cục diện thế trận gần như đổi chiều.
Nên biết rằng mặc dù những lính đánh thuê khác không mạnh bằng hai đội trưởng này, nhưng họ chắc chắn không yếu, đặc biệt là vì họ có lợi thế về trang bị.
Các loại vũ khí lạnh của thời đại này thực sự không được làm hoàn toàn bằng thép, chúng ít nhiều đi kèm với một số yếu tố công nghệ.
Phổ biến nhất là bổ sung chức năng xung kích hoặc sốc điện với tần số cao để gia tăng sức mạnh của vũ khí lên rất nhiều.
Ngay cả khi họ có ít người, nhưng sức mạnh chiến đấu tổng thể của họ có thể đối phó với một đoàn Zombie.
Thêm vào đó, có những người như Lâm Tinh Hải, bắn những phát súng dứt khoát yểm trợ phía sau. Hừm. Cần phải nói rằng, khi tiêu diệt Zombie, phòng tuyến không chỉ ổn định, mà còn giống như máy xay thịt, liên tục nghiền nát đám Zombie.
Lúc này, nhóm Zombie hoàn toàn không có khả năng phản công.
Ngay cả khi chúng không định rút lui, kết quả cuối cùng chỉ có thể là bị xóa sổ hoàn toàn.
Vì thế, sự chú ý của Lâm Tinh Hải từ đây chuyển sang chiến trận xa hơn.
Tình hình chiến trận ở đó gần như có thể được miêu tả như trời long đất lở vậy. Bất cứ nơi nào trận chiến đi qua, đường phố vụn vỡ và nhà cửa đổ sập.
Lúc này, Phương Thiên Hòa và Mecha Liệt Thiên do anh ta điều khiển, tay cầm thanh đao khổng lồ liên tục tấn công trực diện với Thiết Giáp Thi.
Mecha Thiên Sương do Thẩm Hàn điều khiển đang cầm đại bác điện từ và liên tục tìm cơ hội bắn vào phía sau để áp chế Thiết Giáp Thi.
Lúc này, bề ngoài của Zombie đã có nhiều vết nứt, lớp sừng cứng như thép xuất hiện các vết thương lỗ chỗ.
Ngay cả khí tức trên người nó cũng đã hao đi rất nhiều, không còn vẻ hung tàn đẫm máu như lúc ban đầu. Ngay cả khi tấn công chân tay cũng có chút loạn xạ.
-Này. Ở kia suôn sẻ hơn nhiều so với chỗ chúng ta. Ước tính có thể giải quyết xong trong phút chốc đó.
Lâm Tinh Hải xúc động nói.
Trong trường hợp này, cho dù hắn không tìm ra cách đối phó với Zombie cao cấp, nhưng nếu những tên lính đánh thuê này liều mạng, hai đội trưởng cũng vẫn có thể quay lại trợ giúp.
-Chắc không đến 1 phút nữa là có thể giải quyết xong con Thiết Giáp Thi này. Nhìn Mecha Thiên Sương của phó đoàn trưởng Thẩm Hàn chuẩn bị sử dụng dị năng kìa.
Tần Dương nói.
Lâm Tinh Hải nhìn về phía trận chiến, lúc này, Mecha Thiên Sương đang nâng đại bác điện từ trong tay lên để nhắm mục tiêu.
Điểm khác biệt duy nhất là ngoài ánh điện phát sáng bao phủ đại bác điện từ, toàn bộ thân súng được bọc bởi một lớp sương lạnh, thậm chí còn xuất hiện vụn băng.
-Đây là gì vậy?
Lâm Tinh Hải hỏi.
-Dị năng của phó đoàn trưởng Thẩm Hàn là dị năng sương mù, nó có thể đóng băng kẻ địch trên không trung. Sau khi gắn vào Mecha, cấp độ của dị năng đã đạt đến mức cao hơn.
Tần Dương đáp.
Cùng lúc với giọng nói của Tần Dương vang lên, Mecha Thiên Sương bắn ra băng.
Trong những trường hợp bình thường, quỹ đạo viên đạn không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng lúc này một vết trắng xuất hiện trên không trung biểu hiện đường đi của viên đạn.
Lâm Tinh Hải kinh hãi nhìn nó, hắn nhận ra rằng cái gọi là vệt trắng này thực sự được hình thành bằng cách đóng băng hơi ẩm trong không khí nơi viên đạn đi qua.
-Đúng vậy. Nếu như cậu thức tỉnh dị năng của mình, cậu có thể làm đội trưởng.
-Ồ. Thức tỉnh dị năng có thể làm đội trưởng sao? Không cần điều kiện khác sao? Ví dụ như thực lực đạt đến một cấp nhất định chẳng hạn.
Lâm Tinh Hải có chút tò mò.
-Không cần, sau khi thức tỉnh dị năng, thực lực có thể tăng lên rất nhiều. Xét với cả đội, tuy rằng có chút chênh lệch, nhưng thực lực sớm muộn cũng sẽ tăng lên.
-Cũng giống như Từ Hải Thủy, mức gen tối ưu hóa chỉ là 50%, và nhiều thành viên ưu tú còn mạnh hơn anh ấy.
-Nhưng vận may của anh ấy thật tốt. Anh ấy đã thức tỉnh dị năng, mà lại còn là một loại rất hiếm: Dị năng người sói.
-Sau khi biến thành người sói, sức chiến đấu của anh ấy gần bằng 80% sức mạnh gen tối ưu hóa.
Tần Dương ngưỡng mộ nói.
Lâm Tinh Hải nghe thấy vậy, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng chỉ có vậy thôi.
Trên thực tế, đối với cái gọi là dị năng hiếm hắn thực sự không có một chút khái niệm nào.
-Võ Ngạn Nha thì sao. Dị năng của anh ấy là gì?
Lâm Tinh Hải hỏi.
-Dị năng của Đội trưởng Võ Ngạn Nha là phòng thủ. Sau khi dị năng được giải phóng, da của anh ấy sẽ trở nên cứng như đá, ngay cả một Zombie trung cấp cũng không thể phá vỡ dị năng phòng thủ của anh ấy.
-Nhưng đoàn trưởng nói năng lực này tương đương với việc sự phòng thủ bị cố định. Ban đầu hiệu quả không tồi, nhưng nếu không thể phát triển cùng với việc gia tăng thực lực, nếu không thể tiếp tục tăng cấp dị năng này, tương lai sẽ trở nên có chút vô dụng.
Tần Dương nói.
-Dị năng còn có thể tăng cấp sao?
Lâm Tinh Hải có chút kinh ngạc.
-Ừ.
Tần Dương gật đầu, nói:
-Khi mức độ tối ưu hóa gen là 30%, 60%, 90%, 100% thì có thể thức tỉnh dị năng. Nếu người có dị năng được thức tỉnh, có xác suất chắc chắn rằng dị năng sẽ được tăng cấp. Vì vậy, thức tỉnh dị năng càng sớm thì càng tốt.
Lâm Tinh Hải lắng nghe mà tim hắn đập loạn. Bây giờ mức độ tối ưu hóa gen của hắn đã đạt 30%, hắn có thể chọn thức tỉnh dị năng nhờ hệ thống.
Vậy thì khi đạt 60% cũng có thể lựa chọn tăng cấp dị năng. Thay vì tiếp tục nhìn vào vận may và đánh giá xác suất như những người khác vẫn làm.
Điều này làm hắn hưng phấn nhưng cũng có chút lo lắng, bởi vì với tính chất của hệ thống, chắc chắn phải tiêu hao không ít lực lượng Huyết khí.
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, cả hai nhanh chóng chuyển sự chú ý trở lại chiến trường để trợ giúp.
Chiến tuyến lúc này vốn đã khá ổn định, không có sự đe dọa của các Zombie cao cấp. Thêm nữa, sự bùng nổ của tập thể lính đánh thuê khiến cục diện thế trận gần như đổi chiều.
Nên biết rằng mặc dù những lính đánh thuê khác không mạnh bằng hai đội trưởng này, nhưng họ chắc chắn không yếu, đặc biệt là vì họ có lợi thế về trang bị.
Các loại vũ khí lạnh của thời đại này thực sự không được làm hoàn toàn bằng thép, chúng ít nhiều đi kèm với một số yếu tố công nghệ.
Phổ biến nhất là bổ sung chức năng xung kích hoặc sốc điện với tần số cao để gia tăng sức mạnh của vũ khí lên rất nhiều.
Ngay cả khi họ có ít người, nhưng sức mạnh chiến đấu tổng thể của họ có thể đối phó với một đoàn Zombie.
Thêm vào đó, có những người như Lâm Tinh Hải, bắn những phát súng dứt khoát yểm trợ phía sau. Hừm. Cần phải nói rằng, khi tiêu diệt Zombie, phòng tuyến không chỉ ổn định, mà còn giống như máy xay thịt, liên tục nghiền nát đám Zombie.
Lúc này, nhóm Zombie hoàn toàn không có khả năng phản công.
Ngay cả khi chúng không định rút lui, kết quả cuối cùng chỉ có thể là bị xóa sổ hoàn toàn.
Vì thế, sự chú ý của Lâm Tinh Hải từ đây chuyển sang chiến trận xa hơn.
Tình hình chiến trận ở đó gần như có thể được miêu tả như trời long đất lở vậy. Bất cứ nơi nào trận chiến đi qua, đường phố vụn vỡ và nhà cửa đổ sập.
Lúc này, Phương Thiên Hòa và Mecha Liệt Thiên do anh ta điều khiển, tay cầm thanh đao khổng lồ liên tục tấn công trực diện với Thiết Giáp Thi.
Mecha Thiên Sương do Thẩm Hàn điều khiển đang cầm đại bác điện từ và liên tục tìm cơ hội bắn vào phía sau để áp chế Thiết Giáp Thi.
Lúc này, bề ngoài của Zombie đã có nhiều vết nứt, lớp sừng cứng như thép xuất hiện các vết thương lỗ chỗ.
Ngay cả khí tức trên người nó cũng đã hao đi rất nhiều, không còn vẻ hung tàn đẫm máu như lúc ban đầu. Ngay cả khi tấn công chân tay cũng có chút loạn xạ.
-Này. Ở kia suôn sẻ hơn nhiều so với chỗ chúng ta. Ước tính có thể giải quyết xong trong phút chốc đó.
Lâm Tinh Hải xúc động nói.
Trong trường hợp này, cho dù hắn không tìm ra cách đối phó với Zombie cao cấp, nhưng nếu những tên lính đánh thuê này liều mạng, hai đội trưởng cũng vẫn có thể quay lại trợ giúp.
-Chắc không đến 1 phút nữa là có thể giải quyết xong con Thiết Giáp Thi này. Nhìn Mecha Thiên Sương của phó đoàn trưởng Thẩm Hàn chuẩn bị sử dụng dị năng kìa.
Tần Dương nói.
Lâm Tinh Hải nhìn về phía trận chiến, lúc này, Mecha Thiên Sương đang nâng đại bác điện từ trong tay lên để nhắm mục tiêu.
Điểm khác biệt duy nhất là ngoài ánh điện phát sáng bao phủ đại bác điện từ, toàn bộ thân súng được bọc bởi một lớp sương lạnh, thậm chí còn xuất hiện vụn băng.
-Đây là gì vậy?
Lâm Tinh Hải hỏi.
-Dị năng của phó đoàn trưởng Thẩm Hàn là dị năng sương mù, nó có thể đóng băng kẻ địch trên không trung. Sau khi gắn vào Mecha, cấp độ của dị năng đã đạt đến mức cao hơn.
Tần Dương đáp.
Cùng lúc với giọng nói của Tần Dương vang lên, Mecha Thiên Sương bắn ra băng.
Trong những trường hợp bình thường, quỹ đạo viên đạn không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng lúc này một vết trắng xuất hiện trên không trung biểu hiện đường đi của viên đạn.
Lâm Tinh Hải kinh hãi nhìn nó, hắn nhận ra rằng cái gọi là vệt trắng này thực sự được hình thành bằng cách đóng băng hơi ẩm trong không khí nơi viên đạn đi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.